Chương 1138: Đây là đường không về!
Chương 1138: Đây là đường không về!Chương 1138: Đây là đường không về!
Dịch Huyễn cười lạnh chỉ vào con đường lầy lội vô cùng âm trầm dưới ánh đèn lờ mờ, tâm mắt khẽ híp lại:
- Thật đúng là thiên đường có đường cô không đi.
- Bớt nói nhảm đi, Dịch Huyễn, giao chị Tố Tâm và Ngư Nhạn ra đây!
Lúc này Quân Thiết Anh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, quát lớn.
Nghe vậy, ánh mắt Dịch Huyễn ngược lại lại lộ ra vẻ ngạc nhiên...
Rất lâu sau lại nở nụ cười.
- Tin tức cũng nhanh đấy! Không ngờ còn đoán được cả chuyện này.
Yale Lake nói:
- Ha ha...
Vùi! Vùi! Vùi
Quân Thiết Anh ánh mắt lạnh lẽo.
- Các người... sẽ biết nhanh thôi.
Dịch Huyễn cười liếc nhìn Quân Thiết Anh, nói:
Dịch Huyễn nghiêng người, mỉm cười chuẩn bị đón chào... nụ cười của gã dần dần đóng băng, cứng ngắc...
-... Con bà nhà mày!
Xa xa, trong bụi cây tối đen bỗng xuất hiện một luồng hơi thở cường đại như gió bão, có hơn chục thân ảnh phá không mà đến, từ từ tới gân mọi người...
- Quân tiểu thư, chỉ bằng đêm nay cô ở lại cùng tôi, tôi nhất định sẽ cho cô nhìn thấy hai người phụ nữ đó... Nói thật, bản thái tử có hứng thú với cô hơn.
Lạc khoản trên tờ giấy bắt cóc hai người phụ nữ trực tiếp ghi hai chữ "Dịch Huyễn", còn phải đoán sao?
Dịch Huyễn chắp tay cười lớn, lát sau, gã ngừng cười, liếc qua.
Tâm thần Dịch Huyễn khẽ run, ánh mắt không tự chủ được liếc nhìn xung quanh. Màn đêm đen kịt, gió đêm lạnh lẽo không ngừng thổi vù vù. Còn các cường giả của tổ chức Huyết Dạ lại không có vẻ gì là sẽ xuất hiện...
- Người đang ở đâu?
Trong một chốc này, trong lòng Dịch Huyễn không khỏi lan tràn cảm giác bất an.
- Đến rồi.
Xuất hiện ở một bên khác của gã lại là một loạt người khác do Khốn Ma lão nhân cầm đầu! Nếu loạt cường giả này và bọn Yale Lake cùng vây công gã thì cường giả Dịch gia gã mang đến e là không phải đối thủ.
Dịch Huyễn theo bản năng lùi về phía sau một bước.
Trên người vị Hồng Bào trưởng lão đến từ Vatican Thánh giáo đột nhiên tuôn trào sát khí.
- Các người theo dõi tôi? Thời khắc Khốn Ma lão nhân xuất hiện đã truyên âm cho Yale Lake. Yale Lake chậm rãi gật đầu, ánh mắt tập trung vào Dịch Huyễn:
Lâm Tiểu Thảo nhìn Yale Lake, lắc đầu... tạo nghiệt rồi!
- Đã điều tra rồi, trong phương viên mười dặm không có bất cứ mai phục nào.
Ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người Dịch Huyễn.
Lúc này bốn anh em Xích Hỏa phụ trách tìm kiếm xung quanh đi đến, Phú Xuyên Long cau mày mở miệng.
- Đều lục soát rồi, cũng không tìm thấy Bạch Tố Tâm và Lăng Ngư Nhạn.
- Giao hai người phụ nữ ra, nếu không chỉ có chết!
Mọi người:
Bọn họ quả thật khó mà hiểu nổi lời này của Dịch Huyễn. Chẳng lẽ vì ban ngày bị một đám lão lưu manh đập phá tập đoàn Dịch Thiên nên gã bị kích thích đến loạn thần trí rồi?
Bịch!
Lúc này trong lòng Dịch Huyễn không nhịn được lộ ra nghi hoặc, mở to mắt, bừng tỉnh đại ngộ:
- Sao các người lại biết...
Dịch Nghiêm Dương ở bên cạnh thấy vậy vội tiến lên trước một bước, vận khí chặn lại khí thế cường đại của Yale Lake. Dịch Nghiêm Dương cũng là cường giả đỉnh cao Tâm Lôi Cửu Kiếp, giằng co ngang sức ngang tài với khí thế của Yale Lake.
- Bọn họ ở đâu?
Quân Thiết Anh không nhịn được lại hỏi một câu.
Lúc này Dịch Huyễn suy nghĩ với tốc độ cực nhanh, một mặt chờ tổ chức Huyết Dạ chi viện, mặt khác gã đang suy nghĩ xem làm sao bọn Quân Thiết Anh biết hai người Bạch Tố Tâm sắp rơi vào tay gã? Chẳng lẽ vì hai người đó mất tích, bọn họ theo bản năng liên tưởng tất cả...
Nhất định là như vậy.
Trong lòng Dịch Huyễn bắt đầu bình tĩnh lại, quyết định tương kế tựu kế, cười nói:
- Các người muốn gặp hai người phụ nữ đó sao? Ha ha... bản thái tử nói gặp là để các ngươi gặp sao?
- Mày muốn chết à?
Khốn Ma lão nhân sát khí đằng đằng.
- Có bản lĩnh thì các người cứ ra tay đi
- Không thể nào! Rõ ràng hai người phụ nữ đó...
Dịch Huyễn cuống quít lui ra phía sau vài bước.
- Không thể nào!
Thời khắc này, sắc mặt Dịch Huyễn không khỏi tái mét, đồng tử trong nháy mắt mở to vô số lần.
- Cái gì?
- Yale Lake tiên bối, Thiên Tử Các đã cứu được chị Tố Tâm và Ngư Nhạn rồi! Bây giờ bọn họ đã an toàn.
Cô thật sự khó có thể giải thích, nếu Dịch Huyễn hẹn bọn họ đến đường Bất Quy thì tại sao không nhắc đến yêu câu của mình. Hơn nữa thế lực gã mang theo rõ ràng không phải đối thủ của bọn Yale Lake...
Chẳng lẽ gã thật sự bị kích thích đến loạn thần trí rồi!
Gió đêm thổi qua.
Khi hai bên đang giằng co thì bỗng nhiên điện thoại của Quân Thiết Anh rung lên...
- Là tôi, Lưu Gia Ny.
Sau khi Quân Thiết Anh nhận điện thoại, lập tức truyền đến giọng của Lưu Gia Ny, giọng nói mang theo sự vui mừng.
- Nói cho cô biết một tin tốt, đã tìm được Bạch Tố Tâm và Lăng Ngư Nhạn ở trong một căn phòng gân tập đoàn Dịch Thiên rồi. Bây giờ chúng tôi đã cứu được hai người, đang chạy về Võ Phong Quán...
- Thật sao?
Con ngươi của Quân Thiết Anh không che dấu được sự vui mừng, ngước mắt lên phấn chấn nói:
Ngay lúc này, Quân Thiết Anh đã nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Dịch Huyễn thấy dọa được đối phương, trong lòng cười thâm, đồng thời cũng mơ mơ hồ có chút lo lắng... Sao Hắc Hồ Điệp vẫn chưa tới!
Đều không tự chủ được nắm chặt nắm đấm.
Gã vừa nói xong, sắc mặt mọi người đều không khỏi biến đổi!
- Ai dám ra tay thử xem... Tôi lập tức khiến hai người phụ nữ đó hương tiêu ngọc vẫn!
Dịch Huyễn cười lạnh.
Dịch Huyễn đột nhiên ngừng lại, trong khoảnh khắc dường như gã bị dội một chậu nước lạnh vào đầu, cả người lạnh lẽo.
Giật mình một cái, như đã tỉnh mộng.
- Mắc lừa rồi!
Thân hình Dịch Huyễn chấn động, đôi mắt lộ ra hận ý mãnh liệt, nghiến răng nghiến lợi:
- Hắc! Hồ! Điệp!
Thời khắc này, dường như Dịch Huyễn đã ý thức được điều gì đó... Rõ ràng Bạch Tố Tâm và Lăng Ngư Nhạn đang nằm trong tay Hắc Hồ Điệp, với thực lực của các thành viên bình thường của Thiên Tử Các thì sao có thể cứu được bọn họ.
Vậy thì chỉ có một khả năng...
- Dịch Huyễn, chịu chết đi!
Không đợi Dịch Huyễn kịp phản ứng lại, Yale Lake đã ngay lập tức khoát tay, trong phút chốc vọt lên trước, đằng đằng sát khí!
Đêm nay bọn Yale Lake nhịn lâu lắm rồi!
Trong tay Dịch Huyễn như có một thanh thượng phương bảo kiếm, khiến mọi người không dám tới gần, sợ ném chuột vỡ đồ, sợ ảnh hưởng đến sự an toàn của hai người bọn Lăng Ngư Nhạn. Bây giờ nghe thấy tin hai người đã an toàn quay về, dường như đã hoàn toàn giải phóng đám sát thần này, khí thế hung hăng lao về phía đám cao thủ Dịch gia...
Quét ngang ngàn quân như cuốn chiếu! Đồng tử Dịch Huyễn trợn to, theo bản năng sợ hãi rống lên:
- Không... dừng tay! Không phải tôi, không phải tôi mà...
Thanh âm trong khoảnh khắc bị luồng sát khí kinh thiên động địa bao phủ. Dịch Huyễn vừa nãy kiêu ngạo là vậy, hơn nữa còn tuyên bố thị uy, điều này đúng là khiêu khích trắng trợn đám lão lưu manh Yale Lake mài
Sát cục là không thể tránh!
Âm! Âm! Âm!
Đường Bất Quy, trên bãi tha ma, chớp mắt liền xảy ra trận chiến sống còn!
Sát khí nổi lên bốn phía, máu tươi khắp nơi.
Đúng là hơn ba mươi cường giả Dịch gia Dịch Huyễn đưa đến có thực lực không tâm thường, quét ngang một phương quả thực không có vấn đề gì. Hoặc là nói nếu không gặp người có cấp bậc tiên nhân thì gần như có thể đứng ở thế bất bại! Đây là vì Dịch gia muốn bảo vệ vị con nối dòng thiên tài có thể sẽ giúp Dịch gia tiến thêm một bước lên như diều gặp gió nên đã sắp xếp như vậy.
Nhưng dù không có đối thủ cấp bậc tiên nhân nhưng người chúng phải đối mặt lại là một đám lão già đáng sợ. Có đến mấy người đỉnh cao Tâm Lôi Cửu Kiếp, nếu một chọi một thì thừa sức đấu với cường giả đỉnh cao Tâm Lôi Cửu Kiếp của Dịch gia. Hơn nữa trong số bọn họ người thực lực yếu nhất cũng là Tâm Lôi Lục Kiếp... Đây là thực lực vô cùng đáng sợi
Về thực lực không chênh lệch bao nhiêu, về chất lượng còn hơn hẳn một bậc, trong phút chốc, rất nhiều cường giả của Dịch gia lần lượt ngã xuống vũng máu...
- Thái Tử gia, mau đi!
Dịch Nghiêm Dương vừa ứng phó với với công kích cường thế như gió dập mưa vùi của Yale Lake, vừa lớn tiếng gầm lên, đôi mắt gã bắn ra vẻ điên cuồng đỏ ngâu... Bọn họ đều là chiến sĩ trung thành nhất mà Dịch gia bồi dưỡng ra, thời khắc này chỉ có một suy nghĩ là bảo vệ chủ tử thoát khỏi miệng hổ.
- Giết sạch bọn họi
Đôi mắt Khốn Ma lão nhân sát ý chớp động.
Ông ta đã cho Dịch Huyễn cơ hội rồi, nếu Dịch Huyễn mấy ngày trước có thể tuân thủ lời hứa rời khỏi Minh Châu thì sao có thể gặp đại nạn như hôm nay?
Tiến công quy mô lớn!
Không ai biết tại một bên khác của bãi tha ma, lúc này có hai thân hình đang giằng co...
Một trong hai người chính là Diệt Ma đại tiên đang âm thầm đi theol
- Diệt Ma, ông thật sự muốn nhúng tay vào việc này?
Đối diện Diệt Ma đại tiên là một đàn ông trung niên có khuôn mặt lạnh lùng.
Diệt Ma đại tiên nhàn nhạt mở miệng:
- Dịch Cuồng Luân, nếu anh không ra tay thì bản tiên cũng sẽ không ra tay!
Dịch Cuồng Luân, một tiên tổ của Dịch gial
Một trong những tấm chắn quan trọng nhất mà Dịch gia sắp xếp ở Minh Châu để bảo vệ cho Dịch Huyễn!
Nhưng đêm nay khi Dịch Cuồng Luân đang định ra tay thì kinh hãi phát hiện... Diệt Ma đại tiên xuất hiện! Không phải ngẫu nhiên, Dịch Cuồng Luân và Diệt Ma đại tiên nhiều năm trước từng giao thủ cọ xát vê võ học một lần... kết quả là Dịch Cuồng Luân thua thảm bại. Vì vậy, Dịch Cuồng Luân biết rất rõ sự đáng sợ của vị đại tiên trước mặt này. Nếu đối phương cố ý nhúng tay thì y không có bất cứ cơ hội nào giúp bọn Dịch Huyễn...
- Chuyện của các tiểu bối hãy để tiểu bối giải quyết.
Dịch Ma đại tiên lăng không chắp tay đứng, sau đó tâm mắt khẽ khép lại, không nói gì nữa. Gió lạnh quét qua, vẻ mặt Dịch Cuồng Luân co quắp một chút, thân ảnh gần như chỉ khẽ động đã cảm nhận được hơi thở đáng sợ phủ xuống...
Dịch Cuồng Luân dừng bước chân, đành bất đắc dĩ nhìn phía xa...
Âm! Âm...
Cuối cùng thực lực của Yale Lake vẫn hơn một bậc, liên tiếp phát ra mấy sát chiêu, rất nhanh liền phá được phòng ngự của Dịch Nghiêm Dương. Dịch Nghiêm Dương phun ra máu, thân ảnh bay ngang ra ngoài... Rất nhiều vòng chiến còn lại đều thắng bằng thế như chẻ tre, Dịch Huyễn đành gian nan lùi về phía sau dưới sự bảo vệ của mấy cường giả Dịch gia...
- Đáng hận! Đáng chết! Đáng chết!
Dịch Huyễn trơ mắt nhìn đám người Dịch gia người nào người nấy ngã xuống vũng máu, không khỏi phẫn nộ gào thét, trong lòng đang không ngừng rít gào... Tất cả đều là cường giả trung tâm thật sự của Dịch gia! Chết một người cũng là tổn thất không nhỏ đối với Dịch gial
Huống chi... hôm nay phải đối mặt với trận tàn sát!
Giờ phút này trong mắt Dịch Huyễn tràn ngập sát ý phẫn nội!
Thậm chí gã càng hận Hắc Hồ Điệp của tổ chức Huyết Dạ hơn!
- Đồ đĩ thối tha... Nếu không phải ả bày ra thì sao mình có thể rơi vào cục diện như đêm nay...
Bịch! Bịch! BịchI
Dưới những đợt oanh kích liên tục của Yale Lake, Dịch Nghiêm Dương ngã xuống lại đứng dậy, lại ngã xuống, lại đứng dậy... Cuối cùng gã cũng bị Yale Lake hoàn toàn đánh ngã vào vũng máu...
- Thằng ranh Dịch gial
Thân hình Yale Lake hung bạo lao đến, hơi thở cuồng bạo, nhằm về phía Dịch Huyễn:
- Vừa nãy mày hỏi đây là đâu sao?... Bây giờ tao nói cho mày biết... Đây là đường không vê!