Chương 1099: Đánh lén trước Thông Thiên Kiều
Chương 1099: Đánh lén trước Thông Thiên KiềuChương 1099: Đánh lén trước Thông Thiên Kiều
Tiêu Dương là người ân oán rõ ràng. Hỏa Thần Sơn trêu chọc hắn, hắn cũng không quan tâm việc chiến với Hỏa Thần Sơn một trận.
Con đường của hắn đi sẽ khiến cho người khác phải run rẩy.
Ba người nhìn nhau cười to.
Một lát sau, Tiêu Dương bay lên khoảng trăm trượng, Kim Phủ xuất hiện trong tay.
Kim quang bắn ra.
Thân hình Tiêu Dương đột nhiên phát ra sức mạnh vô cùng, tay câm Kim Phủ, đối mặt với Hỏa Thần Sơn cao vút trong mây, thở ra một hơi, bộc phát năng lượng cực mạnh, phủ xuống một kích.
- Vũ Hoàng thập tam trảm, chi lực bạt sơn hà.
Âm.
Từ rất xa, Hỏa Viêm Phong ngẩng đầu nhìn Hỏa Thần Sơn ầm ầm sụp xuống, không khỏi phẫn nộ rống †o.
Hỏa Thần Sơn sụp đổ kinh động đến mọi người trong phạm vi trăm dặm. Ai nấy đều kinh ngạc vô cùng.
Nham thạch vỡ tan, văng bốn phương tám hướng.
Tiêu Dương đang thực hiện lời hứa của mình.
Hỏa Thần Sơn cao vút trong mây bị bổ nửa.
- Quái tài Tiêu Dương thật có thực lực kinh khủng như vậy sao?
Một đạo thiểm điện từ không trung xẹt qua, quang mang kim phủ phủ xuống.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy? Hỏa Thần Sơn lớn như thế tại sao lại sụp đổ?
Một kích kinh thiên động địa.
Khai thiên tích địa.
San bằng Hỏa Thần Sơn.
Ngọn lửa thiêu đốt Hỏa Thần Sơn không phải là pháo hoa, mà là Hoàng Hỏa có thể đốt cháy mọi thứ trong thiên địa.
- Tiêu... Dương, bổn thần và ngươi thế bất lưỡng lập.
Hoàng hỏa cắn nuốt Hỏa Thần Sơn.
- Chẳng lẽ có liên quan đến tin đồn, quái tài Tiêu Dương thẳng hướng Hỏa Thần Sơn?
.
Hai người Giát Giát đồng thời gật đầu, ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Phía trước đống lửa, một con thỏ nướng đang bốc mùi thơm lựng. Chính là ba người Tiêu Dương vừa mới dẫn phát một cơn chấn động ở Thần Linh cảnh địa:
Hắn tận mắt nhìn thấy La Thiên đại ca bước lên Thông Thiên Kiều.
Bảy ngày sau, trong rừng ác thú.
Tâm niệm trong nháy mắt đã tiến nhập không gian chén bể nhận chủ. Ba người Tiêu Dương bay về phía xa.
Các loại thần binh chí bảo, còn có bảo vật không biết tên đều nhất nhất xuất hiện trong ý niệm của Tiêu Dương.
Bên trong chén bể nhận chủ rực rỡ muôn màu, phân bố có trật tự, hơn nữa còn chịu sự khống chế của Tiêu Dương. Chỉ cần tâm niệm vừa động, bên trong không gian chén bể sẽ lập tức xuất ra bất cứ bảo vật gì.
Chén bể là Tiêu Dương nhặt được ở chư thân mộ. Cũng nhờ có nó mà Tiêu Dương không kiêng nể gì mang theo tất cả kỳ trân dị bảo đi theo mình. Mặc dù miệng chén đã bị vỡ, nhưng không gian bên trong lại cực kỳ rộng và vững chắc.
- Thực lực Húc Húc đã khôi phục hoàn toàn.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Ba người không biết, lúc này dưới đáy Ma vực, một bóng đen tay cầm Tà Thần ma đao đang triển khai một cuộc giết chóc điên cuồng.
Sau khi ăn no, Tiêu Dương nhảy lên một cành cây, khoanh chân mà ngồi.
- Ăn xong bữa này, nghỉ ngơi một đêm, chúng ta sẽ đi sâu vào bên trong, tìm được vị trí của Thông Thiên Kiều, chuẩn bị qua cầu.
Nhưng khi hai người đề cập đến La Thiên Tôn Tọa mất tích, thân sắc Tiêu Dương ngưng trọng vô cùng.
Tiêu Dương mất tích một năm, một lần nữa xuất hiện, hai người Giát Giát cũng không hỏi một năm qua Tiêu Dương đi đâu. Đối với bọn họ, việc Tiêu Dương có thể bình an trở về đã là đủ lắm rồi.
Ở Thần Linh cảnh địa tầng tám một năm rồi, hai người cũng không thể chờ đợi được nữa.
Ngay cả ngọc tỷ truyền quốc cũng được Tiêu Dương bỏ vào bên trong.
Vô số chí bảo bên trong chén bể nhận chủ chính là thu hoạch trong một năm của Tiêu Dương. Lúc này, Tiêu Dương lướt ngang một lần, không nhịn được mà thầm than.
- Luân Hồi thạch.
Tâm niệm Tiêu Dương rơi xuống Luân Hồi thạch, đột nhiên ngẩn ra:
- Cái này...
Tiêu Dương có chút nghi hoặc. Hắn mơ hồ cảm giác được Luân Hồi thạch nhỏ đi một vòng.
- Là ảo giác? Hay là Luân Hồi thạch bị rút?
Tiêu Dương cau mày quan sát, không thấy có gì khác lạ, đành thôi.
Một đêm trôi qua.
- Cẩn thận một chút.
Tiêu Dương là người đầu tiên phát hiện, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh, quay sang nhìn Bạch Húc Húc:
Ở phía xa bỗng nhiên truyền đến uy áp phô thiên cái địa.
Vù.
Nghe xong, Giát Giát liền gật đầu, dẫn đầu bước vào, rất nhanh biến mất ở chỗ sâu Thông Thiên Kiều.
- Giát Giát, vào thôi.
Trên đoạn đường này, ba người nghe nhiều nhất chính là quái tài Tiêu Dương. Bốn chữ này dường như là thứ khiến người ta phải biến sắc mỗi khi nghe đến. Hỏa Thần Sơn là một thế lực Thần Minh lâu đời ở Thần Linh cảnh địa. Nhưng bọn họ, bao gồm luôn cả Thần Minh lão tổ đều bị Tiêu Dương nghiền ép.
- Lão đại, đã điều tra rõ ràng, Thông Thiên Kiều ở mười dặm phía trước.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạch Húc Húc mở miệng, cũng không nhiều lời, ba người lập tức đến thẳng Thông Thiên Kiều.
Ở sâu trong rừng rậm ác thú, một cây cầu bắt thẳng đến chân trời.
Một khắc ba người Tiêu Dương xuất hiện trước Thông Thiên Kiều, bốn phía nhất thời vang lên tiếng kinh hô.
- Quái tài Tiêu Dương, đó chính là quái tài Tiêu Dương. Ta đã từng gặp qua hắn.
Vô số ánh mắt tập trung lại, thân sắc khác nhau. Có sùng bái, có kính nể, nhiều hơn nữa là kính sợ. Một người mà ngay cả thế lực Thần Minh cũng phải kiêng dè, nếu ra tay với mình, quả thật đơn giản như bóp chết một con kiến.
Phạm vi một trăm thước xung quanh ba người Tiêu Dương không một bóng người.
Tiêu Dương bình tĩnh, cũng không quan tâm tiếng bàn tán xung quanh.
Càng đi sâu vào bên trong, thiên tài tập hợp ngày càng nhiều. Điều này đồng nghĩa với việc ba người đã đến gần Thông Thiên Kiều.
Suốt cả quá trình, Tiêu Dương ra tay thu phục một con ác thú cấp chín, thu vào trong họa quyển. Còn lại đều là Bạch Húc Húc và Giát Giát diệt sát.
Ba người, một Kim Xoa nhận chủ, một linh đông Phật môn, còn người cuối cùng thì không cách nào hình dung. Một tiểu đội như vậy tiến vào khu rừng, bất luận đối mặt với loại ác thú nào cũng đều trực tiếp quét ngang.
Kim Xoa chói mắt, lại một con ác thú mất mạng dưới tay Bạch Húc Húc.
Bịch.
Ba người lại tiếp tục xuất phát, đi sâu vào trong khu rừng ác thú.
Bạch Húc Húc mỉm cười tự tin:
- Lão đại, một năm qua em cũng không nhàn rỗi, nhất định có thể xông qua được Thông Thiên Kiều.
Bạch Húc Húc ngẩng đầu, bước lên Thông Thiên Kiều, rất nhanh biến mất.
- Tiêu Dương.
Một tiếng quát lạnh vang lên, âm vang như tiếng chuông đồng, đám thiên tài xung quanh liền biến sắc, theo tiêm thức lui lại vài bước.
Cường giả hàng lâm.
Không chỉ một người.
Vù! Vùi Vùi
Mấy đạo thân ảnh phá không mà đến. Trong đó hai người xuất hiện phía trước Thông Thiên Kiều, cản trở đường đi của Tiêu Dương. Hai người bao vây đằng sau, phòng ngừa Tiêu Dương bỏ chạy. Hai cánh hai bên đều có hai người.
Tám đại cường giả hiện thân.
Phút chốc, chung quanh vang lên tiếng xôn xao. - Tám người này đều là Thần Minh lão tổ linh thân tọa trấn một phương.
- Trời ơi, xuất ra trận thế như vậy chỉ để đối phó với một quái tài Tiêu Dương? Chậc chậc, đãi ngộ này, khắp Thần Linh cảnh địa chưa có ai được hưởng qua.
- Đó chính là Thân Minh lão tổ Hỏa Viêm Phong của Hỏa Thần Sơn. Người thứ nhất bên trái là Thần Minh lão tổ Lý Phách Sơn của Thiên Vương thần tháp. Ồ, hai người đằng sau Tiêu Dương đến từ Doanh Hoàng Thần Điện, một người tên Sơn Bổn Cương, một người là Sơn Bổn Lộc.
Tám đại thần minh linh thân đồng thời xuất hiện, lại còn bao vây Tiêu Dương, ý tứ của bọn họ đã quá rõ ràng.
- Đến nhanh thật.
Tiêu Dương vẫn duy trì bình tĩnh. Trận đánh ở Thần Linh cảnh địa tâng bốn, Tiêu Dương đã phá hủy Liên minh thần thánh do mười bốn đại thế lực Thân Minh liên thủ. Hơn nữa còn giết chết con nối dòng Thần Minh. Nếu như lựa chọn một nhân vật không được thế lực Thần Minh hoan nghênh nhất, nhất định không ai ngoài Tiêu Dương.
Nếu Hỏa Thần Sơn trăm phương ngàn kế đối phó hắn, những thế lực Thần Minh còn lại nhất định cũng hận không thể giết chết hắn. Cho nên, khi thế lực Thần Minh liên thủ mà đến, Tiêu Dương cũng không bất ngờ.
Đấn thì chiến thôi.
- Hỏa Viêm Phong, ngươi còn dám tới?
Tiêu Dương thở dài, lắc đầu.
Nghe xong, sắc mặt Hỏa Viêm Phong tái nhợt. Mấy ngày trước, y đã phải chịu khuất nhục ở Hỏa Thần Sơn. Vốn y muốn cho Tiêu Dương một bài học ở Thần Linh cảnh địa tâng chín. Nhưng điều làm cho Hỏa Viêm Phong ngoài ý muốn chính là, y nhận được thông báo của một số đại thế lực Thân Minh, tự thân phái ra một số Thần Minh lão tổ linh thân, muốn trong thời gian ngắn nhất tiêu diệt tên tiểu tử xúc phạm thần, Tiêu Dương.
- Tiêu Dương, hôm nay ngươi sẽ chết.
Ánh mắt Hỏa Viêm Phong lóe lên hàn băng.
- Khinh nhờn Thần Minh, không có tư cách ở lại Thần Linh cảnh địa.
- Đến đây đi.
Tiêu Dương chỉ vào Hỏa Viêm Phong, hãnh diện nói:
- Hỏa Viêm Phong, có dám đánh với ta một trận không?
Lời nói vang vọng chấn động khắp bát phương.
Tất cả các thiên tài vây xem cũng không nhịn được mà cảm thán, không thể không bội phục phần ngạo khí này của quái tài Tiêu Dương. Nếu đổi lại là mình, bị tám đại Thần Minh lão tổ bao vây, cầu xin tha thứ còn không kịp, nào dám mở miệng tuyên chiến.
Hơn nữa, càng làm cho bọn họ ngạc nhiên chính là, bị Tiêu Dương điểm danh tuyên chiến, mặc dù Hỏa Viêm Phong tức đến nghẹn họng, nhưng lại không dám bước ra nghênh chiến. Điều này đồng nghĩa với việc Hỏa Viêm Phong đang rất sợ hãi Tiêu Dương.
Tiêu Dương cất tiếng cười nhạo, liếc nhìn Hỏa Viêm Phong:
- Ngay cả ứng chiến cũng không dám, ngươi có tư cách gì mà la hét trước mặt ta? Cho dù trước mặt là tám Thần Minh lão tổ linh thân, khí phách Tiêu Dương vẫn không giảm. Lúc này, hai mắt Tiêu Dương nồng đậm chiến ý:
- Đến đây đi. Ai không phục thì đứng ra đánh với Tiêu Dương ta một trận.
- Đồ khốn kiếp.
Rốt cuộc có người nhịn không được mà lên tiếng, là Sơn Bổn Cương của Doanh Hoàng Thần Điện. Sau khi quát lớn một tiếng, Sơn Bổn Cương trực tiếp lao ra, quyền phong thẳng kích phía sau Tiêu Dương.
- Cẩn thận.
Hỏa Viêm Phong kinh hô.
Tiêu Dương trở tay đánh ra một quyền, nghênh đón Sơn Bổn Cương.
Bất Diệt Viêm Quyên.
Âm ầm.
Nắm đấm nặng nề va chạm nhau, phát ra thanh âm ầm vang.
Bịch.
Thân hình Sơn Bổn Cương bị đánh bay ra ngoài.