Chương 1108: Phong phạm vương giả!
Chương 1108: Phong phạm vương giả!Chương 1108: Phong phạm vương giả!
Một mảnh kinh sợi
Nhìn trận chiến trong sơn cốc, không ai tin rằng "Liên minh phản Tiêu" bao vây tấn công với quy mô lớn như vậy mà lại bị lép vế khi đối đầu với bốn huynh đệ quái tài Tiêu Dương!
Đây vốn phải là một cuộc tàn sát nghiêng hẳn về một bên!
Nhưng hiện tại xem ra bên tàn sát lại giống bốn người Tiêu Dương hơn!
Chỉ trong mười phút kịch chiến ngắn ngủi, lại có thêm hai Thần Minh lão tổ ngã xuống dưới kiếm của hai người Tiêu Dương và La Thiên!
- Quá mạnh! Nghe đồn quái tài Tiêu Dương đến từ Đội bảo vệ Phục Đại thần bí, bây giờ ta có thể chắc chắn nói nơi đó tuyệt đối là một nơi không kém gì Tam Xích Thần Minh Điện...
Trên Địa Cầu, Đội trưởng đội bảo vệ Cao Vạn Đằng hắt xì một cái, nghi hoặc liếc nhìn vốn phía, lẩm bẩm:
- Đồ ranh con nào lại đang nguyền rủa tao vậy...
Cả người La Thiên tràn ngập ma khí Tà Thần màu đen kịt, vỏ kiếm của Tà Thần Ma Kiếm bỗng leng keng rơi xuống đất, trong khoảnh khắc dường như trong mắt rất nhiều Thần Minh lão tổ xuất hiện một thân hình của sát thần...
- Tà Thần Nhị Thiểm Kinh Thiên Địal
Xích Dung Minh vung tay lên, lại có mấy Thần Minh lão tổ xông ra, đồng thời nhanh chóng bày ra sát trận bao vây, binh chia hai ngả, lao vê phía Tiêu Dương và La Thiên. Tất cả mọi người đều biết rõ trong bốn huynh đệ, thực lực của Tiêu Dương và La Thiên mạnh nhất, chỉ cần bắt được hai người này thì hai người còn lại bắt dễ như trở bàn tay!
Tà Thần Ma Kiếm ra khỏi vỏ!
Thế cục trước mặt khiến Xích Dung Minh không thể chịu nổi. Lão đứng ở trên cao quan sát trận chiến này, Thần Minh lão tổ đã tham gia quá nửa nhưng đa số đều bị quái tài Tiêu Dương và ác thân La Thiên chặn lại.
- Thần Kiếm Như Tuyết!
- Bọn họ đều đến từ cùng một nơi, quả thật vô cùng mạnh!
Vút! Vút! VútI
- Thực lực của hai người này e là không có quá mười người trong số các thiên tài có thể so với chúng!
Tiếng chém giết rung chuyển trời đất!
Vụt!
Thế kiếm nhẹ chuyển, thân ảnh chuyển động như ma quỷ, khi thân kiếm va vào sát trận bao vây đó, bị một luồng sức mạnh cường đại thần bí nuốt mất... Lập tức thân ảnh thoáng một cái lao thẳng lên trời, phản thân lao xuống, trên không trung lập tức có tuyết trắng xóa rơi ngập trời...
Có điều hai người này cũng không phải ngọn đèn cạn dầu!
Mỗi một bông tuyết đều ẩn chứa sát khí vô tận.
Trên bầu trời lóe lên tia chớp, vừa to vừa đen, roẹt roẹt đánh thẳng, kinh thiên động địa, phá tan sức mạnh mạnh nhất của sát trận bao vây kia... Kiếm của Tiêu Dương khẽ nghiêng,
Thân ảnh hai đại Thần Minh lão tổ bay vút tới, hơi thở tràn ngập khắp nơi hướng về phía Bạch Húc Húc.
Xích Dung Minh khoát tay, trong phút chốc, hai tên Thần Minh lão tổ ở bên cạnh đi vòng qua bọn Tiêu Dương và La Thiên, bất ngờ bao vây phía Bạch Húc Húc. Xích Dung Minh nhìn ra thực lực của Bạch Húc Húc tương đối yếu, giờ phút này hy vọng có thể thông qua giết Bạch Húc Húc làm ảnh hưởng đến bọn Tiêu Dương.
Quái vật lớn từ trên trời rơi xuống, cái sừng bằng vàng tỏa ra ánh sáng dày đặc sắc bén, đuổi theo sau lưng hai đại Thần Minh lão tổ. Tâm thần hai đại Thần Minh lão tổ kinh hãi, vội thu hồi đòn tấn công Bạch Húc Húc, xoay người nhảy lên, khó khăn lắm mới tránh được đòn công kích của hai đại thú vương Hỏa Tê.
Sát trận bao vây bị phá, thân hình của mấy Thần Minh lão tổ chật vật hạ xuống, trong nháy mắt thi triển thân thông, lại oanh kích về phía Tiêu Dương...
- Hả! Không chỉ ác thú Hỏa Tê, bây giờ có vẻ Tiêu Dương mới là vương giả ác thú thật sự, các ngươi xem, hắn chỉ huy rất nhiều ác thú cường đại xuất hiện!
Bịch!
Biến cố này trong nháy mắt khiến Xích Dung Minh cũng khẽ biến sắc!
Tiêu Dương không giấu giếm nữa, lấy bức tranh ra, thả hết ác thú cấp chín trở lên mà trong thời gian qua hắn chinh phục được ở Thần Linh Cảnh Địa. Trong không trung đều là hơi thở ác thú dày đặc, con nào con nấy há to cái miệng đầy máu, hận không thể nuốt sạch đám địch trước mặt...
Tiếng kêu kinh hãi kinh thiên động địa, vang vọng cả sơn cốc.
- Lên
Gào!
Bốn phương tám hướng đều là một mảnh rung động!
- Tiêu Dương thật sự chinh phục được hai đại thú vương Hỏa Tê! Hơn nữa nhìn có vẻ hai con thú vương Hỏa Tê này còn mạnh hơn nhiều khi ở Thần Linh Đệ Tứ Cảnh!
Ý đồ của lão rất rõ ràng!
Thú vương Hỏa Tê, Man Đại Man Nhị hiện thân!
Khoảnh khắc này cánh tay Tiêu Dương đột nhiên vung lên, một tiếng gầm thét cực lớn vang vọng đất trời!
Bạch Húc Húc hơi sâm mặt, thân ảnh theo bản năng lùi về phía sau mấy bước, Kim Xoa trong tay vung lên, muốn đối kháng với hai đại Thân Minh lão tổ này!
Theo tin tức thì Tiêu Dương chỉ quỷ dị chinh phục được hai con thú vương Hỏa Tê, vậy mà trận thế trước mặt này ác thú cường đại dưới trướng Tiêu Dương không chỉ có hai con thú vương Hỏa Tê mài
Rốt cuộc ai mới là vương giả ác thúi
Xích Dung Minh cũng lập tức tùy cơ ứng biến, phất tay một cái. Gần như tất cả cường giả của "Liên minh phản Tiêu" đều tham gia chiến đấu, tại lối ra sơn cốc trống trải giờ này máu tươi bắn khắp nơi...
Gào!
Gào!
Cù Như! Thỏ tinh, chim Cù Như và hổ vằn, trong thời khắc này, ba hung thú thượng cổ có huyết mạch tôn quý nhất bên cạnh Tiêu Dương cũng hiện thân, kèm theo đó là tiếng gầm rống, nháy mắt liên biến thành Tam Hung Trận, diệt chư thần!
Trận chiến đi vào giai đoạn quyết liệt nhất.
Sau khi Tiêu Dương thả tất cả thú vương và rất nhiều ác thú cường đại dưới trướng mình ra,'Liên minh phản Tiêu" hoàn toàn mất đi ưu thế vê số người! Tiêu Dương và La Thiên có thể đối phó với mấy Thần Minh lão tổ, những Thần Minh lão tổ còn lại đều phân tán ra, bị Giát Giát, Man Đại Man Nhị chia cắt đối phó, tiếng ầm ầm rung chuyển trời đất!
Sau khi khiếp sợ trôi qua, ánh mắt của Xích Dung Minh đã gắt gao nhìn thẳng vào rùa thần Ma Huyền, hô hấp mơ hồ có chút dồn dập. Lão nghĩ đến một truyền thuyết, nghe đồn trên người rùa thân Ma Huyền ẩn chứa bí mật lớn nhất của cả Thần Linh Cảnh Địa...
Đầu Ma Huyền thò ra, ánh mắt mang theo ý chí chiến đấu hưng phấn nhìn chằm chằm vào Xích Dung Minh, trong khoảnh khắc bắn ra vô số thủy tiễn, âm ầm đánh về phía Xích Dung Minh...
- Ma Huyền, giao lão cho ngươi đấy!
Tiêu Dương tâm niệm vừa động, nói:
- Rùa thần Ma Huyền, cái tên này thật thú vị.
Tiêu Dương hơi sững người, nghĩ một chút, xem ra con rùa biển có hai thuộc tính thân ma này có danh tiếng không nhỏ trong Thần Linh Cảnh Địa mài Có điều đây cũng là chuyện bình thường, thời gian Ma Huyền ở Thần Linh Cảnh Địa dài hơn bất cứ ai, Xích Dung Minh biết đến sự tồn tại của nó cũng chẳng có gì lạ.
Tay Xích Dung Minh vung lên một chiếc trọng xích đen kịt, tỏa ra thân quang lờ mờ. Lão nhìn từ trên cao xuống, ánh mắt nhìn quanh một vòng, cao giọng cười, thân hình đột nhiên khởi động, trọng xích ném ra, hướng về phía Tiêu Dương...
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh nhạt liếc một cái, dường như không nhìn thấy Xích Dung Minh đang tấn công hắn, tâm niệm khẽ động.
"Ma Huyền!"
Rùa biển Ma Huyền!
Đây là lá chắn Tiêu Dương đặc biệt giữ lại cho Xích Dung Minhi
Con rùa biển Ma Huyền tồn tại đã vô số năm này lực phòng ngự trên người quả thật kinh khủng đến cực điểm, Tiêu Dương có thể thu phục nó thành công, ngoài sự quỷ dị của Họa Đạo lực ra, vận may cũng chiếm tỷ lệ lớn!
Vùi
Mai rùa khắc hoa văn huyền bí đột nhiên xuất hiện, chặn đường đi của Xích Dung Minh. Leng keng một tiếng, trọng xích đập lên mai rùa, lực phản chấn truyền đến khiến Xích Dung Minh không khỏi chấn động! Khi ánh mắt lão dừng trên người rùa biển Ma Huyền, càng không khỏi tái mặt, thoát thân mà ra.
- Rùa thân Ma Huyền?
Vút!
Nếu lão ra tay, chắc chắn sẽ lập tức phá vỡ cân bằng này, một mẻ bắt sạch bọn người thú Tiêu Dương!
Trong đôi mắt của Xích Dung Minh lộ ra ý cười thắng lợi, nay thế cục đang trong giai đoạn cân bằng tạm thời, nhưng lão thân là người mạnh nhất của "Liên minh phản Tiêu" vẫn chưa ra tay! - Át chủ bài của ngươi lộ hết ra rồi đúng không! Còn bản thần... vẫn chưa ra tay!
Ánh mắt của Xích Dung Vinh quan sát tất cả, đần dần khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh...
Hoàn toàn thất sắc!
Vùi
Xích Dung Minh vung trọng xích lên, vút một cái hướng về phía rùa biển Ma Huyền, thước phá ba nghìn trượng, mang theo uy của chín tầng lôi đình, âm ầm bổ xuống, khiến người ta chấn động không thôi! Thế nhưng đòn công kích này đối với rùa thân Ma Huyền mà nói lại như mưa phùn bé tẹo... Chỉ trong chớp mắt đầu nó bỗng rụt vào trong mai rùa, mai rùa bên ngoài không chút né tránh đón nhận đòn công kích của Xích Dung Minh...
Leng keng! Leng keng! Leng keng!
Dù cho đòn công kích của Xích Dung Minh có như cuồng phong mưa bão thì phòng ngự của rùa thân Ma Huyền vẫn bất động!
Người mạnh nhất của "Liên minh phản Tiêu" cứ thế bị một con rùa thân Ma Huyền thần bí chế trụ, lão nhiều lần muốn vòng qua rùa thần Ma Huyền đi tấn công người khác nhưng đều bị nó chặn lại. Dù động tác của rùa thân Ma Huyền tương đối chậm nhưng thời khắc ra đòn lại nhanh như chớp, ngăn chặn đường đi của Xích Dung Minh...
Xích Dung Minh không dám khinh thường con rùa thần Ma Huyền này chút nào, lão biết rõ sự thần bí của nói
Ngay lúc này, trong lòng Xích Dung Minh càng thấy sợ hãi...
- Không ngờ rùa thân Ma Huyền cũng bị quái tài Tiêu Dương chinh phục rồi?
Xích Dung Minh cảm thấy cả người mình đều không tự chủ được mà không ngừng run rẩy, tin tức này quả thật chẳng thua gì một quả bom nguyên tử nổ ở Thần Linh Cảnh Địa! Đặc biệt là một số thế lực Thần Minh cổ xưa của Thần Linh Cảnh Địa, trong sách cổ của bọn họ ghi lại không ít truyên thuyết liên quan đến rùa thân Ma Huyền!
Trong lòng Xích Dung Minh không tự chủ được xuất hiện cảm giác vô lực, lần đầu tiên lão có cảm giác thất bại...
Lão bị rùa thần Ma Huyền kiềm chế, chỉ có thể trơ mắt nhìn thế cục đang diễn ra, hy vọng Thần Minh lão tổ bên mình có thể phá vỡ thế cục... Chỉ tiếc là thời khắc tiếp theo, trong lòng Xích Dung Minh lại dâng lên một đợt kinh hãi nữal
Thanh Liên Kiếm Ca ngạo nghễ dâng lên, cao vút to rõi
Xích Dung Minh kinh hãi tái mặt...
- Thanh... Thanh Liên... Thanh Liên kiếm call!"
Âm ầm kinh hãi!
Ký ức bị phong bế tận sâu trong đầu Xích Dung Minh tuôn ra như hồng thủy vỡ đê. Nhiêu năm trước, một người mặc thanh y phiêu bạt, tự xưng là Tửu tiên, được xưng là Thanh Liên cư sĩ dùng tư thái kiên cường một người một kiếm đánh hết sạch Thần Linh Cảnh Địa! Năm đó từng có một trận chiến, Xích Dung Minh khi đó chỉ có tư cách đứng nhìn từ xa, lão tận mắt nhìn thấy mười mấy Thần Minh lão tổ cấp độ cao của Tam Xích Thần Minh Điện bao vây tấn công một người, kết quả dưới một tiếng xé gió của kiếm ca, mười mấy Thần Minh lão tổ cấp độ cao của Tam Xích Thần Minh Điện đều bị mất mạng.
Xích Dung Minh cảm thấy sau người truyền đến một trận lạnh thấu xương! Trận chiến năm đó luôn khiến lão bị bóng đèI
Hôm nay Thanh Liên kiếm ca lại hiện ra, làm kinh hãi linh hôn của Xích Dung Minh.
- Vương giả tái hiện...
Cả người Xích Dung Minh giật mình nói.
- Hóa ra là truyền nhân của lão... Chẳng trách... Chẳng trách mài
Trong tích tắc này, chiến ý trong mắt của Xích Dung Minh bỗng mất sạch! Nếu đổi lại là người khác còn không cảm thấy gì nhưng đây lại là Xích Dung Minh, người từng được chứng kiến trận chiến Thanh Liên Kiếm Ca phóng ra thần uy mạnh nhất...
Nhưng lần này Thanh Liên Kiếm Ca lại thể hiện ra phong phạm vương giả lần nữa!
Kiếm ca bay xuống, giết người vô ảnh vô hình, khắp trời đều là kiếm ý đan xen, roẹt roẹt roẹt ba Thần Minh lão tổ liên tiếp ngã xuống vũng máu...
Cân bằng bị phá vỡi