Chương 1189: Thủ đoạn tâng tâng lớp lớp
Chương 1189: Thủ đoạn tâng tâng lớp lớpChương 1189: Thủ đoạn tâng tâng lớp lớp
Thanh âm nghị luận vang lên.
- Khó trách được xưng là thiên tài ngàn năm khó gặp, ngay cả đệ nhất thiên tài của Tam Xích Thần Minh Điện là Xích Lượng Thiên cũng thua trong tay hắn.
- Trong số thế hệ trẻ, hắn chính là vô địch. Thần Minh Tử Tự của Tuyết Thần nhất mạch chúng ta, có mấy ai có thể bằng một phần mười của Tiêu Dương?
- Tuyệt thế thiên tài.
Tuyết Phi Sương cũng nhẹ giọng khen ngợi, ánh mắt chợt nhìn sang khuôn mặt lãnh khốc bên cạnh, suy nghĩ một chút liền nhịn không được mở miệng hỏi:
- Ca, ca nhẫn tâm để cho một tuyệt thế thiên tài như vậy chết trong tay Tuyết Thần nhất mạch chúng ta sao? Hắn là người cùng phe với chúng ta mà? Chúng ta làm như vậy, sẽ khiến cho người thân đau đớn, kẻ thù cười...
- Đủ rồi.
Tuyết Phi Trác quát một tiếng, sát khí dâng lên:
Chẳng lẽ là thần thì không được có tình cảm?
- Khổ cho Tiểu Kiều rồi.
- Tuyết Thân gánh nhiệm vụ phục hưng Tuyết Thân nhất mạch, mang trách nhiệm hiệu triệu chư thần, làm sao có thể để cho tư tình nhi nữ làm bẩn danh tiếng thánh khiết của Tuyết Thần chứ?
Chỉ là, sát ý của Tuyết Phi Trác đã quyết, cho dù cô có nói thêm điều gì, y cũng không bao giờ thay đổi chủ ý.
- Nhưng yêu người thừa kế Tuyết Thần, lại còn si tâm vọng tưởng, đó chính là một sai lầm lớn.
Cửa lớn thứ nhất chỉ do một mình Tuyết Phương trấn thủ. Ảo giác xuất hiện trước mắt Tiêu Dương chính là một dòng sông băng tuyết. Nhưng một quyền của Tiêu Dương đã khiến cho Tuyết Phương cảm nhận được một áp lực cực kỳ mãnh liệt.
- Hắn yêu Tuyết Kiều, nhất định sẽ là cừu nhân của Tuyết Thần nhất mạch ta.
Tuyết Phi Sương nhìn cánh cửa Băng Tuyết vương thất, âm thầm thở dài. ...
Tuyết Phi Trác vung tay, lớn tiếng nói:
- Yêu một người không có gì sai.
Không phải Tuyết Thần trước kia cũng đã từng có giai thoại tình cảm được truyên tụng sao?
Tuyết Phương vừa suy nghĩ, vừa phát ra vây công vô cùng cường đại.
Tuyết Phi Sương không khỏi cau mày. Cô không rõ tại sao Tuyết Phi Trác lại có suy nghĩ như vậy?
Bịch bịch bịch.
Mặc dù xung quanh vang lên không ít tiếng than thở, Tuyết Phương đã thành công ngăn cản được Tiêu Dương, nhưng lúc này, chỉ có Tuyết Phương ở bên trong trận pháp mới thật sự cảm nhận được áp lực đến từ quái tài Tiêu Dương. Quyền ảnh của hắn đủ để xé rách thiên địa, chấn nát không gian.
- Tên gia hỏa này quá kinh khủng.
Tiêu Dương trong nháy mắt bắn ra hỏa hoàng, rơi vào một góc băng tuyết. Lửa hừng hực bốc lên. Thiên địa sơ khai, hỏa hoàng xuất hiện.
Bất Diệt Viêm Quyền đánh ra, ánh mắt Tiêu Dương như kiếm, quyền ảnh nhắm thẳng hạch tâm của trận pháp, là vị trí của Tuyết Phương.
Xi Vưu luyện thể, hóa thân thiên địa.
Hình ảnh này như muốn thông báo cửa lớn thứ nhất của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan đã bị phá.
Công kích đầy trời đánh sâu vào thân hình Tiêu Dương.
Đây là một ghi chép rất nghịch thiên.
Không ít người hít một hơi khí lạnh.
- Cả quá trình chỉ mất thời gian một nén nhang.
Mượn lực thiên địa giúp cơ thể cường hãn không gì phá nổi, khi một kích gõ vào cơ thể, ánh mắt bỗng lạnh nhạt nhìn băng tuyết bốn phía, cánh tay thoáng vung lên, một ngọn lửa màu xanh tím xuất hiện.
Từ lúc hỏa hoàng thiêu đốt cho đến khi Tiêu Dương huy quyền, hết thảy chỉ phát sinh trong nháy mắt. Tuyết Phương căn bản không kịp phản ứng. Lúc này chỉ cảm nhận được sự đau nhức từ tim truyền đến, nhanh chóng lan khắp toàn thân. Thân binh phòng ngự trên người Tuyết Phương đã bị đánh vỡ.
Bịch.
Thân ảnh Tuyết Phương bị đẩy lui về phía sau.
- Thiêu đốt vô tận.
Bạo tuyết ngừng lại.
Ảo giác xung quanh giống như thủy tinh rơi xuống.
Hỏa Hoàng là thứ có thể thiêu đốt mọi vật.
Cho dù ở Thần Linh cảnh địa, uy lực của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan đã giảm bớt, nhưng trận pháp này chỉ dùng để đối phó với cường giả cấp tiên nhân trở xuống,
Tiêu Dương cũng không bởi vì phá được cửa lớn thứ nhất mà khinh thường. Thậm chí tình huống căn bản không cho phép hắn thả lỏng. Trong nháy mắt cửa lớn thứ nhất tan đi, Tiêu Dương liên cảm nhận được một luồng áp bách còn mạnh hơn cửa thứ nhất xuất hiện.
Vù vù vù.
Ám khí như mưa trùng kích đến, kín không khe hở.
Tiêu Dương thất kinh, không chút do dự, cổ tay khẽ đảo, một luồng ánh sáng như kim quang tràn ngập khắp không gian. Kim Thương xuất thế.
Vô song thương quyết, Hỗn Nguyên.
Quang mang trải rộng toàn thân.
Leng keng leng keng.
Công kích như kiến xếp thành trường long lao đến Tiêu Dương.
Với thực lực của quái tài Tiêu Dương, ngay cả hai cửa đầu tiên của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan cũng không vượt qua được, tên tuổi của hắn chẳng khác nào hư danh. Khảo nghiệm chính thức vẫn còn ở phía sau. Tuyết Phi Trác âm thâm cười lạnh. Mỗi cường giả mà y chọn, người sau mạnh hơn người trước rất nhiều. Tiêu Dương càng đi sâu vào, mới có thể cảm nhận được cái gì là xuống địa ngục.
Việc Tiêu Dương phá được cửa thứ hai cũng nằm trong dự liệu của y. Tuyết Phi Trác vẫn duy trì bình tĩnh.
Cho đến lúc này, Tiêu Dương thế như chẻ tre phá được cửa thứ nhất, thần kiếm của hắn vẫn chưa được rút ra khỏi vỏ.
Kiếm tiên, một truyền thuyết khiến cho không ít người của ba nghìn thế giới nghe thấy cũng phải biến sắc.
Kiếm tu đại diện cho công kích sắc bén không gì đỡ nổi.
Bịch bịch bịch.
Từng đạo thân ảnh Thần Minh lão tổ bị chấn bay.
Tiêu Dương điểm mũi chân xuống mặt đất, như lưu tinh lướt về phía trước. Phía trước liền truyền đến tiếng gầm như hổ, sức mạnh cường thế bao phủ lại. Tiêu Dương vội huy động Kim Thương, trong chớp mắt xuất ra thiên biến vạn hóa.
Lại thêm một cửa bị phá.
Tiêu Dương thế như chẻ tre, phô bày sức mạnh của một nhân vật truyền kỳ ở Thần Linh cảnh địa. Dựa vào uy thế Kim Thương linh hoạt sắc bén, trong nháy mắt đã xông đến cửa lớn thứ hai. Kim Thương vô song đâm thẳng luân hồi, bạo phát uy thế không gì sánh kịp.
Ánh mắt mọi người xung quanh ngoại trừ khiếp sợ thì không còn thần thái nào khác.
- Quá lợi hại. Ta có cảm giác những cửa tiếp theo sẽ không thể ngăn cản được quái tài Tiêu Dương. Chính thức trấn áp được hắn chỉ có Tuyết Phi Tấn lão tổ ở cửa thứ năm mà thôi.
- Chưa chắc.
- Chẳng lẽ ngươi không biết, Tiêu Dương cho đến bây giờ còn chưa xuất ra tuyệt chiêu của hắn sao? Hắn chính là kiếm tu.
Một đạo kim quang đâm thẳng, như thần quang xuất hiện, hung hăng đâm xuyên qua sơ hở của cửa.
Vù.
Kim Thương, vô song.
Đối mặt với công kích ám khí dày đặc, Tiêu Dương đảo mắt biến ảo Kim Thương, Hỗn Nguyên nhất thức thủ hộ kim thân. Khi bắt được sơ hở, Tiêu Dương ra tay như điện, lực như lôi đình, xu thế không thể đỡ.
Nhưng thủ đoạn của Tiêu Dương cũng không ít.
Mỗi một cửa của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan đều ẩn chứa thủ đoạn công kích khác nhau, khiến người ta khó lòng ngăn cản. Gặp kẻ mạnh sẽ dùng nhu thắng cương; gặp kẻ yếu sẽ có sức mạnh vô hình nghiền ép, khiến cho đối phương tan tác. Có thể nói là một thần trận thượng cổ khó có thể cân nhắc.
- Hắn rất nhanh sẽ không chịu nổi đâu.
Tuyết Phi Trác lạnh nhạt nói. Sau cửa thứ ba, sức mạnh của các Thần Minh lão tổ đều không thua kém kim tiên linh thân. Tuyết Phi Trác cho rằng, Tiêu Dương tuyệt đối không đến được cửa thứ sáu do Tuyết Phi Vi trấn giữ.
Duy chỉ có một điều khiến cho Tuyết Phi Trác cảm thấy ngoài ý muốn chính là, tạo nghệ trận pháp của Tiêu Dương cực kỳ cao. Bằng không, hắn tuyệt đối không thể tìm ra được sơ hở của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan nhanh như vậy. Hơn nữa ra tay còn rất quyết đoán.
Thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của Tiêu Dương khiến cho mọi người xung quanh được mở to nhãn giới.
Bất Diệt Viêm Quyền, Hỏa Hoàng, Kim Thương vô song... Cơ hồ mỗi một thủ đoạn công kích đủ để cho hắn kiêu ngạo một phương. Khi các thủ đoạn này tập trung vào một người, có thể tưởng tượng được thiên phú yêu nghiệt của người đó. Quan trọng nhất chính là, thần kiếm mà mọi người mong đợi vẫn chưa được rút ra khỏi vỏ.
Như vậy, thủ đoạn của Tiêu Dương cũng không có bấy nhiêu.
Dưới ánh mắt rúng động của mọi người, Tiêu Dương đón nhận công kích như cuồng phong mưa to. Xi Vưu luyện thể trải rộng khắp cả người, khiến cho sức mạnh toàn thân Tiêu Dương như được kéo lên, không hề có chút dấu hiệu kiệt sức.
Khi đang ở cửa nhỏ thứ năm của cửa lớn thứ ba, bỗng một thanh âm vang lên.
Tiêu Dương mở to mắt, trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một chuông lớn thần bí, lóe ra ánh sáng chói mắt vô cùng. Bốn phía là ký tự thân văn, mang theo hấp lực cường đại, dùng xu thế ngàn quân ầm ầm nện xuống đỉnh đầu Tiêu Dương.
Vù vù.
Thanh âm chuông lớn không ngừng vang vọng.
Đây chính là thần binh chí bảo với lực công kích cực kỳ cường đại, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai bao trùm cơ thể người. Người bên trong sẽ không chịu nổi công kích mà sụp đổ. Đây chính là "Thần chung vô địch" trấn thủ cửa thứ ba của Bát Cửu Tuyết Huyền Quan.
Thần chung vô địch.
- Cuối cùng cũng thua bởi thần chung mà thôi.
- Nếu Tiêu Dương có thể cảnh giác mà tránh được thần chung, với thực lực của hắn, hoàn toàn có thể xông qua được cửa này. Một khi bị thân chung công kích, chính là... Cái gì...
Giọng nói đột nhiên kinh hãi. Ánh mắt của không ít người mở to vô số lần.
Hoàn toàn chấn động.
Bên trong Bát Cửu Tuyết Huyền Quan, thân chung thật lớn lại xuất hiện tiếng nứt vỡ.
Cạch.
Bên ngoài thần chung xuất hiện một cái khe, hơn nữa còn dùng tốc độ rất nhanh khuếch tán ra.
Bên trong thần chung, một thanh âm như thần minh tái thế vang lên.
- Vũ... Hoàng... chém...
Chém.
Chém.
Chém.
Âm ầm.
Ký tự thân văn trong khoảnh khắc vỡ tung, rơi xuống bốn phương tám hướng. Một gã Thần Minh lão tổ trấn thủ cửa hộc máu bay ra ngoài.
Phía trên thân chung vỡ vụn, một thân ảnh bạch y từ từ xuất hiện, tay cầm kim phủ, ánh mắt như thần, cả người phóng ra khí tức vô cùng bá đạo.