Chương 1137: Đây là nơi nào?
Chương 1137: Đây là nơi nào?Chương 1137: Đây là nơi nào?
- Sao bọn chúng lại đột nhiên đến đập tập đoàn Dịch Thiên?
Sắc mặt Dịch Huyễn trở nên trâm thấp, đôi mắt không ngừng lóe lên.
- Chẳng lẽ chúng biết ta ở đây? Nhưng mấy ngày hôm nay tôi đều không rời khỏi văn phòng một bước, sao có thể để lộ hành tung...
Dịch Huyễn không biết mình đang bị Hắc Hồ Điệp đùa bỡn trong tay.
- Lập tức thông báo cho đội trưởng Nghiêm Dương.
Sau khi cân nhắc một lát, Dịch Huyễn quyết đoán khoát tay nói.
- Nói với bọn họ không cần đến chỉ viện, cứ mặc đám lão già đó làm loạn... Nhanh chóng để người của tập đoàn chạy đi bằng cửa saul
Thái độ của Dịch Huyễn cực kỳ rõ ràng... Không dây vào được chẳng lẽ không tránh được sao?
Dịch Huyễn vừa nói xong, người nọ vội vàng hoảng loạn gật đầu, vừa lăn vừa bò rời đi.
- Cho các người điên cuồng trước, qua đêm nay, đợi hai người phụ nữ kia rơi vào tay bản thái tử, đợi bản thái tử hợp sức với Hắc Hồ Điệp, nhất định sẽ đuổi tận giết tuyệt các người!
Mắt Dịch Huyễn lạnh như băng nói:
Cả người Dịch Huyễn tràn ngập sát khí.
Bốp!
- Theo tôi vào trong.
Người này không khỏi ngẩn ra.
Vì đêm nay, Dịch Huyễn nhịn!
Lại là một cái bạt tai nữal
- Chẳng lẽ chúng ta cứ để đám lão lưu manh này đập tan mọi thứ sao... Như vậy tập đoàn chúng ta sẽ mất sạch danh tiếng...
- Quân Thiết Anh... Yale Lake...
- Đi vào đi.
- Bản thái tử làm việc còn đến lượt anh chất vấn sao?
Dịch Huyễn nói một tiếng, đợi sau khi Giang Linh Linh vếnh cái mông cong đi vào mật thất, Dịch Huyễn cũng lập tức lắc mình đi vào, lối vào mật thất lập tức bị phong tỏa.
Xoay người đóng cửa phòng làm việc lại, Dịch Huyễn quay lại, liếc nhìn bảo vật chân dài gợi cảm mê người trên ghế sa lon.
Dịch Huyễn bước đến một bên vách tường, dịch chuyển một bồn hoa ở bên cạnh, đột nhiên khởi động một cơ quan, một bức tranh vẽ trên tường chậm rãi nâng lên... xuất hiện một căn phòng bí mật.
Nếu có thể tìm ra Dịch Huyễn, thuận thế bắt được gã thì sự an toàn của bọn Bạch Tố Tâm cũng được đảm bảo hơn.
Yale Lake cũng cũng không phải không có mục đích, trong quá trình nhanh chóng lên trên đập tan mọi thứ, thần thức của ông ta gần như quét qua tất cả người xuất hiện bên cạnh mình... Ông ta đang tìm Dịch Huyễn!
Bọn họ chỉ có hai mươi mấy người, muốn lục soát hết cả một tòa nhà cao hai mươi mấy tâng không hề dễ. Đồng thời thời gian có hạn, Dịch gia không thể nào không có bất cứ hành động gì ngăn cản bọn họ gây sự.
Tại tầng năm tập đoàn Dịch Thiên, đám lão lưu manh Yale Lake một đường tàn nhẫn đập tan tất cả. Mặc dù có không ít bảo vệ và nhân viên công tác bên trong tập đoàn cố gắng ngăn trở nhưng đối mặt với đám lão lưu manh khí thế hung hăng này, mọi người chỉ có thể không ngừng lùi lại, người nhất thời kích động tiến lên trước muốn ngăn trở đều đổi lấy một trận tiếng kêu rên thảm thiết...
Quân Thiết Anh vô cùng sốt ruột. Lam Hân Linh đã gọi điện thoại đến mấy lần, cô sắp không giữ chân được rồi. Dù sao thì Dịch Huyễn mới là người phụ trách chủ yếu của Thiên Tử Các ở Minh Châu, gã không tiện hiện thân thì sẽ lệnh cho người của Thiên Tử Các và phía cảnh sát cùng ra mặt. Dù thực lực của những người này có không bằng bọn Yale Lake nhưng bọn Yale Lake cũng không dám tùy tiện công khai đối phó với cảnh sát... Dù sao thì nơi đây là Viêm Hoàng!
- Các vị, có gì từ từ nói chuyện... ÁI
Khi xoay người đi, Yale Lake hừ lạnh một tiếng.
- Trận đập phá hôm nay chỉ là chút lãi thôi.
Đợi khi Lam Hân Linh lại gọi điện thoại đến lần nữa, cuối cùng Quân Thiết Anh cũng vẫn phải gửi tín hiệu thông báo rút lui cho bọn Yale Lake... Để tránh bị hệ Dịch gia ở Thiên Tử Các và phía cảnh sát dây dưa không cần thiết, đám lão lưu manh Yale Lake đành rút luil
Đánh bừa bãi, đập tan tất cả, tiếng kêu rên vang khắp nơi.
Bọn họ chỉ có thể cố gắng đi tìm!
Bên ngoài tập đoàn Dịch Thiên, tại một chỗ trên cao, đôi mắt Quân Thiết Anh không che dấu được sự lo âu...
- Chẳng lẽ Dịch Huyễn không ở trong tập đoàn Dịch Thiên? Hoặc là gã thật sự nhịn được...
Đây mới là mục đích chủ yếu của bọn họ khi làm loạn tập đoàn Dịch Thiên.
Sau khi một đường đập phá đến tâng tám, Yale Lake liếc mắt ra hiệu cho Khốn Ma lão nhân ở bên cạnh. Khốn Ma lão nhân lập tức hiểu ý, dẫn mấy người lặng yên bay nhanh lên cầu thang, đi lên tâng cao hơn...
Cảm giác bị coi như không tồn tại này khiến các lão lưu manh cảm thấy vô cùng phẫn nộ, lập tức đẩy nhanh tốc độ, tăng lực đập phá, suýt nữa thì dỡ cả vách tường của tập đoàn Dịch Thiên.
Nhưng điều khiến bọn Yale Lake đều thấy thất vọng là không chỉ không nhìn thấy Dịch Huyễn, trên đường xông từ tâng một lên, người vây chặn bọn họ đa phân chỉ là người bình thường, các cường giả của Dịch gia cũng không thấy bóng dáng. Tất cả tựa hồ như bọn họ đập tan mọi thứ cũng không liên quan đến những người đó vậy...
- Đêm nay ở đường Bất Quy sẽ thật sự tính sổi
Xe cộ gào thét rời đi...
Đến nhanh, đi chóng.
Thời khắc này cả tòa nhà Dịch Thiên ánh sáng chói mắt phảng phất như đang lắc lư trong gió, đầy vết thương. Mọi người trong tập đoàn hai mặt nhìn nhau, chưa lấy lại được hồn phách, thậm chí còn không dám tin vụ tai nạn xảy ra bất thình lình này nhanh như vậy đã qua rồi. Nếu không phải khắp nơi đều là tiếng kêu rên cùng với vô số bàn ghế bình hoa thủy tinh bị đập tan thì mọi người còn tưởng chuyện vừa xảy ra chỉ là ảo giác.
- Đi rồi?
- Bọn họ đi rồi?
Lát sau, có người lấy lại tinh thân, không nhịn được vui mừng lẫn sợ hãi hô to, lệ nóng tràn mi.
Tiếng còi cảnh sát chói tai vang lên.
Sau khi đi xem cục diện một cách tượng trưng, cảnh sát đã giao toàn quyền sự kiện ác liệt này cho Thiên Tử Các xử lý. Còn người hệ Dịch gia ở Thiên Tử Các biết rõ chuyện gì xảy ra nên không làm to chuyện.
Cho dù biết rõ ở đường Bất Quy hôm này có thể thật sự có người bước lên con đường không thể quay về...
Không ai lùi bước.
Lý Bái Thiên nói.
- Em hai trọng thương chưa khỏi, có điều tôi có thể ra trận thay!
Lâm Tiểu Thảo hăng hái không chút do dự.
- Nếu anh Ngụy đã nhắc đến tên của tôi, đương nhiên tôi cũng phải tham gia hành động cứu người lần này.
Lão đại Phú Xuyên Long của tổ bốn người chuyên ăn nói.
- Đúng thết
Lão nhị Sử Phúc Long giơ nắm tay.
- Nếu Dịch gia đã không coi pháp luật ra gì, lạm dụng quyền lực của Thiên Tử Các thì chúng ta phản kháng cũng là chuyện đương nhiên!
Lão tam Cổ Tiêu Phái còn ngắn gọn hơn.
- Không đi thì tôi không yên tâm.
- Thảo! Trận mưa bão ở Đảo Quốc chúng ta còn vượt qua, còn sợ đi đến đường Bất Quy một chuyến sao?
Đôi mắt lão tứ Ngụy Thân Kim sát khí đằng đằng.
- Huống chi bốn anh em chúng ta trước giờ luôn cùng tiến lui.
- Để bọn tôi cùng đi đi! Không giết được tên cầm đầu chẳng lẽ chúng tôi không đối phó được với tên tiểu tốt sao?
Trong Vũ Phong Quán.
Màn đêm lặng lẽ phủ xuống.
- Qua đêm nay, bản thái tử muốn xem xem các người điên cuồng kiểu gì.
Trên tâng cao nhất của tập đoàn Dịch Thiên, Dịch Huyễn đã bước ra khỏi phòng bí mật, khuôn mặt vô cùng lạnh lùng. Gã ngồi trước máy tính, nhìn hình ảnh tập đoàn Dịch Thiên bị đập tan mà cấp dưới truyền đến, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo...
Tất cả Thái tử gia đều có lệnh.
- Dịch Huyễn dám công nhiên khiêu khích vào lúc này chắc đã có cách đối phó với các vị tiền bối, thu hút chúng ta đến đường Bất Quy là có ý một mẻ bắt sạch chúng ta. Thậm chí có thể nói là... giết người diệt khẩu! Quân Thiết Anh trâm giọng nói.
- Nhưng vì chị hai và Ngư Nhạn, tôi bắt buộc phải đi. Còn mọi người...
- Chị dâu, chị không cần khuyên tôi, trừ khi tôi chết, nếu không sẽ không lùi một bước.
Lâm Tiểu Thảo xua tay ngắt lời Quân Thiết Anh, sắc mặt những người còn lại đều kiên định.
Quân Thiết Anh trầm ngâm một lát, cũng đành quyết đoán gật đầu.
- Đã như vậy, chúng ta phải lên kế hoạch cho hành động đêm nay, mục đích chủ yếu nhất là ứng cứu bọn chị Tố Tâm. ...
Gió đêm thổi vù vù, trước rạng sáng trời đã mưa một trận, trên đường Bất Quy lầy lội một mảnh. Đèn đường mờ nhạt chiếu xuống, trong bụi cây ở hai bên, tiếng côn trùng kêu quỷ dị thưa thớt vang lên.
Cuối đường Bất Quy là một bãi tha ma hỗn loạn, âm khí dày đặc.
VùiI
Một bóng đen che mặt xuất hiện ở cuối đường Bất Quy, chắp tay đứng thẳng ở trên một bia mộ của bãi tha ma, cả người tỏa ra hơi thở của cường giả tuyệt đối, tràn ngập mấy dặm xung quanh...
Một lát sau, một loạt tiếng xé gió vang lên!
Dịch Huyễn, cường giả của Dịch gia đến rồi!
Dịch Huyễn dẫn đầu, bên cạnh gã là mấy đội trưởng đội cường giả của Dịch gia ở Minh Châu như Dịch Nghiêm Dương... Phía sau còn có hai ba mươi người, thực lực đều không tồi!
Dịch Huyễn không biết đêm nay Hắc Hồ Điệp hẹn bọn Yale Lake gặp mặt, gã dẫn người đến chỉ muốn chứng minh một chuyện cho Hắc Hồ Điệp thấy Dịch Huyễn gã tuyệt đối có tư cách hợp tác với cô ta, càng có tư cách ở bên cô ta!
Hơi thở cường giả bao phủ khắp nơi, quả thật có khí thế không tâm thường.
Bọn Dịch Huyễn rất nhanh liền đi đến cuối đường Bất Quy, nhìn thân ảnh che mặt ở phía trước.
- Thái tử gia cẩn thận, thực lực của người này không dưới tôi.
Dịch Nghiêm Dương vẻ mặt cảnh giác thấp giọng nhắc nhở.
Dịch Huyễn gật đầu, ánh mắt dừng lại trên tay thân ảnh che mặt đó, khuôn mặt lộ ra nụ cười...
- Là người một nhà.
Trong tay thân ảnh che mặt đó cầm một chiếc mặt nạ bươm bướm.
Dịch Huyễn lật cổ tay, lấy ra một chiếc mặt nạ bươm bướm màu đen giống thế, giơ lên với cường giả đối diện. Người đó liếc nhìn, gật đầu sau đó thân ảnh lướt đến, ánh mắt đảo qua bọn Dịch Huyễn, một lát sau chậm rãi gật đầu.
- Các người chờ một lát, công chúa đến ngay đây.
Dứt lời, cường giả che mặt có hơi thở cường đại này lập tức lắc mình đi xa.
- Thật cẩn thận.
Dịch Huyễn lắc đầu cười, ánh mắt đảo qua bãi tha ma trước mặt. Nơi âm khí nặng nề này lại khiến máu của Dịch Huyễn dường như càng thêm hưng phấn. Dịch Huyễn không tự chủ được liếm liếm môi.
- Nếu có thể cùng Hắc Hồ Điệp xinh đẹp ở đây...
Bất tri bất giác, đôi mắt Dịch Huyễn đã hiện ra một trận ảo tưởng, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười. - Dịch Huyễn, cuối cùng mày cũng không làm rùa đen rụt đầu nữa à?
Bỗng nhiên một tiếng quát lạnh vang lên, xa xa có một đám thân ảnh vọt tới, người dẫn đầu chính là Yale Lake, Quân Thiết Anh ở bên cạnh ông ta.
Tiếng quát vang lên, đồng tử Dịch Huyễn gần như chấn động, nghiêng mặt nhìn qua, sắc mặt khẽ biến.
- Lại là các người?
Giây phút này, Dịch Huyễn cảm giác bọn Yale Lake đúng là u hồn âm hồn bất tán đang đi theo gã...
- Nói nhảm, không phải bọn ta thì là ai?
Yale Lake lạnh lùng nhìn Dịch Huyễn.
- Dịch tiểu tử, gan mày không nhỏ nhỉ, còn dám ở lại Minh Châu. Mày tưởng có Dịch gia thì tao không dám giết mày sao? Hừ, giết mày xong tao quay về Vatican, cho Dịch gia mày cả trăm lá gan cũng không dám đuổi giết tao!
Ánh mắt Dịch Huyễn nhìn lại Yale Lake.
- Giết tôi... phải xem ông có bản lĩnh này không!
Yale Lake xuất hiện trước mặt Dịch Huyễn chỉ có hơn chục người, chỉ bằng nửa thế lực ở Minh Châu lúc đó. Còn cường giả Dịch gia hôm nay Dịch Huyễn dẫn đến nhìn bề ngoài cũng đủ để đánh lại bọn Yale Lake.
Huống hồ đồng bọn của gã là Hắc Hồ Điệp đang trên đường đến.
Nghĩ đến đây, Dịch Huyễn không khỏi cười ha ha, ánh mắt quét qua bọn Yale Lake.
- Các người đến đây cũng tốt, tránh để tôi phải đi tìm các người... Đúng rồi, các người có biết đây là nơi nào không?