Chương 1127: Đừng so bối cảnh với chúng tôi!
Chương 1127: Đừng so bối cảnh với chúng tôi!Chương 1127: Đừng so bối cảnh với chúng tôi!
- Xin chào Tiêu phu nhân!
Gần như đồng thời những người trung niên nhìn khoảng bốn năm mươi tuổi phía sau Yale Lake cùng hơi khom người, gật đầu với Quân Thiết Anh, tuổi thực của những người này, người già nhất đã gân hai trăm tuổi rồi. Có điều, câu "Xin chào Tiêu phu nhân” này là thật lòng.
Không có Tiêu Dương, bọn họ sẽ không có cơ hội ưu nhã xuất hiện dưới ánh mặt trời như ngày hôm nay.
Quân Thiết Anh sững sờ.
Tất cả mọi người cũng đều ngây ngẩn không hiểu gì, thừ người nhìn một màn này...
Trước mặt như một mớ bòng bong, người đủ loại màu da, đủ loại trang phục tập trung một chỗ, ánh mắt của họ lại có sự cung kính phát ra từ nội tâm. Có một số người tiếng Viêm Hoàng không tốt cũng cực kỳ nghiêm túc nói một câu “Xin chào Tiêu phu nhân".
- Các người...
Quân Thiết Anh cũng bị hai mươi mấy người đột nhiên xuất hiện này làm cho mơ hồ, cuối cùng ánh mắt cô dừng lại trên người Khốn Ma lão nhân. Khốn Ma lão nhân một thân trường bào, là người khiến Quân Thiết Anh mới nhìn qua thấy tương đối thân thiết trong số những người này.
Yale Lake cười ha ha gật đầu.
- Tiêu phu nhân, đây đều là bạn của phu nhân sao?
Hai chữ hạ xuống, Quân Thiết Anh không khỏi sáng mắt lên.
Ánh mắt của Yale Lake dừng lại trên người bọn Lý Bái Thiên, thấy trên người họ đều bị thương, không khỏi khẽ nhíu mày.
- Chỉ trong một hai câu khó mà giải thích rõ, phu nhân chỉ cần hiểu một điểm là bọn ta... chịu ơn của Tiêu Dương nên đến đây, Tiêu phu nhân có vấn đề gì khó khăn, bọn ta đều có thể giải quyết giúp phu nhân.
Hiện tại cho dù hắn không đến được nhưng dường như hắn cũng đang cách một bàn tay vô hình bảo vệ cô.
- Tiêu phu nhân.
- Không chỉ là bạn của tôi, bọn họ còn là anh em của Tiêu Dương.
Tiêu Dương!
Khốn Ma lão nhân mỉm cười gật đầu tỏ ý.
- Tiêu phu nhân nói không sai, chúng tôi đều là bạn của Tiêu Dương, tôi tên là Yale Lake.
- Anh em của Tiêu Dương?
- Mọi người là bạn của Tiêu Dương?
Quả nhiên, nghe thấy câu này xong, ánh mắt nhìn bọn Lâm Tiểu Thảo của Yale Lake thân mật hơn không ít, nhếch miệng lộ ra hàm răng trắng tinh, híp mắt cười nói:
Lúc này Quân Thiết Anh cũng hiểu ra những người này đến vì Tiêu Dương, trong lòng không khỏi thấy vui sướng. Cô không quên câu nói mà Tiêu Dương nói với cô khi cô quay về thủ đô... Khi cô cân hắn nhất hắn sẽ đến.
Hơn hai mươi người trước mặt này, vừa nãy Quân Thiết Anh theo bản năng dùng thần thức điều tra, kết quả nhận được vô cùng kinh hãi, cô không nhìn thấu được thực lực của ai trong hơn hai mươi người này cả.
Ánh sáng trắng biến mất.
- Quang Minh Thần chúc phúc thế nhân, để sức mạnh chữa trị đuổi hết hắc ám đi...
Đôi mắt Lý Bái Thiên không nén được vui mừng, sải bước lên trước, bỗng nhiên bịch một cái quỳ xuống, hướng về phía Yale Lake, giọng nói kích động:
Vừa nói dứt lời, cánh tay phải của Yale Lake giơ lên, một chùm ánh sáng trắng chói mắt vô cùng thánh khiết bỗng xuất hiện...
Xa xa, Giả Thái Tử Dịch Huyễn lạnh mắt nhìn một màn này, vẻ mặt âm trâm bất định!
- Anh em của Tiêu Dương chính là bạn của Yale Lake tôi.
Dịch Huyễn cũng nghe thấy cuộc nói chuyện giữa bọn họ và Quân Thiết Anh .
Một đám cường giả đột nhiên xuất hiện!
Bọn Yala Lake xuất hiện đã hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của gã, thậm chí, thời khắc này gã không dám tùy tiện hành động. Dù bọn Yale Lake không nói chuyện trực tiếp với Dịch Huyễn nhưng thời khắc bọn họ xuất hiện đã có mấy luông khí cường đại ít nhất Tâm Lôi Cửu Kiếp trực tiếp phủ xuống, khóa chặt Giả Thái Tử Dịch Huyễn, khiến gã không dám có hành động gì bất thường!
Vẻ mặt Yale Lake trở nên trang nghiêm, mang theo sự thành kính vô cùng.
- Xin tiền bối hãy cứu em trai tôi!
Mặc dù Chu Mạt được đưa đi cấp cứu điều trị ngay lập tức nhưng Lý Bái Thiên biết rõ thương thế mà gã phải chịu, lúc nào cũng có thể đi đời nhà ma... Vị trước mặt này là cường giả có thuộc tính chữa trị, chính là cọng rơm cứu mạng của Lý Bái Thiên.
Đương nhiên Yale Lake vô cùng sảng khoái đồng ý yêu cầu của Lý Bái Thiên, Lý Bái Thiên lập tức bay về phía ngoài cổng trường, chuẩn bị đón Chu Mạt vê...
Đây chỉ là lời nói của tín đồ Thánh giáo, thứ có tác dụng thật sự là sức mạnh có thuộc tính chữa trị của Yale Lake. Ánh sáng trắng bao trùm, mấy người phía trước không kịp phản ứng lại, lập tức bị ánh sáng trắng bao quanh, mặt biến sắc. Sau khi biến sắc mặt theo bản năng, vẻ mặt mọi người đều không tự chủ được trở nên thoải mái, đôi mắt lộ ra sự vui mừng lẫn sợ hãi...
Bịch! BịchI
Sức mạnh có thuộc tính chữa trị!
Lý Bái Thiên kinh ngạc phát hiện ra vết thương trên người mình đã biến mất hoàn toàn.
Tiêu Dương!
Lại là Tiêu Dương!
Đôi mắt Dịch Huyễn toát ra hận ý điên cuồng.
Tại Thần Linh Cảnh Địa tao không bằng mày, không trả thù mày được. Bây giờ ở Minh Châu, khi mày không ở đây mà còn muốn ngăn cản chuyện của bản thái tử sao? Trong lòng Dịch Huyễn, hận ý đối với Tiêu Dương càng nhiều hơn... Điều này cũng chứng tỏ hận một người chẳng cần lý do gì.
- Tiêu phu nhân, người này... Phu nhân muốn xử lý thế nào?
Yale Lake trực tiếp chỉ vào Dịch Huyễn, lời nói toát ra khí phách vô cùng mãnh liệt, không hề coi Dịch Huyễn ra gì. Dịch gia cũng chỉ là một trong tứ đại gia tộc của Thiên Tử Các Viêm Hoàng. Còn rất nhiều thế lực phía Yale Lake gần như nằm trên khắp thế giới phương Tây, chỉ riêng Vatican Thánh giáo nơi Yale Lake sống cũng là một thế lực đứng đầu thế giới!
Bọn chú Lan trợn mắt há hốc mồm, sực việc chuyển biến nhanh quá đi!
Vừa nãy Dịch Huyễn còn cực kỳ cuồng ngạo, chỉ đâu đánh đó, bây giờ lại bị Yale Lake chỉ vào không dám lên tiếng nửa câu.
Vatican Thánh giáo, Giáo Hoàng thanh danh hiển hách trên thế giới, truyền ngôn Vatican Thánh giáo có thực lực vượt trời! Vatican Thánh giáo có vô số tín đồ trung thành... Trên thế giới, không có nhiều thế lực dám trực tiếp quang minh chính đại đối kháng với Vatican Thánh giáo.
Tiếng nói vừa dứt, Dịch Huyễn lại tái mặt lần nữa!
- Tôi, Yale Lake, Hồng Y trưởng lão của Vatican Thánh giáo!
Yale Lake nhìn Dịch Huyễn.
- Có điều, để Tiêu phu nhân yên tâm hơn nữa, tôi nghĩ, mọi người, thân phận của chúng ta cũng không cần giấu giếm...
Yale Lake lắc đầu thở dài. Nghiêng mặt liếc nhìn vẻ mặt có chút tò mò của Quân Thiết Anh, Yale Lake lập †ức cười nói:
"Trâu bò quá... Rốt cục đám người này từ đâu ra vậy!"
Trong lòng Lâm Tiểu Thảo không khỏi thầm than.
Dịch Huyễn biến sắc, chậm rãi bước lên trước một bước, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Yale Lake.
- Các người dám quản chuyện của Dịch Huyễn tôi?
Yale Lake cười.
- Cậu có tin hay không, chỉ cần Tiêu phu nhân nói một câu là tôi sẽ giết cậu ngay.
Trong lòng Dịch Huyễn không khỏi chấn động, phảng phất như cảm nhận được sát khí trong lúc Yale Lake nói cười đó. Lát sau, Dịch Huyễn bình ổn tâm trạng, lạnh lùng nói:
- Ông không biết tôi là ai không?
- Người trẻ tuổi, đừng so bối cảnh với chúng tôi!
Lâm Tiểu Thảo lập tức cảm giác mình bây giờ còn an toàn hơn cả khi có mấy chục lớp khóa bảo vệ. Có đám người này ở đây, đâu còn cần sợ tên Giả Thái Tử Dịch Huyễn này nữa chứ?
-... Wal
Vô cùng bá đạo!
Những người này bị nhốt trong thời gian dài như vậy, đang nghẹn một bụng khí, hôm nay đám người Dịch gia trực tiếp đứng trước họng súng của bọn họ, mọi người đương nhiên cũng không khách khí. Tất cả gần như lũ lượt xông lên, chưa đến năm giây, bao gồm cả cường giả đỉnh cao Tâm Lôi Ngũ Kiếp của Dịch gia cũng đều ngã xuống đất!
Âm! Âm! Ầm!
Ngược lại, những cường giả Dịch gia bên cạnh Dịch Huyễn tên nào tên nấy đều phẫn nộ, không hề chú ý đến ánh mắt của Dịch Huyễn, gầm lên một tiếng, tất cả đều xông lên...
- Tôi, Angerusen, hộ pháp của lâu đài U Linh nước Đức. - Tôi, George .Johnson, thành viên của gia tộc Prince của nước Anh.
- Tôi không có thân phận gì, chỉ có một anh trai tiên nhân ca ca che đỡ.
Khốn Ma lão nhân "xấu hổ" nhất, trong bao nhiêu người như vậy, chỉ có thân phận của ông ta là khó đưa ra nhất, hai mươi sáu thế lực còn lại đều là thế lực cường đại uy danh hiển hách thế giới.
Vẻ mặt Dịch Huyễn không ngừng biến ảo, lúc này, gã cảm thấy tay chân một trận lạnh lẽo...
Linh hồn đang co rút giữa khí lạnh dày đặc, cả người như rơi vào hầm băng.
Lúc này gã mới hiểu câu nói vừa nãy của Yale Lake...
Đừng so bối cảnh với chúng tôi!
Dù Dịch gia mạnh nhưng liệu có dám trực tiếp đối kháng với những thế lực này không? Những người trước mặt này đều có địa vị rất quan trọng trong gia tộc Tông giáo. Mặc dù Dịch Huyễn cao ngạo, kiêu căng nhưng không đến nỗi hoàn toàn mất tỉnh táo. Gã biết rõ nếu hôm nay gã triệt để đắc tội những người này thì sẽ gây ra tai họa rất lớn cho Dịch gial
"Đáng chết!"
Trong lòng Dịch Huyễn cũng không nhịn được tức giận mắng. Một đám lão già như thế này dù đi đến đâu cũng là một quả bom, không ai dám đụng vào, đụng vào là sẽ nguy hiểm đến tính mạng!
Dù vẫn còn cường giả của Dịch gia đang ẩn núp nhưng Dịch Huyễn không dám làm bừa...
Bầu không khí tính mịch một mảnh.
Sau khi biết thân phận của những người này, Quân Thiết Anh cũng có chút trợn mắt há hốc mồm. Cô khó mà tưởng tượng được Tiêu Dương lại có thể có ơn với nhiều thế lực như vậy, hơn nữa sao lại có thể khiến bọn họ trực tiếp cùng nhau đến Phục Đại...
Trong lòng Quân Thiết Anh biết rõ, lúc này bọn Yale Lake nói ra thân phận là vì nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ nguyện ý dùng bối cảnh của mình để áp chế Giả Thái Tử Dịch Huyễn! Hiện tại chỉ đợi cô ra quyết định cuối cùng!
Quân Thiết Anh nhìn chằm chằm vào Giả Thái Tử Dịch Huyễn, suy nghĩ chuyển động như bay, lát sau, cô chỉ về phía Dịch Huyễn, chậm rãi nói:
- Tôi không muốn nhìn thấy anh ở Minh Châu nữa.
Quân Thiết Anh cuối cùng vẫn không hạ sát khí! Đối với cô mà nói, giết Dịch Huyễn cũng chẳng có ích gì, bọn Yale Lake không thể vĩnh viễn ở lại Minh Châu bảo vệ các cô. Hơn nữa nếu giết Dịch Huyễn thì cô không biết Dịch gia sẽ có phản ứng gì, nếu vì chuyện này mà làm hại bọn Lâm Tiểu Thảo, Lam thúc, Lý Bái Thiên... thì mất nhiều hơn được.
Mạng của Dịch Huyễn không quý bằng mạng của bạn bè mình!
Bị Quân Thiết Anh lấy tay chỉ vào, trong lòng Dịch Huyễn vô cùng tức giận, phẫn nộ, khuôn mặt vặn vẹo, nắm chặt nắm đấm, không cam lòng bóp chặt. Bọn Yale Lake ở trước mặt như một ngọn núi cao không thể vượt qua đang chắn ngang trước mặt Dịch Huyễn, khiến gã không dám có bất cứ hành động nào!
- Quả bí đao lệch, nghe thấy chưa? Mau cút đi! Đừng làm bẩn mắt chị dâu tao!
Loại chuyện bỏ đá xuống giếng này Lâm Tiểu Thảo hăng hái nhận lấy, lập tức quát to một tiếng với Dịch Huyễn.
Dịch Huyễn phẫn nộ trừng mắt! Một chốc này có mấy khí thế vô cùng cường đại trực tiếp bao phủ đến, chớp mắt liên chấn trụ Dịch Huyễn. Uy lực chấn động đất trời đó như một chậu nước lạnh tạt xuống, khiến ngọn lửa kích động đột nhiên nổi lên của Dịch Huyễn bị dập tắt hoàn toàn...
Khuôn mặt Dịch Huyễn vặn vẹo biến ảo cực độ, không cam lòng mà nghiến răng nghiến lợi, nhấn từng chữ:
- Tôi... đil