Chương 1100: Cùng lên đi
Chương 1100: Cùng lên điChương 1100: Cùng lên đi
Bịch.
Sơn Bổn Cương trực tiếp bị đánh bay xuống đất, đụng gẫy một gốc cây, bụi mù văng lên.
Ánh mắt mọi người không khỏi chấn động.
Hít một hơi khí lạnh.
Đã nghe nói thực lực của quái tài Tiêu Dương kinh khủng, nhưng vẫn chưa tận mắt nhìn thấy. Bây giờ, một quyền kia như đánh thẳng vào linh hồn mọi người, nhấc lên một con sóng lớn.
Một quyền khiến người ta nhận rõ thực lực của quái tài Tiêu Dương.
Cường đại như linh thân Thần Minh lão tổ lại bị Tiêu Dương một quyền đánh bay. Tuy nói trong đó cũng có một phần Sơn Bổn Cương quá khinh địch, nhưng dù sao cũng là Thần Minh lão tổ, trực tiếp bị đánh bay chứng tỏ Tiêu Dương khủng bố đến cỡ nào.
Vù.
Tiêu Dương vẫy tay một cái.
- Ngưng Băng thần đao.
Sơn Bổn Lộc chấn kinh, rút ra một thanh trường đao, trực chỉ Tiêu Dương.
Sơn Bổn Cương không kềm chế được lửa giận, sải bước tiến lên, uy thế một đao bao trùm cả Tiêu Dương.
Cảnh tượng vừa rồi cũng không nằm ngoài ý muốn của một người. Đó chính là Hỏa Viêm Phong đã từng bị bại trong tay Tiêu Dương. Y hiểu rất rõ thực lực của Tiêu Dương. Cho dù núi có đè xuống cũng không đè chết được hắn. Công phu quyền cước của Sơn Bổn Cương còn không bằng y, làm sao mà địch lại quái tài Tiêu Dương?
Trong trận đánh ở Hỏa Thần Sơn, Tiêu Dương đã mang đến ấn tượng quá mức khắc sâu cho y, cường thế cơ hồ khiến người khác phải tuyệt vọng. Hỏa Viêm Phong không hy vọng huynh đệ Sơn Bổn Lộc có thể đánh bại Tiêu Dương. Nhưng Thần Minh lão tổ quen thói kiêu ngạo, bây giờ cùng nhau xuất thủ chỉ sợ truyền ra ngoài sẽ khiến người ta giễu cợt.
Sơn Bổn Cương bật dậy, ánh mắt vừa khiếp sợ lẫn phẫn nộ, nhìn chằm chằm Tiêu Dương, vung trường đao võ sĩ bén nhọn trực chỉ Tiêu Dương.
Sơn Bổn Lộc ở một bên khác vung trường đao lên, sát khí bắt đầu khởi động.
- Sư đệ, ngươi sao rồi?
Một quyền của Tiêu Dương đã trực tiếp đánh nát sự kiêu ngạo của y. Nếu không đòi lại, Sơn Bổn Cương sẽ không bỏ qua.
- Cuồng vọng.
Bịch bịch bịch.
- Hai người cùng tiến lên đi.
Kim quang chói mắt. Tiêu Dương ra tay chính là Kim Thương. Kim Thương xoay tròn, trực chỉ trường đao Sơn Bổn Cương chém tới, đồng thời công kích của Sơn Bổn Lộc cũng đã đến bên cạnh Tiêu Dương.
Hai Thần Minh lão tổ đến từ Doanh Hoàng Thần Điện dẫn đầu công kích Tiêu Dương. Lúc này, những người còn lại tạm thời lựa chọn án binh bất động. Ngoại trừ Hỏa Viêm Phong, bọn họ không biết thực lực Tiêu Dương như thế nào, cho nên sẽ không tùy tiện tấn công. Huống chi, uy danh của hai sư huynh đệ Sơn Bổn Lộc cũng không kém ở Thần Linh cảnh địa. Hai người đã liên thủ đánh bại không ít người. Bọn họ xem ra, tổ hợp huynh đệ như vậy, nhất định có thể gây phiền toái cho Tiêu Dương. Chỉ có Hỏa Viêm Phong là vẫn cau chặt mày.
Vô song thương quyết.
Một tiếng vang thanh thúy vang lên. Ánh mắt Sơn Bổn Cương mở thật lớn, cổ tay cầm đao đau nhức vô cùng, hít một hơi khí lạnh. Quái tài Tiêu Dương lại có sức mạnh lớn đến như vậy sao? Hơn nữa, uy thế Kim Thương vừa rồi lại càng thêm kinh người.
Một cảm giác linh hồn như bị đốt cháy từ Ngưng Băng thần đao truyền đến, Sơn Bổn Lộc nhất thời kinh hãi, theo bản năng thu đao lui về phía sau, vận khí chống cự, dập tắt ngọn lửa màu xanh tím. Một bên khác, Kim Thương đã đối diện với trường đao của Sơn Bổn Cương.
Cơ hội trôi qua, Tiêu Dương tất nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình. Kim Thương thẳng tiến, tản ra ánh sáng kim sắc.
Tiêu Dương trở tay, chém ra Hỏa Hoàng. Ngọn lửa màu xanh tím trong khoảnh khắc khiến cho nhiệt độ trong không gian tăng gấp mấy lần. Một cảm giác nóng bỏng truyên đến, sắc mặt Hỏa Viêm Phong lại càng trâm xuống. Đây chính là thuộc tính Hỏa của Tiêu Dương, đã khiến cho hỏa hồ lô của y thất bại trong gang tấc. Không những không đối phó được với Tiêu Dương, bản thân nó cũng bị hủy diệt.
Trước Thông Thiên Kiều, ba đạo thân ảnh như tia chớp lao đến.
Vù.
Hai sư huynh đệ tâm ý tương thông, một khắc chém ra công kích, cơ hồ một trước một sau phong tỏa tất cả đường lui của Tiêu Dương, muốn Tiêu Dương từ chủ động trong công kích biến thành phòng ngự.
Lúc này, Sơn Bổn Cương cảm thấy kinh hãi trong lòng, nhưng sau khi y nhìn thấy một đao của Sơn Bổn Lộc đang bổ đằng sau Tiêu Dương, lập tức bình tĩnh lại, nở nụ cười lạnh, một đao chém ra, thần quang lan hơn mười thước.
Tiêu Dương nắm chặt Kim Thương, làm như không phát giác ra công kích "vây Ngụy cứu Triệu" của Sơn Bổn Lộc phía sau.
Ngọn lửa lan tràn trong không khí, mang theo linh tính mãnh liệt, trong thời gian ngắn dính vào Ngưng Băng thần đao của Sơn Cổn Lộc. Khi băng và lửa chạm nhau, ngọn lửa màu xanh tím trong nháy mắt dựng lên, từ lưỡi đao thẳng xuống dưới.
Sơn Bổn Cương biến sắc, lui về phía sau.
- Sư đệ, để ta giúp ngươi.
Ngưng Băng thần đao của Sơn Bổn Lộc một lân nữa chém ra.
Leng keng.
Mặc dù hắn tự tin có thể ứng đối được với cường địch trước mắt, nhưng dù sao cũng là tám đại linh thân Thần Minh lão tổ đồng thời tấn công. Nếu bọn họ liên thủ, có thể bộc phát sức mạnh cường đại. Mặc dù Tiêu Dương cuồng vọng, nhưng cũng chỉ là kích thích những Thần Minh lão tổ thiếu kiên nhẫn mà thôi.
Tiêu Dương tay cầm Kim Thương, thuận thế đâm tới.
Vù.
Nhanh như tia chớp, bộc phát công kích long trời lở đất. Kim Thương trực chỉ, Tiêu Dương đã sớm dự liệu được tình huống này và hắn cũng đang chờ nó.
Khi Ngưng Băng thần đao của Sơn Bổn Lộc đến gần, Kim Thương của Tiêu Dương cũng cách Sơn Bổn Cương không xa, khóe miệng nhếch lên một nụ cười trào phúng. Điều này khiến cho Sơn Bổn Cương cảm thấy quỷ dị.
Dị biến xuất hiện.
Tiêu Dương trăm phương ngàn kế tạo ra một sát chiêu cho huynh đệ Sơn Bổn Cương.
Hám Đạo Thuật tầng hai, Băng thiên diệt hồn.
Tâm niệm chuyển động, hư kiếm trong đầu rung lên, tuôn ra kiếm lực, hình thành công kích vô hình, trực tiếp chia thành hai đường, một trước một sau dũng mãnh tiến vào trong đầu hai huynh đệ Sơn Bổn Cương.
Cường thế bộc phát.
Nếu ở thế giới của bọn họ, sư huynh đệ Sơn Bổn Cương là cường giả cấp Tiên nhân. Nhưng ở đây, bọn họ bất quá cũng chỉ là linh thân, thực lực không phải rất mạnh. Còn Hám Đạo Thuật của Tiêu Dương có thể nói là vô song, khiến kẻ khác khó lòng phòng bị.
Bốn phía còn có cường địch đang nhìn chằm chằm, Tiêu Dương hiển nhiên là sẽ không hạ thủ lưu tình.
Sơn Bổn Lộc vì chuyện tự tay chém đứt đầu sư đệ hoàn toàn bị kích thích, thậm chí không phát giác ra lực đạo của mình đã bị thương, càng thêm không nghĩ đến sự kinh khủng của Tiêu Dương, rít gào công kích đến, chẳng khác nào lau sạch cổ chờ Tiêu Dương đến lấy mạng.
Sơn Bổn Lộc phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt đỏ bừng nhìn Tiêu Dương, gầm lên một tiếng rồi xông tới.
Phụt.
Ánh mắt Sơn Bổn Lộc mở to, khản cả giọng rống lên, hai mắt đỏ bừng, cả người chấn động, điên cuồng nhìn Băng Ngưng thần đao trong tay mình. Y như thế nào cũng không nghĩ ra, chính tay y lại chém đứt đầu sư đệ.
- Sư đệ.
Máu văng ra.
Tiêu Dương dùng thân hình của Sơn Bổn Cương ngăn lại một đao của Sơn Bổn Lộc.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
Từ lúc Tiêu Dương thi triển Hám Đạo Thuật cho đến khi dùng cơ thể của Sơn Bổn Cương ngăn lại một đao của Sơn Bổn Lộc chỉ diễn ra trong chớp mắt. Sơn Bổn Lộc bị Hám Đạo Thuật đánh bất ngờ, tinh thân sợ hãi, nắm chặt Băng Ngưng thần đao, tàn nhẫn bổ về phía trước.
Xoet.
Một cái đầu lâu đây máu văng lên trong không trung, nhiễm đỏ không khí. Hai mắt Sơn Bổn Cương mở thật to, chết không nhắm mắt.
Linh thân Thần Minh lão tổ bị hủy, bản tôn ở thế giới thật cũng sẽ bị tổn thương rất lớn. Cảnh giới sẽ rớt xuống, cơ hồ không có khả năng trở lại cảnh giới Tiên nhân. Bởi vậy, linh thân đối với Thần Minh lão tổ mà nói chính là sinh mạng thứ hai, không thể để mất.
- Hảo đao pháp.
Tiêu Dương "tán thưởng”.
Xoet. Kim Thương trong tay Tiêu Dương giống như độc long, bay thẳng về phía trước, ầm một tiếng, xuyên thủng trường đao trong tay Sơn Bổn Cương, sau đó thuận thế đâm vào ngực của y.
- Vô song.
Hai thanh âm người ngoài khó có thể nhận ra vang lên trong đầu hai người, sắc mặt cả hai thay đổi, đầu đau như muốn nứt ra, cảm giác trong nháy mắt tràn ngập linh hồn, động tác theo tiềm thức mà dừng lại.
Điều khiến cho Tiêu Dương có chút ngoài ý muốn chính là, trên người hai sư huynh đệ Sơn Bổn Cương không hề có bất cứ thần vật hộ thể, đúng thật là hiếm thấy. Cũng có thể là vì bọn họ cho rằng ở Thần Linh cảnh địa tầng tám này chẳng ai có thể đối phó được bọn họ. Điều này càng khiến cho công kích của Tiêu Dương thế như chẻ tre.
Âm, ầm.
Nếu thế lực Thân Minh muốn trấn trụ hắn, như vậy bọn họ phải có giác ngộ là sẽ bị hắn phản kích lại chứ?
Kim Thương quét ngang.
Vù.
Trực tiếp để lại một vết máu chói mắt ngay cổ Sơn Bổn Lộc, máu chảy xuống, Tiêu Dương tay cầm Kim Thương đã cách Sơn Bổn Lộc mười thước có hơn.
Quay lưng về phía Sơn Bổn Lộc.
Lúc này, Sơn Bổn Lộc cầm Ngưng Băng thần đao, thân hình đứng im giữa không trung, không hề nhúc nhích, mở to đôi mắt đỏ bừng.
Một trận gió thổi qua, thân hình Sơn Bổn Lộc ầm ầm ngã xuống đất.
Chất.
Bịch một tiếng rơi xuống đất.
Không ít người nhìn thấy trận chiến này không khỏi kinh hãi.
Hai đại Thần Minh lão tổ của Doanh Hoàng Thần Điện lại bị giết vì khinh địch như vậy.
- Đây mới chính là thực lực của quái tài Tiêu Dương?
- Quá nghịch thiên. Thần Minh lão tổ gọi hắn là kẻ xúc phạm thần, nhưng thực lực mà Tiêu Dương bày ra mới đúng là Thần Minh không gì làm khó được. Rốt cuộc người nào mới là xúc phạm thần?
- Trận chiến này, chẳng lẻ quái tài Tiêu Dương còn muốn tiếp tục kéo dài thần thoại bất bại của hắn?
Để chứng minh câu nói này, Tiêu Dương chậm rãi vung Kim Thương lên, nhìn đám người Hỏa Viêm Phong, thanh âm lạnh nhạt:
- Các ngươi, cùng lên đi.