Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1129 - Chương 1136: Một Đám Lưu Manh!

Chương 1136: Một đám lưu manh! Chương 1136: Một đám lưu manh!Chương 1136: Một đám lưu manh!

Tập đoàn Dịch Thiên!

Trung tâm quan trọng của Dịch gia ở Minh Châu, điều khiển đa phần các hành động buôn bán... của Dịch gia ở Minh Châu. Tòa nhà cao 29 tâng này không nằm ở khu vực náo nhiệt mà tọa lạc ở một khu dân cư có phong cảnh mê người ở vùng ngoại ô. Thậm chí người ngoài không hề biết là những căn nhà trong vòng vài dặm gần đó trên thực tế đều là người Dịch gia ởI

Khu vực này trở thành trung tâm quyên lực tuyệt đối của Dịch gia ở Minh Châu!

Ra khỏi tập đoàn Dịch Thiên, đại lộ nối thẳng thành phố náo nhiệt, chỉ cần nửa tiếng là đến, vô cùng thuận tiện nhanh chóng.

Ngay lúc này, trên tâng 29 của tập đoàn Dịch Thiên, Dịch Huyễn đang ngồi trên ghế sô pha trong văn phòng, miệng phun khói thuốc. Bỗng nhiên điện thoại kêu lên, Dịch Huyễn nhận điện...

- Cái gì? Bọn em đã bắt được hai người phụ nữ? Tốt quá rồi!

Dịch Huyễn gần như trong nháy mắt nhảy khỏi ghế sa lon, vẻ mặt không che giấu được sự vui sướng.

- Hai người nào... Tốt! Tốt lắm... Bọn họ ở đâu?... Ha ha, Hắc Hồ Điệp, trong lòng anh chỉ có em, sao có thể để người phụ nữ khác ở trong lòng... Đêm nay, rạng sáng giao hai người phụ nữ đó cho anh ở đường Bất Quy sao? Được, không vấn đề... Anh sẽ đưa cường giả của Dịch gia đến đó, để em thấy Dịch Huyễn anh tuyệt đối có tư cách hợp tác với em.

- Dịch thiếu gia, tôi đến rồi ạ.

- Cởi sạch quân áo, bò lại đây!

Mười phút sau, một bóng người đẩy cửa bước vào văn phòng của Dịch Huyễn.

Dịch Huyễn cười một cách tùy ý, tay cầm chiếc mặt nạ con bướm màu đen đó, ném dưới chân mình.

Qua đêm nay, tất cả những người phụ nữ đó đều do gã tùy ý sắp xếp!

- Đúng là một tên ngu xuẩn.

Cúp điện thoại, Dịch Huyễn mừng như điên, không nhịn được cười điên cuồng, nắm chặt nắm đấm...

Giang Linh Linh không hề do dự, lập tức vặn vẹo thân hình như rắn nước, cởi quần áo trên người, sau đó quỳ gối dưới đất, chậm rãi bò vê phía Dịch Huyễn. Phía trước, trong mắt Dịch Huyễn toàn là ý cười sảng khoái. ...

Dịch Huyễn cười điên cuồng!

Tất cả đều nằm trong tâm khống chết

Giọng nói yểu điệu ngọt ngào của Giang Linh Linh vang lên.

Bên cạnh cô ta có mấy người phụ nữ đang khoanh tay đứng thẳng. Lúc này một cô gái không nhịn được mở miệng:

Thân hình cao gầy, đôi mắt như nước, người mặc váy dài cổ chữ V khoét sâu gợi cảm, không ôm hết được đôi gò bồng đảo phía trước...

- Công chúa, đêm nay chúng ta thật sự không cần làm gì, để Dịch Huyễn đấu với đám lão già kia sao?

Dưới chân một ngọn núi hẻo lánh, một thân hình xinh đẹp gợi cảm cúp điện thoại, mặt đeo mặt nạ con bướm, khóe môi hiện lên ý cười. Hắc Hồ Điệp!

Hắc Hồ Điệp lắc đầu cười.

Cô gái vội la lên một tiếng.

- Công chúa, vậy xử trí hai người phụ nữ kia thế nào?

Hắc Hồ Điệp nhàn nhạt trả lời.

- Công chúa... tại sao?

- Đúng vậy.

- Các cô đi ra ngoài đi!

Hắc Hồ Điệp ngữ khí lạnh lẽo, trực tiếp khoát tay.

- Cô không nên hỏi nhiều!

- Nhưng... đây là một cơ hội tốt để bắt đám lão già kia về mài

- Chi bằng... trực tiếp giết đi! Một khi Tiêu Dương trở về, e là sẽ lật tung cả Dịch gia...

Hắc Hồ Điệp khẽ híp mắt lại, tựa hồ như đang cân nhắc gì đó, lát sau, cô ta lắc đầu nói:

- Trận chiến đêm nay vừa kết thúc, dù kết quả thế nào, hãy đưa hai người phụ nữ đó vê.

- Cơ hội tốt?

Hắc Hồ Điệp cười lạnh nhạt không nói, cô ta bày ra hành động lần này đương nhiên còn mục đích quan trọng hơn... Chỉ có điều những chỉ lệnh cấp bậc cao hơn này sao có thể để mấy cô gái bên cạnh này biết được.

- Dịch Huyễn chết thì tử thù giữa Dịch gia và thế lực phía Tiêu Dương càng khó giải! Để chúng đấu đến ngươi chết ta sống, phân tách thực lực của Thiên Tử Các... Đến lúc đó Huyết Dạ chúng ta hành sự ở Viêm Hoàng sẽ càng thuận tiện hơn!

- Các cô có biết không, khi đó bị nhốt chung với đám lão già này còn có một Kiếm tiên cường đại đấy! Bây giờ những người khác đều xuất hiện rồi, chỉ có Kiếm tiên đó không có mặt, chưa biết chừng ông ta đang ẩn nấp ở nơi bí mật gần đó... Với thực lực hiện tại của chúng ta ở Minh Châu, tuyệt đối không thể địch nổi Kiếm tiên, Dịch Huyễn cũng không thể! Nếu không có gì bất ngờ thì đêm nay Dịch Huyễn chết là cái chắc!

Mấy cô gái nhìn nhau một cái, gật đầu.

- Vâng, thưa công chúa.

Sau khi mấy người đó ra ngoài, Hắc Hồ Điệp chậm rãi ngồi xuống, trước mặt là một chiếc bàn trang điểm. Đôi mắt cô ta nhìn bản thân ở trong gương, lát sau khẽ nói:

- Nếu giết hai người phụ nữ đó sẽ hoàn toàn kết tử thù với Tiêu Dương... Tiêu Dương là long phượng trong đám người bình thường! Mình tuyệt đối không nhìn nhầm... Nếu hắn có thể gia nhập Huyết Dạ...

Trong gương, Hắc Hồ Điệp nhẹ nhàng nâng tay lên, tháo chiếc mặt nạ màu đen, lộ ra dung nhan xinh đẹp... Không ngờ lại chính là... Lưu Gia Ny!

Không ai biết một công chúa của tổ chức Huyết Dạ lại dùng một khuôn mặt khác xuất hiện ở Thiên Tử Các.......

Ở phía trước tập đoàn Dịch Thiên khoảng năm dặm đã có bảo vệ canh cửa, xe qua lại đều phải qua kiểm tra. Bây giờ là giữa trưa, cửa chốt bảo vệ còn treo một chiếc đèn lồng đỏ cực to.

Khoảng thời gian này xe cộ qua lại cực ít, hai bảo vệ ngồi bên trong mơ màng buồn ngủ. Huống chi có thể người ngoài không biết nhưng bản thân bọn họ biết rõ đây là nơi nào, không có hạng người thấp bé nào dám đến đây làm loạn!

- Đi cái bà ngươi ấy!

- Ngoan ngoãn giơ hai tay lên, đi cùng chúng tôi đến cục cảnh sát một chuyến!

Có bảo vệ không nhịn được cười nói.

- Lão tiên sinh, ông có biết các ông đang làm gì không.

Dù bọn họ không phải thành viên nội bộ của Dịch gia nhưng người nào người nấy thân hình cường tráng mạnh mẽ, gần trăm người bao vây đương nhiên là chẳng sợ gì.

Đông đảo bảo vệ hai mắt nhìn nhau, thậm chí còn theo bản năng cho rằng vừa nãy xe của những người này bị hỏng, chỉ dựa vào mấy ông già này mà dám đến tập đoàn Dịch Thiên giương oai sao?

Khi tất cả xe vọt qua, hai bảo vệ mới như tỉnh khỏi giấc mộng, vẻ mặt kinh hãi, vội ấn thiết bị báo động, đồng thời nhanh chóng cầm bộ đàm lên lớn tiếng nói:

- Có kẻ xông vào khu dân cư Dịch Thiên, có kẻ xông vào khu dân cư Dịch Thiên, có nghe thấy không, có nghe thấy không!

Vèo!

Xe điên cuồng chạy như bay, một đường dù có không ít người mặc đồng phục bảo vệ lao ra nhưng khi thấy đội xe không hề có ý giảm tốc độ nào đang lao đến, tất cả đều kinh hoảng né tránh... Không ai ngốc đến mức dùng thân thể mình đi chặn những chiếc xe đang chạy với tốc độ cực cao này!

Tiếng báo động vang lên khắp nơil

Trước cửa lớn của tập đoàn Dịch Thiên, một loạt xe này đột ngột đồng thời phanh gấp dừng lại.

Hầu như chỉ trong thời gian ngắn, mấy chục bảo vệ tay cầm gậy cảnh sát đã bao vây từ bốn phương tám hướng, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm vào những chiếc xe... Cửa xe mở ra, khi những người bảo vệ này thấy bước ra khỏi xe là một người già thì không khỏi sửng sốt...

Mới vừa rồi xe chạy rất nhanh, bọn họ còn tưởng là xã hội đen đến làm loạn. Theo cục diện mà bọn họ tự vẽ ra, sau khi cửa xe mở ra sẽ là một kẻ mặc tây trang thẳng thớm, tay cầm vũ khí... Không thì cũng phải là một tên tóc nhuộm đủ màu, miệng ngậm thuốc lá, lớn tiếng la hét mới đúng!

Nhưng người trong xe đều đi ra hết rồi, người nào người nấy nhìn đều có vẻ là người trung niên ít nhất bốn năm mươi tuổi, còn có mấy người tóc còn hơi bạc... Đây giống một đoàn người già đi tham quan hơn!

Thanh chắn trên đường bị đâm gãy, xe chạy như bay về phía điểm cần đến... tập đoàn Dịch Thiên!

Rầm! Rầm!

- Kẻ nào...

Một loạt xe chạy nhanh như bay về phía này, khi tới gân chốt bảo vệ cũng không hề có ý dừng lại. Hai bảo vệ nhất thời kinh hãi mà đứng lên.

Vèol

Nhưng hôm nay đã định là khác trước.

Yale Lake nhập gia tùy tục, trực tiếp mắng một tiếng, ánh mắt thoáng nhìn đám bảo vệ này, trực tiếp tuyên bố nói: - Gọi thằng ranh Dịch Huyễn ra đây, nếu không ông đây đập tan nơi này! !

Nghiễm nhiên là hình tượng ông già lưu manhI

- Làm càn, tục danh của Dịch tổng là thứ để ông tùy tiện gọi sao?

Một gã bảo vệ lập tức tức giận mắng, dường như muốn thể hiện lòng trung thành trước mặt chủ vậy. Gã sải bước tiến lên, côn điện trong tay trực tiếp đập về phía đầu Yale Lake...

Bịch!

Yale Lake giơ chân lên, chớp mắt liên đá bay gã bảo vệ đó hơn mười thước, tiếng kêu rên vang lên.

Để một người đỉnh cao Tâm Lôi Cửu Kiếp đi đối phó với một người bình thường, đồng thời còn phải cố gắng không được thể hiện quá mức kinh hãi thế tục, chuyện này thật sự làm khó Yale Lake. Dù như vậy, đông đảo bảo vệ nhìn thấy một màn này đều không khỏi hoảng sợ thất sắc, liếc nhìn nhau rồi quyết đoán gầm lên.

- Mọi người cùng tiến lên!

Người nhiều sức mạnh lớn, đây là danh ngôn lão tổ tông truyền lại, nhưng có lúc không phải thêm vài người là có thể đền bù chênh lệch về thực lực. Khi đám bảo vệ như hổ đói này kêu gào cầm côn điện trong tay đến đập, đám lão lưu manh này lập tức đánh lại bằng khí thế như mặt trời ban trưa...

Chỉ trong một phút đồng hồ, gần trăm tên bảo vệ đều ngã xuống, cuộn người kêu rên.

- ĐỊI

Dường như Yale Lake rất hưởng thụ cảm giác đã lâu không có này, nhặt một chiếc côn điện dưới đất lên, dẫn đầu sải bước đi về phía đại sảnh tâng một của tập đoàn Dịch Thiên. Bọn Khốn Ma lão nhân cũng làm như vậy, mỗi người cầm một chiếc côn điện, hung hăng xông về phía tập đoàn Dịch Thiên.

Nhiệm vụ của bọn họ chỉ có một... Đập!

Bởi vậy, không đợi người bên trong tập đoàn có phản ứng gì, sau khi bước lên thêm đá, Yale Lake trực tiếp giơ tay đập một gậy xuống, cửa kính trước mặt liên vỡ tan...

Tiếng thét chói tai lập tức vang vọng cả đại sảnh tập đoàn Dịch Thiên!

Tiếng báo động liên tục vang lên, không ít người ôm đầu chạy loạn...

Mặc dù nơi đây là tổng bộ của Dịch gia ở Minh Châu nhưng ở đây cũng có không ít người bình thường đi làm cho Dịch gia, bọn họ đã bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như bây giờ đâu... Chưa từng có đám lão lưu manh khỏe như thế này!

Bang bang bịch! Bang bang bịchI

Tiếng đập cửa vang lên dồn dập!

Sắc mặt Dịch Huyễn âm trầm, thân thể bò trên ghế sa lon. Bên dưới hắn là một thân hình mềm mại trắng mịn, lúc này tiếng đập cửa vẫn đang dồn dập vang lên, khiến hứng thú của Dịch Huyễn lập tức biến mất hơn phân nửa, vẻ mặt âm trầm lạnh như băng mặc quần áo, mở cửa phòng làm việc ra...

- Thái tử gia, chết rồi! Có người xông vào tập đoàn Dịch Thiên, đang đập ở dưới tầng!

Bốp!

Một cái bạt tai trực tiếp quét qua, Dịch Huyễn vẻ mặt nổi giận.

- Cho dù có kẻ không có mắt đến gây chuyện thì các ngươi không đối phó được sao? Có phải Dịch gia ta đang nuôi một đám bỏ đi không! ! ! Người nọ bị trúng một cái bạt tai, mặt nóng rát, vẻ mặt ấm ức che mặt, khóc lóc thảm thiết nói:

- Không... Thái tử gia... Đó là một đám lão lưu manh...

Bốp!

Lại một cái bạt tai nữa, sắc mặt Dịch Huyễn vô cùng phẫn nộ. Vì một đám lão lưu manh mà phá hoại hứng thú của bản thái tử sao? Giọng nói của Dịch Huyễn lạnh như băng:

- Xem ra anh không muốn ở lại Dịch gia nữa rồi!

Người nọ bịch một cái quỳ xuống.

- Thái tử gia... Đám... đám lão lưu manh đó... là những tên mấy ngày trước Thái tử gia gặp ở Phục Đại...

Trong lòng gã vô cùng ấm ức, khi đó ngay cả Thái tử gia cũng bị họ đánh cho bỏ chạy...

- Là bọn chúng?

Sắc mặt Dịch Huyễn không khỏi tái métI
Bình Luận (0)
Comment