Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1128 - Chương 1135: Đột Ngột Làm Khó Dễ!

Chương 1135: Đột ngột làm khó dễ! Chương 1135: Đột ngột làm khó dễ!Chương 1135: Đột ngột làm khó dễ!

- Tiếp tục đi về phía trước đi.

Lúc này, rùa thân Ma Huyền trầm mặc rất lâu lại lần nữa lên tiếng.

- Đi vê phía trước có thể cửu tử nhất sinh nhưng ở lại chỗ này thập tử vô sinh!

Tiêu Dương chậm rãi gật đầu, một lần nữa thu hồi tâm thần, không còn suy nghĩ miên man, ánh mắt kiên định nhìn phía trước, bước chân đi...

Dù thế nào đi nữa, hắn nhất định phải còn sống rời khỏi Vạn Kiếm Linh Hà.

Có lẽ thật sự chưa từng có ai thành công nhưng lúc này thứ trong lòng Tiêu Dương càng thêm tin cậy là rùa thân Ma Huyền. Con rùa thân sống vô số năm này đã trải qua không ít chuyện người khác không ngờ tới... Chưa biết chừng một ngày nào đó nó đột nhiên nhớ ra năm đó mình đã rời khỏi Vạn Kiếm Linh Hà này như thế nào.

Đây cũng là nguyên nhân Tiêu Dương không thu hồi lại rùa thân Ma Huyền vào bức họa. Dù sao thì nếu rùa thân Ma Huyền từng xuất hiện ở đây thì tức cảnh sinh tình cũng dễ khôi phục trí nhớ đã mất của nó hơn. Hơn nữa với sức phòng ngự kinh khủng của rùa thần Ma Huyền, những kiếm khí này cũng không làm nó bị thương được.

Ba ngày rồi lại ba ngày trôi qua.

Tiêu Dương không ngừng chạy về phía trước...

Tâm thần Tiêu Dương khẽ chấn động, cẩn thận tiến lại gần và nói:

Hiện tại "Xi Vưu Luyện Thể" của Tiêu Dương đạt đến đỉnh cao tầng thứ tám Cước Hạ Sơn Hà, nếu có thể thành công đột phá đến tầng thứ chín Hóa Thân Thiên Địa thì sức phòng ngự có thể tăng hơn nữa. Điều này có lợi cho hắn tiếp tục sống sót ở Vạn Kiếm Linh Hà.

Bỗng nhiên thân ảnh Tiêu Dương vội ngừng lại, ánh mắt quét quanh. Phía trước không xa có một đoàn thân quang đang lập lòe yếu ớt. Bên trong thần quang có một thân hình tóc tai bù xù khoanh chân ngồi dưới đất, thân hình bất động, bên cạnh ông ta cũng có vô số kiếm khí đang tàn phá.

Tiêu Dương không biết mình sẽ bị giam ở Vạn Kiếm Linh Hà bao lâu, dù thế nào đi nữa, lúc này ý niệm duy nhất của hắn là cố gắng sống sót, chỉ có sống sót thì mới có hy vọng rời đi.

- Đây...

Bóng dáng Tiêu Dương như chớp, bước nhanh dưới đáy Vạn Kiếm Linh Hà. Trên người hắn lúc nào cũng phải chịu sự tấn công của kiếm khí, kiếm khí không chỗ nào không có trong lúc tiến công Tiêu Dương, dường như cũng rèn luyện khí lực của Tiêu Dương!

- Vị đạo hữu này...

Dưới sự tàn phá không chỗ nào không có của kiếm khí ở dưới đáy sông, thân thể bị trọng thương, đây ngược lại cũng có thể là phương thức tu luyện thân thể... Đương nhiên, nếu quá cực hạn thì bất cứ ai cũng phải chết.

Đây là một biện pháp tu luyện mà Tiêu Dương chợt nghĩ ra... Lợi dụng hoàn cảnh ác liệt ở Vạn Kiếm Linh Hà để tu luyện Xi Vưu Luyện Thểit

- Có người?

- Không cần để ý, càng đi về phía trước, ngài sẽ càng phát hiện ra nhiều người như vậy. Bạch Phát ma tôn, thậm chí khi ở tâng thứ tám Hóa Thân Thiên Địa của Xi Vưu Luyện Thể thực lực đã thành công đột phá đến cấp bậc tiên nhân!

Thanh âm của rùa thần Ma Huyền lại vang lên.

Phía trước, thân hình tóc tai bù xù đó vẫn bất động, dường như đã trực tiếp phong bế ngũ quan sáu thức của mình.

Tiêu Dương ngừng cước bộ.

Tiêu Dương đi qua thân ảnh thần quang yếu ớt đó không ngừng lại, tiếp tục đi vê phía trước.

Tại nơi lúc nào cũng phải chịu giày vò này, chỉ cần tâm cảnh hơi buông lỏng một chút là lúc nào cũng có thể phải đối mặt với cái chết...

Thân ảnh Tiêu Dương khẽ nghiêng người tránh, Thiên Hoàng thần kiếm trong tay vừa xuất ra, chém rơi đầu người nọ...

- Ta nhất định sẽ không.

Tiêu Dương thu hồi lại Thiên Hoàng thần kiếm, bình phục nội tâm, chạy về phía trước, cố gắng tìm đường sống cho mình.

- Rơi xuống Vạn Kiếm Linh Hà, lệnh bài thần linh bị mất tác dụng, những ngày bị nhốt sẽ vô cùng vô tận cho đến chết... Người trước mặt ngài xem ra đã bỏ cuộc, bây giờ đang đợi cái chết. Chưa biết chừng, một ngày nào đó...

Địa Cầu, Viêm Hoàng Minh Châu, nháy mắt đã qua mấy ngày. Mấy ngày nay, dưới sự dặn dò của Quân Thiết Anh, Lâm Tiểu Thảo gắng hết sức lực đưa bọn Yale Lake đi du ngoạn ở thành Minh Châu, đúng dịp tết nên đâu đâu cũng tràn ngập không khí vui mừng, khiến những người bị khóa tiên liên vây khốn nhiều năm này đều chơi đùa cực kỳ vui vẻ.

Thời gian trong Thần Linh cảnh địa trôi qua cực nhanh.

Người rơi vào Vạn Kiếm Linh Hà chưa có ai từng ra được, nhưng cũng không phải tất cả đều đã chết. Không ít người trong số họ đều đang ngoan cường ở lại đáy Vạn Kiếm Linh Hà, vẫn giữ tia hy vọng được ra ngoài...

Vẻ mặt Tiêu Dương kiên định nói, nắm chặt nắm đấm.

- Ở Vạn Kiếm Linh Hà còn một điểm cần cảnh giác là phòng bị những kẻ đã bị Vạn Kiếm Linh Hà ăn mòn linh trí, trở nên điên cuồng như thế này...

Rùa thần Ma Huyền nhàn nhạt mở miệng, đôi mắt nó vừa thâm thúy vừa mê mang nhìn về phía trước.

- Hình như ta nhớ ra điều gì đó.

Tâm thần của Tiêu Dương bình tĩnh trở lại, trực tiếp lướt ngang một khoảng khách. Đi theo phía bên trên của Vạn Kiếm Linh Hà, Tiêu Dương phát hiện chiều rộng mặt sông Vạn Kiếm Linh Hà không giống nhau, đỉnh đầu tối tăm không có mặt trời, hai bên vị trí hắn đang đứng chắc rộng khoảng trăm thước.

VútI

Đôi mắt bắn ra sự điên cuồng, khuôn mặt dữ tợn, bất ngờ trực tiếp gầm lên một tiếng trầm thấp, đột nhiên bay về phía Tiêu Dương!

Bỗng nhiên thân ảnh đó đột nhiên mở mắt ở phía sau người Tiêu Dương!

Lúc đầu Yale Lake còn phái người quan sát thế lực của Dịch gia ở Minh Châu, điều tra xem liệu Dịch gia có vì chuyện của Dịch Huyễn mà có hành động gì không, mấy ngày liền đều gió êm sóng lặng như cũ. Bọn họ cũng buông lỏng hơn...

Phục Đại lục tục có các học sinh và giáo viên quay về trường sớm, khôi phục vài phần náo nhiệt. Quây bán quà vặt của chú Lan bị đổ trong trận chiến đó cũng được khai trương trở lại, không còn dấu vết đánh nhau gì.

Khuôn mặt bỉ ổi của chú Lan gần như thò ra khỏi quầy bán quà vặt, tâm mắt như mang theo điện lướt qua các nữ sinh viên đi qua, thỉnh thoảng lại cười hắc hắc...

Một thân hình ưu nhã điêm tĩnh, chim sa cá lặn xuất hiện, chú Lan lập tức thu lại nụ cười bỉ ổi... Đây không phải nữ đệ tử nào khác, là người phụ nữ của Tiêu Dương Lăng Ngư Nhạn.

- Chú Lan.

Sau khi tiếp xúc, Lăng Ngư Nhạn biết chú Lan ngoài mặt là một ông chú bỉ ổi, trên thực tế... còn bỉ ổi hơn! Đương nhiên, sự bỉ ổi của ông ấy chỉ là vì tu luyện "khí" của mình, sẽ không nhằm vào cô. Bình thường Lăng Ngư Nhạn đi qua đều cười ngọt ngào chào hỏi chú Lan.

Chú Lan vẻ mặt đứng đắn ưỡn cái bụng to, gật đầu với Lăng Ngư Nhạn, vẫy tay xem như đáp lại.

Sau khi Lăng Ngư Nhạn đi qua, hai mắt chú Lan lập tức phát sáng, nhìn chằm chằm vào một nữ sinh viên xinh xắn mặc váy siêu ngắn đang bước đến từ xa.

Đây rõ ràng là đánh vào mặt mọi người!

Hơn nữa còn cách mấy ngày sau đột nhiên gây ra đợt công kích này.

Không ngờ Dịch Huyễn lại không rời đi

Trong Vũ Phong Quán, sắc mặt Yale Lake cực kỳ khó coi, đôi mắt sát khí chớp động!

Lập tức gây chấn động!

†r

Mới bình lặng được mấy ngày đã gặp nạn, không chỉ Lăng Ngư Nhạn, gần như cùng lúc ở phía bên kia, Quân Thiết Anh nhận được tin chị hai Bạch Tố Tâm cũng bị bắt cóc!

Chú Lan lao về phía trước gần như theo bản năng, mặc kệ có kinh động người bình thường ở xung quanh không, trực tiếp lộn qua bức tường, đuổi theo chiếc xe...

- Đứng lại!

Nhưng đối phương tựa hồ sớm đã có âm mưu, chiếc xe lướt đi rất nhanh, đồng thời cũng để lại một tờ giấy ở dưới đất...

- Muốn chuộc Lăng Ngư Nhạn về thì đêm nay, rạng sáng trên đường Bất Quy, mời Quân Thiết Anh!

Đồng tử chú Lan đại chấn, lạc khoản của tờ giấy ghi hai chữ "Dịch Huyễn".

- Dịch Huyễn?

Chú Lan há to miệng.

- Tên khốn đó còn chưa rời khỏi Minh Châu sao?

Một hòn đá dấy lên ngàn lớp sóng!

- Bắt cóc?

Ông ta liền lập tức xông ra ngoài, nhìn về phía con phố bên ngoài cổng trường. Lúc này có một chiếc xe dừng ở bên đường, mấy nữ tử che mặt lao tới, ôm lấy Lăng Ngư Nhạn, xoay người nâng cô lên xe...

Chú Lan kinh hãi, đây là giọng của Lăng Ngư Nhạn! - Chết rồi! Xảy ra chuyện rồi!

Quây bán quà vặt của chú Thúc dựa vào một mặt tường của Phục Đại, khoảng năm phút sau, chú Lan đột nhiên nghe thấy một tiếng phanh xe, theo đó là tiếng hét chói tai.

- Gió to tí nữa... to tí nữa...

- Dịch Huyễn, gan chó to lắm!

Khốn Ma lão nhân giờ phút này không khỏi tức giận mắng, trầm giọng nói:

- Tiêu phu nhân, đường Bất Quy là chỗ nào? Đêm nay bọn ta đi cùng phu nhân, ta muốn xem xem con chó săn này có thể gây sóng gió thế nào!

Vẻ mặt Quân Thiết Anh ngưng trọng, trên trán lộ ra vẻ lo lắng.

- Các vị tiên bối đừng quá nóng ruột, lúc này nhất định phải bình tĩnh.

Quân Thiết Anh nói.

- Mọi người ngẫm lại xem, mấy ngày trước Dịch Huyễn còn cụp đuôi xám xịt rời đi, rõ ràng là kiêng kị các vị. Bây giờ đột nhiên gã gây khó dễ, rõ ràng đã nghĩ được cách đối phó với các vị tiền bối. Dịch Huyễn ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, không thể không cảnh giác vài phần.

- Chẳng lẽ Dịch gia phái tiên tổ ra?

Lam Hân Linh không khỏi nhíu mày. Lúc này Lưu Gia Ny mặc váy dài ở bên cạnh Lam Hân Linh mở miệng nói:

- Nhưng dù thế nào đi nữa, đêm nay nhất định chúng ta phải đến đường Bất Quy, nếu không Lăng Ngư Nhạn và Bạch Tố Tâm sẽ gặp nguy hiểm mất.

- Nhất định phải đến đường Bất Quy, nhưng chúng ta không thể mặc kệ chúng bày bố như vậy được.

Quân Thiết Anh nghĩ thông rồi, chậm rãi đứng dậy.

- Đầu tiên chúng ta phát động tất cả lực lượng, tốt nhất là có thể tìm được tung tích của Ngư Nhạn và chị Tố Tâm trước đêm nay... Đương nhiên, trong thời gian ngắn như vậy muốn làm được điều này là rất khó.

- Tôi đã phân tán hết lực lượng đi tìm rồi.

Lam Hân Linh nói.

- Còn một chuyện tôi muốn nhờ cô.

Quân Thiết Anh nói với Lam Hân Linh.

- Hôm nay cô hãy cố gắng trì hoãn hành động của phía cảnh sát và Thiên Tử Các...

- Ý cô là...

Lam Hân Linh ngẩn ra.

- Tôi muốn mời các vị tiền bối đến tập đoàn Dịch Thiên làm khách.

Quân Thiết Anh trâm giọng nói.

- Dịch Huyễn chuyển từ sáng sang tối, hiển nhiên là cố ky thân phận của các vị tiền bối. Gã chọn hành động ở đường Bất Quy vào đêm nay, rạng sáng... Có lẽ là muốn thân không biết quỷ không hay diệt trừ các vị tiền bối!

- Gã dám?

Một người sắc mặt giận dữ nhướng mày. - Chỉ dựa vào thằng nhãi như gã?

- Nhất định gã có người giúp.

Quân Thiết Anh vô cùng chắc chắn, lập tức nói.

- Nếu gã đã không muốn hiện thân ngoài sáng thì sao các vị tiên bối không đi ép gã... Tập đoàn Dịch Thiên là trung tâm của Dịch gia ở Minh Châu, các vị đi lượn một vòng ở đó, chưa biết chừng sẽ có thu hoạch, cũng có thể cảnh cáo Dịch Huyễn, chúng ta sẽ không để mặc gã bày bố...

- Nhưng nếu đập tập đoàn Dịch Thiên thì liệu Dịch Huyễn có thẹn quá hóa giận, đối phó với bọn Tố Tâm không...

Bạch Khanh Thành nói ra lo lắng trong lòng.

- Nếu như chúng ta không có bất cứ hành động gì thì Dịch Huyễn mới không kiêng nể gì

Quân Thiết Anh lắc đầu.

- Chúng ta giám sát nghiêm ngặt ở xung quanh, mời các vị tiền bối đến tập đoàn Dịch Thiên náo loạn một hồi, gây một trận đại loạn, chưa biết chừng có thể đục nước béo cò, tìm được nơi ẩn thân của Dịch Huyễn! Huống hồ đến nước này rồi... chúng ta không còn nhiều lựa chọn. Nếu bây giờ không quyết đoán thì đêm nay ở đường Bất Quy chúng ta sẽ càng bị động!

- Tôi đồng ý với đề nghị của Tiêu phu nhân.

Yale Lake đứng lên.

- Chuyện này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta đi đập tập đoàn Dịch Thiên!

- Đập nó đi!
Bình Luận (0)
Comment