Chương 1094: Phong thái như trước
Chương 1094: Phong thái như trướcChương 1094: Phong thái như trước
San bằng một ngọn núi.
- Lão đại.
Ánh mắt Giát Giát hiện lên sự kích động, quay đầu nhìn chằm chằm thân ảnh kia, nắm chặt nắm đấm, hô hấp có chút nặng nề, yết hâu giống như có hòn đá nặng ngàn cân chặn lại:
- Lão... Đại...
Giát Giát thật sự kích động.
Sau khi tiến vào Thân Linh cảnh địa, không biết bao nhiêu ngày đêm y chờ đợi tin tức về lão Đại, nhưng kết quả đều thất bại. Y không dám nghĩ đến lão Đại có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, càng thêm không muốn nghĩ. Nhưng hôm nay lão Đại lại xuất hiện trong thời khắc mấu chốt như thế này.
Giát Giát đến Hỏa Thần Sơn, xem như đã ôm quyết tâm liều chết.
Bạch Húc Húc bị nạn, y tuyệt đối không thể bỏ mặc, cho dù địch nhân có cường đại đến cỡ nào.
- Tiêu Dương, ngươi biến mất một năm, cuối cùng cũng dám ra đây nhận cái chết sao?
- Ngươi cứ thử xem.
Hỏa Thao thở ra một hơi, ánh mắt lạnh như băng. Một năm qua, y đã thành công tiếp nhận truyền thừa cường đại của Hỏa Thần Sơn, thực lực đã sớm tăng vọt về chất. Y không còn là Hỏa Thao trước kia nữa.
Tiêu Dương lạnh nhạt nói:
Lúc này, Hỏa Thao cũng nhìn Tiêu Dương, sắc mặt biến ảo không ngừng. Trận đánh ở đại hạp cốc một năm trước, Tiêu Dương đã lưu lại cho y ấn tượng quá mức khắc sâu. Khi đó, Tiêu Dương đã dùng một kích phá hủy lòng kiêu ngạo của tất cả con nối dòng Thần Minh.
Hỏa Thao giật mình. Mặc dù y tự tin thực lực của mình đã tăng vọt một cấp độ, nhưng đối mặt với Tiêu Dương, lại không tự chủ được nhớ đến trận đánh ở đại hạp cốc lúc trước.
Một khắc lão Đại xuất hiện, trong lòng Giát Giát dâng lên hy vọng vô hạn. Trận chiến này có lão Đại đi cùng rất quan trọng.
Đồng tử Hỏa Thao hơi co lại.
- Nhưng ngày nay khác ngày xưa.
Tiêu Dương bước đến bên cạnh Giát Giát, sóng vai mà đứng, thần sắc lạnh nhạt, nhìn chằm chằm đám người Hỏa Thần Sơn như nhìn người chết.
Hỏa Thao cười lạnh.
- Nơi này là Hỏa Thần Sơn đấy.
Thậm chí, Hỏa Thao tự tin, năng lực của y có thể đứng đầu hàng ngũ con nối dòng Thần Minh ở Thần Linh cảnh địa này.
Hỏa Long khiển trách.
Tiến lên thử một lần?
- Hừ, cuồng vọng.
Đây giống như Hỏa Thần Huyễn Sát trận, nhưng bởi vì có con nối dòng Thần Minh gia nhập, uy lực của Hỏa Thần Huyễn Sát trận tăng lên gấp mười lần. - Ta san bằng ngươi trước tiên.
Hỏa Long cảm nhận được áp lực Tiêu Dương mang đến cho gã yếu hơn một năm trước rất nhiều. Chỉ là gã không nghĩ đến, nguyên nhân tạo thành không phải là gã mạnh hơn mà là chính bản thân Tiêu Dương.
Tiêu Dương bình tĩnh nói:
Tiêu Dương dứt lời, ánh mắt bắn ra quang mang ác liệt, thẳng đến mắt trận, quyền phong quét tới.
- Ta biết.
Hỏa Thần Huyễn Sát trận cường thế trong khoảnh khắc bị phá thành mảnh nhỏ. Một đạo thân ảnh chảy máu như điên rồi ngã xuống.
Một tiếng nổ vang lên.
Âm.
- Ta muốn san bằng ngọn núi này, còn không phải nó sao?
Ở cảnh giới Kinh Tiên, Tiêu Dương đã bộc lộ tài năng đến cực hạn. Hiện tại viên mãn đột phá, thành công đạt đến "Vấn tâm", có thể thu liễm lại khí tức của mình.
Tiêu Dương cười lạnh, bước lên trước một bước, quyền phong tuôn ra, bí mật mang theo thanh uy, trong nháy mắt nghênh đón Hỏa Thần Huyễn Sát trận.
- Cho dù qua một trăm năm nữa, ngươi cũng phải ngoan ngoãn cúi đầu trước ta thôi.
Hỏa Long tức giận quát lớn, phất tay một cái. Hơn mười thiên tài đến từ Hỏa Thân Sơn đều nhảy ra, đồng thời song chưởng Hỏa Long triển khai, như con chim lửa bay trên không, tất cả xông lên.
- Ngươi cho rằng bây giờ giống như một năm trước sao?
Sát khí trong mắt Hỏa Long bắn ra:
- Giết.
Bịch bịch.
Tiếp theo đó là những thân ảnh khác.
Không tạo thành chút uy hiếp nào cho Tiêu Dương.
Khi Tiêu Dương phát ra công kích, Hỏa Long mới kinh hãi phát hiện, không phải khí tức Tiêu Dương yếu, mà là đối phương đã trở nên cường đại, có thể thu liễm lại toàn bộ. Khi xuất ra một quyền, uy thế như muốn hủy thiên diệt địa, thậm chí còn muốn san bằng Hỏa Thần Sơn.
Sắc mặt đại biến.
Hỏa Long theo bản năng muốn lui về phía sau, nhưng công kích của Tiêu Dương đã lao đến.
Bất Diệt Viêm Quyên.
Cổ Ma thần Xi Vưu, sát khí tận trời.
Âm.
Giát Giát liền vung Kim Cương Hàng Ma Trượng, cười to:
Tiêu Dương đứng chắp tay, thân sắc hờ hững.
Vù.
Tạo thành hết thảy chỉ có quái tài Tiêu Dương,'chuyên gia đối phó con nối dòng Thần Minh”.
Đường đường là Thất Tử Hỏa Thần Sơn, ở Thần Linh cảnh địa có thể nói là chí cao vô thượng, nhưng lại không nghĩ đến lại bị người ta công kích đến không lực hoàn thủ, bị đánh đến chỉ còn một con đường.
Tiêu Dương lại trực tiếp đánh tới, đánh bay Hỏa Long nện vào sơn môn Hỏa Thần Sơn. Cánh cổng liền bị đổ một phần, còn Hỏa Long thì không chút do dự, trực tiếp bóp nát tổ địa lệnh bài, biến mất không thấy tăm hơi.
Bịch! Bịch! BịchI
Nắm tay Tiêu Dương dày đặc giống như mưa to rơi xuống người Hỏa Long. Hắn không phải là lần đầu tiên tiếp xúc với thân vật hộ thể trên người con nối dòng Thần Minh. Nhưng bảo vệ cơ thể cũng có giới hạn, hơn nữa năng lượng ẩn chứa cũng không phải là không thể phá.
Phương thức thô bạo và đơn giản nhất chính là cậy mạnh, dùng nắm đấm trực tiếp hủy diệt.
Năng lượng vô cùng cuồng bạo oanh kích xuống. Hỏa Long cảm giác giống như có một ngọn núi trước mặt mà mình không thể vượt qua. Vốn gã tưởng rằng, dưới chân núi Hỏa Thần Sơn, cộng thêm trên người có thần vật hộ thể, tuyệt đối sẽ không gặp bất cứ nguy hiểm gì đáng nói. Nhưng lúc này, Hỏa Long cảm giác được suy nghĩ của mình quá sức ngây thơ. Gã quên mất một điều, khắc tinh của con nối dòng Thần Minh chính là quái tài Tiêu Dương.
- Cứu...
Thanh âm cầu cứu của Hỏa Long còn chưa kịp phát ra, gương mặt đại biến, cả người truyền đến cảm giác lạnh như băng.
Cạch.
Thần vật hộ thể đang có dấu hiệu nứt ra. Điều này càng thêm có nghĩa nắm đấm của quái tài Tiêu Dương thật đáng sợ.
Cổ tay khẽ đảo, trong lòng bàn tay Hỏa Long xuất hiện một lệnh bài.
Thân ảnh Hỏa Long lui về phía sau năm mươi thước. Một tiếng phá không vang lên, Tiêu Dương đã tiến lên năm mươi thước, một quyền chém ra, nặng nề oanh kích lên người Hỏa Long.
Bịch.
Thần vật hộ thể trên người gã là do lão tổ ban tặng, chỉ có công hiệu một lần. Đây tuyệt đối là cơ hội cứu mạng, nhưng trước mặt Tiêu Dương, Hỏa Long cảm thấy ánh sáng của thần vật hộ thể này có chút mờ nhạt.
Gương mặt Hỏa Long đột nhiên biến đổi.
Thần vật hộ thể trên người tự động hộ chủ.
Trong nháy mắt, trên người Hỏa Long tản ra thần quang chói mắt.
- Có nhìn thấy không? Đúng là đám gia hỏa ấu trĩ. Đừng nói một năm, cho dù một vạn năm, một ngàn năm, lão Đại của ta vẫn phong thái như trước. Hahah...
Thống khoái.
Lúc này, trên con đường báo thù Hỏa Thần Sơn, hòa thượng Giát Giát dường như đã chuẩn bị sẵn tinh thân chiến một trận thống khoái. Bây giờ nhìn thấy Tiêu Dương dùng tư thái nghiền nát Thất tử Hỏa Thần Sơn, khiến Hỏa Long không thể phản kích, cuối cùng chỉ có thể không cam lòng bóp nát lệnh bài rời đi, trong lòng Giát Giát cảm thấy dễ chịu rất nhiều.
- Đám hỗn tạp Hỏa Thần Sơn, toàn bộ ra đây chịu chết đi.
Giát Giát hăng hái, chiến ý dâng trào.
Lúc này, tâm trạng Hỏa Thao như rơi xuống đáy cốc, vô cùng lạnh lẽo. Biến mất một năm, quái tài Tiêu Dương không lên tiếng thì thôi, lên tiếng thì kinh người.
Cảnh tượng vừa nãy, Hỏa Thao tự hỏi, nếu đổi lại là y, chưa chắc đã có thể cưỡng ép Hỏa Long quay về thế giới thật của mình. Đối mặt với cuông nhân cường đại như vậy, lòng tin của Hỏa Thao thiếu điều rơi xuống.
Đông! Đông! Đông... - - -
Hỏa Thần Sơn vang lên tiếng chuông cổ.
Đại diện cho Hỏa Thần Sơn bị cường địch xâm lấn, Hỏa Thần Sơn phải tiến vào trạng thái phòng bị.
Đây là quyết định thật nhanh của Hỏa Thao.
Hỏa Thần Sơn ở Thần Linh cảnh địa tâng tám, con nối dòng Thần Minh tọa trấn cũng chỉ có Hỏa Thao và Hỏa Long. Bây giờ Hỏa Long đã bị ép trở về thế giới thật, lựa chọn đầu tiên của Hỏa Thao chính là cầu cứu.
Bên trong Hỏa Thần Sơn vẫn còn linh thân lão tổ tọa trấn.
Sự tôn tại của bọn họ chính là bảo vệ tôn nghiêm cho thế lực Thần Minh.
Tọa trấn ở Hỏa Thần Sơn Thần Linh cảnh địa tâng tám là linh thân của lão tổ Hỏa Viêm Phong. Đây cũng chính là mục tiêu lớn nhất của Giát Giát khi xông vào đây. Bởi vì nghe đồn chính Hỏa Viêm Phong đã bắt Bạch Húc Húc.
- Nạp mạng đi.
Lúc này, Giát Giát đã không thể chờ đợi được. Mặc dù bên tai vang lên tiếng chung cổ ầm ầm, nhưng y lại không quan tâm, như lưu tinh bắn về phía trước, Kim Cương Hàng Ma trượng trong tay nhanh chóng huy động, xu thế lực bổ hoa sơn ầm ầm đánh tới Hỏa Thao.
- Hừ.
Thần sắc Hỏa Thao lạnh như băng. Y kiêng ky Tiêu Dương, chứ không kiêng ky tên tiểu hòa thượng này:
- Không thể chờ đợi được mà muốn chịu chết?
- Đúng, tiễn ngươi đi chết đấy.
Song chưởng trong tay Giát Giát đánh ra. Kim Cương Hàng Ma trượng vũ động, Phật quang màu vàng tràn ngập thiên địa:
- Bổn hòa thượng đến siêu độ cho ngươi đây.
Vù.
Mặc dù biểu hiện Hỏa Thao rất khinh thường Giát Giát, nhưng nhìn thấy công kích như cuồng phong mưa to, Hỏa Thao không dám chậm trễ, cước bộ thối lui, trong tay xuất hiện hai cái hỏa luân sắc bén, trong nháy mắt lao về phía hòa thượng Giát Giát.
Bịch.
Kim Cương Hàng Ma trượng và hỏa luân sắc bén kịch liệt va chạm, năng lượng mãnh liệt lan tràn bốn phương tám hướng, khiến hai thân ảnh đồng thời lui ra sau vài bước.
Hỏa Thao giương mắt, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Thực lực của tên hòa thượng đầu bóng lưỡng này đã đạt đến một trình độ cực cao. Hỏa Thao mơ hồ cảm nhận được áp lực bên trong một kích này.
- Một năm trước, y bất quá chỉ thức tỉnh được huyết dịch linh đồng Phật môn.
Trận đánh năm đó, đứng ở thế đối lập với Liên minh thần thánh, ngoại trừ ác thú Hỏa Tê cường đại cũng chỉ có đám người Tiêu Dương, Giát Giát. Tư liệu Hỏa Thao nắm về những người này xem như rất nhỏ.
Lúc này, ánh mắt Hỏa Thao bắn ra tia đố ky. Thực lực hòa thượng Giát Giát bày ra, đồng nghĩa với thiên phú của y có thể đứng đầu hàng ngũ con nối dòng Thần Minh.
Tùy tiện một người cũng có thể đẩy y rơi xuống hàng thấp hơn, cảm giác khuất nhục này trong nháy mắt chuyển hóa thành sát khí mãnh liệt, điên cuồng lao về phía hòa thượng Giát Giát.
Lúc này, Tiêu Dương lăng không chắp tay mà đứng, ánh mắt liếc vê sơn môn Hỏa Thần Sơn. Một cổ khí tức mênh mông chậm rãi tản ra.