Chương 1128: Tôi là quan, cô là trộm!
Chương 1128: Tôi là quan, cô là trộm!Chương 1128: Tôi là quan, cô là trộm!
Trước quây bán quà vặt của chú Lan tại sân vận động của Phục Đại Minh Châu, bầu trời như mây đen dày đặc, không khí tràn ngập hơi thở lạnh lẽo. Giả Thái Tử Dịch Huyễn nắm chặt hai đấm, hai cánh tay nổi gân xanh, khuôn mặt không ngừng vặn vẹo, sau khi nghiến răng nghiến lợi nói một câu, ánh mắt chợt hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Tiểu Thảo...
Lời mắng chửi của Lâm Tiểu Thảo đối với gã ngày hôm nay như một cái bạt tai vang dội đánh vào mặt gã, khiến gã ghi hận trong lòng! Với sự kiêu ngạo của Dịch Huyễn, bình thường làm sao có thể coi một người bảo vệ của Phục Đại ra gì!
Sát khí mãnh liệt lướt qua trong mắt Dịch Huyễn.
Nhưng Dịch Huyễn không quên bên cạnh mình còn có hai mươi mấy cường giả đến từ các đại thế lực trên toàn thế giới đang nhìn chằm chằm vào mình như hổ rình mồi. Sau khi ánh mắt xẹt qua vẻ không cam lòng, gã khẽ hừ một tiếng, xoay người, không quay đầu lại mà nhanh chóng rời đi.
Vẻ mặt Quân Thiết Anh bình tĩnh, lúc này trong lòng cô thâm thở phào một cái. Hôm nay vốn dĩ cô còn có ý định liều chết, dù có mất mạng cũng phải đấu với Dịch Huyễn. Nếu không phải bọn Yale Lake đến kịp thời thì hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Đối với câu hỏi "xử trí" Dịch Huyễn thế nào của Yake Lake, quả thật nhất thời Quân Thiết Anh nảy sinh một suy nghĩ một lần vất vả suốt đời nhàn nhã... Có điều chuyện này không thể nào "suốt đời nhàn nhã”. Dịch Huyễn không chết thì ít nhất còn có thể kiềm chế gã bằng sự tồn tại của bọn Yale Lake. Nếu ngược lại, một khi Dịch Huyễn gặp nạn thì với địa vị hiện tại của gã ở Dịch gia thì Dịch gia nhất định sẽ trả thù chuyện này... Đến lúc đó người đứng mũi chịu sào chính là bạn bè của cô.
Chỉ vì vui sướng nhất thời sẽ khiến cả hai bên đều thiệt hại.
Đại cục làm trọng.
Quân Thiết Anh thu lại tâm thần, nghiêng người hơi ôm quyền, không mất đi phong thái của nữ nhân giang hồ.
- Tiêu phu nhân quả thật quá khách sáo rồi, tiện tay mà thôi.
Không hề nghi ngờ, Dịch Huyễn nhằm vào Tiêu Dương, bây giờ cô chỉ dựa vào sức mạnh của bọn Yale Lake, nếu muốn thật sự giải quyết vấn đề thì phải đợi Tiêu Dương quay về. Bây giờ điêu Quân Thiết Anh cần làm là ổn định cục diện.
Yale Lake vội vàng khoát tay, khuôn mặt lộ ra nụ cười ôn hòa, hồng bào dao động theo gió, nói:
Huống chỉ trong lòng Quân Thiết Anh còn có suy nghĩ của mình...
- Các vị tiền bối đi tàu xe vất vả, đường xa đến đây, Thiết Anh đương nhiên phải làm tròn trách nhiệm của chủ nhà.
Dù Quân Thiết Anh là phụ nữ nhưng khả năng nắm thế cục cũng không kém ai.
Với cục diện hiện tại thì đúng là tiện tay.
Chờ Tiêu Dương trở về.
Người phụ nữ có khí phách không kém gì đàn ông.
- Thiết Anh vô cùng cảm kích.
- Các vị tiền bối, mời đi đến Vũ Phong Quán. - Đa ta các vị tiền bối đã ra tay giúp đỡ.
Bọn Yale Lake đương nhiên không từ chối, bọn họ chạy từ Kiếm tông Vân Nam đến là để báo ơn của Tiêu Dương. Mặc dù hôm nay Dịch Huyễn tạm thời rút đi nhưng mọi người cũng không chọn rời đi ngay.
Nhưng nếu đổi lại là bất cứ ai, dù là Tiêu gia phái người đến thì cũng chưa chắc đã thu được hiệu quả như thế này. Rất nhiều thực lực bọn Yale Lake đại diện đều không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà dù là ở chính giới, quân giới, thương giới... cũng đều có mạng lưới quan hệ dày đặc, khiến người ta không thể không kiêng ky.
Quân Thiết Anh cười mở miệng nói:
Màn đêm phủ xuống, Minh Châu Đông Phương sáng rực rỡ.
Đặc biệt là sau khi người Yale Lake phái đi theo dõi Giả Thái Tử Dịch Huyễn quay về báo cáo đối phương đã rời khỏi Minh Châu, mọi người đều không nhịn được nhảy hết lên... Dù thế nào đi nữa, nguy hiểm cũng đã tạm thời trôi qua, điều duy nhất khiến người ta có chút không cam lòng là kẻ một tay khởi xướng tất cả mọi chuyện vẫn chưa bị trừng phạt thật sự.
Phải chịu thiệt như vậy, Dịch Huyễn không thể nào chịu rời khỏi Minh Châu như vậy!
Trong lòng Quân Thiết Anh cũng có một suy nghĩ... Cố gắng để bọn Yale Lake ở lại Minh Châu thêm một thời gian.
Dịch Huyễn chậm rãi mở miệng.
Sau đó, Lý Bái Thiên đưa người anh em Chu Mạt tính mạng gặp nguy hiểm chạy vê như bay dưới sự bảo vệ của một đám nhân viên hộ lý, Yale Lake lại thi triển sức mạnh có khả năng chữa trị thần kì lần nữa, kéo tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc của Chu Mạt về. Tiếp đó đoàn người đi về phía Vũ Phong Quán.
- Tôi không tin các người sẽ ở lại Minh Châu vĩnh viễn!
Không thể nghi ngờ, có bọn Yale Lake ở đây, dù Dịch Huyễn có không cam lòng đến đâu cũng chỉ có thể âm thầm nuốt giận vào bụng, đợi khi bọn chúng rời đi thì mới có thể tiến hành bước báo thù tiếp theo!
- Xem khi nào chúng rời khỏi Minh Châu.
Trong Vũ Phong Quán, khi bọn Bạch Khanh Thành nghe thấy tin này, ánh mắt đều khó nén được vẻ không tin nổi, thế cục chuyển biến giống trong phim quá. Vốn dĩ họ còn đang bực bội không biết còn phải trốn ở Vũ Phong Quán bao lâu nữa, không ngờ bây giờ lại có tin an toàn rồi.
Huống hồ bây giờ gã có thực lực đỉnh cao Tâm Lôi Bát Kiếp, quay về thủ đô cũng chẳng có tác dụng gì.
Dù nói thế nào đi nữa, gã khó khăn lắm mới trở thành người tổng phụ trách của Minh Châu Thiên Tử Các, gã càng không dễ gì từ bỏ thân phận như vậy...
- Trông coi những lão già kia chặt vào...
Đương nhiên, lúc này mọi người cũng không đòi hỏi nhiều như vậy, đều đang ăn mừng ở Vũ Phong Quán...
Dịch Huyễn cười lạnh, kẻ bị tên kia tận mắt nhìn thấy lên máy bay rời khỏi Minh Châu chỉ là một thế thân của Dịch Huyễn. Người Yale Lake phái đi không biết rõ về Dịch Huyễn, không hề ý thức được Dịch Huyễn đã sử dụng kế kim thiền thoát xác.
- Hừi Phái người theo dõi bản thái tử sao?
Trong phòng làm việc trên tâng cao nhất của tập đoàn Dịch Thiên, một bóng người với khuôn mặt lạnh như băng đang ngồi trên ghế làm việc, ánh mắt âm u... Không ngờ lại chính là Dịch Huyễn! Dịch Huyễn ánh mắt dữ tợn vô cùng.
Một đợt bước chân rất nhỏ truyền đến, tiếng gõ cửa rất nhanh liền vang lên.
- Chuyện gì?
Dịch Huyễn hỏi nhỏ. Ngoài cửa một gã tâm phúc của Dịch Huyễn đẩy cửa vào, nói:
- Thái tử, bên ngoài có một cô gái muốn gặp ngài.
- Hỗn xược!
Dịch Huyễn tức giận đập bàn đứng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tâm phúc trước mặt, phẫn nộ nói:
- Chẳng phải tôi đã nói rồi sao, phải tuyên truyền với bên ngoài tin tôi đã rời khỏi Minh Châu!
Vì sự tồn tại của bọn Yale Lake, hành động báo thù của Dịch Huyễn chỉ có thể chuyển từ ngoài sáng thành trong tối!
Một lát sau, Dịch Huyễn mới giật mình lấy lại tâm thần, trong lòng thất kinh, đây là lần đầu tiên gã gặp một cô gái có sức quyến rũ như vậy... Ánh mắt không nỡ thu khỏi thân hình hoàn mỹ bốc lửa phía trước, hít sâu một hơi, bình phục tâm trạng, chậm rãi hỏi:
Một người phụ nữ cả người tỏa ra hơi thở câu hồn, mặt nạ che mặt lại càng khơi dậy kích động muốn nhìn thấy khuôn mặt thật sự, cậu em bên dưới đang có một luồng khí dâng trào...
Chiếc mặt nạ bươm bướm che khuất phía trên của khuôn mặt, đôi con ngươi như sóng nước mùa thu gợi tình, cướp hồn đoạt phách người khác. Đôi môi đỏ mọng lộ ra như hương hoa hồng tỏa ra trên người, khiến người ta hận không thể ăn no đã đời.
Hắc Hồ Điệp!
Tổ chức Huyết Dại
Khuôn mặt cô nàng lại đeo một chiếc mặt nạ bươm bướm rất tinh xảo.
- Mời cô ta vào... Nhớ lấy, từ hôm nay trở đi, tòa nhà Dịch Thiên ngoài lỏng trong chặt, một con ruồi cũng không được bay vào.
Dịch Huyễn ngồi xuống.
- Ta muốn xem xem rốt cục là thần thánh phương nào.
Chỉ đợi một lát đã có tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến.
Cửa phòng làm việc bị đẩy ra...
Một mùi hương nồng nặc đập vào mũi khiến Dịch Huyễn chấn động, vụt một cái ngẩng đầu lên, ánh mắt lập tức sững sờ, không tự chủ được nuốt nước miếng.
Hương thơm đập vào mũi nhưng không gay mũi, hương hoa hồng nồng nàn khiến người ta say mê.
Xuất hiện trước mặt Dịch Huyễn là một người phụ nữ vóc người vô cùng xinh đẹp.
Chiếc váy ngắn lộ tay, bó eo ôm sát người làm nổi bật thân hình vô cùng gợi cảm, đôi chân dài trắng nõn thoáng lộ ra khiến mắt người khác chạm vào có cảm giác như tiếng lòng trực tiếp rung động. Thân hình cô nàng cực kỳ hoàn mỹ, bộ ngực sữa cao ngất bị màu đen che mất, phía cổ là một khoảng trắng nõn nà.
Dịch Huyễn hừ nhẹ một tiếng, vung tay lên:
- Không ạ, cô ta nói chỉ nói với mình thái tử.
- Cô ta có tự báo gia môn không? Nghe vậy, đồng tử của Dịch Huyễn khẽ chấn động, đôi mắt lóe ra vài phần lạnh lẽo, ngón tay khẽ gõ mặt bàn, lát sau nói:
- Thuộc hạ... thuộc hạ đã nói rất nhiều lần là thái tử không hề ở Minh Châu. Nhưng hình như... người phụ nữ đó rất chắc chắn thái tử vẫn còn ở đây. Cô ta còn nói... Cô ta và thái tử là bạn bè, không phải kẻ địch. Phiên não của thái tử, cô ta có thể giải quyết.
Tâm phúc nọ không khỏi cả người run lên, run rẩy nói:
- Cô là ai?
Hắc Hồ Điệp nhoẻn miệng cười, đôi mắt mang theo nước đó phảng phất như điện giật khiến Dịch Huyễn suýt nữa lại ý loạn tình mê.
- Nô gia là Hắc Hồ Điệp ạ.
Giọng nói vô cùng mêm mại gợi cảm, phảng phất như cả người cô gái này đều có khả năng câu hồn đoạt phách người khác vậy. So với lúc đầu khi đối diện với Tiêu Dương ở Tam Giác Vàng, hơi thở mị hoặc của Hắc Hồ Điệp dường như đã tiến triển vô số lần.
Mạnh như Dịch Huyễn mà cũng không khỏi nhiều lần thất thần.
Đương nhiên, điều này cũng có liên quan đến tâm cảnh của Dịch Huyễn, tâm cảnh của gã không được coi là cao.
- Hắc Hồ Điệp?
Dịch Huyễn chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người phụ nữ câu hồn đoạt phách như yêu tinh này.
- Tổ chức Dạ Huyết?
Mặc dù tổ chức Dạ Huyết rất nổi danh ở nước ngoài nhưng gần đây cũng làm không ít chuyện ở Viêm Hoàng, trong Thiên Tử Các đương nhiên cũng ghi lại các tư liệu có liên quan trong đó.
Trong đó,'Hắc Hồ Điệp" được Thiên Tử Các ghi lại là một tâng lớp cấp cao có địa vị không nhỏ trong tổ chức Huyết Dạ.
Hắc Hồ Điệp nở nụ cười, khuôn mặt trang điểm xinh đẹp, bộ ngực sữa được bao trùm bởi chiếc váy đen, khiến Dịch Huyễn không ngừng nuốt nước miếng.
- Dịch Huyễn tiên sinh, chắc không phải vì nô gia là người của tổ chức Huyết Dạ nên ngài sẽ đuổi người ta đi đấy chứ.
- Đương nhiên không.
Dịch Huyễn gần như buột miệng thốt ra.
Hắc Hồ Điệp cất bước đi tới đối diện bàn làm việc của Dịch Huyễn rồi ngồi xuống, mặt mang ý cười, đôi môi đỏ mọng khẽ động đậy, lo lắng nói:
- Chắc bây giờ Dịch Huyễn tiên sinh đang rất phiền não.
Nói tới chuyện này, sự không tập trung của Dịch Huyễn biến mất không ít, vẻ mặt gã hơi trầm xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hắc Hồ Điệp.
- Cô có ý gì?
Hắc Hồ Điệp cười khanh khách:
- Không cần nghiêm túc thế mà, người ta chỉ muốn đến hợp tác với anh thôi. - Hợp tác?
Hai tay Dịch Huyễn đặt trên mặt bàn, hít thở sâu để bình tĩnh lại, chậm rãi nói:
- Cô có biết thân phận của tôi không?
- Người tổng phụ trách phân bộ Minh Châu của Thiên Tử Các mà.
Hắc Hồ Điệp nháy mắt, cười nói:
- Nếu là người khác thì còn không có tư cách hợp tác với chúng tôi đâu.
Bộp!
Dịch Huyễn đập mạnh bàn đứng bật dậy, hai tay chống lên mặt bàn, đứng từ trên cao nhìn Hắc Hồ Điệp, chậm rãi nói:
- Hẳn là cô càng biết rõ thân phận của mình! Tổ chức Huyết Dạ - Tổ chức tà phái nổi tiếng bên ngoài! Tôi là quan, cô là trộm! Cô dám nói chuyện hợp tác trước mặt tôi sao?
Vẻ mặt Hắc Hồ Điệp không thay đổi, lấy ra một điếu thuốc lá cho phụ nữ, khẽ cười hỏi Dịch Huyễn:
- Anh có lửa không?