Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1104 - Chương 1111: Đón Năm Mới

Chương 1111: Đón năm mới Chương 1111: Đón năm mớiChương 1111: Đón năm mới

- Một tháng sau ở Cửu Trụ Thiên Phong!

Thời khắc này, tất cả người ở xa xa nhìn thấy một màn này đều không thể kiềm nén được hưng phấn, ánh mắt tràn ngập chờ mong.

Một bên là quái tài Tiêu Dương từ khi bước vào Thần Linh Cảnh Địa đến nay danh tiếng kinh người, nhiều lần làm bị thương thế lực Thần Linh, tạo ra thần thoại bất bại!

Một bên là Xích Lượng Thiên thực lực kinh người, được xưng là đệ nhất con nối dòng Thần Linh của Tam Xích Thần Linh Điện vạn năm nay!

Mạnh mạnh đấu nhau, ai sẽ thật sự bước lên đỉnh cao thiên tài Thân Linh Cảnh Địa đây!

Đây chắc chắn là một trong những lần đối đầu được nhiều người chờ mong nhất trong Thần Linh Cảnh Địa. Từng có không ít người nghe đồn Xích Lượng Thiên muốn đánh một trận với hỗn thế Đại Ma vương Đường Hạo nhưng tiếc là ngoài trận đối chọi ở Thần Linh Đệ Tứ Cảnh ra, sau đó không còn nghe nói hai người từng va chạm. Có người đồn hai người đã từng giao chiến, hòa nhau, đương nhiên cũng chỉ là lời đồn. Nay bọn họ lại tận mắt nhìn thấy chiến thư Xích Lượng Thiên để lại!

Khiêu chiến quái tài Tiêu Dương!

Trên Thiếu Vọng Phong, một luồng kiếm quang như tia chớp chợt lướt qua, trực tiếp đánh nát hai chữ "khiêu chiến”. Tiêu Dương quay đầu, ánh mắt liếc nhìn đám người của Tam Xích Thần Linh Điện bên dưới.

- Cách đây xa lắm, đi về phía trước trăm dặm, thật sự đặt chân lên núi chính của Vũ Trụ Sơn, lên thẳng mấy vạn mét mới đến Cửu Trụ Thiên Phong, nơi đó cách đỉnh Vũ Trụ Sơn không xa lắm.

Chim Cù Như võ cánh bay caol

Trong mắt mọi người đều là sự chờ mong không đè nén được...

- Đi đi, mau xuất phát, nếu không một tháng vẫn chưa đến Cửu Trụ Thiên Phong đâu.

Trong khoảnh khắc tựa như nước sôi sôi trào!

Bên trên tâng mây mây mù lượn lờ, đỉnh núi cao hơn đám mây, một đình nghỉ ngơi tám góc tọa lạc tên đỉnh ngọn núi. Lúc này trên đình nghỉ ngơi có một người mặc áo ngắn màu đen, một tiểu tử trọc đầu và một bóng người trên người đeo hòm thuốc - Chính là Đường Hạo, Đàm Tam Tạng và Vân Tiểu Soái.

- Nói với Xích Lượng Thiên, ta chấp nhận lời khiêu chiến của y!

Tin tức quái tài Tiêu Dương và Xích Lượng Thiên sắp đánh một trận cũng theo đó mà truyền khắp Cửu Cảnh Vũ Trụ Sơn.

Toàn trường nổ tung.

Âm!

- Cửu Trụ Thiên Phong nhìn có vẻ cực kỳ đồ sộ hùng vĩ, nhìn từ xa như chín cây cột cao vút trong mây, nâng một ngọn núi xuyên thẳng lên trời...

Đường Hạo có chút bất ngờ. Y cũng biết đại khái về thực lực của Tiêu Dương và Xích Lượng Thiên. Nếu xét thực lực khi ở Thần Linh Đệ Tứ Cảnh thì Tiêu Dương tuyệt đối không phải đối thủ của Xích Lượng Thiên.

- Cửu Trụ Thiên Phong ở đâu? Ta phải chạy đến đó xem trận chiến này.

- Tiêu đại ca thiên phú dị bẩm, hơn nữa luôn áp chế tốt cảnh giới của mình, chưa biết chừng trong hơn một năm này huynh ấy đã đột phá, thực lực tăng vọt... - Trận đối đầu giữa một trong các thiên tài mạnh nhất Thần Linh Cảnh Địa, không thể bỏ qua.

- Tiêu Dương lại chấp nhận lời khiêu chiến của Xích Lượng Thiên sao?

- Đi, chúng ta cũng đến Cửu Trụ Thiên Phong một chuyến. Trận chiến giữa Tiêu Dương và Xích Lượng Thiên này chưa chiến đã thanh thế đoạt người, chắc có rất nhiều người đang chạy đến Cửu Trụ Thiên Phong. Để tránh có kẻ muốn nhân cơ hội vọng động, chúng ta phải đi lên tiếng ủng hộ Tiêu Dương.

Đường Hạo mỉm cười.

Tại chung cư Thu Tâm, nơi chứa đựng ký ức của mấy người, đèn đuốc sáng rực, trong phòng bếp truyên đến tiếng cười đùa...

- Thời gian này không ngừng có lời đồn đại vê Tiêu Dương, ta nghĩ huynh ấy đồng ý với lời khiêu chiến của Xích Lượng Thiên chắc chắn đã nắm chắc.

- Em đi mở cửa.

Vân Tiểu Soái nói.

Một tiếng cười chúc phúc, xuất hiện trước mặt Quân Thiết Anh là một người mặc chiếc váy ngắn màu tím thâm bao trọn thân hình nóng bỏng - Tô Tiểu San. Tô Tiểu San tươi cười đưa giỏ hoa quả trong tay cho Quân Thiết Anh. Bên cạnh Tô Tiểu San có một người nhỏ nhắn mềm mại, khuôn mặt ngọt ngào xinh đẹp như chim sa cá lặn - Lăng Ngư Nhạn!

- Chúc mừng năm mới!

Quân Thiết Anh buông cái bánh chẻo đang bị tàn phá thê thảm trong tay xuống, lau hai tay, bước ra ngoài, mở cửa.

- Cho dù không nắm chắc hắn cũng sẽ đồng ý.

Bạch Khanh Thành, Bạch Tố Tâm và Quân Thiết Anh đều mặc quần áo ngủ đơn giản, không che dấu nổi dáng người tuyệt mỹ, khuôn mặt xinh đẹp dính không ít bột màu trắng... Ba người đang gói bánh chẻo.

Tiếng cười đùa không ngớt, không khí tràn ngập niêm vui đón năm mới.

Chuông cửa đột ngột vang lên.

- Hắn và ta thuộc cùng một loại người, từ trong xương cốt tràn ngập kiêu ngạo!

Minh Châu, Phương Đông ngựa xe như nước, ban đêm ánh đèn rực rỡ.

Bất tri bất giác Tiêu Dương đã tiến vào Thần Linh Cảnh Địa hơn một năm gần hai năm, tỷ lệ thời gian trôi qua giữa Địa Cầu và Thần Linh Cảnh Địa là 1:10. Lúc này trên Địa Cầu đã qua khoảng hai tháng, tính thời gian thì vừa vặn đến năm mới!

Cửu Cảnh Vũ Trụ Sơn vì một chiến thư mà sôi trào.

- Chị San, Ngư Nhạn, hai người cuối cùng cũng đến rồi, mau mau, bọn em đang gói bánh chẻo này.

Quân Thiết Anh nhoẻn miệng cười. Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Tô Tiểu San, ở bên ngoài trường Quân Thiết Anh không gọi Tô Tiểu San là cô giáo nữa. Thời gian này có lẽ vì trong lòng đều hiểu nên các cô thường qua lại, dân dà trao đổi nhiều hơn nên cũng trở thành bạn tốt không gì không nói. Bữa cơm đầu tiên của mồng một Tết bọn họ chọn tụ tập ở chung cư Thu Tâm gói bánh chẻo.

Năm cô gái tụ tập vui vẻ, tựa như trăm hoa đua nở cùng khoe sắc.

- Đây rồi, bánh chẻo mới ra lò!

Trong năm cô gái, Lăng Ngư Nhạn xuất thân nghèo khổ/'công việc" như gói bánh chẻo cô thành thạo nhất. Dưới sự chỉ huy của Lăng Ngư Nhạn, tiến trình gói bánh chẻo nhanh hơn nhiều, chẳng mấy chốc liền có bánh chẻo thơm ngon ra lò...

Ngồi vây quanh bàn ăn, các cô gái nói chuyện cười đùa, cũng không biết là vô ý hay hữu ý, bọn họ lại lần nữa không tự chủ được nói về người mà mọi người đều đang để tâm...

- Đón năm mới mà hắn còn chưa vê.

Bạch Khanh Thành khẽ buông tiếng thở dài.

- Rốt cuộc Tiêu Dương đang chấp hành nhiệm vụ gì thế.

Không ngờ lại là Thủy Ngưng Quân!

Cửa lớn mở ra, đập vào mắt cô là một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, mái tóc mềm mại buông xuống vai, dáng người từ trên xuống dưới hoàn hảo không chỗ chê. Đôi mắt mở to như hai giọt nước, đôi môi đỏ mọng.

Cô nàng lao đi như một cơn gió.

- Em đi mở cửa.

Quân Thiết Anh theo bản năng nhảy lên, đôi mắt tràn ngập chờ mong.

Bỗng nhiên chuông cửa vang lên!

- Em vẫn nhớ... Khi mấy người chúng ta cùng ăn tối, Tiêu Dương ngồi ở chỗ này, khi đó...

Quân Thiết Anh liếc nhìn Bạch Tố Tâm, không khỏi hé miệng cười trộm:

- Chị Tố Tâm, chị từng nói gì với Tiêu Dương ý nhỉ?

Lần này đến lượt Bạch Tố Tâm đỏ mặt, tức giận lườm Quân Thiết Anh một cái.

Trên bàn cơm, lúc này cả năm cô gái đều lâm vào trâm mặc ngắn ngủi...

Bọn họ đều có ký ức của riêng mình...

Vô cùng nhung nhớ.

Ngay lúc này, trong đầu các cô đều không tự chủ được chứa đầy một người... Dù bọn họ có thừa nhận hay không thì người đó đã trở thành một phần không thể thiếu trong sinh mệnh của các cô.

Yên lặng...

Đôi mắt Quân Thiết Anh lộ ra sự nhớ mong, nhìn chỗ ngồi trống không trước mặt.

- Con bé này, mau ăn bánh chẻo đi.

Bạch Khanh Thành đỏ mặt, gắt Bạch Tố Tâm một tiếng:

- Đại tỷ à, không nhìn ra chị nhớ nhung Tiêu Dương thế đấy...

Lúc này Bạch Tố Tâm giảo hoạt nháy mắt cười.

Bạch Khanh Thành không hề biết vê chuyện Thần Linh Cảnh Địa.

Quân Thiết Anh có chút bất ngờ.

- Cô...

Hiện nay Thủy Ngưng Quân là ngôi sao hạng A nổi danh cả Viêm Hoàng, buổi lưu diễn của cô ta gần như đã gợi lên một làn sóng điên cuồng. Thủy Ngưng Quân sớm đã có địa vị đàn chị, một nữ ngôi sao siêu hot thời đại mới! Có lúc Quân Thiết Anh cũng lưu tâm đến động thái của Thủy Ngưng Quân, nếu cô nhớ không nhầm thì Thủy Ngưng Quân mồng năm có một buổi biểu diễn ở Sân vận động Hồng Kông... Đó là trạm thứ ba kể từ dưới lên trong chuyến lưu diễn toàn quốc của cô ta. Dù Thủy Ngưng Quân là ngôi sao lớn nổi danh cả nước nhưng lúc này nhìn thấy Quân Thiết Anh lại lộ ra vẻ xấu hổ, mơ hồ bất an hiếm thấy:

- Tôi... có thể vào trong không?

Quân Thiết Anh lập tức cười nói:

- Đương nhiên, vô cùng hoan nghênh.

Đồng thời Quân Thiết Anh hướng bên trong hô một tiếng:

- Mọi người xem ai đến này...

Sự nhiệt tình của các cô gái khiến Bạch Ngưng Quân cảm thấy rất ấm áp. Tối nay cô đột nhiên đến đây trên thực tế là vì có chút tâm tư, cô hy vọng có thể cố gắng dành chút thời gian, cố gắng hòa nhập vào tập thể nhỏ trước mặt này, vì...

Không khí năm mới ít nhiêu cũng hòa tan tâm trạng nhung nhớ, ba cô gái một bàn chơi, bây giờ có sáu cô gái thì đúng là tốt quá. Rất nhanh, bên trên chung cư Thu Tâm tràn ngập tiếng cười giòn tan như chuông bạc...

Trong tiếng cười mang theo nỗi nhớ da diết.

Phòng huấn luyện dưới tâng ngầm của Vũ Phong Quán.

Lam Hân Linh mặc áo đỏ quần dài tay cầm kiếm múa kiếm dưới ánh đèn, trên khuôn mặt xinh đẹp mồ hôi rơi tí tách, đôi mắt kiên định mà bình tĩnh.

Bên cạnh cô, Lam Chấn Hoàn khẽ lắc đầu cảm thán.

- Hỏi thế giới tình là chi mà khiến con gái tôi năm mới cũng không về nhà.

Người Lam Hân Linh lảo đảo, thu hồi kiếm, vẻ mặt đỏ bừng bực bội nói:

- Ba, ba nói vớ vẩn gì thế.

Lam Chấn Hoàn cười ha hả, ánh mắt mang theo ý trêu đùa nói:

- Là ai sau khi chấp hành nhiệm vụ quay về nghe thấy Tiêu Dương tiến vào Thần Linh Cảnh Địa liền bắt đầu nổi bão thế? Ngày nào cũng luyện kiếm trắng đêm, sợ bị người khác bỏ cách quá xa, đến lúc đó mình lại biến thành kẻ cản chân...

- Đủ rồi đủ rồi...

Lam Hân Linh giả vờ tức giận dậm chân.

- Ba có tâm tư chê cười con thì chẳng thà mau nghĩ cách còn hơn! Tiểu Nghệ và Tiểu Phàm đột nhiên mất tích, sau khi Tiêu Dương về con không biết giải thích thế nào với anh ấy đâu!

Lam Chấn Hoàn thu lại nụ cười, khẽ nhíu mày.

- Chuyện này cũng thật sự rất quỷ dị. Hai đứa Tiểu Nghệ Tiểu Phàm luôn tu luyện ở mật thất, chưa từng bước ra một bước, video giám sát của Vũ Phong Quán cũng không phát hiện ra hành tung của chúng, nhưng chúng lại tự nhiên biến mất. Đau đầu, thật đau đầu quái!

Lam Hân Linh vừa định mở miệng, ánh mắt thoáng nhìn sang bên cạnh, có thân ảnh mặc chiếc váy màu vàng đang bước đến, cô không khỏi vẫy tay.

- Chị Gia Ny!

Người đến là Lưu Gia Ny, khi ở Đảo Quốc từng nhận nhiệm vụ phiên dịch dẫn đầu cho tiểu đội tinh anh, từ đó trở đi hai người liên kết giao tình. Lưu Gia Ny đi tới, lễ phép hành lễ với Lam Chấn Hoàn, nói:

- Các lão, vẫn không có bất cứ tin gì.

Lam Chấn Hoàn khẽ gật đầu.

- Chị Gia Ny, năm mới mà chị cũng không về nhà à?

Lam Hân Linh cất tiếng hỏi. Đôi mắt Lưu Gia Ny xẹt qua một tia buồn bã:

- Chị... không có nhà.

Lam Hân Linh khẽ chấn động, vội mở miệng:

- Em xin lỗi...

Lưu Gia Ny không để ý cười một cái.

- Chị Gia Ny, chi bằng chị đến nhà em đi.

Lam Hân Linh đề nghị, ánh mắt lập tức nhìn về phía liễu Lam Chấn Hoàn. Lam Chấn Hoàn đầu năm chạy đến Võ Phong Quán là để đón con gái về, nay thấy con bé chủ động mở miệng, lập tức nói với Lưu Gia Ny:

- Nếu không ngại thì cô hãy đến nhà ta đón năm mới đi.

Tết âm lịch ở Viêm Hoàng nhà nhà chăng đèn, vô cùng náo nhiệt.

Khắp nơi trên cả nước cũng tràn ngập không khí đón năm mới.

Tại thủ đô Viêm Hoàng, Dịch gia.

Thần quang nhấp nhoáng, Giả Thái Tử Dịch Huyễn đã trở về...
Bình Luận (0)
Comment