Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1098 - Chương 1105: Liên Minh Phản Tiêu!

Chương 1105: Liên minh phản Tiêu! Chương 1105: Liên minh phản Tiêu!Chương 1105: Liên minh phản Tiêu!

Nếu Luân Hồi Thạch ở trên người Bạch Húc Húc không nhỏ đi nữa thì chứng tỏ vấn đề xuất hiện ở trong cái bát vỡ nhận chủ trên người hắn.

Tiêu Dương có được cái bát vỡ này và dễ dàng khiến nó nhận chủ ở chư thần mộ địa, khi đó hắn phát hiện trong cái bát vỡ này chứa không gian cực lớn nên vô cùng mừng rỡ, ngoài ra không hề phát giác cái bát vỡ này có bất cứ điểm đặc biệt gì.

Hiện tại xem ra không bình thường rồi...

Bạch Húc Húc nhận lấy Luân Hồi Thạch, cho vào trong không gian thắt lưng chứa đồ vật của mình, thỉnh thoảng còn dò xét quan sát, không thấy gì lạ. Ba người tiếp tục chạy đến trung tâm của Vũ Trụ Sơn.

Một ngày trôi qua, trước mặt ba người là một thành trì giữa hai ngọn núi... Thành Hằng Phong!

Khi ba người bước vào thành Hằng Phong là lúc hoàng hôn, đường phố trong thành người đến người đi, thiên tài khắp nơi tụ tập ở đây. Khi ba người bọn Tiêu Dương bước trên đường, rất nhanh liên phát giác có không ít ánh mắt đang nhìn về phía mình, vẻ mặt khác nhau.

- Sao hình như người ở đây đều biết chúng ta vậy?

Bạch Húc Húc hạ thấp giọng nói.

- Vẫn có cơ hội mà.

Giát Giát thuận theo ánh mắt của Tiêu Dương nhìn qua, cũng không khỏi sững người.

Giát Giát cười hắc hắc:

- Là gã?

Thành Hằng Phong có rất nhiều tửu lâu, ba người bọn Tiêu Dương tìm một gian gần đó ở, Bạch Húc Húc xung phong đi tìm hiểu tin tức, Tiêu Dương và Giát Giát ngồi vào vị trí gần cửa sổ trong tửu lâu uống rượu.

Tiêu Dương khẽ than, nếu không với thực lực của Giả Thái Tử Dịch Huyễn thì không thể nào xông qua Thông Thiên Kiều Thần Linh Đệ Bát Cảnh bước vào Thần Linh Đệ Cửu Cảnh.

Giát Giát cười:

Giả Thái Tử Dịch Huyễn!

- Lão đại, anh còn nhớ "thảm án" mà chúng ta gây ra cho bọn họ ở Đảo Quốc không?

- Không phải biết chúng ta, là biết lão đại! Hắc hắc, ngươi nghĩ xem với danh tiếng hiện tại của lão đại ở Thần Linh Cảnh Địa có thiên tài nào không kính ngưỡng vạn phần chứ.

Tiêu Dương cười ha ha, uống một hơi rượu, khóe mắt liếc nhìn ngoài cửa sổ, không khỏi sững lại một chút... Không ngờ lại thấy người quenI

Không có ngẫu nhiên.

- Giờ ngẫm lại thật nhớ quá.

Không ngờ nhóm người này lại bước vào tửu lâu chỗ Tiêu Dương đang ở.

- Xem ra gã có kỳ ngộ không nhỏi

Xuất hiện trong mắt Tiêu Dương không chỉ có mình Giả Thái Tử Dịch Huyễn, gã đi theo một đội ngũ khoảng 7,8 người, vị trí của Dịch Huyễn ở trong đó không được tính là nổi bật. Người đi phía trước nhất khuôn mặt nhìn hơi già, tóc bạc râu trắng, lưng đeo trọng xích, nhìn có vẻ giống linh thân Thần Linh lão tổ đến từ Tam Xích Thân Linh Điện, bên cạnh ông ta là một đứa con nối dòng Thần Linh vẻ mặt kiêu ngạo. Sau đó mới là Giả Thái Tử Dịch Huyễn, theo hai người phía trước đi về phía này.

Thậm chí đưa mắt nhìn cả Thần Linh Cảnh Địa, ngoài một số cực ít thiên tài đẳng cấp cao như Đường Hạo, Xích Lượng Thiên ra, người có thể địch nổi Tiêu Dương chỉ có linh thân Thần Linh lão tổi

Về phân các loại lời đồn liên quan đến quái tài Tiêu Dương ở Thần Linh Cảnh Địa, Dịch Huyễn chỉ giễu cợt không cho là đúng, cho rằng đó chỉ là lời đồn đại sai lầm.

- Tiêu Dương, ngươi có dám đánh một trận với ta không?

- Hóa ra ngươi ở đây!

-... Giát Giát

Như là có cảm ứng vậy, trong thời khắc bước vào tửu lâu, ánh mắt của Giả Thái Tử Dịch Huyễn theo bản năng đảo về phía Tiêu Dương, đồng tử trong giây lát chấn động, ngay lập tức tỏa ra một trận sát khí lạnh lẽo sắc bén. Nếu không phải chỗ này là thành trì thì e gã đã sớm không nhịn được kích động động thủ với Tiêu Dương rồi!

Giát Giát ngượng ngùng ôm đầu.

- Làm người không được thành thật quá.

Tiêu Dương quát lớn.

Giả Thái Tử Dịch Huyễn tức giận biến thành cười lạnh. Dù Tiêu Dương nổi danh khắp Thần Linh Cảnh Địa nhưng trong mắt Dịch Huyễn, trước khi Tiêu Dương bước vào Thần Linh Cảnh Địa từng đại náo Dịch gia, nhiều nhất cũng chưa đến Tâm Lôi Ngũ Kiếp. Còn Dịch Huyễn gã ở Thần Linh Cảnh Địa có được một truyền thừa thần bí của Tam Xích Thần Linh Điện, thực lực tăng vọt, đạt đến đỉnh cao Tâm Lôi Bát Kiếp, thực lực như vậy khiến gã tự tin có thể đối phó được với Tiêu Dương.

Giả Thái Tử Dịch Huyễn tuyên chiến với Tiêu Dương!

Giát Giát phun thẳng một ngụm rượu ra ngoài, trợn mắt há hốc mồm nhìn Dịch Huyễn, rất lâu sau mới không nhịn được dựng ngón cái lên cảm thán:

- Lợi hại, lợi hại, bây giờ rất hiếm người không biết tự lượng sức mình như ngươi đấy.

Tiêu Dương chậm rãi nâng chén rượu lên, uống một chén với Giả Thái Tử Dịch Huyễn từ xa, vẻ mặt mang theo ý cười lạnh nhạt... Hoàn toàn coi như không thấy địch ý của Giả Thái Tử Dịch Huyễn. Trong mắt Tiêu Dương, trong mấy người này, ngoài vị linh thân Thần Linh lão tổ kia ra, những người còn lại đều không thể tạo thành uy hiếp cho hắn.

Lúc này gã không nhịn được sải bước đi về phía trước, ánh mắt nhìn thẳng vào Tiêu Dương, giọng nói ép người quá đáng, lớn tiếng nói:

Lúc đầu ở Dịch gia, Tiêu Dương trực tiếp hung hăng vũ nhục Giả Thái Tử Dịch Huyễn, đây chính là kiểu kẻ thù gặp mặt, mắt đỏ vô cùng. Huống hồ hai người còn gặp nhau sau khi Dịch Huyễn gặp được kỳ ngộ, thực lực tăng vọt nên gã càng hận không thể lập tức tìm Tiêu Dương trả thùi

Nhưng hành động này của Tiêu Dương càng hoàn toàn chọc giận Dịch Huyễn!

Hai người kẻ xướng người họa, khiến Dịch Huyễn vô cùng tức giận, ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm Tiêu Dương, nghiến răng nghiến lợi:

- Một câu thôi, ngươi có dám không?

Một màn này rơi vào mắt của không ít người trong tửu lâu, tất cả đều không nhịn được cảm thấy kinh ngạc. - Không ngờ lại có người khiêu chiến quái tài Tiêu Dương? Chậc chậc, phải có bao nhiêu dũng khí đây!

- Ta thấy đó là tên không biết tự lượng sức mình muốn nổi danh, quái tài Tiêu Dương là loại người kẻ vô danh như gã có thể khiêu chiến sao?

- Ấy? Hình như là người của Tam Xích Thần Linh Điện, nhưng cũng có không ít con nối dòng Thần Linh thua trong tay Tiêu Dương, Tam Xích Thần Linh Điện hình như cũng khó tránh khỏi...

Tiếng bàn tán nho nhỏ châm chọc xung quanh càng khiến mặt Dịch Huyễn chuyển từ đỏ sang tím, gã hận không thể rít gào với mọi người, các ngươi biết cái gì? Tiêu Dương rất lợi hại sao? Khi hắn đại náo Dịch gia chỉ là Tâm Lôi Tam Kiếp, dù vào Thần Linh Cảnh Địa thực lực tăng vọt thì có thể địch nổi đỉnh cao Tâm Lôi Bát Kiếp như ta không?

- Tiêu Dương! Có dám đánh một trận không!

Dịch Huyễn đứng vững trước áp lực, hét lớn với Tiêu Dương, chỉ cần gã đánh bại Tiêu Dương thì có thể khiến tất cả mọi giọng nói câm miệng!

Đầu Dịch Huyễn ầm một tiếng, đôi mắt toát ra vẻ khó mà tin được...

- Với những gì vừa nãy ta quan sát được thì quái tài Tiêu Dương tuyệt đối không chỉ có hư danh, dù là bổn thần đây cũng chưa chắc thắng được hắn...

Xích Dung Minh hừ một tiếng, chậm rãi nói:

- Ngươi không phục?

Dịch Huyễn ngước mắt muốn nói lại thôi.

- Thực lực tên Tiêu Dương này bất phàm, tuyệt đối không phải kẻ đầu đường xó chợ. Ngươi tùy tiện đánh với hắn một trận chỉ có nước thua thôi.

- Quay vê!!

Người lên tiếng chính là vị Thần Linh lão tổ kia. Hiển nhiên Dịch Huyễn không dám kháng lại mệnh lệnh của ông ta, ánh mắt không cam lòng nhìn Tiêu Dương, nắm chặt nắm đấm, hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu trở vê...

Vị Thân Linh lão tổ râu bạc trắng đó ánh mắt có chút thâm thúy, lạnh lùng liếc nhìn Tiêu Dương một cái, sau đó không nhìn lần nào nữa.

Tiêu Dương cũng không hề để ý đến khúc nhạc đệm này. Với thực lực hiện tại của hắn hoàn toàn có thể không coi kẻ địch như Dịch Huyễn ra gì. Sau khi ăn no, Tiêu Dương liền cùng Giát Giát quay về phòng.

Tại đại sảnh tửu lâu, Thần Linh lão tổ râu bạc trắng ánh mắt ẩn chứa tức giận liếc Dịch Huyễn một cái:

- Ngươi quá kích động rồi.

Cả người Dịch Huyễn chấn động, cúi đầu xuống:

- Thần Linh lão tổ dạy bảo đúng lắm ạ.

Vị Thân Linh lão tổ râu bạc trắng này tên là Xích Dung Minh. Nghe vậy Xích Dung Minh gật đầu, nhìn về hướng Tiêu Dương rời đi, khẽ nói:

Dịch Huyễn đang muốn nổi cáu thì phía sau lại truyền đến tiếng quát trầm thấp:

- Ngươi...

Ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng. Rõ ràng Dịch Huyễn đến để đối phó với Tiêu Dương, đương nhiên hắn sẽ không bày ra vẻ mặt gì dễ nhìn cho gã xem. - Đánh với ngươi một trận thì chẳng phải làm mất giá của ta sao?

Tiêu Dương thản nhiên đáp lại.

- Dịch Huyễn, ngươi không nghe thấy tiếng mọi người nói à?

Gã biết rõ sự kinh khủng của Xích Dung MinhI

Linh thân Thần Linh lão tổ cường đại, phụ trách dẫn đội ngũ bọn gã chạy đến thành Hằng Phong thương nghị chuyện quan trọng!

- Sư tôn, bọn họ gần như đến đông đủ rồi.

Lúc này, vị con nối dòng Thần Linh vẫn luôn đứng cạnh không lên tiếng thấp giọng nói.

- Được, nửa tiếng nữa cùng thương nghị đại sự!

Ánh mắt thâm thúy của Xích Dung Minh lướt qua một tia lạnh như băng, đồng thời cũng khẽ cảm thán một tiếng:

- Nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên chư thần liên hợp, cùng tiêu diệt một Độc thần giải

- Đại sự! Đại sự!

Bạch Húc Húc đột ngột đẩy cửa phòng ra, thở hồng hộc, giọng nói vang vọng:

- Lão đại, anh dính vào đại sự rồi!

Hai người Tiêu Dương và Giát Giát đang ở trong phòng thản nhiên tự tại chơi cờ. Nghe vậy Tiêu Dương hơi ngước mắt lên, sau đó một quân cờ trong tay hạ xuống bàn cờ, bình tĩnh nói:

- Lại có Thần Linh lão tổ gì đó xông đến?

- Chậc chậc, lão đại liệu sự như thần mài

Bạch Húc Húc bước đến ngồi xuống, uống một ngụm trà, sau đó nói:

- Nhưng chắc chắn lão đại anh không ngờ đến thanh thế thế lực Thần Linh lần này to đến thế nào đâu! Đúng là coi anh như là một ma tu giả xuất hiện ở Thần Linh Cảnh Địal

- Chẳng trách lúc chúng ta vào thành, rất nhiều người nhìn chúng ta bằng ánh mắt khác nhau, hóa ra... Mấy đại thế lực Thần Linh do Tam Xích Thần Linh Điện cầm đầu, tạm thời xây dựng một đội "Liên minh phản Tiêu'!

Bạch Húc Húc ngừng một lát, không tim không phổi nở nụ cười, ánh mắt liếc nhìn Tiêu Dương:

- Ha ha/Liên minh phản Tiêu" nghĩa cũng như tên, điều này chứng tỏ lão đại anh bị bao nhiêu người ghi hận, ha ha...

-... Ta sẽ ra ngoài nói cậu là huynh đệ của ta.

Tiêu Dương khóe miệng nhếch lên, liếc nhìn tên vô tâm vui sướng trên nỗi đau của người khác.

Cả người Bạch Húc Húc lạnh run, lập tức vẻ mặt đau khổ, kêu rên:

- Lão đại, ta rất mong có thể nhìn thấy anh một mình quét sạch "Liên minh phản Tiêu" này đấy!

Đương nhiên, đây chỉ là lời nói đùa của hai người, nếu Tiêu Dương thật sự gặp nguy hiểm gì thì Bạch Húc Húc chắc chắn sẽ là người đầu tiên không chần chừ xông lên, đây là điêu không phải nghi ngờ. Lúc này còn có tâm tư đùa kiểu này cũng đủ để chứng tỏ tâm thái của hai người... Không thấy áp lực quái!

Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn!

- "Liên minh phản Tiêu..." Tiêu Dương tự nói một tiếng.

- Bọn chúng quả thật rất coi trọng ta mà.

Hòa thượng Giát Giát lâm vào trâm tư, lát sau gã ngước mắt nghiêm mặt nói:

- Lão đại, may mà ngài không phải họ Hoàng.

- Nếu không thì sao?

Tên nhãi tò mò thốt ra.

- Đây là "Đội chống khiêu dâm'! (Từ Hoàng còn chỉ những hành động khiêu dâm)

- Nói đi cũng phải nói lại.

Giát Giát hỏi:

- Có tin tức gì xác thực hơn không, bọn họ chuẩn bị đối phó với lão đại như thế nào?

Bạch Húc Húc lắc đầu.

- Chuyện này thì ta không rõ, nói chung là nghe nói có hơn hai mươi thế lực Thần Linh đều có cường giả đến thành Hằng Phong, trong đó có người gia nhập "Liên minh phản Tiêu", cũng có người ôm suy nghĩ ngồi xem hổ đấu...

- Nói chung là chỗ này là thành trì, bọn chúng làm gì được ta?

Tiêu Dương thản nhiên cười, khoát tay nói:

- Đi, chúng ta đi ra ngoài dạo chơi, ta muốn xem xem bọn chúng phản như thế nào!
Bình Luận (0)
Comment