Chương 1112: Ba tiếng nổ mạnh!
Chương 1112: Ba tiếng nổ mạnh!Chương 1112: Ba tiếng nổ mạnh!
Cả Dịch gia chấn động cả đêm, Dịch Huyễn được Cửu Miểu Thần Sứ nhìn trúng, bước vào cửa Thần Linh, chuyện này trước đó đã kinh động cả Dịch gia, nay Dịch Huyễn quay về, thậm chí còn khiến mấy vị Dịch gia lão tổ xuất quanI
Những người tiến vào Thần Linh Cảnh Địa của Dịch gia đa số đều đã trở về, thu hoạch không giống nhau. Thế nhưng khi nhìn thấy thực lực của Dịch Huyễn lại đột phá đến đỉnh cao Tâm Lôi Bát Kiếp kinh người, Dịch gia chấn động!
- Hai tháng! Chỉ có gần hai tháng!
Một lão tổ của Dịch gia kích động đến rơi nước mắt.
- Đây mới là thiên tài mạnh nhất Dịch gia ta, đỉnh cao Tâm Lôi Bát Kiếp. Theo tốc độ này thì Dịch gia ta sẽ có Tiên nhân trẻ tuổi nhất!
- Huyễn Nhi, đây là tiên đan ta cất giữ đã trăm năm, con cầm lấy, tương lai của Dịch gia sớm muộn cũng do con làm chủ!
- Hiện tại Huyễn Nhi thuộc người của Tam Xích Thần Minh Điện, từ hôm nay trở đi phải từng bước để Huyễn Nhi chưởng quản các loại sự vụ của gia tộc...
Dịch gia bây giờ nghiễm nhiên quên mất Thái Tử Dịch Hàn mà bọn họ từng coi như kho báu! Dịch Huyễn đột nhiên xuất hiện, bày ra tài hoa tuyệt thế, trực tiếp khiến tất cả ảnh mắt của Dịch gia đều tập trung trên người gã.
Hai tròng mắt Dịch Huyễn phát sáng, nhưng rất nhanh gã liền kiềm chế sự chờ mong này, vẻ mặt lạnh nhạt, khom người với Dịch Hùng Sư nói:
- Huyễn Nhi ở Thần Linh Cảnh Địa gặp được kỳ ngộ, thu hoạch được truyền thừa của Tam Xích Thần Minh Điện, bây giờ vẫn chưa hoàn toàn hấp thu dung nhập được, không thích hợp lập tức tu luyện tuyệt học khác.
Dịch Hùng Sư xuất hiện, đôi mắt nhìn Dịch Huyễn tràn ngập sự chờ mong.
- Ồ?
Dịch Huyễn lớn tiếng cười.
- Được!
Khuôn mặt Dịch Huyễn tràn ngập ý cười, gã càng chắc chắn lựa chọn của mình là chính xác. Ở Thần Linh Cảnh Địa, trước mặt con nối dòng Thần Minh cường đại, gã không thể được coi là người mạnh. Còn bây giờ khi quay về Địa Cầu, gã thật sự là người số một trong lớp người trẻ tuổi!
Dịch Huyễn nói.
- Huyễn Nhi, bắt đầu từ mai con theo ta ra biển một chuyến.
Được sự ủng hộ toàn lực của Dịch gia, gã ở mảnh đất Thần Châu này chẳng phải sẽ muốn gì được nấy, muốn làm gì thì làm sao?
- Hồi tiên tổ, Huyễn Nhi cho rằng bây giờ chưa phải lúc.
- Sủng nhục không sợ, không hổ là tử tôn Dịch gia ta! Có điều thủ đô có quy củ, bây giờ con hiển nhiên không thích hợp ở lại thủ đô...
- Ta muốn truyền cho con tuyệt học thật sự của Dịch gial - Huyễn Nhi sẽ đi đến... Minh Châu!
- Vì thế, Huyễn Nhi hy vọng được ở thế tục nhận thức cảm ngộ một thời gian, nâng cao bản thân.
Dịch Hùng Sư cười ha ha.
- Đa tạ tiên tổi
- Nếu đã vậy thì Huyễn Nhi, sản nghiệp tập đoàn của Dịch gia ở Minh Châu giao cho con phụ trách!
Gã nắm chặt nắm đấm.
- Mong tiên tổ cho phép.
Trước mặt rất nhiều lão tổ Dịch gia, gã tỏ vẻ bình tĩnh tự nhiên, tư thái thiên tài nhưng trên thực tế linh hồn đã từng bước vặn vẹo...
Dịch Huyễn hơi khom người, trong lúc cúi đầu, đôi mắt lướt qua vẻ lạnh như băng.
Tại Minh Châu, tòa nhà Dịch Thiên!
Nhất là khi thực lực của Dịch Huyễn còn mạnh như vậy...
Người như vậy mới là quả bom hẹn giờ thật sự đáng sợi
Dịch Hùng Sư cười, vuốt râu, khoát tay nói:
“Tiêu! Dương!"
Dịch Huyễn mở mắt ra, lộ ra ý cười lạnh lẽo.
- Tao đã không thể chờ đợi được khiến cho người bên cạnh mày... Lâm vào tuyệt cảnh!
Dịch Huyễn mừng rỡ đáp:
Trong đầu Dịch Huyễn thỉnh thoảng lại hiện ra một thân ảnh - Bạch y trắng như tuyết đâm đỏ mắt gãi
Trên khoang hạng nhất chỉ có mình Dịch Huyễn, lúc này gã đang nhắm mắt dưỡng thần.
Ngày thứ hai, mồng hai Tết, Dịch Huyễn liên không thể chờ đợi được bước lên máy bay bay đến Minh Châu...
Đây là tổng bộ của Dịch gia ở Minh Châu. Sau khi xuống máy bay, Dịch Huyễn đi thẳng đến tòa nhà Dịch Thiên, bước vào văn phòng cao nhất thuộc về gã! Sau khi đợi khoảng vài phút liền có người đẩy cửa đi vào...
- Thiếu chủ.
Một người đàn ông trung niên tay cầm một phần tài liệu bước đến trước mặt Dịch Huyễn, giọng nói trầm thấp.
- Đây là tài liệu liên quan đến Tiêu Dương ở Minh Châu.
Dịch Huyễn cười.
- Tốt lắm.
Gần một tiếng sau, trên phố đồ cổ Minh Châu, trước cửa Sơn Hà Thư Họa.
Vì là mồng hai Tết, công ty còn đang cho nghỉ, không ai đi làm nên công ty Thư Họa rộng lớn không một bóng người. Một bóng người với hơi thở lạnh lùng chợt lướt vào, mười phút sau lặng yên rời đi...
Âm!
- Đây là trùng hợp... hay là... Bạch Tố Tâm không khỏi nhíu mày.
- Hai vụ cháy lớn...
- Bây giờ tạo thành lửa lớn, rất nhiều người chết, bị thương, ngay cả anh trai của Lăng Ngư Nhạn bây giờ cũng bị thương nằm viện rồi...
Quân Thiết Anh vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Quán cà phê Túy Vũ vừa rồi đã xảy ra một vụ nổ lớn!
- Bị cháy một cách thần bí?
Bạch Khanh Thành nhíu mày, lập tức đứng lên.
- Đi, chúng ta đến hiện trường kiểm tra xeml
Bạch Khanh Thành trước giờ hành động sấm rền gió cuốn, rất nhanh liên thay quân áo xong. Chung cư Thu Tâm chỉ còn ba chị em, những người khác đều quay về rồi. Khi ba người sắp ra khỏi cửa thì điện thoại của Quân Thiết Anh lại đổ chuông, nhận điện thoại thì thấy là Lăng Ngư Nhạn gọi đến...
- Cái gì?
Quân Thiết Anh lại biến sắc.
- Mọi người lập tức báo cảnh sát, toàn lực cứu người bị thương! Tôi có việc gấp cần xử lý, xong việc sẽ qua ngay!
- Sao vậy?
Bạch Khanh Thành có dự cảm không tốt.
Đối với một công ty thư họa mà nói thì đó là một tổn thất cực lớn!
- Sơn Hà Thư Họa tự nhiên lại bị cháy một cách thần bí, tất cả mọi thứ bên trong đều bị hủy hết!
Quân Thiết Anh rất nhanh liền nhận được tin tức, sắc mặt đột biến.
- Không ổn rồi!
Tại chung cư Thu Tâm!
Một tiếng nổ mạnh, cả công ty Sơn Hà Thư Họa biến thành biển lửa...
Một cơn gió lạnh lẽo thổi qua khiến người ta không tự chủ được rùng mình một cái!
- Đây tuyệt đối không phải sự trùng hợp!
Bạch Khanh Thành quyết định thật nhanh.
- Chúng ta điI
Bang bang bịch!
Thời khắc này, bỗng nhiên truyên đến một trận gõ cửa.
Ba người đồng thời im lặng, mắt liếc về phía cửa...
- Ai vậy?
Bạch Khanh Thành tiến lên trước một bước, khẽ quát một tiếng.
Ngoài cửa không có ai đáp lại.
Ba người đồng thời khẽ bước lên phía trước, Bạch Khanh Thành mở cửa, cửa không một bóng người. Anh mắt của Quân Thiết Anh nhìn xuống, đồng tử lập tức co rút, có một chiếc hộp giấy đóng gói bình thường được đặt trước cửa.
- Đây là...
Bạch Tố Tâm cũng chú ý đến.
- Cẩn thận!
Cơ hồ trong nháy mắt, Quân Thiết Anh cảm nhận được nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt, đồng tử chấn động mạnh, trong nháy mắt một tay túm một người, thân ảnh lùi vê phía sau nhanh như bay, lao vê phía ban công...
Phía sau...
Âm!!!I
Tiếng nổ cực mạnh lập tức ầm ầm vang lên, ngọn lửa nóng rực lao đến, trực tiếp nuốt trọn căn phòng! May mà bây giờ Quân Thiết Anh không phải cô gái nhu nhược, cô lập tức phá bỏ lưới bảo vệ trên ban công, túm chặt Bạch Khanh Thành và Bạch Tố Tâm, bay vút ra ngoài.
Ánh lửa ngập trời, lan ra ngoài cửa sổ.
Đám cháy thứ bai
Hừng hực thiêu đốt...
Tiếng còi báo động trong tiểu khu chung cư Thu Tâm bén nhọn vang lên, đồng thời kèm theo đó là không ít tiếng thét chói tai. Mọi người hoảng loạn chạy ra, trốn khỏi biển lửa!
Ba người hạ xuống phía trước chung cư Thu Tâm, đôi mắt liếc về hướng biển lửa. Bạch Tố Tâm kinh hãi chưa bình tĩnh được, sắc mặt trắng bệch.
- Rốt cục là ai đang nhằm vào chúng ta, muốn đưa chúng ta vào chỗ chết vậy!
Quân Thiết Anh vẻ mặt ngưng trọng.
- Đầu tiên là Sơn Hà Thư Các, tiếp đó là quán cà phê Túy Vũ, bây giờ là chung cư Thu Tâm... Ba vụ cháy này chắc chắn do một người làm!
- Kẻ địch ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, hơn nữa... kẻ địch lại còn lòng dạ độc ác như vậy, chúng ta nhất định phải cẩn thận.
Bạch Khanh Thành suy nghĩ một lát, trầm giọng nói:
- Chúng ta chia làm hai ngả đi, em ba, em và Tố Tâm đến Sơn Hải Thư Họa, chị về cục cảnh sát một chuyến, xem có tin tức gì không.
- Cẩn thận một chút...
Ba vụ cháy, kẻ khởi xướng hiển nhiên là Dịch Huyễn!
Ngay lúc này Dịch Huyễn đang đứng dưới một gốc cây đại thụ cách chung cư Thu Tâm không xa, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Không ngờ phụ nữ bên người Tiêu Dương lại còn có tu hành giả... Chậc chậc, chỉ là không biết tư vị song tu thế nào?
Dịch Huyễn cười gắn.
- Ba vụ cháy chỉ vừa mới kéo lên bức màn của trò chơi này thôi... Tiêu Dương, mày nằm mơ cũng không ngờ khi mày ở Thần Linh Cảnh Địa rung trời chuyển đất thì bạn bè người thân của mày lại phải đối mặt với một cơn ác mộng đuổi không đi! Ha hai Ba tiếng nổ mạnh trực tiếp kinh động cả Minh Châu!
Trong đại đô thị pháp chế nghiêm minh hiện nay, xảy ra một vụ cháy nổ đã đủ để thu hút sự chú ý rộng rãi rồi, huống hồ ngày hôm nay lại xảy ra tận ba vụ!
Phương tiện truyền thông phía cảnh sát cũng lần lượt xuất động!
Không đợi phía cảnh sát có bất cứ tin gì, truyên thông khứu giác nhạy bén đã thi nhau đưa tin...
- Ba vụ nổ ở Minh Châu, nghi là trả thùi
- Nữ ngôi sao chói mắt nhất thương giới Minh Châu, tổng giám đốc Sơn Hà bị ám sát, phía cảnh sát đang bắt đầu điều tra.
Phố đồ cổ, khu vực công ty Sơn Hà Thư Họa đã bị phong tỏa.
Khi Quân Thiết Anh chạy đến, lửa lớn đã bị dập tắt nhưng cả công ty Thư Họa gần như đã bị hủy hoàn toàn.
- Có nhân viên thương vong không?
Dù là thời gian nghỉ nhưng Quân Thiết Anh vẫn lo ngẫu nhiên có nhân viên quay về lấy đồ, lo lắng hỏi cảnh sát đang có mặt ở hiện trường.
Vì Quân Thiết Anh có thân phận đặc thù nên cảnh sát ở hiện trường không giấu diếm cô, trực tiếp lắc đầu:
- Vụ nổ mạnh khiến hơn chục người qua đường bị thương nhưng cũng kịp thời đưa đến bệnh viện điều trị.
- Nổ mạnh?
Đồng tử Quân Thiết Anh co rụt lại, điện thoại cô nhận được nói là bị cháy một cách thần bí. Nếu thật sự là nổ mạnh thì càng có thể khẳng định chuyện xảy ra ở Sơn Hà và Túy Vũ, Thu Tâm là do cùng một người gây ra! Quân Thiết Anh nói suy đoán của mình cho người phụ trách hiện trường, khi nghe thấy hai nơi khác xảy ra chuyện giống vậy, còn cùng có liên quan đến Quân Thiết Anh, sắc mặt người phụ trách hiện trường ngưng trọng, lập tức báo cáo với cấp trên!
Một chiếc xe thể thao màu đỏ gào thét lao đến!
Chiếc xe dừng phía trước dây phân cách do phía cảnh sát chăng lên, cửa xe mở ra, hai người đẹp đeo kính râm đẩy cửa đi ra, nhanh chóng đưa ra giấy tờ của mình cho cảnh sát.
Thiên Tử Các!
Người tới là Lam Hân Linh cùng Lưu Gia Ny!
- Thiết Anh, cô không sao chứ?
Lam Hân Linh quen Quân Thiết Anh, lúc này bước nhanh đến.
Thấy Lam Hân Linh xuất hiện, đôi mắt Quân Thiết Anh hơi sáng lên.
Những vụ nổ liên tiếp xảy ra khiến trong lòng cô có chút bất an, sự an toàn của cô có thể đảm bảo nhưng những người khác ở bên cạnh cô thì sao? Hôm nay nếu không phải cô phản ứng kịp thời thì chị hai chị ba e là đã lành ít dữ nhiều rồi...
Quân Thiết Anh biết thân phận của Lam Hân Linh, chuyện này nếu có Thiên Tử Các kịp thời tham gia thì tốt hơn nhiều phía cảnh sát bình thường.
Quân Thiết Anh vội vàng kể một lượt cả sự việc cho Lam Hân Linh nghe, cô cực kỳ chắc chắn nói:
- Kẻ địch ở chỗ tối chắc chắn không phải người bình thường! Quân Thiết Anh không phải không có căn cứ. Với thực lực hiện tại của cô, người bình thường sao có thể lặng yên không tiếng động để lại một quả bom hẹn giờ trước cửa nhà cô chứ? Khi đó cô không hề nghe thấy tiếng bước chân nhỏ nào, điều này đủ để chứng minh thực lực của kẻ địch vô cùng mạnh.
Lam Hân Linh vẻ mặt ngưng trọng gật đầu, sau đó trầm giọng nói:
- Yên tâm đi, Thiên Tử Các tôi sẽ toàn quyền xử lý ba vụ nổ mạnh này!