Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1122 - Chương 1129: Em Là Gió, Anh Là Cát

Chương 1129: Em là gió, anh là cát Chương 1129: Em là gió, anh là cátChương 1129: Em là gió, anh là cát

Lúc này đây Dịch Huyễn có cảm giác một quyền của mình nện vào không khí.

Gã đứng trên cao nhìn Hắc Hồ Điệp lại càng nhìn thấy rõ dáng người bốc lửa hoàn mỹ đến cực điểm của cô ả. Dù cổ áo chỗ ngực bó chặt nhưng khó mà che giấu được bộ ngực sữa kiêu ngạo kia, cảnh xuân như ẩn như hiện đủ để khiến bầu không khí vốn lạnh lẽo mà Dịch Huyễn cố gắng tạo ra biến mất hoàn toàn.

Đối mặt với nụ cười của Hắc Hồ Điệp, phảng phất như có sức mạnh vô hình câu hồn đang đánh vào người Dịch Huyễn.

Dịch Huyễn không khỏi lại hít một hơi, thò tay lấy một chiếc bật lửa đắt tiền ở trong ngăn kéo ra. Lúc này Hắc Hồ Điệp đã đặt thuốc lá lên môi, ưu nhã đứng lên, cúi người qua, tay Dịch Huyễn khẽ run rẩy, bật lửa cho Hắc Hồ Điệp châm thuốc lá...

Một làn khói tỏa ra từ miệng Hắc Hồ Điệp, bao trùm khắp nơi, lập tức đánh về phía Dịch Huyễn. Dịch Huyễn gần như theo bản năng lộ ra một tia mê say, xuyên qua khói thuốc nhìn Hắc Hồ Điệp, thất thần trong khoảnh khắc.

Một lát sau, Dịch Huyễn lại lần nữa ngồi trên ghế, nhìn Hắc Hồ Điệp... Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng Dịch Huyễn hiểu gã đã hoàn toàn bại trong tay người phụ nữ trước mặt này... Gã cam tâm quỳ dưới chiếc váy ngắn của cô ta... Trong lòng Dịch Huyễn thậm chí còn dâng lên kích động vô cùng cấp bách, gã hoãn giọng, trâm giọng nói:

- Nếu nói hợp tác, Hắc Hồ Điệp, cô còn không thể gặp tôi bằng diện mạo thật sao?

Hắc Hồ Điệp cười:

Dịch Huyễn gần như theo bản năng thốt ra, vừa nói xong gã đã không nhịn được muốn cho mình một cái bạt tai! Nói chuyện hợp tác với người ta mà dùng thái độ này chẳng phải có ý mặc người ta chém giết sao.

- Mà hôm nay sự xuất hiện của một đám khách không mời mà tới đã hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch của Dịch tiên sinh... Hợp tác của chúng ta rất đơn giản, Dịch tiên sinh, tôi và anh hợp sức, kết hợp lực lượng ở Minh Châu của Dịch gia và tổ chức Huyết Dạ chắc chắn có thể... loại bỏ những tên khách không mời mà tới này.

- Có điều tiểu nữ tử quả thật rất khó từ chối yêu cầu của người trẻ tuổi đẹp trai như Dịch tiên sinh... Thế này đi, nếu vụ hợp tác của chúng ta hoàn thành thuận lợi thì nô gia nguyện ý ở trước mặt Dịch tiên sinh cởi... mặt nạ.

Hắc Hồ Điệp mỉm cười nói.

- Hai chữ thành ý không phải đặt trên mặt nạ của tiểu nữ tử.

- Chẳng lẽ Dịch tiên sinh không muốn sao?

- Dịch tiên sinh chê cười rồi, tiểu nữ tử nhìn vô cùng xấu, chưa bao giờ tháo mặt nạ trước mặt bất cứ ai.

Đồng tử Dịch Huyễn co rụt lại.

Hắc Hồ Điệp cười nhìn Dịch Huyễn.

- Thế thì không có thành ý quá đi.

- Theo tôi biết, tất cả mọi việc Dịch tiên sinh làm ở Minh Châu đều là vì báo thù Tiêu Dương.

Muốn!

- Hợp tác thế nào? Dịch Huyễn không lúc nào không muốn!

- Cô muốn đối phó với bọn Yale Lake sao?

Hắc Hồ Điệp hỏi ngược lại.

Hắc Hồ Điệp nói nhỏ:

- Thế lực sau lưng chúng, tôi nghĩ tôi hiểu rõ hơn tiên sinh.

- Bởi vì... thế lực sau lưng chúng tuyệt đối sẽ không tin chúng từng xuất hiện ở Minh Châu.

Gã cười lạnh nhìn thoáng qua Hắc Hồ Điệp:

- Sao cô lại biết được?

Nhưng gã còn chưa mất lý trí.

- Đây cũng là nguyên nhân tôi tìm anh hợp tác. Tổ chức Huyết Dạ không muốn một đám có thâm cừu đại hận với Huyết Dạ bình yên quay về thế lực của mình.

Hắc Hồ Điệp mỉm cười nói.

- Bọn chúng từng là tù nhân của Huyết Dạ, bị Huyết Dạ nhốt mấy chục năm.

- Cô có biết thân phận lai lịch của những người đó không? Cho dù đối phó được với đám người trước mặt thì thế lực sau lưng chúng...

Hắc Hồ Điệp vừa dứt lời, ánh mắt Dịch Huyễn lại lộ ra vẻ nghi hoặc. Hắc Hồ Điệp nói tiếp:

- Không giấu gì Dịch tiên sinh, hai mươi mấy người này... trên thực tế đã mất tích ít nhất mấy chục năm rồi!

Đồng tử Dịch Huyễn co rụt lại:

Hắc Hồ Điệp đứng dậy, khẽ bước đến chỗ cửa sổ. Dưới ánh đèn chiếu rọi, thân hình nóng bỏng đến mức khiến người ta xịt máu mũi kia càng thêm hấp dẫn ánh mắt của Dịch Huyễn.

Dịch Huyễn cau mày.

- Tại sao?

- Chỉ cần chúng ta hành động thành công, tiêu diệt toàn bộ bọn chúng thì tôi có thể đảm bảo thế lực sau lưng chúng tuyệt đối sẽ không có bất cứ động tĩnh gì.

- Thời gian trước chúng may mắn chạy thoát, không ngờ lại xuất hiện ở Minh Châu.

Giọng Hắc Hồ Điệp mang theo đầu độc, chậm rãi rơi vào tai Dịch Huyễn.

- Nhiệm vụ của tôi là bắt chúng lại lần nữa, thậm chí giết chết. Còn Dịch tiên sinh cũng như vậy. Chúng ta có chung mục tiêu.

- Chỉ cần chúng ta lên kế hoạch chu đáo, một mẻ bắt sạch thì... cho dù thế lực trong số chúng nhận được tin chúng từng xuất hiện ở Minh Châu... Nhưng một người mất tích mấy chục năm lại lần nữa xuất hiện, rồi lại biến mất một cách quỷ dị, tin tức như vậy... ai mà quan tâm chứ?

Dịch Huyễn tim đập thình thịch!

Điều gã kiêng kị chính là thế lực sau lưng bọn Yale Lakel

Với thực lực của Dịch gia, muốn đối phó với bọn Yale Lake không phải quá khó. Bây giờ còn có tổ chức Huyết Dạ âm thầm giúp đỡ, dù Dịch Huyễn không rõ tổ chức Huyết Dạ có thể giúp được bao nhiêu nhưng nếu những người này đã từng là tù nhân của tổ chức Huyết Dạ thì cũng đủ để chứng tỏ sự cường đại của tổ chức này rồi. "Chỉ cân thân không biết quỷ không hay giết chết chúng thật nhanh..."

Đôi mắt Dịch Huyễn dần dần bắn ra tia sáng, nắm chặt nắm đấm, dưới mũi gã không ngừng hít vào hương hoa hồng khiến gã sắp mê muội. Dịch Huyễn nhìn Hắc Hồ Điệp bằng ánh mắt mơ màng:

Tay Hắc Hồ Điệp nhẹ nhàng chỉ vào mặt nạ bươm bướm mình đang đeo trên mặt, bỗng nhiên như có ảo thuật, trong tay cô ta lấy ra một chiếc mặt nạ bươm bướm giống y hệt chiếc mặt nạ đang đeo.

- Tôi chờ anh đấy.

Hắc Hồ Điệp cười.

- Em là gió, anh là cát!

Dịch Huyễn ánh mắt si mê.

- Không.

Dịch Huyễn ngây ngẩn một chút, vội đứng dậy, lắc đầu, ánh mắt như không thể rời khỏi Hắc Hồ Điệp.

- Không vấn đề, không vấn đề.

Hắc Hồ Điệp cười, dùng đôi mắt khiêu khích Dịch Huyễn, giơ bàn tay ngọc trắng nõn ra.

- Vậy... chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.

Dịch Huyễn vội đưa tay ra, khi nắm bàn tay của Hắc Hồ Điệp, gã càng không khỏi rung động, cả người như có một ngọn lửa sắp bốc cháy, cố nén lại nói:

- Hợp tác vui vẻ.

- Vậy được, tôi cũng phải quay về chuẩn bị đây.

Hắc Hồ Điệp buông lỏng tay, xoay người bước đến trước cửa văn phòng, quay đầu cười:

- Dịch tiên sinh, hợp tác vui vẻ nhé... À đúng rồi, vừa nãy chẳng phải anh nói... Anh là quan, tôi là trộm...

Nói xong, Hắc Hồ Điệp hỏi một câu.

- Không biết Dịch tiên sinh còn vấn đề gì không?

Hắc Hồ Điệp đi đến trước mặt Dịch Huyễn, nói nhỏ hành động hợp tác mà mình đã chuẩn bị trước. Dịch Huyễn ngôi trên ghế, gần như hơi ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy cân cổ mê người của Hắc Hồ Điệp, không tự chủ được không ngừng nuốt nước bọt...

- Kế hoạch hiển nhiên sẽ có, chỉ cần Dịch tiên sinh đồng ý thì tất cả đều dễ nói chuyện.

Hắc Hồ Điệp nhoẻn miệng cười:

- Cô có kế hoạch gì?

- Đây là tín vật đại diện cho thân phận của tôi, hãy nhớ kế hoạch của chúng ta đấy.

Hắc Hồ Điệp ném mặt nạ cho Dịch Huyễn, lập tức cười xoay người rời khỏi phòng làm việc của Dịch Huyễn.

Trong phòng làm việc, đôi mắt của Dịch Huyễn gần như phun ra lửa... Cái này không giống với lửa giận trước đó, mà là ngọn lửa!

Ánh mắt gã gắt gao nhìn chằm chằm vào cửa, yết hầu không ngừng chuyển động, cả người run lên, tay câm mặt nạ con bướm có mùi hương nồng nàn, không khỏi hít sâu mùi hương trên chiếc mặt nạ.

- Hắc Hồ Điệp... bản thái tử... không chỉ muốn cởi mặt nạ của cô, còn muốn... lột sạch quần áo của côi

Lúc sau... - Người đâu!

Dịch Huyễn ngồi trên ghế, khi tâm phúc đẩy cửa đi vào, sắc mặt Dịch Huyễn mơ hồ kìm nén đến hơi đỏ lên, nói từng chữ một:

- Bảo thư ký Giang Linh Linh của bộ phận tiêu thụ tâng bảy lên gặp tôi.

- Vâng.

Rất nhanh, ước chừng năm phút đồng hồ sau, một cô gái trẻ mặc đồ công sở màu đỏ xuất hiện trước mặt Dịch Huyễn, vóc người cao gầy, khuôn mặt xinh đẹp, là một người đẹp gợi cảm thật sự.

- Thái Tử gia có gì phân phó ạ?

Giang Linh Linh đánh giá Dịch Huyễn bằng ánh mắt tò mò.

Dịch Huyễn chậm rãi đứng dậy, đi đến trước mặt Giang Linh Linh, đôi mắt tràn ngập khát vọng bản năng, lúc sau đưa mặt nạ bươm bướm trong tay cho Giang Linh Linh.

- Nếu muốn có tiền đồ rộng mở... thì hãy đeo chiếc mặt nạ này.

Thân thể mềm mại của Giang Linh Linh khẽ chấn động, từ ánh mắt của Dịch Huyễn cô ta cũng ý thức được điều gì đó, mím môi do dự vài giây rồi chậm rãi vươn tay ra...

Ngay khi mặt nạ được đeo lên mặt Giang Linh Linh, dục hỏa trên người Dịch Huyễn như lập tức bộc phát, cuối cùng cũng không nhịn được, trực tiếp đẩy mạnh một cái, đẩy Giang Linh Linh về phía bàn làm việc, hai tay xé rách, thời khắc đó xuất hiện trong mắt Dịch Huyễn là một con "sơn dương" nửa người trên đã lột sạch...

Một tiếng sau.

Bước chân Giang Linh Linh có chút lảo đảo mở cửa văn phòng làm việc đi ra ngoài, ánh mắt mang theo nước, phảng phất cảm giác trong nháy mắt mình bỗng cao lớn hẳn lên.

- Từ hôm nay trở đi, Giang Linh Linh mình cũng ở nhà Tây, lái xe xịn...

Cô thư ký nhỏ bé bay lên thành phượng hoàng, khuôn mặt xuân sắc ngẩng cao đầu rời đi...

"Quy tắc ngầm' ở đâu cũng có.

- Truyên lệnh của tôi, bảo Dịch Nghiêm Dương đến gặp tôi.

Trong phòng làm việc, khuôn mặt Dịch Huyễn lạnh lùng, ngồi trên ghế sô pha hút thuốc, nhàn nhạt ra lệnh. Trong tay gã, chiếc mặt nạ con bướm màu đen đã bị túm cho biến dạng.

Dịch Nghiêm Dương, đội trưởng đội cường giả Dịch gia bố trí ở Minh Châu, thực lực đỉnh cao Tâm Lôi Cửu Kiếp!.......

Trong Vũ Phong Quán, Quân Thiết Anh không keo kiệt, trực tiếp bao một phòng bao đắt tiền, đón gió tẩy trần cho bọn Yale Lake. Sau một hồi ăn uống náo nhiệt, Quân Thiết Anh sắp xếp khách sạn dưới trướng Vũ Phong Quán cho bọn Yale Lake ở lại. Có thể nói Quân Thiết Anh không tiếc giá nào muốn để bọn Yale Lake ở lại Minh Châu thêm vài ngày...

Bọn Yale Lake người già thành tinh, đương nhiên hiểu dụng ý của Quân Thiết Anh, cũng vui vẻ nhận ý của Quân Thiết Anh, đều tỏ ý nhất định sẽ ở đại đô thị như Minh Châu chơi thêm vài ngày.

Thoáng cái đã qua bảy ngày, mấy ngày này dù là Dịch Huyễn hay là Hắc Hồ Điệp trong bóng tối tựa hồ đều không có động tĩnh gì. Còn bọn Yale Lake thì có Lâm Tiểu Thảo làm hướng dẫn viên, tha hô du ngoạn phong cảnh các nơi của Minh Châu.

Hết thảy có vẻ gió êm sóng lặng. Thậm chí Quân Thiết Anh cũng không phát hiện ra Dịch Huyễn không hề rời khỏi Minh Châu. Sơn Hà Thư Họa, quán cà phê Túy Vũ bị thiêu hủy cũng đang dần được xây dựng lại... Nhưng trong bóng tối không ngừng có một đôi mắt nhìn thấy tất cả.

- Yên lặng trước mưa bão, cũng chỉ như vậy...

Giọng nói khẽ vang lên, như tiếng sét đánh!
Bình Luận (0)
Comment