Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1102 - Chương 1109: Chúng Ta Gặp Lại Ở Địa Cầu!

Chương 1109: Chúng ta gặp lại ở Địa Cầu! Chương 1109: Chúng ta gặp lại ở Địa Cầu!Chương 1109: Chúng ta gặp lại ở Địa Cầu!

Máu bắn ba bước, trong thời khắc bóng dáng của ba Thần Linh lão tổ ngã xuống vũng máu, Xích Dung Minh bị rùa thân Ma Huyền giữ chân cuối cùng cũng không nhịn được tái mét mặt... Cân bằng bị phá vỡ nhưng người phá giải lại là quái tài Tiêu Dương!

Giống như mũi nhọn đâm xuyên qua phòng ngự, kế tiếp thế như chẻ trel

Uy danh chấn động của Thanh Liên Kiếm Ca xông thẳng lên trời, khi lại trải ra rơi xuống, kiếm quang tuôn rơi cướp đi một loạt tính mạng. Tiêu Dương như một con tuấn mã thoát cương, sau khi phá khóa liền tha hồ chạy, phá tan tất cả chướng ngại...

Vút! Vút! VútI

Kiếm quang vô tận vung khắp nơi, bên dưới rất nhiều thần vật hộ thể trên người các Thần Linh lão tổ đều tỏa ra ánh sáng chói mắt... Còn người không có thần vật hộ thể hoặc thần binh nhận chủ loại phòng ngự lúc này đều phải đối diện với tai ương! Thần kiếm trong tay Tiêu Dương đánh đâu thắng đó, hủy diệt tất cả...

Âm...

Phá hủy bằng thế như chẻ trel

Đám người đều hoảng sợ tái mặt.

- Tà... Thần... Tam... Thiểm... Khốc... Quỷ... Thân!

Gàol!I

Sát ý như dòng sông băng dày đặc đã ngàn năm thẩm thấu đến, khiến kẻ khác không rét mà run.

Kiếm Xuất Ẩm Huyết, chém rách linh hồn của một Thần Linh lão tổ.

Sau khi đột phá thành công chỗ này, Tiêu Dương trực tiếp phá tan vây giết xung quanh, thân kiếm sáng chói mũi nhọn lan khắp tám phương, cùng lúc đó còn làm kinh hãi không ít Thần Linh lão tổ. Lúc này La Thiên cũng nắm lấy cơ hội, Tà Thần Ma Kiếm lại được rút ra...

Hung hăng đâm vào, đâm thành một lỗ máu...

Tay Tiêu Dương cầm thần kiếm, đồng tử hơi co lại, vẫn là thân vật hộ thể thần bí đó! Đối với hắn mà nói, điều khó đối phó nhất trong thế lực Thân Linh chính là trên người không ít người trong số chúng đều có thần vật hộ thể. Đây là một luồng sức mạnh vô cùng thần bí, tương tự như thần binh nhận chủ kiểu phòng ngự, cực khó công phá.

Ở một bên khác...

Tà Thần ma khí trên bầu trời bỗng bao trùm khắp nơi, tràn ngập trời đất!

Phá một nơi, phá mọi nơïl

Roẹt roẹt roẹt...

Những kẻ mạnh mẽ đi đến giờ lại có dấu hiệu thảm bại. Tình cảnh này khiến tất cả mọi người đang quan sát từ xa đều sợ ngây người, ánh mắt ngây ngẩn khiếp sợ. Trong số bọn họ cũng có một phần thế lực Thần Linh ôm tư thái quan sát mà đến, lúc này bọn họ đều không khỏi thấy may mắn vì không tham gia trận chiến này!

Thanh âm Tà Thần đến từ địa ngục...

- Quái tài Tiêu Dương mang theo huynh đệ và rất nhiêu thú vương cường giả dưới trướng của hắn, tổ hợp như vậy ở trong Thần Linh Cảnh Địa tuyệt đối có tư cách bước lên vị trí tâng lớp đứng đầu! Thế lực Thần Linh thua trong tay hắn không hề oan chút nào.

Ánh sáng màu vàng trên đỉnh đầu Man Đại vô cùng rực rỡ...

Phá khắp nơi! Khắp nơi đều là máu tươi bắn tung tóe!

Trơ mắt nhìn đám Thần Linh lão tổ bị đánh bại, chiến ý của rất nhiều cường giả hoàn toàn bị oanh kích cho liên tiếp lui về phía sau. Xích Dung Minh vừa kinh sợ vừa tức giận, trọng xích trong tay âm ầm đánh lên trên mai rùa của rùa thần Ma Huyền, thanh thế cực lớn nhưng lại chẳng có bất cứ hiệu quả gì! Ánh mắt ông ta đồng thời tràn ngập kiêng ky nhìn chằm chằm Tiêu Dương.

Quét ngang ngàn quân như cuốn chiếu!

Vù! Vùi Vùi

- Bắt đầu từ bây giờ, tất cả đúng là một trò đùa. ...

Tin tức như mọc cánh điên cuồng truyền đi!

- Hắn không phải Độc thần giả, thậm chí có tư cách được xưng Thần Linh!

Trong lúc nhất thời quái tài Tiêu Dương ở Thần Linh Cảnh Địa trực tiếp được thêm màu sắc thần kỳ, không ai không biết, không ai không hiểu, không ai không sợ, không ai không cảm thán...

Trong tay hắn tựa hô như nắm giữ một lượng lớn ác thú cường đại, bao gôm mấy thú vương, trong đó còn có cả rùa thân Ma Huyền đại diện cho sự thần bí cổ xưa ở Thần Linh Cảnh Địa...

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, gần như tất cả mọi người đều biết thân thoại bất bại của quái tài Tiêu Dương vẫn đang tiếp tục. Trong trận chiến ở lối ra sơn cốc, hắn càng thể hiện rõ phong phạm vương giả, không chỉ bộc phát sức mạnh cường đại hơn mà còn đánh ra một quân bài chấn kinh cả Thần Linh Cảnh Địa... Người chinh phục ác thú!

Lối ra khỏi sơn cốc phảng phất như cuồng phong mưa bão, phong vân đột biến!

Từng bóng người như được đại xá lui về phía sau nhanh như bay...

Trận bao vây tiêu diệt có hàng vạn người xem này kết thúc bằng chiến thắng của quái tài Tiêu Dương! Kết cục như vậy khiến mọi người vây xem đều khiếp sợ không thôi, đôi mắt toát ra vẻ khó có thể tin nổi. Bầu trời trên lối ra sơn cốc vang lên tiếng cười tùy ý của bốn huynh đệ quái tài Tiêu Dương...

Sảng khoái!

Âm...

Đến cuối cùng, khi mắt thấy các thiên tài của Tam Xích Thần Linh Điện cũng bị đánh bại thương vong không ít, Xích Dung Minh cuối cùng cũng bị ép phải nuốt trận thảm bại này! Hôm nay, thế lực Thần Linh do rất nhiêu Thần Linh lão tổ chỉ huy, đứng đầu là Xích Dung Minh đã định là sẽ trở thành hòn đá kê chân cho quái tài Tiêu Dương chấn kinh cả Thần Linh Cảnh Địa!

- Rút luil !I

Một người một kiếm đó bay múa trong không trung, tỏa ra uy lực vô cùng đáng sợ.

Người cùng nổi danh còn có một cường giả tay cầm Tà Thần Ma Kiếm bên cạnh Tiêu Dương được xưng là Tà Thân La Thiên!...

Mà mấy ngày này, bốn huynh đệ Tiêu Dương vẫn luôn ở lại thành Hằng Phong. Bộc phát trong trận đại chiến đó khiến bốn huynh đệ đều cảm thấy có lợi vô cùng, mấy ngày này đều không bị ảnh hưởng gì của bên ngoài, tính tâm ở lại phòng của tửu lâu thu hoạch cảm ngộ.

Trong quá trình này, Tiêu Dương thỉnh thoảng đi ra ngoài tửu lâu một chuyến, phát hiện rất nhiều thế lực Thần Linh ở đây đã lần lượt rời khỏi thành Hằng Phong, liên minh tạm thời thành lập này vừa đánh liên tan rãi

Tiêu Dương cũng nhận được không ít lời mời của các thế lực Thần Linh, mời hắn gia nhập thế lực của bọn họ hoặc kết đồng minh với bọn họ. Những lời mời này Tiêu Dương đều coi như không thấy.

Điều duy nhất khiến Tiêu Dương tương đối yên tâm là Luân Hồi Thạch!

Sau khi chuyển cho Bạch Húc Húc mang bên người, quả nhiên đúng như Tiêu Dương dự đoán, Luân Hồi Thạch không có bất cứ thay đổi gì. Điều này đủ để chứng minh một vấn đề, kẻ "ăn vụng" Luân Hồi Thạch chỉ sợ chính là cái bát vỡ nhận chủ kial

Tiêu Dương nghiên cứu vô số lần cũng không phát hiện cái bát vỡ nhận chủ có gì khác thường.

Hắn nhiều lần đi ra khỏi tửu lâu đều là vì điều tra tin tức của một người... Linh Cưu tiên sinhI

Tướng Thần lão nhân từng nhắc nhở Tiêu Dương, muốn tìm được thiếu nữ Tuyết Kiều thì tốt nhất nên gặp Linh Cưu tiên sinh trước... Huống hồ Tiêu Dương không quên lời của sư tôn, trong tay Linh Cưu tiên sinh còn có lễ vật sư tôn tặng cho hắn... Tiêu Dương vô cùng chờ mong lễ vật Thái Bạch sư tôn để lại cho hắn sẽ là cái gì đây?

Với thực lực hiện tại, bọn họ không sợ bất cứ ai đánh lén!

Sau khi thoải mái uống vài chén, bốn huynh đệ không chút che giấu hành tung của mình, thần thái tự nhiên, chuyện trò vui vẻ mà cất bước rời khỏi thành Hằng Phong!

- Bây giờ chúng ta cách trung tâm Vũ Trụ Sơn còn xa lắm, không nhanh lên thì sau khi đến đỉnh Vũ Trụ Sơn, ngay cả đầu lâu thần còn không có.

Tiểu chính thái đĩnh đạc nói.

- Dù thế nào đi nữa, chạy đến đỉnh Vũ Trụ Sơn trước rồi tính!

- Nếu chúng ta đã đến được Cửu Cảnh Vũ Trụ Sơn thì tuyệt đối không thể bỏ qua thịnh hội đó được!

- Không sail

Mắt Giát Giát sáng lên.

- Đỉnh Vũ Trụ Sơn, tranh nhau Thần Hài! Tuyệt đối có thể thu hút lực lượng mạnh nhất của Thần Linh Cảnh Địa chạy đến...

- Thân hài!

La Thiên nhìn Tiêu Dương, trầm giọng nói:

- Tiêu Dương, bây giờ đệ đang có thân thể Thần Linh dung hợp nửa viên Thân Thánh Chi Tâm, nếu có thể có được Thần hài dung nhập vào thể phách thì chắc chắn có thể có tác dụng thúc đẩy thân thể Thần Linh của đệ. Ta nhất định sẽ đem hết toàn lực, trợ giúp đệ có được thần hài.

Tiêu Dương cười nói:

- Đại ca không cần quá quan tâm, nếu có phần cơ duyên này thì ta vui vẻ tiếp nhận, nếu không thì cũng không miễn cưỡng! Tranh nhau Thần hài, ta lại có chút hy vọng... ngôi xem hổ đấu!

Tiêu Dương cười nói.

- Uống hết chén này chúng ta tiếp tục xuất phát!

Trong phòng của tửu lâu, bốn huynh đệ nâng chén chạm cốc! Tiêu Dương không biết khi ở Hoa Thế Giới, Linh Cưu tiên sinh từng ở ngay bên cạnh hắn nhưng lúc đó có lẽ vì thiếu nữ Tuyết Kiều nên Linh Cưu tiên sinh không muốn hiện thân gặp Tiêu Dương.

Điều này khiến Tiêu Dương càng gặp khó khăn trong việc tìm Linh Cưu tiên sinhI

Nhưng dù danh tiếng của Linh Cưu tiên sinh ở Thần Linh Cảnh Địa không nhỏ, rất nhiều người đều từng nghe nói đến tên của kỳ nhân này. Ông luôn đi lại một mình, không thuộc bất cứ thế lực Thần Linh nào nhưng lại có thực lực cao thâm khó lường. Ở các đại thế giới, Linh Cưu tiên sinh có vô số môn đồ, trong Thần Linh Cảnh Địa, uy vọng của Linh Cưu tiên sinh cũng cực cao! Có điều không ai biết ông ở đâu, ông không có nơi ở cố định!

Ở Thiên Tài Thí Luyện Địa, chiến đấu càng nhiều càng tốt.

Tại thành Hằng Phong, có một đôi mắt luôn mang theo hận ý mãnh liệt, nhìn chằm chằm bọn Tiêu Dương rời đi...

Giả Thái Tử Dịch Huyễn!

Lúc này, đôi mắt của Dịch Huyễn ẩn chứa hận thù tức giận mãnh liệt, khuôn mặt vặn vẹo co quắp, lộ ra vẻ không cam lòng, cả người run rẩy.

- Tại sao! ! ! Tại sao! ! ! Tại sao ta vẫn không bằng hắn...

Dịch Huyễn cảm thấy mình sắp phát điên rồi, lửa giận trong lòng chỉ đợi bạo phát!

Trận chiến ở sơn cốc Dịch Huyễn đã đích thân trải qua, khi đó sự mạnh mẽ của Tiêu Dương khiến gã sợ mất mật, về sau liên bỏ chạy thật xa...

Đi ra khỏi thành Hằng Phong, đứng trên một đỉnh núi, ánh mắt Dịch Huyền tràn ngập hận thù tức giận nhìm chằm chằm hướng bọn Tiêu Dương biến mất!

Vốn tưởng sau khi thực lực tăng vọt là gã có thể báo thù! Nhưng... lúc này gã không thể không thừa nhận khoảng cách giữa gã và Tiêu Dương... càng ngày càng lớn!

- Dù ta có cố gắng thế nào thì nhất định cũng không bằng hắn!

Khuôn mặt Dịch Huyễn co quắp, linh hồn đang vặn vẹo.

- Thù này thật sự không báo được sao? Không! ! !

Dịch Huyễn nhìn chằm chằm phía xa, đột ngột cười gần như điên.

- Ta không đối phó được với ngươi, chẳng lẽ không đối phó được với người bên cạnh ngươi?

Dịch Huyễn nghiến răng nghiến lợi, nhấn mạnh từng chữ.

- Người nhà của ngươi, bằng hữu của ngươi, nữ nhân của ngươi...

Dịch Huyễn điên cuồng nhe răng cười.

- Tiêu Dương, những gì ngươi nợ ta ta sẽ đòi lại gấp ngàn lần vạn lần trên người bọn chúng!

Thời khắc này dường như Dịch Huyễn đã thông suốt mọi chuyện, ánh mắt càng chứa đầy ý cười...

- Thần Linh Cảnh Địa đối với ta mà nói không còn quan trọng nữa rồi!

Dịch Huyễn cười to, cuồng phong vù vù, lấy một bệnh bài Thần Linh trong tay ra.

- Địa Cầu mới là địa bàn của tal

- Với thực lực hiện tại của ta, về lại Dịch gia, thậm chí là Thiên Tử Các, tất sẽ là người số một trong thế hệ trẻ!

Dịch Huyễn nắm chặt nắm tay, cười mỉm, ánh mắt lạnh lùng. - Tiêu Dương, ngươi cứ ở đây mà kiêu căng! Nếu ngươi còn mạng quay về Địa Cầu thì ngươi sẽ phát hiện... phát hiện... ha hat !1

Đôi mắt Dịch Huyễn lộ ra nụ cười vô cùng chờ mong, gã đột nhiên dùng sức, bóp nát lệnh bài thần linh...

Thần quang bao phủi

- Chúng ta gặp lại ở Địa Cầu! Ha ha... ha hai ! I

Trên bầu trời vẫn còn vang vọng tiếng cười điên cuông của Dịch Huyễn, thân ảnh gã đã biến mất không thấy bóng dáng đâu.

Gió lớn nổi lên!

Chim Cù Như giương cánh bay thẳng, lưng cõng bốn huynh đệ Tiêu Dương chạy về phía trung tâm Vũ Trụ Sơn...

Bỗng nhiên Tiêu Dương cảm thấy phía sau lưng truyền đến một trận lạnh lẽo, không khỏi xoay người lại theo bản năng!
Bình Luận (0)
Comment