Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1154 - Chương 1161: Cô Ấy Đang Ở Đó Chờ Mình

Chương 1161: Cô ấy đang ở đó chờ mình Chương 1161: Cô ấy đang ở đó chờ mìnhChương 1161: Cô ấy đang ở đó chờ mình

Không nên hỏi.

Nghe Linh Cưu tiên sinh trả lời, Tiêu Dương đột nhiên im lặng, dường như Linh Cưu tiên sinh không muốn hắn đi tìm Tuyết Kiều.

Nhưng...

Hắn nhất định phải đi.

Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự kiên định, nhìn chăm chú vào Linh Cưu tiên sinh.

Linh Cưu tiên sinh im lặng một lát rồi thở dài:

- Tiêu Dương, ngươi hẳn cũng hiểu, ngươi và Tuyết Kiều căn bản không có khả năng. Các ngươi thuộc về hai thế giới khác nhau.

Tiêu Dương hiểu rất rõ ý của Linh Cưu tiên sinh. Bởi vì thế giới khác nhau, Tuyết Kiều không thể theo hắn về địa cầu.

- Tiêu Dương, ta thật sự không biết đây là ưu điểm hay khuyết điểm của ngươi nữa. Ngươi thật sự quá nặng tình nặng nghĩa đấy.

- Cường giả của Tuyết Thân Sơn đã sớm hộ tống Tuyết Kiêu đến Thần Linh cảnh địa tầng 12. Truyên thừa của Tuyết Thần có thể bắt đầu tiến hành bất cứ lúc nào. Cường giả của Tuyết Sơn tuyệt đối không cho phép ngươi đến gặp Tuyết Kiều.

- Thần sứ tại địa cầu, đại đa số là do Tam Xích Thân Minh Điện thông qua đủ loại phương thức ở Thần Linh cảnh địa để khống chế cường giả tại địa cầu. Người có thể từ Thân Linh cảnh địa tâng ba đến địa cầu rất ít. Hơn nữa nhân số phải tuyệt đối hạn chế. Cho nên uy hiếp đối với địa cầu cũng có hạn. Đây cũng chính là nguyên nhân Ma Môn tìm mọi cách để đả thông thông đạo. Nếu không, bọn họ sẽ không thực hiện được dã tâm thâu tóm ba ngàn thế giới.

Tiêu Dương chắp tay với Linh Cưu tiên sinh.

- Chắc chắn có cách. Tam Xích Thần Minh Điện không phải cũng có thể phái thần sứ đến địa cầu sao?

- Không, chỉ cần có một tia hy vọng, vãn bối nhất định sẽ đến Tuyết Thần Sơn.

- Vấn bối không tin không có biện pháp nào.

Linh Cưu tiên sinh lắc đầu:

Linh Cưu tiên sinh lắc đầu, thở dài nói:

Tiêu Dương nói:

- Tiêu Dương chỉ mong gặp lại Tuyết Kiều, mong sư thúc thành toàn.

- Cho dù Tuyết Kiều đã tiếp nhận truyền thừa, vãn bối cũng phải đến gặp cô ấy.

Thấy thần sắc Tiêu Dương vẫn kiên định, Linh Cưu tiên sinh chỉ có thể lắc đầu lần nữa:

- Vô dụng thôi. Sau khi tiếp nhận truyền thừa, trí nhớ của Tuyết Kiều sẽ bị xóa sạch.

- Ta khuyên ngươi...

Tiêu Dương trâm giọng nói:

- Ngươi cũng biết, trên đỉnh Tuyết Thân Sơn, người thủ hộ Tuyết Kiều tiếp nhận truyên thừa không phải là người tâm thường. Bao trùm Tuyết Thần Sơn ngàn dặm đều là thế lực Tuyết Thần nhất mạch. Thực lực thủ vệ Tuyết Kiều đều cao hơn Xích Lạc Nhai. Ngươi có tự tin hạ được bọn họ để gặp Tuyết Kiều không?

- Không được, vãn bối nhất định phải đi gặp Tuyết Kiều. Sư thúc, xin người hãy giúp vãn bối rời khỏi nơi này.

- Chưa chắc là vãn bối không có cơ hội.

- Sao, hoàn toàn bị xóa sạch?

- Nhưng... vãn bối thật làm không được.

Linh Cưu tiên sinh nói xong, Tiêu Dương không khỏi giật mình:

- Ngươi có biết lai lịch của Tuyết Thân Đằng không?

Linh Cưu tiên sinh nhìn chằm chằm Tiêu Dương, một lát sau liền thở dài, chắp tay nhìn hồ nước, đột nhiên hỏi một câu:

Tiêu Dương nắm chặt nắm đấm, cảm giác trong lòng quặn đau. Hắn không muốn tiếp nhận kết quả này.

Tiêu Dương lo lắng không yên:

- Chẳng lẽ ngươi vì một Tuyết Kiều mà muốn sử dụng bảy giọt kiếm lực mà sư phụ ngươi để lại?

Linh Cưu tiên sinh không nhịn được khiển trách một câu:

- Vậy thì ngươi thật sự có lỗi với sư phụ của ngươi rồi. Bảy giọt kiếm lực chính là để dùng với địch nhân. Còn Tuyết Thần nhất mạch, trong tương lai tuyệt đối sẽ là minh hữu của ngươi, cùng nhau đối phó Ma Môn.

Nhìn vẻ mặt lo lắng của Tiêu Dương, Linh Cưu tiên sinh không khỏi thở dài:

Tiêu Dương lắc đầu:

- Không, vãn bối nhất định phải đi.

Trong đầu Tiêu Dương nhấc lên một con sóng lớn. Trên đường đến gặp Tuyết Kiều giống như xuất hiện một ngọn núi cao cản trở đường đi của hắn.

Không đợi Tiêu Dương trả lời, Linh Cưu tiên sinh đã lên tiếng, ánh mắt hồi tưởng.

- Tuyết Thần Đằng là một trong chín đại thần thời thượng cổ. Chín đại thần từ lúc xuất hiện đã có tư cách trở thành chín đại Thần Minh, phân biệt là Phong thần, Hỏa thần, Lôi thân, Vũ thân, Mộc thần, Thổ thần, Tuyết thần, Quang Minh thần, Ám Dạ thần. Chín đại thần minh này đã một tay sáng lập thế giới Thần Minh lúc ban đầu.

- Chỉ tiếc là, biển cả tang điền, thời đại biến thiên, vô số năm tháng trôi qua, Thần Minh cường đại ngang trời xuất thế, thiên tài tuyệt diễm thống soái một phương. Cuộc chiến thần ma tràn đầy máu tươi. Cho đến hôm nay, chín đại Thần Minh vẫn duy trì truyên thừa chỉ có Tam Xích Thần Minh Điện có truyền thừa của Quang Minh thần và Lôi thần. Có lẽ bên trong Ma Môn có truyền thừa của Ám Dạ thành.

Linh Cưu tiên sinh thở dài:

- Nghiêm trọng hơn chính là, Tam Xích Thần Minh Điện đã rơi vào tay của Ma Môn. Điều này có nghĩa, truyên thừa cuối cùng của chín đại Thần Minh đã rơi hết vào tay Ma Môn. Thế lực Thần Minh chính thức muốn thay đổi thế cục thì phải có người mới đứng ra.

- Chín đại Thần Minh thời thượng cổ đã lâu rồi không có người kế thừa chính thức xuất hiện. Ví dụ như Hỏa Thần Sơn, bọn họ cũng là Hỏa thần nhất mạch. Chỉ tiếc là chỉ nhận được truyền thừa bên ngoài của Hỏa thần, cũng không phải truyên thừa chân chính. Cho dù là vậy, mỗi mạch của chín đại Thần Minh đều chờ đợi người thừa kế chính thức xuất hiện.

- Mà Tuyết Kiều chính là người kế thừa duy nhất mà Tuyết thân nhất mạch chờ đợi bấy lâu nay. Ngươi nói, Tuyết Thần nhất mạch sẽ cho phép ngươi mang Tuyết Kiều đi sao? Tuyệt đối không có khả năng.

Tiêu Dương giật mình. Hy vọng tìm được Tuyết Kiều lại càng xa vời hơn.

Như Linh Cưu tiên sinh đã nói, Tuyết Kiều đối với bọn họ rất quan trọng, thậm chí liên quan đến việc phục hưng Tuyết thân nhất mạch. Bọn họ làm sao để cho hắn đi gặp Tuyết Kiều được?

- Để cho cô ấy vĩnh viễn ở trong trí nhớ của vãn bối.

Tiêu Dương cắn môi:

- Đại cục làm trọng, vãn bối không nên vì tư tình nhi nữ mà tổn hại lợi ích của mọi người. Tuyết Kiều...

Tiêu Dương gật đầu:

Linh Cưu tiên sinh hỏi một câu.

- Ngươi đã suy nghĩ rõ ràng chưa?

Gió nhẹ thổi qua, mặt hồ gợn nước lăn tăn, nhưng Tiêu Dương vẫn cảm nhận được cái lạnh thấu xương.

Hắn đứng im một chỗ, ngơ ngác nhìn mặt hồ.

Ba ngày ba đêm vẫn không nhúc nhích.

Cả người giống như hóa thạch.

Ba ngày qua, Linh Cưu tiên sinh xuất hiện mấy lần, đều là từ xa đứng nhìn Tiêu Dương, lắc đầu rồi lại biến mất.

- Hy vọng hắn có thể nghĩ thông suốt.

Cho đến ngày thứ năm, Tiêu Dương rốt cuộc đã động đậy, thân ảnh chớp động, mặt hồ đột nhiên nổ tung. Nước hồ lạnh băng văng vào mặt Tiêu Dương. Tiêu Dương ngửa đầu nhìn bầu trời. Một hồi lâu, khi hắn bừng tỉnh, Linh Cưu tiên sinh đã đứng cách hắn không xa.

- Sư thúc.

Tiêu Dương chắp tay với Linh Cưu tiên sinh, thân sắc dường như đã ổn định lại.

- Tuyết Kiều tiếp nhận truyền thừa của Tuyết thần, tuyệt đối là một chuyện may mắn của thế lực Thần Minh. Để Tuyết thân một lần nữa trở về, và cũng chỉ có năng lực của chín đại thần thượng cổ mới có thể hiệu triệu chư thần, đối kháng Ma Môn.

Linh Cưu tiên sinh nói:

- Hãy lấy đại cục làm trọng.

Điều này giống như một cây búa tạ đập thẳng vào lòng Tiêu Dương.

Không còn hy vọng nữa rồi.

Không còn hy vọng.

Nghe xong, Linh Cưu tiên sinh cũng thở phào một hơi, giống như trút được gánh nặng, nhưng ánh mắt vẫn nghi hoặc nhìn Tiêu Dương:

- Ngươi thật sự...

- Yên tâm đi sư thúc, vãn bối sẽ không cô phụ sự kỳ vọng của người.

Tiêu Dương nói.

- Vậy là tốt rồi.

Linh Cưu tiên sinh khoát tay chặn lại: - Vị bằng hữu bên ngoài của ngươi đang sốt ruột chờ. Hãy ra ngoài gặp mặt y đi. Nhưng ta đề nghị ngươi nên ở lại Thần Linh cảnh địa tâng 11.

- Xin lỗi sư thúc.

Tiêu Dương trực tiếp lắc đầu, cổ tay khẽ động, xuất ra Kim kiếm, trâm giọng nói:

- Sư thúc cũng biết, ở vùng đất bị lãng quên ngày đó, Kiếm Linh kim kiếm vì cứu vãn bối mà hôn mê. Vãn bối nhất định phải đích thân đem Kim kiếm trở lại Thần Linh cảnh địa tâng 12, tìm được ngọn nguồn của sông Vạn Kiếm Linh, để kiếm linh Kim kiếm một lần nữa thức tỉnh.

Linh Cưu tiên sinh nhìn Tiêu Dương, chung quy có cảm giác có chút không thích hợp. Vẻ mặt của Tiêu Dương quá mức bình tĩnh. Nhưng Linh Cưu tiên sinh lựa chọn tin tưởng Tiêu Dương. Hắn sẽ không xúc động mà đi tìm Tuyết Kiều. Hơn nữa, ông đã nói cho hắn biết thực lực của Tuyết Sơn nhất mạch, hẳn hắn sẽ biết khó mà lui.

Suy nghĩ một lát, Linh Cưu tiên sinh gật đầu:

- Ngươi hãy cẩn thận. Cường giả của Ma Môn đang tìm ngươi khắp nơi. Khi đến Thông Thiên Kiều, phải đặc biệt cẩn thận.

- Tiêu Dương hiểu rồi.

Lần trước ở Thông Thiên Kiều, hắn đã gặp phải thế lực Thân Minh đuổi giết.

- Ừm, ngươi đi đi.

Cây quạt trong tay Linh Cưu tiên sinh lay động. Thần quang chợt lóe, xuất hiện một cánh cửa trong suốt.

- Sư thúc bảo trọng.

Tiêu Dương chắp tay với Linh Cưu tiên sinh, sau đó cất bước vào trong cánh cửa rồi biến mất.

Linh Cưu tiên sinh nhìn theo bóng lưng biến mất của Tiêu Dương, một hồi lâu liên khẽ lắc đầu:

- Hy vọng hắn thật sự có thể tỉnh táo.

Hình ảnh phía trước chợt lóe, trước mặt Tiêu Dương xuất hiện cát vàng đầy trời.

- Ra rồi.

Tiêu Dương thở phào một hơi, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, bên trong ẩn chứa sự kiên nghị, thì thầm một tiếng:

- Lập trường không thể dao động.

Tiêu Dương chưa bao giờ từ bỏ bất kỳ một quyết định nào.

Cho dù có nguy hiểm, hắn cũng phải gặp Tuyết Kiều.

Những gì nói với Linh Cưu tiên sinh chỉ là hắn che giấu mà thôi. Hắn biết, nếu hắn cứ chấp mê bất ngộ, chưa chắc Linh Cưu tiên sinh sẽ để hắn rời đi. Nhưng hắn không còn nhiều thời gian.

Linh Cưu tiên sinh nói rất rõ ràng, nghi thức truyền thừa của Tuyết Thần sẽ bắt đầu bất cứ lúc nào.

Tiêu Dương không muốn từ bỏ để tạo thành tiếc nuối cho bản thân.

- Cô ấy nhất định là đang ở đó chờ mình.

Tiêu Dương nhìn cát vàng vô tận, ánh mắt hiện lên sự kiên định.

Vàèo.

Cuồng phong mang cát vàng lao đến. Bên trong cát vàng, một thân ảnh giương cánh bay đến, từ xa đã phát ra tiếng kêu hưng phấn.

Chim Cù Như.

Vèo.

Như tia chớp lao đến đỉnh đầu Tiêu Dương, vui mừng lượn vòng vài cái.

Trên lưng Cù Như, một dáng người đôn hậu, lưng đeo hòm thuốc, hưng phấn nhảy xuống trước mặt Tiêu Dương, kích động đến rơi nước mắt:

- Tiêu đại ca...
Bình Luận (0)
Comment