Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1124 - Chương 1131: Truyền Lệnh Thiên Hạ, Tiêu Dương Đã Chết!

Chương 1131: Truyền lệnh thiên hạ, Tiêu Dương đã chết! Chương 1131: Truyền lệnh thiên hạ, Tiêu Dương đã chết!Chương 1131: Truyền lệnh thiên hạ, Tiêu Dương đã chết!

Một khắc này, âm một tiếng có một luồng khí tiêu điều tràn ngập khắp nơi lăng không kích đến, trực tiếp đánh thẳng vào lực đạo trong đầu của Tiêu Dương. May mà tốc độ phản ứng của Tiêu Dương cũng cực nhanh, trong khoảnh khắc hư kiếm trong đầu chợt rung lên, lực kiếm đạo được đẩy ra, hóa thành Hám Đạo Thuật, chớp mắt liên đập tan luồng khí tiêu điều này.

Điều thật sự khiến Tiêu Dương khiếp sợ là chữ viết khắc trên tấm bia đá...

- Vạn Kiếm Linh Hà...

Tiêu Dương chấn động thất sắc, sợ hãi nói.

- Chẳng lẽ chính là Vạn Kiếm Hà mà Kim Kiếm muội muội nói đến sao?

Tiêu Dương có chút mông lung.

- Nhưng chẳng phải Kim Kiếm muội muội nói Vạn Kiếm Hà ở Thần Linh Đệ Thập Nhị Cảnh sao...

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm vào bốn chữ "Vạn Kiếm Linh Hà" khắc trên tấm bia đá, trực tiếp bỏ qua chữ "Người thần chớ gần" phía sau, từng bước từng bước, tiếp tục chậm rãi đi tới gần con sông này...

Tiêu Dương nhìn chăm chú vào trận kiếm khí này, thân ảnh thoáng một cái né qua.

- Một con sông quỷ dị.

Nếu không cả đời hắn cũng không được yên lòng.

Ngay lúc này, Tiêu Dương cũng chú ý tới trong vòng trăm thước ở hai bên bờ Vạn Kiếm Linh Hà bất ngờ lại không có bất cứ thực vật nào tồn tại, bốn phương tám hướng đều có dấu vết tàn phá của kiếm khí.

Muội ấy vì hắn mới hoàn toàn lâm vào hôn mê...

Vút! Vút! VútI

Hắn phải tìm hiểu rõI

Vẻ mặt Tiêu Dương vẫn duy trì cảnh giác.

Đừng nói là chỉ trên tấm bia đá khắc bốn chữ "Người thần chớ gần”, cho dù phía trước thật sự có người có thân đang ngăn cản thì Tiêu Dương cũng sẽ không chùn bước mà bước đi.

Vì Vạn Kiếm Hà có liên quan đến việc Kim Kiếm muội muội có thể thuận lợi tỉnh lại không!

Tiếp tục đạp bước hướng phía trước.

Cước Hạ Sơn Hài

Trong khoảnh khắc Tiêu Dương cất bước, trên Vạn Kiếm Linh Hà đó đột nhiên lại bắn ra mũi nhọn vạn trượng, bỗng vút vút, kiếm khí phá không chợt nhoáng lên trên Vạn Kiếm Linh Hà, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai đánh về phía Tiêu Dương...

Thân hình Tiêu Dương đột nhiên khẽ chấn động.

Người thần chớ gần đủ để chứng tỏ sự nguy hiểm của con sông Vạn Kiếm Linh Hà này.

Tiêu Dương càng đi đến gần thì kiếm khí bắn ra từ trên Vạn Kiếm Linh Hà càng mạnh, càng nhanh, càng quỷ dị, chỉ trong thời gian ngắn Tiêu Dương đã bị vô số đạo kiếm khí công kích.

Tiêu Dương không nhịn được hít một hơi lạnh. Không sai, con sông Vạn Kiếm Linh Hà này đúng là Vạn Kiếm Hà mà Kim Kiếm muội muội nói, Tiêu Dương gần như có thể kết luận như vậy. Bởi vì Tiêu Dương nhìn thấy một câu trên đoạn chú giải của tấm bia đá này... Đầu nguồn của Vạn Kiếm Linh Hà là ở Thần Linh Đệ Thập Nhị Cảnh, kiếm hà rơi thẳng, nhánh sông vô số, nhưng thông Thần Linh chi cảnh, chảy qua ba cảnh Thần Linh.

Sau khi ánh mắt Tiêu Dương đảo qua, đôi mắt hắn không khỏi lại lần nữa hiện lên vẻ khiếp sợ.

Tâm thần của Tiêu Dương thoáng trầm thấp. Quả thật hắn có chút khó có thể tưởng tượng đầu nguồn Vạn Kiếm Linh Hà Thần Linh Đệ Thập Nhị Cảnh có thể phóng ra kiếm khí mạnh cỡ nào!

Tiêu Dương đi đến phía trước bia đá, gần tám chữ "Vạn Kiếm Linh Hà, người thần chớ gần" khí tiêu điều càng thêm nồng đậm. Ánh mắt Tiêu Dương nhìn kỹ tấm bia đá, chuyển sang phía sau tấm bia đá, chữ hoa văn lấp lóe, một hàng chữ dày đặc rơi vào mắt Tiêu Dương.

Tiêu Dương ngẩn ra vì lời chú giải trên tấm bia đá đến đây là hết, bút tích có chút vội vàng vô lực... Hiển nhiên, tiền bối lúc trước để lại tấm bia đá này khi viết đến đây có lẽ đã lâm vào cảnh đèn cạn dầu do nguyên nhân nào đó.

Thuật Xi Vưu luyện thể trải rộng cả người, tâng thứ tám "Cước Hạ Sơn Hà" lập tức tỏa ra khắp người. Dưới lực phòng ngự hùng hậu, Tiêu Dương mặc cho kiếm khí đánh vào người, biến thành không còn bóng dáng tăm hơi...

Một gã Thần Linh lão tổ trâm giọng nói.

- Nhai Kim sử, là một nhánh sông của Vạn Kiếm Linh Hà...

Trên đỉnh vách núi, mấy bóng người nhìn xuống phía dưới...

Là một đoạn chú giải về Vạn Kiếm Linh Hà.

Muốn Kim Kiếm muội muội có thể tỉnh lại thì phải ngâm mình bảy bảy bốn chín ngày ở đầu nguồn Vạn Kiếm Hà...

Có lẽ khi đó trước khi hôn mê, Kim Kiếm muội muội cũng không ôm nhiều hy vọng đối với chuyện này.

- Nơi nguy hiểm nhất Vạn Kiếm Linh Hà còn là trong nước sông...

- Một con sông thông ba cảnh Thần LinhI

- Theo cách nói trên tấm bia đá thì càng lại gân Vạn Kiếm Linh Hà, kiếm khí tự động công kích trong sông sẽ càng dày đặc, mạnh mẽ... Nói như vậy...

Tiêu Dương cân nhắc.

- Nơi này là Thần Linh Đệ Thập Cảnh, đã xuất hiện Vạn Kiếm Linh Hà rồi.

- Xem ra là có người đến gần Vạn Kiếm Linh Hà.

- Hừ, lại là một tên không biết sống chết, chẳng lẽ không biết Vạn Kiếm Linh Hà là một trong tam đại tuyệt địa của Thần Linh Cảnh Địa, cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần rơi vào Vạn Kiếm Linh Hà thì đồng nghĩa với cái chết sao...

Ánh mắt Xích Lạc Nhai quan sát bên dưới, trầm ngâm một lát, đôi mắt đột nhiên lóe ra một tia hàn quang ác liệt.

- Liệu có phải... là Độc thân giả Tiêu Dương không.

Tiếng nói vừa dứt, tâm thân mấy người bên cạnh Xích Lạc Nhai đều khẽ chấn động.

Lúc lâu sau có người cười lạnh nói:

- Nếu là hắn thì là tốt nhất, không cần chúng ta ra tay hắn đã chết không chỗ chôn. Khóe miệng Xích Lạc Nhai giương lên nụ cười lạnh.

- Tiêu Dương là kiếm tu, chắc chắn không chống lại được sức hấp dẫn của Vạn Kiếm Linh Hà... Một khi hắn đến gần Vạn Kiếm Linh Hà sẽ vạn kiếp bất phục...

Giọng nói của Xích Lạc Nhail

Sát khis lạnh lẽo vang vọng.

- Tiêu Dương! Vạn Kiếm Linh Hà chính là nơi an táng của ngươi!

Mấy đạo kiếm khí này không hướng về phía hắn...

Ánh mắt Tiêu Dương đột nhiên thoáng nhìn, biến sắc!

Bỗng nhiên kiếm khí lại nổi lên!

Ngay lúc này, bên bờ sông Vạn Kiếm Linh Hà, kiếm khí bắn ra từ trên mặt sông, bang bang đánh vào thân thể của Tiêu Dương. Toàn thân Tiêu Dương lúc nào cũng vận phương pháp luyện thể thần kỳ "Xi Vưu luyện thể”, không hề sợ kiểu công kích kiếm khí ở mức độ này. Đôi mắt hắn dừng lại giữa trung tâm của Vạn Kiếm Linh Hà...

Cách đó không xa có kiếm quang màu bạc chợt lóe lên, các loại kiếm sắc chất liệu khác nhau đang trôi theo dòng nước.

Chẳng trách Xích Lạc Nhai nói kiếm tu không chống lại được sức hấp hẫn của Vạn Kiếm Linh Hà.

Các loại kiếm sắc bén trôi xuống theo dòng nước có kiếm sắt thường, có linh binh, thậm chí có thần kiếm nhận chủ tỏa ra cấp bậc Chí bảo chậm rãi chảy xuôi xuống... Công kích kiếm khí ở hai bên bờ sông tỏa ra từ trên những thần kiếm này.

Vạn Kiếm Linh Hà, một chữ "Vạn" không đại diện cho con số thật sự. Một con sông thần kỳ thông từ Thần Linh Đệ Thập Nhị Cảnh đến Thần Linh Đệ Thập Cảnh, chỉ riêng số kiếm trôi theo dòng nước mà Tiêu Dương ở đây quan sát một lúc cũng đã không chỉ một vạn.

Đây là một dòng sông chủ yếu là kiếm.

Chỉ có nơi như Thần Linh Cảnh Địa mới có sự thần kỳ này.

Trên tấm bia đá khắc chớ tiến vào bên trong nước sông Vạn Kiếm Linh Hà. Có điều Tiêu Dương nhìn chăm chú một hồi mà vẫn không cảm nhận được sự nguy hiểm của dòng sông, không khỏi bắt đầu suy nghĩ...

Vút! VútI

Vút! Vút! VútI

- Xuống xem xem.

Nghe vậy, đồng tử Xích Lạc Nhai lập tức co lại, phất tay nói:

- Năm đó có một Thần Linh lão tổ từng để lại một tấm bia đá ở nhánh sông Vạn Kiếm Linh Hà này, bên trên có lời cảnh báo các thiên tài đi qua, nhỡ Tiêu Dương nhìn thấy, rời khỏi Vạn Kiếm Linh Hà...

Có một gã Thần Linh lão tổ đột ngột kinh hô đứng dậy.

- Không, ta nhớ ra bên dưới nhánh sông của Vạn Kiếm Linh Hà này là nơi nào rồi!

Chết rồi!

Tâm thần Tiêu Dương chợt chấn động...

Hắn bị Vạn Kiếm Linh Hà thu hút, quên mất truy binh sau lưng. VútI

Gần như theo bản năng, thân ảnh Tiêu Dương như tên, chạy vội về hướng ngược lại với Xích Lạc Nhai... Mấy ngày trước hắn đã giao thủ với Xích Lạc Nhai, uy lực của hóa linh thân Kim tiên không tâm thường chút nào, tâm cảnh lực đạo đều gần như viên mãn, cực kỳ kinh khủng. Đòn sát thủ Tiêu Dương dùng để sinh tôn là "Hám Đạo Thuật" không hề có tác dụng gì đối với Xích Lạc Nhai.

Lúc này đây, Xích Lạc Nhai sớm đã có chuẩn bị, ở phía Tiêu Dương lao đi có hai gã Thần Linh lão tổ tay cầm chí bảo thần binh hiện thân chặn lại, thần quang chợt lóe lên, phá không chồng nhau lao tới. Áp lực mênh mông hùng hậu đó khiến Tiêu Dương không thể không lui ra phía sau. Tiêu Dương vút một cái định hướng sang bên khác nhưng bên đó cũng xuất hiện hai gã Thần Linh lão tổ cường đại. Nhiệm vụ của chúng chỉ có một là ngăn cản Tiêu Dương!

Dù thực lực của chúng chưa chắc đã có thể bắt Tiêu Dương nhưng chặn lại trong thời gian ngắn thì rất dễ.

Chỉ trong chớp mắt ngăn trở này, thân ảnh của Xích Lạc Nhai đã đạp bước tới, chỉ trong lúc giơ tay nhấc chân, thân phong vô hình cuồn cuộn, lao về phía người Tiêu Dương...

Uy lực kinh thiên!

Áp lực trong lòng Tiêu Dương vô cùng trầm trọng, kiếm trong tay giương lên.

Đại Đạo Hóa Giản, Trí Mệnh Tam Kiếm!

Ra tay liền vận dụng sát chiêu mạnh nhất của kiếm lực, kiếm quang chớp mắt bao phủ trời đất, ngay cả các loại thân kiếm trên Vạn Kiếm Linh Hà dường như cũng bị kiếm quang ác liệt này của Tiêu Dương kéo theo, kiếm khí cuồng bạo ác liệt đánh về phía Xích Lạc Nhai...

Xích Lạc Nhai lắc đầu, chỉ trong nháy mắt, một tia thần quang bao trùm y, mặc cho kiếm khí Tiêu Dương phát ra có dày đặc huyền bí đến đâu, sắc bén thế nào cũng không thể phá được trận thân quang này!

Đây là một nguyên nhân quan trọng khiến Tiêu Dương nhìn thấy Xích Lạc Nhai là muốn trốn!

Xích Lạc Nhai không chỉ là Kim tiên hóa linh thân, hơn nữa trên người còn có chí bảo thần binh nhận chủ có sức phòng ngự cực mạnh... Hắn không thể nào phá vỡ được phòng ngự của yl

Đối mặt với một kẻ địch mạnh mình đánh không được, lại lúc nào cũng có khả năng bị y đánh ngã, ai mà không trốn!

Chỉ có điêu giờ khắc này ở bên bờ Vạn Kiếm Linh Hà, Tiêu Dương gần như đã lâm vào cảnh không còn đường trốn!

Gần mười gã Thần Linh lão tổ liên minh bày ra không gian phòng ngự khiến Tiêu Dương quay đầu nghiêng người liền cảm thấy đâu đâu cũng va phải tường, còn chưa kịp thi triển công kích cường thế phá tan những tấm chắn này thì sau lưng đòn tập kích kinh khủng của Xích Lạc Nhai lại kê sát đến, khó mà thoát khỏi...

Bich! BịchI BịchI

Nhìn Tiêu Dương bị oanh kích đến liên tục bại lui, lửa giận nghẹn đến mười mấy ngày của Xích Lạc Nhai cuối cùng cũng được giải phóng, không khỏi cất giọng cười ha hả:

- Tiêu Dương, Vạn Kiếm Linh Hà trở thành nơi an táng của ngươi, ta tin rằng đây là một kết cục không tồi!

Vùi

Xích Lạc Nhai đột nhiên tăng cường công kích, bỗng nhiên thân ảnh như chớp, nhoáng một cái chạy đến trước mặt Tiêu Dương... Tiêu Dương cả kinh, theo bản năng vung kiếm chém tới, rất nhanh ánh mắt liền lộ ra vẻ tuyệt vọng... Thiên Hoàng Thần Kiếm không phá được phòng ngự của Xích Lạc Nhai!

BịchI

Xích Lạc Nhai đánh một chưởng rất nặng về phía ngực Tiêu Dương...

Àol

Trên người Tiêu Dương mặc Thiên Dực Bảo Y, thời khắc này tỏa ra thần quang lấp lánh!

- Thần y hộ thế?

Khóe miệng Xích Lạc Nhai hiện lên ý cười trào phúng, đột nhiên thân ảnh nhảy lên, cao hơn Tiêu Dương, lật tay đập một chưởng xuống, chỉ trong chớp mắt Thiên Dực Bảo Y trên người Tiêu Dương bị xâm nhập mạnh mẽ, vỡ tan.

Âm!

Thân ảnh Tiêu Dương rơi xuống, phụt ra một ngụm máu tươi, trực tiếp rơi về phía Vạn Kiếm Linh Hà...

Trong khoảnh khắc, thân thể hắn rơi xuống Vạn Kiếm Linh Hà, trực tiếp bị dòng sông bao phủ không thấy bóng dáng.

Bên bờ sông, ánh mắt Xích Lạc Nhai nhìn chằm chằm vào vị trí Tiêu Dương rơi xuống, lúc lâu sau phá lên cười, thân ảnh lăng không chắp tay mà đứng:

- Rơi xuống Vạn Kiếm Linh Hà, dù không bị thương, dù là Thần Linh cũng vĩnh viễn không có cơ hội còn sống...

Xích Lạc Nhai cười thoải mái:

- Truyền lệnh thiên hạ, Tiêu Dương đã chết!
Bình Luận (0)
Comment