Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1119 - Chương 1126: Xin Chào Tiêu Phu Nhân!

Chương 1126: Xin chào Tiêu phu nhân! Chương 1126: Xin chào Tiêu phu nhân!Chương 1126: Xin chào Tiêu phu nhân!

Diêm Dương tiên nhân không nhận ra Kỷ Ly tiên nhân. Khi Kỷ Ly tiên nhân bị nhốt ở Tử Vong Cốc, dù Diêm Dương tiên nhân từng gặp nhưng khi đó Kỷ Ly tiên nhân cực kỳ chật vật, tóc tai bù xù, làm gì có hình tượng kiếm tiên phong độ như bây giờ... Thế nhưng chỉ Thái Cực Vương xuất hiện thôi đã đủ để cắt đứt toàn bộ đường đi của Diêm Dương tiên nhân rồi!

Tuyệt vọng!

Bước chân của Diêm Dương tiên nhân không khỏi lùi về phía sau...

Mặt Diêm Dương tiên nhân tái nhợt, bỗng nhiên quỳ xuống đất, kêu rên.

- Tha mạng! Xin tha mạng!

Thái Cực Vương nhíu mày, đôi mắt không che dấu sự khinh thường, chắp tay trâm giọng nói:

- Đường đường là cường giả Viêm Hoàng Thần Bảng Diêm Dương tiên nhân lại trở nên khúm núm, luồn cúi, không có cốt khí như vậy từ lúc nào thế? Chẳng lẽ... là vì gia nhập vào tổ chức Tà giáo?

Nghe vậy, Diêm Dương tiên nhân cúi đầu sắc mặt hơi đổi.

Ông ta không biết khi đó tất cả mọi người, bao gồm cả chiếc Tỏa Tiên Liên đó đều bị tên không hành động theo lẽ thường là Tiêu Dương mang ởđi toàn bộ.

- Hẳn là ngươi biết rõ bây giờ ngươi không có bất cứ hy vọng chạy trốn nào.

- Ngươi... ngươi... ngươi... Sỉ tình kiếm tiên Kỷ Ly! Sao lại là ngươi... Không thể! Không thể nào! Không thể nào!

Kỷ Ly tiên nhân lạnh nhạt mở miệng.

- Trước đây ngươi không chỉ một lần khuyên ta gia nhập tổ chức Huyết Dạ khi ở Tử Vong Cốc.

- Rốt cuộc là ai đứng sau lưng điều khiển tổ chức Huyết Dạ? Tổng bộ ở đâu? Viêm Hoàng, có bao nhiêu cường giả Thân Bảng như ngươi đi theo tổ chức Huyết Dạ... Nói!

- Diêm Dương, ngươi không nhận ra ta sao?

Cả người Diêm Dương tiên nhân lạnh run.

Diêm Dương tiên nhân thần sắc kinh hãi, đột nhiên giương mắt nhìn Kỷ Ly tiên nhân, chỉ trong chốc lát liền vang lên tiếng thét chói tai.

Kỷ Ly tiên nhân cười nhạt.

- Diêm Dương, nếu ngươi còn muốn có một con đường sống thì hãy trả lời ta mấy vấn đề.

Thời khắc này, hai tròng mắt Diêm Dương tiên nhân chợt phiếm đỏ, trạng thái này như bị... nhập mai

Diêm Dương tiên nhân biết rõ đám người bị vây khốn ở Tử Vong Cốc, một chiếc Tỏa Tiên Liên to dày như vậy, muốn mở ra khó như lên trời. Huống hồ Tử Vong Cốc không chỉ có một tiên nhân trấn thủ.

Yết hầu gầm lên một tiếng, thân ảnh Diêm Dương tiên nhân trong chốc lát liền nổi lên một trận cuồng phong ác liệt, sức mạnh của cấp bậc tiên nhân đủ để khiến núi lởi Thế nhưng trước mặt ông ta là Thái Cực Vương giỏi phòng thủ. Trong lúc chỉ mành treo chuông, hai cánh tay Thái Cực Vương vạch một cái, Thái Cực Lưỡng Nghi Đồ xuất hiện, xoạt một cái mượn lực giảm bớt lực chấn động, hồ nước bên cạnh bỗng nổ mạnh, thủy tiễn bay lên.

Kỷ Ly tiên nhân tiện đà nói. Người Diêm Dương tiên nhân chấn động kịch liệt, ánh mắt lộ ra sự khiếp sợ. Ông ta giương mắt lên liền bị khí thế cường đại của Kỷ Ly tiên nhân chèn ép cho sắp nổ tung... Thế nhưng khi Diêm Dương tiên nhân phảng phất sắp khuất phục thì bỗng nhiên ở tận sâu trong linh hồn của Diêm Dương tiên nhân bỗng truyền đến một trận ma khí đen ngòm lạnh thấu xương, nháy mắt liền bao phủ khắp nơi, che mất thần trí của Diêm Dương tiên nhân.

- Lại thế này... lại là thế này! Năm đó trong trận Kiếm tông bị diệt, có không ít tiên nhân Hộ long thế gia... đều ở trạng thái như Diêm Dương tiên nhân bây giờ... dường như nhập ma thành cỗ máy giết chóc!

Lúc này Thánh Long Vương không khỏi kinh hãi.

- Năm đó Kiếm tông bị diệt là do Hộ long thế gia gây ra... Nhưng tổ chức tà ác Huyết Dạ tiếng ác đồn xa trong thiên hạ này lại có quan hệ với cả Hộ long thế gia?

Ánh mắt Diêm Dương tiên nhân lạnh như băng liều mạng công kích...

- Thiết Anh, cô yên tâm đi, cha tôi đã nghĩ cách liên hệ với tâng lớp cấp cao của Tiêu gia tại Thiên Tử Các rồi, rất nhanh sẽ có kết quả thôi.

Âm! Âm! Âm!

Quân Thiết Anh chậm rãi gật đầu, con ngươi hiện lên một tia kiên định.

- Vũ Phong Quán là nơi đặc thù, dù Dịch Huyễn nói cao ngạo cường thế nhưng cho tên đó vài lá gan nữa gã cũng không dám tùy ý xông vào Vũ Phong Quán bắt người!

Lam Hân Linh an ủi Quân Thiết Anh, trâm giọng nói.

- Ông ta... sao lại đột nhiên nhập ma thế?

Kỷ Ly tiên nhân lẩm bẩm một mình, suy nghĩ chân tướng sự việc! Dù bọn họ đều biết Tam Xích Thần Minh Điện không còn được như năm xưa nhưng... không ngờ là Thân Minh đã bị tà ma xâm nhập khống chất...

Minh Châu, tại một căn hộ chung cư bên ngoài trường Phục Đại.

Chung cư Thu Tâm đã bị nổ mất, bây giờ vẫn là hiện trường phá án bị phía cảnh sát phong tỏa, Quân Thiết Anh gần đây thuê một căn hộ chung cư ở cách Phục Đại không xa, nay ở trong căn hộ chung cư Quân Thiết Anh và Lam Hân Linh đang ngôi đối mặt.

Mà vẻ mặt Kỷ Ly tiên nhân càng thêm kích động, thì thào:

Thái Cực vương gật đầu, lập tức khởi động sát chiêu, hạ sát thủ...

- Quân lão đệ, giết ông ta đi, Diêm Dương tiên nhân đã không còn tồn tại, không hỏi gì được từ con ma này đâu.

Nhìn Diêm Dương tiên nhân đã hoàn toàn mất đi thần trí, điên cuông tấn công. Lát sau Kỷ Ly tiên nhân đã dần bình tĩnh lại, khoát tay nói:

- Nếu Dịch Huyễn ép quá thì Quân Thiết Anh tôi không tiếc đồng quy vu tận với tên đói

- Tuyệt đối không thế!

Lam Hân Linh cực kỳ hoảng sợ, vội vàng nói.

- Ngàn vạn lần đừng xúc động, chuyện không đến mức đó đâu! Thiết Anh, nếu cô xảy ra chuyện gì thì khi Tiêu Dương về chúng tôi cũng không biết giải thích thế nào với anh ấy...

Lam Hân Linh rất lo lắng, đồng thời trong lòng cũng có chút chua xót, trong đầu bất giác hiện lên một suy nghĩ - Nếu người gặp nguy hiểm là cô thì sau khi Tiêu Dương quay về liệu có cũng rất lo lắng không... Lam Hân Linh lắc mạnh đầu một cái, lúc nào rồi mà mình còn nghĩ lung tung như vậy!

- Tiêu Dương...

Quân Thiết Anh khẽ nói một tiếng.

- Chính vì anh ấy nên tôi mới không thể nhận thua trong trận đối địch này! Tiêu Dương chưa từng thua khi đối đầu với Dịch gia, tôi cũng không thể phá lệ này!

Quân Thiết Anh nhìn chằm chằm Dịch Huyễn bằng đôi mắt tràn ngập lửa giận.

- Dừng tay! !

Dù Quân Thiết Anh không tận lực tập võ nhưng thể chất thân kỳ của cô ngay cả Tiêu Dương cũng sợ hãi than không thôi. Nội khí của cô không lúc nào không di chuyển kỳ kinh bát mạch, dung nhập vào máu, gần như đột phá cảnh giới mà không có chướng ngại nào... Lúc này, xét vê cảnh giới, Quân Thiết Anh đã đến Tâm Lôi Tứ Kiếp, có điều vì thiếu kinh nghiệm chiến đấu... nên thực lực cô có thể phát huy không được coi là mạnh.

Có hai gã Dịch gia cố gắng ngăn trở nhưng Quân Thiết Anh mặt lạnh như băng, thân ảnh lóe một cái, chưởng phong như điện, bang bang đập hai chưởng mạnh khiến hai gã Dịch gia ngã xuống đất.

Lam Hân Linh nhanh chóng gật đầu.

- Linh Nhi, mau gọi người đưa Chu Mạt đi cấp cứu!

Vì trận biến cố này mà xung quanh Phục Đại mấy ngày này cũng bị phong tỏa, khi Quân Thiết Anh chạy tới cổng trường, sắc mặt càng đại biến, dưới đất có vết máu tươi... Phía sân vận động của trường truyền đến tiếng đánh nhau mơ hồ.

Đôi mắt Quân Thiết Anh chợt lóe lên ý lạnh lẽo, lập tức bay nhanh đi...

Trên sân vận động, trước cửa quây bán quà vặt của chú Lan.

Ngay lúc này, tại quây bán quà vặt của chú Lan đã đứng sừng sững nhiều năm mưa gió bất động ở bên cạnh sân vận động Phục Đại đột nhiên sụp mất hơn nửa. Bên cạnh quán bán quà vặt, Chu Mạt cả người đầy máu ngã dưới đất, Lý Bái Thiên cả người bị thương, gào thét đòi đối phó với hai cường giả Dịch gia trước mặt...

Ở một bên khác, chú Lan liên thủ với Lâm Tiểu Thảo, dưới sự trợ giúp của Tiểu Thu, vất vả đối kháng với một cường giả đỉnh cao Tâm Lôi Ngũ Kiếp của Dịch gia, trên người bị thương.

Cách đó không xa là Dịch Huyễn, dưới vòng vây của đám người, vẻ mặt khinh miệt cười lạnh, lạnh mắt nhìn tất cả. Khi gã chú ý thấy bọn Quân Thiết Anh và Lam Hân Linh đang chạy đến, khóe miệng càng nhếch lên thành ý cười... hoàn toàn không để ý.

Gã đến để báo thùi

Vùi

Thân ảnh Quân Thiết Anh dừng lại bên người Chu Mạt, sắc mặt trầm thấp đại biến, vội ngước mắt vội vàng nói:

Lam Hân Linh lời còn chưa dứt, thân ảnh Quân Thiết Anh đã vụt đứng dậy, xông như bay ra khỏi chung cư, chạy thẳng đến Phục Đại.

- Hai anh em Lý Bái Thiên bước ra khỏi Vũ Phong Quán, đi đến Phục Đại, ở cổng trường bị Dịch gia tập kích...

Lam Hân Linh nhận điện thoại, sắc mặt chợt biến! Chuông điện thoại bỗng vang lên vô cùng chói tail

Điều cô muốn nói là nay thực lực của hai bên chênh lệch quá rõ ràng...

Lam Hân Linh muốn nói lại thôi, cười khổ lắc đầu.

- Vẫn là một bông hoa hồng có gai...

Dịch Huyễn cười ha ha.

- Yêu cầu của người đẹp... đương nhiên tôi phải đồng ý.

Cùng với một tiếng ra lệnh của Dịch Huyễn, đám người Dịch gia vây công bọn Lâm Tiểu Thảo lập tức rút về.

Bùm!

Thời khắc này Lý Bái Thiên cảm thấy sức cùng lực kiệt ngã xuống đất, trời đất quay cuồng...

Chú Lan xông lên như bay, vận khí truyền vào người Lý Bái Thiên, hơi thở của Lý Bái Thiên vừa nãy còn chậm rãi bình thản, bỗng đột nhiên mở mắt, thần sắc vô cùng lo lắng.

- Em hai! Em thế nào rồi?

- Bình tính một chút.

Chú Lan võ bả vai Lý Bái Thiên.

- Người của Thiên Tử Các đã đưa nó đi cấp cứu rồi.

Con ngươi Quân Thiết Anh lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Dịch Huyễn.

- Anh nói không giữ lời!

Khi đàm phán ở hồ sen, Dịch Huyễn từng nói cho Quân Thiết Anh ba ngày suy nghĩ, trong ba ngày này gã sẽ không ra tay với bất cứ ai. Vậy mà hiện tại...

Dịch Huyễn cười, khẽ thở dài một tiếng.

- Quân tam tiểu thư, cô nên biết, ba ngày... đêm dài lắm đấy! Tôi không tìm chút việc để làm thì thật sự rất dày vò... Nếu có trách thì phải trách cô rồi. Nếu cô sớm đồng ý với yêu cầu của bản thái tử, bây giờ chúng ta vui vẻ ở tập đoàn Dịch Thiên thì còn phải đánh đánh giết giết như thế này sao?

- Câm cái miệng chó của mày lại!

Giờ phút này Lâm Tiểu Thảo không nhịn được, sắc mặt giận dữ mắng to, chỉ vào Dịch Huyễn nói:

- Mày cũng chỉ là một con cóc, còn muốn ăn thịt thiên nga? Nếu có Bạch Húc Húc ở đây thì tao sẽ bảo gã đi tiểu cho mày soi gương, xem mày có xấu hổ đến chết không! Mày tưởng tao ở nông thôn chất phác không biết mắng người sao? Phì! Mày chính là đồ chó lông mi heo mũi bò, còn có thân hình như quả bí đao lệch, sao lúc đầu ông già nhà mày không bắn mày vào tường rồi phản chấn vào bồn cầu chứt

Chú Lan gật đầu.

- Ba mươi hai cái tán thành!

Sắc mặt Dịch Huyễn lúc xanh lúc trắng, chỉ vào Lâm Tiểu Thảo, chớp mắt sát khí tuôn ra, toàn bộ lông như dựng đứng hết lên, sát khí đằng đằng.

- Tao thê hôm nay mày chết chắc rồi! Không ai cứu được mày!

- Anh dám?

Quân Thiết Anh tiến lên trước một bước, quát lên. - Mụ đàn bà thối tha có tư cách gì mà chất vấn bản thái tử?

Dịch Huyễn giận dữ cười lạnh.

- Hôm nay không ai có thể ngăn ta giết gã... Quân Thiết Anh cô có năng lực gì chứ?

Không khí dường như đột nhiên trở nên đông cứng, sát khí khởi động trong không trung...

Quân Thiết Anh mím chặt môi. Đối mặt với sát khí ngập trời của Dịch Huyễn, cô không chút do dự, kiên định chậm rãi bước đi.

Vùi

Bỗng nhiên một trận gió xuất hiện, phía cổng trường có một hàng xe chạy như lướt gió đến, đạp vội phanh ở bên cạnh sân vận động...

Xoạt!

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía đó, lúc này cửa xe mở ra, bóng người cất bước đi ra. Ánh mắt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, lđám người bước từ trên xe xuống này lại đều là người phương Tây...

Hai mươi mấy người đi tiến lên đây, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Quân Thiết Anh.

Yale Lake đạp bước lên trước, vẻ mặt ưu nhã gật đầu mỉm cười nói:

- Xin chào Tiêu phu nhân!
Bình Luận (0)
Comment