Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1189 - Chương 1196: Xé Rách

Chương 1196: Xé rách Chương 1196: Xé ráchChương 1196: Xé rách

- Tiểu Kiều, xin hãy giúp cô cô.

Thanh âm Tuyết Phi Sương run rẩy.

Cô không còn nghĩ ra biện pháp nào khác.

Tuyết Phi Trác là cường giả tối cường của Tuyết Thân nhất mạch ở Thần Linh cảnh địa, vậy mà không chịu nổi một chiêu của thần long. Những người còn lại có xông lên cũng chỉ tốn công vô ích. Cô đành phải đem hy vọng ký thác lên người Tuyết Kiều.

Mặc dù Tuyết Phi Trác chỉ là một pho tượng linh thân, nhưng linh thân bị diệt, bản tôn cũng sẽ bị ảnh hưởng nhất định. Thực lực của Tuyết Phi Trác nhất định sẽ vì linh thân bị hủy diệt mà rớt xuống. Đến lúc đó, y sẽ không còn là người mạnh nhất Tuyết Thần nhất mạch. Vị trí của y sẽ bị người khác thay thế. Phải biết rằng, Tuyết Thần nhất mạch không chỉ có sáu kim tiên. Chỉ là có sáu linh thân kim tiên tiến nhập Thần Linh cảnh địa mà thôi.

Là huynh muội nhiều năm, Tuyết Phi Sương hiểu rất rõ, một khi linh thân bị diệt, với sự cao ngạo cực đoan của Tuyết Phi Trác, vô cùng có khả năng sẽ không gượng dậy nổi.

Cô không muốn chuyện này phát sinh.

Nhưng lúc này, tim Tuyết Kiều như đã đóng băng, vết thương ngay cổ nhìn thấy mà giật mình. Ánh mắt ngơ ngác nhìn Tiêu Dương được thân quang bao trùm, dường như không nghe thấy lời nói của Tuyết Phi Sương.

Nhưng Tuyết Phi Trác lại làm cho người ta hận không thể lập tức nhìn thấy y rơi xuống địa ngục.

Không đợi Tuyết Kiều lên tiếng, một câu nói của tiểu thần long đã hoàn toàn cắt đứt hy vọng của Tuyết Phi Sương. Trừ phi Tiêu Dương tự mình lên tiếng... nhưng nhìn tình huống trước mắt thì hoàn toàn không có khả năng.

Lông mi Tuyết Kiều đột nhiên rung lên, từ từ ngẩng đầu.

- Hừ, trừ phi Tiêu Dương tự mình lên tiếng tha thứ cho y. Bằng không, người trong thiên hạ sẽ không ai cầu tình được.

Nhưng Tuyết Phi Sương cũng không từ bỏ, run giọng nói tiếp:

Cặp sừng màu vàng lóe lên quang mang sắc bén:

Huống chi, Tuyết Kiêu tận mắt nhìn thấy Tuyết Phi Trác rút đao từ trong ngực Tiêu Dương ra, tận mắt nhìn thấy gương mặt tàn ác, lãnh khốc của Tuyết Phi Trác.

- Từ lúc y quyết định ám toán Tiêu Dương, nhất định sẽ phải chịu sự hủy diệt của kiếp này.

- Ta biết, Phi Trác đại ca có chỗ sai, nhưng cô cô xin con, Tiểu Kiều, hãy vì "khắc cốt ghi tâm'...

Cô hận Tuyết Phi Trác, làm sao có thể cầu tình cho y?

Vì sao hai huynh muội lại tương phản nhau nhiều đến thế?

- Chờ một chút.

Không thể nghi ngờ, Tuyết Phi Sương luôn coi cô là người thân trong gia đình, tình cảm mỗi ngày một tăng. Chính cô cũng nợ Tuyết Phi Sương một ân tình.

Tuyết Phi Sương kinh hô: Sát khí bắt đầu khởi động trong mắt tiểu thần long.

- Giết một pho tượng linh thân đã là tiện cho y lắm rồi.

- Linh Cưu tiên sinh.

- Ô, vẫn là ta đã đến chậm một bước.

- Vũ thần, ngươi lại tới quản việc người khác?

Tiểu thần long lạnh lùng:

Vũ thần chính là Linh Cưu tiên sinh?

- Chỉ có một mình đại ca ta mới có thể chủ trì đại điển truyền thừa Tuyết Thân. Nếu như huynh ấy chết, đại điển truyền thừa không thể tiến hành rồi.

Bao gồm cả Tuyết Phi Sương.

Linh Cưu tiên sinh là một trong những Thần Minh thần bí nhất, rất ít người biết được thân phận thật sự của ông.

Không ít người giật mình.

- Chuyện này chẳng liên quan gì đến ta.

Tiểu thần long lên tiếng trước.

Một câu chấn động bát phương.

Vũ thân?

Một giọng nói đột ngột vang lên, một thân ảnh cưỡi tiên hạc bay đến.

Linh Cưu tiên sinh vượt qua hư không, đến bên dưới thần long.

- Xin hãy cứu ca ca của ta.

Tuyết Phi Sương giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, gấp giọng nói:

Tuyết Phi Trác biết Linh Cưu tiên sinh là người thừa kế Vũ thần, nhưng có một điều y không biết, Linh Cưu tiên sinh đích thật là Vũ thân thượng cổ chân chính.

Là vị thân duy nhất còn chưa mất đi trong chín đại thân thượng cổ.

Cho dù là vậy, lúc này Linh Cưu tiên sinh đứng trước tiểu thần long cũng không có thần thái bất kính, chỉ lắc đầu:

- Ta đến không phải là lo việc người khác. Ta đến đây chính là vì muốn giết Tuyết Phi Trác.

Mọi người lại khiếp sợ.

Kể cả Tuyết Phi Trác đang chịu trọng thương, không nhịn được mà khó tin nhìn Linh Cưu tiên sinh.

- Tại sao?

Tuyết Phi Sương kinh hô.

Cổ tay Linh Cưu tiên sinh khẽ đảo, thiên địa hôn ám bỗng nhiên xuất hiện một đóa Thanh Liên.

Tuyết Phi Trác thật sự không thể tha thứ được.

Ngay cả Tuyết Phi Trác cũng duy trì trầm mặc.

Ngoại trừ thứ này ra, trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.

Thiên địa hôn ám, Thanh liên tiêu tán, lôi điện nương theo mưa to đánh xuống. - Nếu các người đã từng chứng kiến qua thời đại của Kiếm Tiên, như vậy hẳn là rõ ràng. Ta giết Tuyết Phi Trác, đối với Tuyết Thần nhất mạch là lựa chọn tốt nhất.

Những lời này của Linh Cưu tiên sinh như gõ vào linh hồn của Tuyết Thần nhất mạch:

- Lão Vũ, đồ đệ của ta bị khi dễ kìa.

Kiếm Tiên tối cường không thèm đếm xỉa:

- Cho dù ta không có ở tam giới, nhưng ta vẫn luôn chú ý đến sinh tử của đồ đệ mình.

Kiếm Tiên tối cường chỉ ra một ngón tay:

- Hãy giúp ta giết chết kẻ đã thương tổn đồ nhi của ta. Đồ nhi của ta, kẻ nào thương tổn, kẻ đó phải chết. Lão Vũ, nếu lão không ra tay được, ta sẽ trở vê để giết. Tuyết Thần Sơn có thể ngăn được một kiếm của ta sao?

Tiếng cười vang lên tận trời, hư ảnh tiêu tán.

- Ta và Thanh Liên vẫn duy trì liên lạc.

Linh Cưu tiên sinh lãnh đạm nói:

- Thanh Liên được xưng là người gân ngang bằng nhất với Long Thần đại nhân, các ngươi không nên khiêu khích thần thông của hắn.

Tinh thân chấn động thật mạnh.

Kiếm Tiên tối cường.

Có người kinh hô lên.

- Đó chính là... Kiếm Tiên tối cường?

Cho dù chỉ là một đạo hư ảnh, nhưng kiếm ý lại kinh người.

Bên trên Thanh Liên phóng ra một hư ảnh, tay câm bầu rượu, hớp một hớp, sau đó nhảy dựng lên, ánh mắt thoáng nhìn, kiếm ý vô cùng vô tận bao trùm cả một mảnh thiên địa.

Y đã thương tổn người kế thừa của hai cường giả mạnh nhất trong thiên địa. Long Thần đại nhân và Kiếm Tiên tối cường.

Long Thần đại nhân đã mất, nhưng Kiếm Tiên tối cường tùy thời có thể trở về.

Tuyết Phi Sương cũng là người chứng kiến được thời đại của Kiếm Tiên tối cường. Cô biết rõ, nếu để Kiếm Tiên tối cường ra tay, sợ rằng Tuyết Thân nhất mạch sẽ gặp tao ngộ, bất luận kẻ nào cũng không giữ được. Duệ khí của Kiếm Tiên tối cường không người nào có thể ngăn cản.

- Tuyết Phi Trác, giao ra truyên thừa chi tâm.

Linh Cưu tiên sinh nhìn Tuyết Phi Trác, lạnh nhạt nói:

- Đại điển truyền thừa Tuyết Thần sẽ do ta chủ trì.

Gương mặt Tuyết Phi Trác co quắp lại, cả người không thể nhúc nhích, ánh mắt xẹt qua sự không cam lòng.

- Ngươi vẫn không hối hận.

Linh Cưu tiên sinh thở dài:

- Ngay từ đầu ngươi đã sai lầm rồi. Ngươi cho rằng Tiêu Dương thật sự không đối phó được ngươi? Nếu hắn ra tay, Tuyết Thần cung điện chỉ sợ máu chảy thành sông. Mọi người đều chấn động.

Tiểu thần long cũng đã nói qua, và bây giờ Linh Cưu tiên sinh lại đề cập đến. Lúc này, mọi người cũng không ai nghi ngờ, ánh mắt nhìn Tiêu Dương không khỏi phức tạp. Thậm chí còn có người cảm thấy hối hận, thâm mắng chính mình.

Nhưng sự cao ngạo đến cực đoan của Tuyết Phi Trác đã đạt đến trạng thái điên cuồng. Y dữ tợn cười lớn:

- Trừ phi ta tự mình chủ trì đại điển truyền thừa, nếu không ta tuyệt...

Âm.

Giữa không trung, một trảo của tiểu thần long cắm thẳng vào ngực Tuyết Phi Trác.

Không cho y nói ra chữ cuối cùng.

Tiểu thần long không muốn nghe giọng nói đó nữa.

Vù.

Thần long vẫy đuổi, âm âm quét về phía thân hình Tuyết Phi Trác. Đột nhiên, ngón tay đeo nhẫn của Tuyết Phi Trác bị nổ nát. Một cục đá thánh khiết lập tức bị tiểu thân long chụp lấy đưa cho Linh Cưu tiên sinh.

Vù vù.

Sấm sét lại hiện ra, long trảo của tiểu thần long tiếp tục giáng xuống, trong chớp mắt xé rách Tuyết Phi Trác, máu tươi bắn tung tóe, nhiễm đỏ cả một mảnh thiên địa.

Cảnh tượng này khiến mọi người nhìn thấy mà giật mình.

Tuyết Phi Sương cảm giác trong lòng đau đớn vô cùng, gương mặt thống khổ, thân hình lui về sau vài bước.

Linh Cưu tiên sinh tiếp nhận truyền thừa tri tâm, nhất thời nắm bắt được tin tức, không khỏi than thầm:

- Tuyết Phi Trác thật sự đã đi lâm đường ngay từ ban đầu. Đại điển truyền thừa căn bản không cần xóa đi trí nhớ.

Nghe xong, thân hình Tuyết Phi Sương không khỏi chấn động lần nữa.

Hai hàng nước mắt chảy xuống.

Lần này thì không thể trách ai được nữa rồi.

- Việc này còn chưa hết.

Lúc này thanh âm tiểu thần long một lần nữa vang lên, ánh mắt lãnh khốc ẩn chứa sát khí vô tận.

Tất cả mọi người của Tuyết Thần nhất mạch đều run lên.

Chưa ai quên câu nói của tiểu thần long. Nếu Tiêu Dương không còn sống, Tuyết Thần nhất mạch sẽ phải chôn cùng.

Nhưng sinh tử của Tiêu Dương lúc này còn chưa biết.

Mọi người đều nhìn Tiêu Dương. Tiểu thần long đã thả ra một luồng quang mang bao phủ thân hình Tiêu Dương.

Lúc này, Linh Cưu tiên sinh khẽ cau mày nhìn Tiêu Dương, cảm nhận được khí tức cực kỳ yếu ớt, trong lòng không khỏi trâm xuống.

Tuyết đao xuyên tim không phải thương thế bình thường. Thậm chí, đối với người bình thường mà nói, đây căn bản không được gọi là thương thế, mà là phải chết.

- Hy vọng Thần Thánh Chi Tâm của Long Thần đại nhân có thể cứu Tiêu Dương trở về.

Tiểu thần long thì thào.

- Ở đây có ta, ta cam đoan sẽ không để cho bất luận kẻ nào chạm vào một cọng lông của Tiêu Dương.

Linh Cưu tiên sinh đột nhiên ngẩng đầu nhìn tiểu thần long, do dự một chút rồi nhắc nhở:

- Nếu như ngươi còn không rời khỏi, sợ rằng sẽ bị quy tắc giết chết.

Tiểu thần long đã vận dụng sức mạnh mà Thần Linh cảnh địa không cho phép.

Sau khi sức mạnh của tiểu thần long được thức tỉnh, mưa to sấm sét đã tự thành một mảnh thiên địa, tạm thời chống đỡ quy tắc Thần Linh cảnh địa. Nhưng đây là một hành động cực kỳ nguy hiểm. Nếu không cẩn thận, tiểu thần long sẽ bị quy tắc Thần Linh cảnh địa giết chết.

Đồng thời, để duy trì mảnh thiên địa này, tiểu thân long phải sử dụng sức mạnh khổng lồ để chống đỡ.

Nó mới xuất thế thời gian không dài, khó có thể chống đỡ quá lâu.

Ánh mắt nhìn thoáng qua Linh Cưu tiên sinh.

- Nếu như hắn có việc, cho dù ta chết cũng sẽ xuất hiện, hủy diệt Tuyết Thần cung điện.

Thân hình trăm thước của tiểu thần long quay vòng trong không trung, nương theo một tiếng rông ngâm, sau đó hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong cơ thể Tiêu Dương, thuận thế tiến nhập vào chén bể nhận chủ.

Sức mạnh của tiểu thần long đã thức tỉnh, nó không thể xuất hiện bên trong Thần Linh cảnh địa.

Ở bên trong chén bể nhận chủ, nó một lần nữa khôi phục diện mạo đứa trẻ mới sinh, hơi thở yếu ớt, mơ màng ngủ say.

Mưa to sấm sét biến mất, cả bầu trời lại xuất hiện tuyết trắng.

Nhưng cục diện này duy trì chưa được vài phút đã một lần nữa trở nên hôn ám.
Bình Luận (0)
Comment