Chương 1106: Đến rồi!
Chương 1106: Đến rồi!Chương 1106: Đến rồi!
Thành Phong Hằng ban đêm đèn đuốc sáng rực. Khi ba người bọn Tiêu Dương lại bước trên đường phố lần nữa lại càng thu hút những ánh mắt khác nhau, đặc biệt là mọi người đều đang đánh giá Tiêu Dương - Một quái tài danh tiếng trực tiếp vượt qua cả người trước đó danh chấn một thời là Đường Hạo và Xích Lượng Thiên chỉ trong thời gian cực ngắn!
Hắn không có ba đầu sáu tay nhưng lại khiến người khác nghe danh mà kinh hồn bạt vía.
Rất nhiều thế lực Thần Linh bỗng tụ tập ở thành Hằng Phong, bàn bạc chuyện đánh bại Độc thần giả Tiêu Dương.
Ngay lúc này, trong một gian phòng bao của một tửu lâu trong thành Hằng Phong, bóng người dày đặc trong gian phòng rộng lớn. Thần Linh lão tổ của Tam Xích Thần Linh Điện Xích Dung Minh cũng nằm trong số đó, ngoài ra còn có hơn hai mươi Thần Linh lão tổ ngồi sánh vai với Xích Dung Minh.
Những người này là thành viên chủ chốt của "Liên minh phản Tiêu", đến để bảo vệ tôn nghiêm của thế lực Thần Linh.
Tên Hỏa Viêm Phong ở Hỏa Thần Sơn bị Tiêu Dương đánh bại hai lần lúc này cũng đang từ Thần Linh Đệ Bát Cảnh chạy đến Cửu Cảnh Vũ Trụ Sơn. Hận ý của y đối với Tiêu Dương càng ngày càng tăng, đương nhiên sẽ không bỏ qua liên minh như thế này. Tiếng hô của y to nhất phòng, trong lúc tuyên chiến Tiêu Dương, y cũng liên tục nhắc nhở mọi người quái tài Tiêu Dương không hề dễ chọc vào.
Bên cạnh Thông Thiên Kiều Thần Linh Đệ Bát Cảnh, tám đại Thần Linh lão tổ liên hợp tấn công mà vẫn bị Tiêu Dương oanh kích đại bại...
- Tên quái tài Tiêu Dương này quả thật có điểm bất phàm.
Điều này khiến không ít người của "Liên minh phản Tiêu" không nhịn được muốn hộc máu... Bọn chúng đều đang mài đao soàn soạt, đợi thời khắc Tiêu Dương bước ra khỏi thành trì sẽ lập tức giơ đao lên bao vây tiêu diệt Tiêu Dương! Vốn dĩ bọn chúng tưởng với ngạo khí của quái tài Tiêu Dương, cho dù biết có người muốn đối phó với mình thì hắn cũng sẽ nghênh ngang đi ra khỏi thành Hằng Phong, vậy thì thứ chờ đợi hắn sẽ là cái chết!
Trận chiến cuối cùng bao vây tiêu diệt quái tài Tiêu Dương sớm muộn cũng sẽ xảy ra...
Mà lúc này Tiêu Dương đang đi lại nghênh ngang ở thành Hằng Phong, không hề biết nguy hiểm đang đến gần, chuyện trò vui vẻ với hai huynh đệ bên cạnh, thần thái tự nhiên. Nhưng Tiêu Dương cũng nhạy cảm nhận ra ba người dù đi đến đâu cũng đều âm thầm có không ít ánh mắt ở sau lưng nhìn chằm chằm vào mình, tràn ngập địch ý.
Thiên tài đến thành Hằng Phong càng ngày càng nhiều, tất cả mọi người tựa hồ cũng cảm nhận được luông sát khí mãnh liệt ngưng tụ trên không trung, dù ở trong thành trì cũng thỉnh thoảng lại cảm thấy tâm thân nặng nề.
Hỏa Viêm Phong lập tức đồng ý.
Bạch Húc Húc không nhịn được hỏi một câu. Gã biết rõ tính cách của lão đại, tuyệt đối sẽ không thật sự bị "Liên minh phản Tiêu" dọa cho không dám ra ngoài.
Xích Dung Minh chậm rãi nói:
Tiêu Dương không vội, hắn đang ở trong phòng của tửu lâu nhàn nhã uống rượu đánh cờ với Giát Giát và Bạch Húc Húc. Rất nhanh, một kế hoạch vây quét tiêu diệt quái tài Tiêu Dương được ra lò...
- Hỏa đạo hữu ngươi tương đối hiểu rõ đặc điểm của Tiêu Dương, hãy nói với mọi người đi. Biết người biết ta.
Nhưng Tiêu Dương lại hết lần này đến lần khác giày vò bọn chúng. Bọn chúng càng muốn Tiêu Dương ra ngoài thì Tiêu Dương càng ở trong thành trì. Có mấy lần hắn còn đi bộ ở ven cửa thành nhưng lại không bước ra một bước, khiến cho "Liên minh phản Tiêu" phát điên lên... Không ít người đều thâm thề chờ bắt được Tiêu Dương, nhất định phải đánh cho hắn thịt nát xương tan mới được giải hận!
Tiêu Dương mỉm cười.
"Liên minh phản Tiêu" gần như được thiết lập ngay trước mắt Tiêu Dương, điều này cũng thể hiện ngạo khí bắt buộc phải giết Tiêu Dương của thế lực Thần Linh. Đối với chuyện này, câu trả lời của Tiêu Dương còn dứt khoát hơn... Bảy ngày liên Tiêu Dương đều ở lại thành Hằng Phong!
- Cậu không cảm thấy vẻ mặt đau khổ phát điên của bọn chúng rất vui mắt sao?
- Lão đại, khi nào chúng ta rời đi?
- Thời cơ chưa đến.
Tiêu Dương cũng cười ha hả, đôi mắt lướt qua một tia sáng.
Sau khi nói một tiếng "chiếu tướng”, Giát Giát ngước mắt cười.
Tiêu Dương đứng trước cửa sổ, ánh mắt nhìn ra phía xa.
Bạch Húc Húc cảm thấy thê thảm không nỡ nhìn, quy tắc của cờ tướng bị hai tên này làm hỏng hết rồi.
Quái tài Tiêu Dương sáng sớm đã rời khỏi thành Hằng Phong!
Giát Giát cười hắc hắc, trực tiếp bay tượng qua sông chém rớt phi mã tướng quân của Tiêu Dương, khí thế ngút trời! Tiêu Dương không chịu yếu thế, dựng pháo đài, binh lính đột kích, pháo đài bay vọt đánh thẳng vào xe bay của Giát Giát.
- Đi đi đi, trận chiến này không thể bỏ qua được!
- Hắn cuối cùng vẫn không chịu được rời đi rồi! Thật quá kích động, chẳng lẽ hắn còn không biết ở bên ngoài thành "Liên minh phản Tiêu" sớm đã bày thiên la địa võng, chờ hắn tự chui đầu vào lưới!
Cả thành chấn động xôn xao...
- Lão đại, anh đang đợi La Thiên tiên bối đúng không.
Chuyện mà tất cả mọi người trong thành Hằng Phong quan tâm nhất chính là khi nào Tiêu Dương rời khỏi thành trìi
Cứ mỗi khi Tiêu Dương bước ra một bước là đều có vô số ánh mắt tập trung tại, trong thời gian ngắn ngủi chưa đến mười ngày ở thành Hằng Phong, Tiêu Dương gặp phải vô số lần khiêu khích của "Liên minh phản Tiêu". Nhưng khiến người ta thất vọng là dường như chỉ trong một đêm quái tài Tiêu Dương đã mất hết gai nhọn, đối diện với khiêu khích lại coi như không thấy.
Cuối cùng vào ngày thứ mười một, cả thành Hằng Phong gần như oanh động!
- Người hiểu ta chỉ có Giát Giát.
- Tiêu Dương ta không phải quả hồng mềm có thể tùy ý ức hiếp!
Thứ nhất, tính thời gian thì chắc rùa biển Ma Huyền đã đưa La Thiên ra khỏi Ma Vực dưới đáy biển rồi, hẳn là bây giờ đang chạy đến đây. Hơn nữa rùa biển Ma Huyền và La Thiên, hai đại cường giả một thủ một công có tác dụng cực kỳ quan trọng trong việc phản kích "Liên minh phản Tiêu" của Tiêu Dương. Đúng là hắn đang chờ La Thiên.
- Tiêu Dương thật khí phách, trong tình huống này ngoài hắn ra còn ai dám nghênh ngang bước ra khỏi thành Hằng Phong chứ!
Mười dặm bên ngoài thành Hằng Phong, lúc này ba người bọn Tiêu Dương quả thật đã gặp phải mai phục của "Liên minh phản Tiêu 1
Một hồi đại chiến!
Tiêu Dương gần như không đánh mà thắng đợt tấn công mang tính thăm dò này của "Liên minh phản Tiêu", khóe miệng cong lên một trận cười lạnh, giục ngựa chạy đi, lao về phía xa xa...
Hắn đã cảm nhận được hơi thở của rùa biển Ma Huyền, La Thiên đại ca đang chạy về bên này rồi!
Thiên quân vạn mã cũng không ngăn trở được quyết tâm trùng phùng của huynh đệ Tiêu Dương.
Càng huống chỉ cái gọi là "Liên minh phản Tiêu" này dù tập hợp lượng lớn Thần Linh lão tổ linh thân nhưng Tiêu Dương cũng chưa từng sợ - Muốn đánh thì đánh!
ĐII
Truy Phong Chuy chạy qua vô số đỉnh núi như một cơn gió.
Bạch Húc Húc đột nhiên hưng phấn vung một nắm đấm.
- Ha ha, có sự gia nhập của La Thiên tiên bối và thú vương rùa biển, đến lúc chúng ta cho bọn chúng một đòn phản kích mạnh mãẽ rồi!
Dù đã biết rùa biển Ma Huyền nhận Tiêu Dương làm chủ rồi nhưng lúc này nghe thấy rùa biển nói tiếng người gọi Tiêu Dương là lão đại, bọn Giát Giát vẫn không nhịn được kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía rùa biển Ma Huyền...
- May mắn không phụ lệnh.
Một lát sau rùa biển Ma Huyền cũng từ từ bò sát lại, lấy lòng Tiêu Dương, gật đầu như con người, cười nói:
- Lão đại...
VútIII
Hắn lướt qua một khe núi, tiến vào sâu trong một sơn cốc, nơi tràn ngập khói nhẹ, một con rùa biển cực lớn đang nằm phủ phục dưới đất, bên cạnh nó là một thân hình cao ngất lạnh lùng, đôi mắt màu đỏ lóe ra ánh sáng, phảng phất như vẫn chưa khôi phục khỏi nơi giết chóc vô tận kia.
- Đại cai
Tiêu Dương mừng rỡ xông thẳng lên.
Giọng nói quen thuộc khiến đôi mắt lạnh lẽo của La Thiên lóe lên tình cảm, vẻ mặt không nén nổi kích động, cất bước xông lên...
Hai tay giang rộng...
Hai huynh đệ ôm nhau một cái!
Thời khắc này Tiêu Dương nhận thấy rõ trên người La Thiên toát ra một luồng hàn khí dày đặc, không khỏi rùng mình một cái, đồng thời tiếng lòng cũng run rẩy theo... Luông hàn khí này của La Thiên thỉnh thoảng lại phát về phía hắn, hẳn là tích lũy sau vô số trận giết chóc ở Ma Vực dưới đáy biển trong một năm qua... Có thể tưởng tượng được cảnh ngộ của La Thiên khi ở Ma Vực dưới đáy biển... Huynh đệ gặp lại, đương nhiên vui mừng khôn kểt
Khóe miệng Tiêu Dương khẽ nhếch, cười lạnh, giục ngựa chạy thẳng...
- Một lũ tự cho mình là thông minh.
Tin Tiêu Dương chinh phục thú vương Hỏa Tê sớm đã truyền khắp cảnh giới Thần Linh, người của "Liên minh phản Tiêu" không hề thấy bất ngờ trước sự xuất hiện của thú vương Man Nhị, hơn nữa người nào người nấy đều thầm vui mừng... Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của bọn chúng. Đầu tiên bọn chúng gây phiên phức, thăm dò sau đó để Tiêu Dương tâm phiền ý loạn, để lộ hết con át chủ bài của mình, khi cần thiết Thần Linh lão tổ hiện thân là có thể một chiêu đánh bại Tiêu Dương!
Cuối cùng Tiêu Dương cũng không nhịn được, vung tay lên. Thú vương Man Nhị xuất hiện, thân thể cao lớn tọa trấn một phương, mở đường cho Tiêu Dương!
VútIII
Từng đợt đánh lén của "Liên minh phản Tiêu" cứ nối nhau mà đến, khiến Tiêu Dương thấy vô cùng phiền phức. Những đợt tấn công này đều chủ yếu là thăm dò gây phiền phức, cường giả của "Liên minh phản Tiêu" vẫn đang lựa chọn án binh bất động, tựa hồ muốn để Tiêu Dương tự loạn trận cước trước...
- Phản kích?
La Thiên nghe vậy ngẩn ra, khó hiểu nhìn Tiêu Dương.
Tiêu Dương kể qua tình hình của "Liên minh phản Tiêu" do nhiều thế lực Thần Linh liên hợp tạo thành. Khi Tiêu Dương nói dứt lời, dường như ba người bọn hắn cảm thấy trong không khí bắt đầu lan tràn một trận hàn khí lạnh thấu xương, đóng băng trời đất...
La Thiên!
Giờ phút này hai mắt La Thiên bỗng bị bao phủ bởi một trận băng hàn lạnh lẽo, mơ hồ đỏ lên, sát khí bắn ral
Luồng hàn khí này khiến người ta chấn động từ trong nội tâm, Tiêu Dương càng không nhịn được sợ hãi than chắc chắn La Thiên phải chịu đau khổ giày vò cực lớn trong chuyến đi đến Ma Vực dưới đáy biển nhưng thu hoạch của huynh ấy cũng cực kỳ kinh người!
- Ta muốn xem xem bọn chúng có mấy phần năng lực đối phó với huynh đệ ta!
La Thiên bước lên phía trước, trâm giọng nói.
- Đi! Tiêu Dương!
- Ha! Đi, xem chúng làm được gì!
Giờ phút này Giát Giát cũng hưng phấn nhảy xuống ngựa, theo sát La Thiên!
- Xử lý cụ nội chúng!
Tên nhãi Húc Húc sát khí đằng đằng.
Vẻ mặt Tiêu Dương lướt qua một tia tự tin, cất bước đi vê phía lối ra sơn cốc.
Ngay lúc này, tại lối ra của sơn cốc, bỗng nhiên có cờ chiến bay lên!
"Liên minh phản Tiêu" phái rất nhiều đội ngũ ngắm bắn Tiêu Dương, cuối cùng khi biết tin Tiêu Dương đi vào sơn cốc này đã nhanh chóng triển khai hành động bao vây. Thần Linh lão tổ Xích Dung Minh của Tam Xích Thần Linh Điện quyết đoán đưa ra lựa chọn...
Địa điểm quyết chiến cuối cùng chính là lối ra của sơn cốc này! Đám linh thân Thần Linh lão tổ đều xuất hiện, đi đến lối ra của sơn cốc, chặn hết đường mà Tiêu Dương có thể chạy trốn!
Các thiên tài một đường đi theo quan sát trận bao vây tiêu diệt này cũng đều tập trung ở chỗ cao, từ xa nhìn xuống...
- ÁI Quái tài Tiêu Dương... Bọn họ xuất hiện rồi!
Đúng lúc tất cả mọi người đều đang suy đoán xem liệu bọn quái tài Tiêu Dương có lựa chọn ở bên trong sơn cốc chờ "Liên minh phản Tiêu" tấn công không thì giây tiếp theo ánh mắt liền cùng tập trung...
Vào lối ra của sơn cốc.
Bốn người sóng vai bước ra, cuồng phong bay múa làm quần áo phất phới, thân sắc đều vô cùng lạnh lùng liếc nhìn phía trước...
- Ra rồi!
- Đến rồi!