Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1137 - Chương 1144: Diêm Vương Đến Rồi!

Chương 1144: Diêm Vương đến rồi! Chương 1144: Diêm Vương đến rồi!Chương 1144: Diêm Vương đến rồi!

Địch ta cách xal

Đối mặt với sự bao vây tấn công của rất nhiều thế lực Thần Linh cường đại tập trung đông đảo Thần Linh lão tổ ùn ùn kéo đến, trong lòng bốn người bọn La Thiên biết rõ, nếu đối phương trực tiếp xông lên tấn công thì bọn họ chắc chắn sẽ bị vây chặt, lâm vào tuyệt cảnh...

Phải tạo ra nhều sức sát thương hơn nữa trước khi đối phương triệt để hình thành vòng vây.

Nói cách khác, trước khi chết cũng phải tìm thêm mấy kẻ đệm lưng!

Hủ Khí Đan đủ trân quý, lúc này La Thiên chém ra mười viên Hủ Khí Đan, lần lượt đánh về phía mười người xông phía trước có hơi thở khá cường đại, thân ảnh đồng thời lao vê phía trước theo Hủ Khí Đan...

Hủ Khí Đan phá không mà đi, đồng tử mười người đó đột nhiên co rút, vẫn chưa ý thức được đây là linh đan quỷ dị chúng chưa từng tiếp xúc. Chúng tưởng vẫn là Độc Yên Đan, khóe miệng nhếch lên sự khinh miệt, lập tức xoẹt một cái huy động binh khí trong tay, chém nát Hủ Khí Đan.

Âm! Âm! Âm!

Đốm sáng màu xanh biếc bùng lên như mười đạo u quang nuốt hôn chớp mắt chui vào trong đan điền của mười người, tiếp đó chính là một trận tiếng kêu đau đớn thảm thiết...

- Đan lão, đồ đệ này của ngươi giỏi đấy.

Lão giả có phong độ của tiên nhân, khí khái của đạo cốt ở bên cạnh này chính là sư phụ Đan Thần lão nhân của Tiêu Tịnh Y.

- Hủ Khí Đan... Nếu hiệu quả có thể hoàn thiện hơn, có thể ăn mòn khí của tiên linh thì sẽ trở nên khinh khủng hơn nữa!

- Những linh đan dược phương thượng cổ này mà nó lại phá giải được không ít, ngay cả Hủ Khí Đan cũng luyện chế ra được.

Gần như đồng thời Giát Giát và Bạch Húc Húc đều tự ném ra Hủ Khí Đan, linh đan quỷ dị mà cường đại chớp mắt gây ra sức mạnh kinh người. Chỉ trong vài hơi thở đã có mấy chục Thần Linh lão tổ hoặc con nối dòng Thần Linh cường đại ngã xuống vũng máu.

Có thể bồi dưỡng ra một đồ nhi đồ đệ giỏi hơn sư phụ là niềm kiêu ngạo trong lòng bất cứ sư tôn nào.

- Tà... Thần... Nhất... Thiểm... Ẩm... Huyết... Quy!

Nghe vậy, đôi mắt Đan Thần lão nhân cũng không tự chủ được lộ ra một trận ý cười, khẽ vuốt chòm râu, cười híp mắt.

Dưới sự bao phủ của Già Thiên Thần Tán, dù có thể khiến bọn La Thiên không thể bóp nát lệnh bài Thần Linh rời đi nhưng đồng thời đông đảo cường giả của thế lực Thần Linh cũng không thể thoát đi.

Tà Thần Ma Kiếm ra khỏi vỏ, xoạt một cái giữa không trung hiện lên mũi nhọn màu máu, đầu mười người này trực tiếp xoẹt xoẹt xoẹt bay đi, thân hình âm âm đổ xuống...

Tướng Thần lão nhân cảm thán từ tận đáy lòng.

Đan Thần lão nhân khẽ lắc đầu, thở dài sau đó đôi mắt liếc nhìn mấy người bọn Giát Giát, lộ ra vẻ tán thưởng.

Tại chỗ tối của đống đổ nát u cốc, không ai chú ý đến lúc này đang có mấy bóng người yên lặng liếc nhìn chiến trường bên dưới. Người mở miệng là một lão giả râu bạc trắng, đôi mắt thâm thúy sáng ngời, chính là Tướng Thần lão nhân. Bên cạnh ông ta cũng có một vị lão giả có phong độ của tiên nhân, khí khái của đạo cốt.

- Mấy người trẻ tuổi này đều có thiên phú dị bẩm, có tài tuyệt thế. Càng đáng để khen ngợi là giữa bọn họ lại không có lòng kiêng ky nhân tài, tình nghĩa sinh tử không buông này đúng là hiếm gặp trên thế gian.

- Ta có thể cam đoan thành tựu trong tương lai của nó tuyệt đối không dưới ta.

- Tiếc là Hủ Khí Đan quá khó luyện chế, ta đoán là trong tay Tịnh Y không có quá nhiều Hủ Khí Đan. Một khi dùng hết Hủ Khí Đan, mấy người bọn chúng sẽ phải đối mặt với khảo nghiệm sinh tử thật sự.

Hắc y trung niên phía sau khuôn mặt lạnh lùng, trâm giọng nói.

Tiêu Tịnh Y đã thông báo bí mật của Ma môn cho sư môn. Bất Hủ Cốc rất có uy vọng ở Thần Linh Cảnh Địa, là một thế lực siêu nhiên, rất ít tham gia tranh đấu, cũng gần như không ai dám chọc vào.

- Nói tóm lại là đồ nhi này ta chắc chắn phải cứu.

Tướng Thần lão nhân thở dài.

Tướng Thần lão nhân khẽ lắc đầu thở dài. Dù Ma môn không phải là một khối vững chắc nhưng những thế lực Thần Linh không bị Ma môn khống chế, bao gồm cả Bất Hủ Cốc cũng đều nội đấu liên miên.

- Đúng là hiếm có.

Đan Thần lão nhân nghiêng mặt nghi hoặc liếc nhìn.

- Sao... sao có thể?

Lúc này, sau khi cân nhắc một lát, đột nhiên trong lòng Tướng Thân lão nhân như cảm giác được đợt sóng khác thường nào đó, đôi mắt chợt mở to vài phần, ánh mắt hướng về phía Đông xa xa, bấm tay tính toán, không khỏi há to miệng, ánh mắt chấn động.

- Nếu bảo ta trơ mắt nhìn mấy mầm non đặc biệt tốt này lụi tàn dưới sự vây công của Ma môn, ta chắc chắn không làm được...

- Chẳng lẽ không tiếc giá nào, dù phải khiến Bất Hủ Cốc bị hủy diệt sao?

Hắc y trung niên không nhịn được cãi lại một câu.

Đồng tử Đan Thần lão nhân co rút lại, cánh tay nắm chặt nắm tay, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước...

- Một khi ra tay thì có nghĩa là sẽ đối đầu trực tiếp với Ma môn...

Ánh mắt Đan Thần lão nhân lộ ra sự kiên định.

- Không nghĩ được nhiều như vậy.

- Hiện tại thế lực Ma môn khổng lồ, khống chế đông đảo thế lực Thần Linh. Bất Hủ Cốc chúng ta chưa hề chuẩn bị gì, nếu muốn đối đầu với đám ma đầu đã chuẩn bị kỹ lưỡng nhiều năm thì e là...

- Làm sao vậy?

Tướng Thần lão nhân lại tính toán lần nữa, đôi mắt càng tràn ngập vẻ chấn động, thì thầm nói:

- Đến rồi... Thật sự đến rồi... Người đứng đầu từ thiên cổ đến nay...

- Ai đến rồi?

- Nếu nói bọn Tịnh Y là phán quan, vô thường thì... Diêm Vương đến rồi! !

Lúc này Tướng Thần lão nhân không khỏi bật cười, liếc nhìn phía xa.

- Mới vừa rồi chẳng phải đông đảo thế lực Thần Linh còn đang kêu gào... muốn tiễn chúng đi gặp Diêm Vương sao?

Đan Thần lão nhân sững sờ khó hiểu.

Tướng Thần lão nhân thì cười thần bí.

- Giết

Sau khi rống to một tiếng, Bạch Húc Húc một hơi ném tất cả Hủ Khí Đan ra ngoài, đồng thời cánh tay rung lên, Kim Xoa xuất hiện, xoẹt một cái lấp lóe kim quang chói mắt...

Vút! Vút! VútI

- Liều mạng với chúng!

Không ai dám khinh thường lời uy hiếp nông đậm của Xích Không Minh, đối mặt với mấy sát thần phía trước, tên nào tên nấy đều đỏ bừng mắt điên cuồng lao tới. Còn chưa đợi ba người chém ra Hủ Khí Đan, lúc này trên người cường giả của vô số thế lực Thần Linh ở phía trước đã thần quang bùng lên...

Sát khí cuốn thẳng tận trời!

Hôm nay đã không tiếc tử chiến!

Không còn gì để giữ lại nữa rồi.

- Một đám phế vật!

Xa xa, Xích Không Minh liếc thấy một màn này, không khỏi sắc mặt âm trầm tức giận mắng một tiếng.

Mặc dù Hủ Khí Đan thần kỳ nhưng tuyệt đối không đến mức đủ để trấn áp đông đảo Thần Linh lão tổi Huống hồ trên người rất nhiều Thần Linh lão tổ hoặc con nối dòng Thần Linh đều có thần vật hộ thể... Chỉ là bọn chúng đều có tính toán của riêng mình, không muốn làm mũi giáo xông lên trước nhất!

Xích Không Minh gầm lên một tiếng:

- Xông lên trên! Ai dám lùi vê một bước, bản thần tự mình lấy tính mạng gãi

Tiếng nói vừa dứt, tựa như sấm sét ầm vang!

Thời khắc này, sắc mặt bọn Tiêu Tịnh Y khẽ biến... Nếu thế lực Thần Linh mặc kệ tất cả, không sợ chết thì bốn người bọn họ... nguy hiểm rồi!

Uy áp khí thế do đông đảo cường giả Thần Linh mang đến thật sự quá cường đại, chỉ trong thời gian chưa đến một nén nhang ngắn ngủi, bọn Giát Giát cũng cảm thấy suy yếu kiệt sức. Mấy người nhanh chóng ăn linh đan có thể trợ giúp khôi phục nội khí. Mượn thế cân bằng giằng co ngắn ngủi này, ba người cố gắng điều chỉnh, nhanh chóng khôi phục trạng thái chiến đấu tốt nhất.

Giờ khắc này, tất cả mọi người không tự chủ được mà kiêng ky... Dù đoán được trong tay đối phương không có quá nhiều loại linh đan thần kỳ này nhưng... không ai chịu làm chim bay đầu...

Người lúc đầu không kiêng nể xông lên đều bị đối phương nghiền đè đến chết bằng thực lực tuyệt đối mạnh mã.

Công kích của Hủ Khí Đan ngoài việc lập tức lóe ra đốm sáng màu xanh biếc ra, căn bản là không tiếng động, khó có thể ngăn cản.

Kịch chiến phía trước đang trong trạng thái cân bằng quỷ dị cực kỳ yếu ớt. Dưới lực uy hiếp của Hủ Khí Đan, vẻ mặt đông đảo cường giả vội xông lên phía trước không khỏi tăng thêm vài phần kiêng ky, nhìn chằm chằm vào ba sát thần phía trước. Tay đối phương cầm linh đan quỷ dị màu xanh biếc, tựa như một trận gió lạnh lẽo phất qua, khiến bọn chúng sởn hết gai ốc.

- Chúng ta tạm thời không cần ra tay, chờ xem kịch vui đi!....... Sát khí trong mắt La Thiên dâng lên, cũng ném tất cả Hủ Khí Đan ra, giương kiếm lao về phía trước.

Phật môn kim quang giờ phút này cũng không giữ chút gì bắn nhanh ra, Giát Giát hòa thượng khẽ gõ, tạo ra uy danh cường đại.

Phật kiếm tiên, Vấn Tâm Nhất Chỉ!

Trận chiến chớp mắt liền đi đến giai đoạn căng thẳng nhất. Sau khi quyết đoán lựa chọn hy sinh một bộ phận người để ngăn cản Hủ Khí Đan của bọn Giát Giát, một số Thần Linh lão tổ thực lực cường đại đã phủ xuống trước mặt ba người, trong khoảnh khắc liền triển khai tranh đấu sinh tử cận thân!

Ba người trong khoảnh khắc như chìm vào trong cuông phong mưa bão, lâm vào vòng vây chặt của đối phương.

Trong tích tắc phải đối mặt với uy áp nặng nê...

Nói về người thực lực, ba người đều là có thể nói là thiên tài đứng đầu Thần Linh Cảnh Địa! Nhưng nay kẻ bao vây tấn công bọn họ lại là thế lực Thần Linh do đông đảo Thần Linh lão tổ cầm đầu, dùng số người gấp mấy chục lần bọn họ tiến hành vây công mang tính chất nghiền đè!

Khó có thể chống lại!

Trong thời gian ngắn liên tiếp bại lui...

- Mọi người liên hợp lại! Đừng để chúng đánh phá từng người!

Tiêu Tịnh Y thân ảnh chợt lóe, tử quang lấp lánh. Bên cạnh cô cũng có không ít công kích bao trùm đến, có điều đều bị Thần Nông Đỉnh chậm rãi chuyển động lơ lửng trên đầu Tiêu Tịnh Y chặn lại.

Tiêu Tịnh Y phi thân tiến lên, dừng lại bên cạnh Bạch Húc Húc. Dưới sự bảo vệ của Thần Nông Đỉnh, áp lực của Bạch Húc Húc giảm đi, lập tức bạo phát ra uy thế cường đại, Kim Xoa ầm đánh ra, quét ngang mấy tên cường địch phía trước, nhanh chóng dịch sang một bên, hội hợp với Giát Giát và La Thiên!

Ngay lúc này, thủ đoạn công kích của đông đảo Thần Linh lão tổ tâng tâng lớp lớp, ùn ùn kéo tới muốn nghiền đè bốn người. Ánh sáng của Thần Nông Đỉnh lóe tới cực hạn, bao phủ bốn người bên dưới, bảo vệ mảnh đất cuối cùng của đống đổ nát này.

Bốn người như con cá nhỏ quay cuồng giữa sóng to gió lớn, không thể tự do hành động, vất vả chống đỡ, đồng thời sát ý trong đôi mắt không bớt đi chút nào. Nếu có cơ hội, bọn họ còn không chút do dự lại tập kích tiếp...

- Giết chúng đi!

Bốn phương tám hướng đều là tiếng giết.

- Đưa chúng đi gặp Diêm Vương!

Câu này vừa dứt lời thì bỗng nhiên một giọng nói bình tĩnh như sấm sét giữa đất bằng, đánh từ phía xa tới nhưng lại vang dội trong đầu tất cả mọi người...

- Không cần tiễn, Diêm Vương... đến rồi!

VútI

Trong khoảnh khắc, một luồng kiếm quang vững như thành đồng bắn nhanh ra từ chân trời xa xôi phía Đông...

Chỉ trong chớp mắt, đôi mắt bốn người vốn đang bị vây trong tuyệt vọng đều lập tức chấn động, trong chốc lát hiện lên vẻ khó có thể tin...

Bịch! Đạo kiếm quang đó không đánh về đám người mà trực tiếp lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đánh về phía Già Thiên Thần Tán! Âm một tiếng vang vọng, Già Thiên Thần Tán vỡ tan, thần quang mất sạch.

Lúc này, tại phía chân trời, một Già Thiên Thân Tán khác đang từ từ phủ xuống bằng tư thái lạnh lẽo trong gió lạnh băng...
Bình Luận (0)
Comment