Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1180 - Chương 1187: Bát Cửu Tuyết Huyền Quan

Chương 1187: Bát Cửu Tuyết Huyền Quan Chương 1187: Bát Cửu Tuyết Huyền QuanChương 1187: Bát Cửu Tuyết Huyền Quan

Trên bầu trời, từng hạt bông tuyết rơi xuống, nhưng lập tức bị sát khí đánh cho vỡ vụn.

Ánh mắt Tuyết Phi Trác hiện lên sát ý.

Vì ân tình của Linh Cưu tiên sinh mà bỏ qua cho Tiêu Dương.

Nhưng Tiêu Dương không biết cảm kích, vậy thì đừng trách y vô tình.

Ngay từ đầu Tuyết Phi Trác đã muốn giết Tiêu Dương. Hơn nữa, từ lúc y biết Tiêu Dương có tình với Tuyết Kiều, y lại càng không có lý do bỏ qua cho Tiêu Dương.

Một khắc này, nên giết.

- Tiêu Dương.

Lúc này Tiêu Nhu Y cũng không nhịn được mà kêu lên:

Tiểu thần long quơ quơ cánh tay, dường như muốn động viên vú em siêu cấp.

Tuyết Phi Sương lên tiếng:

Tiêu Nhu Y thấy Tiêu Dương có chút không động lòng, không khỏi hô to.

- Tiêu Dương.

Hắn không hồ đồ, hắn biết mình nghĩ gì. Hắn chỉ muốn tranh thủ một cơ hội cuối cùng.

Gương mặt Tuyết Phi Trác đột nhiên nở nụ cười hiếm thấy, khoát tay ngăn cản Tuyết Phi Sương, nhìn thẳng Tiêu Dương, gần từng chữ:

- Anh không được làm chuyện hồ đồ như vậy.

- Ngươi không nên nhắc lại bất kỳ yêu cầu nào. Ta lập tức đưa ngươi rời khỏi đây ngay.

- Cho dù anh không quan tâm bản thân, cũng phải nghĩ đến đứa con chứ.

Tiêu Dương vẫn bình tĩnh.

Nhìn thấy như vậy, Tiêu Nhu Y tức không chỗ trút.

Nghe xong, sắc mặt không ít người liên thay đổi.

Thần sắc Tiêu Dương khẽ thay đổi, quay sang nhìn tiểu thần long. Lúc này, giống như tâm ý tương thông, tiểu thần long mỉm cười với hắn.

Tiêu Nhu Y nhìn chằm chằm Tiêu Dương, trong lòng không ngừng mặc niệm "ngàn vạn lần không được đồng ý". Tất cả mọi người đều biết, Tuyết Phi Trác sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Tiêu Dương.

- Chờ một chút.

- Ngươi muốn một cơ hội?

Tuyết Phi Trác nói:

- Đúng vậy.

Trong không khí dâng lên sát khí nông đậm.

Lúc này, Tuyết Phi Trác đã đưa ra đề nghị, hắn không thể không đồng ý.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Dương:

Nhưng Tiêu Dương muốn chính là một cơ hội. Nhưng Tiêu Dương không thể không xông vào.

Tiêu Dương nheo mắt. Hắn không phải kẻ ngu. Nhìn sắc mặt của Tuyết Phi Sương và những người xung quanh, tuyệt đối là không ổn. Thậm chí, sợ rằng đây chính là cái bẫy Tuyết Phi Trác giăng ra để giết chết hắn.

- Ngươi có dám xông qua không?

Trực tiếp gật đầu.

Ngay cả Tuyết Phi Sương cũng biến sắc:

- Ca, cái này...

Tuyết Phi Trác khoát tay chặn lại, ngăn Tuyết Phi Sương nói tiếp.

- Đơn giản thôi, dựa theo quy củ của cung điện Tuyết Thần.

Sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Bát Cửu Tuyết Huyền Quan.

- Nếu ngươi có thể xông qua được con đường ngàn thước mà ta bố trí Bát Cửu Tuyết Huyền Quan, ta sẽ cho ngươi gặp mặt Tuyết Kiều.

Xoay người rời đi, hắn không làm được.

Huống chi.

Chẳng lẽ hắn không phá được cái bẫy của Tuyết Phi Trác sao?

Bát Cửu Tuyết Huyền Quan, hắn không ngại thử một lần.

- Được.

Tiêu Dương không chút do dự, quả quyết gật đầu.

Tuyết Phi Trác mỉm cười.

Trong nháy mắt đã phán án tử hình cho Tiêu Dương.

Hơn nữa, tử lộ là Tiêu Dương tự tìm, chẳng trách ai được.

Tiểu thần long không quan tâm ánh mắt mọi người, vẫn nhìn chằm chằm Tiêu Dương.

Nếu không phải Tiêu Dương là nam, Tuyết Kiều là nữ, tuyệt đối sẽ khiến người hoài nghi đây chính là hậu đại của người thừa kế Tuyết Thần, hơn nữa vừa sinh ra đã thức tỉnh huyết mạch của thần.

Tương Thần lão nhân rúng động, liếc nhìn Đan Thần lão nhân, ánh mắt hiện lên sự nghi hoặc.

Đứa trẻ mới sinh này mang đến cho mọi người cảm giác nhìn không thấu.

Nhưng một câu nói của tiểu thần long khiến cho đám người Tương Thần lão nhân chú ý, ánh mắt không tự chủ được mà quay sang nhìn nó, thân sắc có chút kinh ngạc.

Tiêu Dương...

Sau này, Bát Cửu Tuyết Huyền Quan danh chấn Thần Linh cảnh địa. Khiến vô số Thần Minh cường giả nghe thấy cũng phải biến sắc. Bởi vì trận pháp này thiên biến vạn hóa, khiến cho người ta khó lòng phòng bị, sức mạnh của nó có thể tru thần giết ma.

Quan trọng nhất, thực lực của người phụ trách trấn thủ Bát Cửu Tuyết Huyền Quan khác nhau. Uy lực cũng không giống. Hiện tại, Tuyết Phi Trác muốn Tiêu Dương phải chết, tuyệt đối sẽ không cho hắn bất cứ một con đường sống. Mặc dù bị quy tắc của Thần Linh cảnh địa hạn chế, nhưng Tuyết Phi Trác nắm chắc có thể giết chết được Tiêu Dương.

Đã nói ra chữ "được", Tiêu Dương không còn bất cứ con đường nào để lui về sau.

Bất luận kẻ nào cũng có thể hoài nghi hắn, nhưng lòng tin của hắn chưa bao giờ dao động qua. Hắn tin rằng mình có thể xông qua bất cứ cửa ải khó khăn nào.

- Tiêu Dương, nhất định phải cẩn thận.

Tiêu Nhu Y ôm tiểu thần long, dặn dò.

Tiểu thần long vỗ ngực, quơ đôi bàn tay trắng nõn, mỉm cười nói với Tiêu Dương:

- Đại ca ủng hộ ngươi.

Lúc đó, năng lực nghịch thiên của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan đã khiến cho tên phản đồ phải nằm sấp.

Ủy lực không ngừng sinh sôi.

Một con đường, tám cửa lớn, chín cửa nhỏ, biến ảo khôn cùng, chuyển hóa hàng vạn hàng nghìn.

Theo truyền thuyết, Tuyết Thần nhất mạch từng xuất hiện phản đồ. Thực lực của phản đồ đó vô cùng nghịch thiên. Lúc đó, vì xử quyết phản đồ này, Tuyết Thần đại nhân đã sáng chế ra Tuyết Huyền Quan.

Bát Cửu Tuyết Huyền Quan, một trong sát trận mạnh nhất của Tuyết Thần cung điện.

Y đã đồng ý bỏ qua cho Tiêu Dương, đáp lại ân tình của Linh Cưu tiên sinh. Tiêu Dương lại không biết cảm kích. Cho dù Linh Cưu tiên sinh biết Tiêu Dương đã bị giết chết, cũng không trách được người của Tuyết Thần cung điện.

Sau khi được "đại ca" động viên, Tiêu Dương dứt khoát xoay người, nhẹ nhàng bay lên, sau đó đáp xuống cách ngàn thước, thần sắc lạnh nhạt đứng chắp tay, ánh mắt nhìn thẳng về phía Băng Tuyết vương thất.

- Một ngàn thước này, ta nhất định phải đi hết.

Tiêu Dương thầm nói.

Toàn lực ứng phó.

Ánh mắt hắn hiện lên sự kiên định.

Lúc này, Tuyết Phi Trác đã lựa chọn người trấn thủ Bát Cửu Tuyết Huyền Quan.

- Cửa thứ nhất, chưởng khống giả, Tuyết Phương.

Tuyết Phi Trác dứt lời, sắc mặt Tuyết Phi Sương bên cạnh không khỏi biến đổi.

Trong số các Thần Minh lão tổ ở Tuyết Thần nhất mạch tầng thứ 12, thực lực của Tuyết Phương đứng hàng thứ ba mươi.

Cực kỳ cường đại.

Tuyết Phi Trác đã an bài Tuyết Phương trấn giữ cửa thứ nhất.

Tuyết Phi Sương hiểu rất rõ Bát Cửu Tuyết Huyền Quan. Từ cửa thứ nhất đến cửa thứ tám, thiên biến vạn hóa, năng lực của chưởng khống giả sẽ được tăng lên từng tầng.

Nếu Tuyết Phương phụ trách cửa thứ nhất, như vậy bảy chưởng khống giả phía sau, thực lực sẽ còn cao hơn Tuyết Phương rất nhiều.

- Ca, cửa thứ nhất có cần đến Tuyết Phương hay không?

Tuyết Phi Sương nhịn không được lên tiếng hỏi. Tuyết Phi Trác lạnh nhạt nói:

- Ta tự có chủ ý của mình.

Kế tiếp, sự an bài của Tuyết Phi Trác khiến Tuyết Phi Sương lại càng biến sắc.

Tuyết Phi Trác đã hạ quyết tâm giết chết Tiêu Dương. Từ cửa thứ nhất đến cửa thứ năm đều an bài Thần Minh lão tổ cường đại. Thực lực của mỗi người đủ đến trấn áp một phương. Từ cửa thứ sáu đến cửa thứ bảy...

- Tuyết Phi Tấn, Tuyết Phi Vi, hai người trấn giữ cửa thứ sáu và thứ bảy.

Toàn trường đều vang lên tiếng xôn xao, đồng thời càng thêm kết luận án tử hình cho Tiêu Dương.

Tuyết Phi Tấn, Tuyết Phi Vi.

Hai người này chính là hai kim tiên linh thân đã đẩy lùi được Tiêu Dương.

Hai trong số những kim tiên linh thân của Tuyết Thần cung điện.

Bất cứ người nào thực lực cũng đều cao hơn Tiêu Dương. Huống chi, dựa vào uy lực của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan, hoàn toàn không hề lo lắng mà chiến đấu.

Ánh mắt mọi người mang theo vài phần thương hại nhìn Tiêu Dương. Hết thảy là do hắn tự tìm. Vốn có thể bình yên vô sự rời khỏi đây, nhưng bây giờ lại chui vào đầu tử lộ.

Thần sắc Tiêu Dương vẫn không có gì thay đổi.

Nếu hắn đã quyết định xông vào, tất phải làm tốt tâm lý chuẩn bị.

Dù Tuyết Thần cung điện có cường giả cao hơn kim tiên, hắn cũng không đổi ý.

Hít sâu, duy trì bình tĩnh.

Tiêu Dương đã lĩnh giáo qua thực lực của Tuyết Phi Tấn và Tuyết Phi Vi, trong lòng hiểu rõ sự kinh khủng của họ.

- Đối phó với một thiên tài còn trẻ, phải dùng trận thế này sao?

Tuyết Phi Sương nhịn không được cau mày nói.

- Ta chỉ không muốn làm giảm uy thế của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan mà thôi.

Tuyết Phi Trác lạnh nhạt nói:

- Đây chính là trận pháp mà Tuyết Thần đại nhân truyền xuống. Hơn nữa, nó lại ở trong Thần Linh cảnh địa, uy lực trận pháp cũng có giới hạn. Tóm lại muội nên biết, những gì ta làm cũng chỉ vì Tuyết Thần nhất mạch.

Vì Tuyết Thần nhất mạch, Tiêu Dương phải chết.

Về phần cửa cuối cùng, Tuyết Phi Trác có thể đã nắm chắt giết được Tiêu Dương, cho nên cũng không an bài bất luận kẻ nào.

- Ta chỉ an bài bảy cửa, coi như là đã nể mặt Linh Cưu tiên sinh, để cho hắn một con đường sống.

Tuyết Phi Trác lạnh nhạt nói. Còn suy nghĩ thật sự thì chỉ có một mình y biết.

Tuyết Phi Sương muốn nói rồi lại thôi, chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ.

Ở cung điện Tuyết Thần, mặc dù cô và Tuyết Phi Trác cùng địa vị, nhưng sự việc lớn nhỏ của Tuyết Thần cung điện đều do Tuyết Phi Trác quyết định.

Một khi Tuyết Phi Trác đã quyết định, Tuyết Phi Sương khó mà thay đổi. Sau khi an bài bảy cửa, Tuyết Phi Trác lập tức an bài số người cho chín cửa nhỏ.

Bát Cửu Tuyết Huyên Quan, tám cửa lớn giảm một cửa, nhân thủ trấn giữ vượt qua con số hai trăm.

Mọi người tự động đứng cách xa nhau, sát khí ngập trời. Trận pháp trong phút chốc khởi động.

Bát Cửu Tuyết Huyền Quan, mở.

Trong tích tắc, con đường ngàn thước trước mắt Tiêu Dương đột nhiên xuất hiện một tâng sương mù, nhìn không thấy tình huống bên trong, chỉ nghe được tiếng bước chân mà thôi.

Một ngàn thước phía trước.

Tiêu Dương nhìn cánh cửa đóng chặt phía cuối con đường.

Ngàn thước chẳng khác nào rãnh trời.

Còn chưa vào trận, Tiêu Dương đã cảm nhận được uy áp kinh người thẩm thấu ra.

- Tiêu Dương, nếu ngươi không muốn xông trận, bây giờ có thể...

- Câm miệng.

Khuôn mặt Tuyết Phi Trác trâm xuống, nhìn Tuyết Phi Sương, ánh mắt không khỏi lạnh lại:

- Phi Sương, tại sao hôm nay muội cứ giúp đỡ tên tiểu tử này thế?

Tuyết Phi Trác cau mày.

Hít sâu, điều chỉnh hơi thở.

Một trận tuyết phong nổi lên, vung qua đầu Tiêu Dương. Một cánh hoa lặng yên rơi xuống chân của hắn. Tiêu Dương nhấc chân, cánh hoa rơi xuống đất. Thân ảnh của hắn đã bước vào bên trong Bát Cửu Tuyết Huyền Quan trận.
Bình Luận (0)
Comment