Chương 1200: Cửu kiếp đỉnh phong
Chương 1200: Cửu kiếp đỉnh phongChương 1200: Cửu kiếp đỉnh phong
Sắc mặt vị bác sĩ biến ảo. Khí thế phát ra từ trên người đám người Phú Xuyên Long không giống người bình thường. Sợ rằng hai cô gái kia có được bối cảnh kinh người, lúc này nhịn không được muốn quật cho mình một bạt tai. Sớm biết như thế, thái độ vừa rồi của mình sẽ tốt hơn một chút, sẽ không phải bị...
Vị bác sĩ cũng nằm trong ban lãnh đạo cao tầng của bệnh viện, cho nên hiểu rất rõ tình hình kinh doanh của bệnh viện.
Mấy năm nay,'chữ thập đỏ' màu đen xuất hiện không ít. Bệnh viện này cũng nằm trong hàng ngũ đó.
Vốn muốn dựa vào cô gái 'đã chết đột nhiên sống lại" này làm quảng cáo cho bệnh viện. Bây giờ xem ra, Sợ rằng ăn trộm gà không được lại còn mất nắm gạo.
Một câu nói của Lam Hân Linh, trực tiếp đóng cửa bệnh viện, bất luận là thật hay giả, cũng khiến cho vị bác sĩ có chút kinh ngạc.
Nhưng sự thật lại càng thêm tàn khốc. chưa đầy ba ngày, trên báo Minh Châu bất ngờ có tên bệnh viện kia, bất quá cũng chỉ là nghi ngờ bán thuốc kém chất lượng mà bị đóng cửa.
Trên con đường quốc lộ, một chiếc xe màu đỏ chạy nhanh về phía trước.
Lam Hân Linh mấy lần muốn nói nhưng lại thôi, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm Quân Thiết Anh.
Đùng.
Kiếm chi Thanh Liên đang phát ra chút ánh sáng cuối cùng, ngăn cản kiếp lôi oanh kích. Tiếng xé gió không ngừng chấn triệt thiên địa hôn ám. Khi một thanh kiếm rơi xuống đất, bên dưới, thần sắc Tiêu Dương cũng ngưng trọng vô cùng. Thương thế trước ngực của hắn nhờ có Thần Thánh Chi Tâm mà đang khôi phục, lúc này đang vận chuyển Xi Vưu luyện thể, chịu sự điều khiển của Tiêu Dương.
Một cơn gió thổi qua, Quân Thiết Anh không tự chủ được mà rùng mình một cái.
Cường đại khiến người ta phải khiếp sợ.
- Anh ấy sẽ không có việc gì chứ?
Hồng vân kiếp lôi không phải lần đầu tiên hắn gặp, cũng đã có kinh nghiệm ứng phó. Nhưng kiếp lôi cấp bậc càng cao, uy lực sẽ càng lớn. Hôm nay hắn lại đang bị thương, ứng phó cũng sẽ không dễ.
- Kỳ thật thì tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Tốc độ hấp thu và luyện hóa kiếp lôi tăng lên mấy lần. Thân hình vốn căng lên như bong bóng dần dần khôi phục lại bình thường.
Quân Thiết Anh lẩm bẩm, ánh mắt hiện lên sự lo âu.
Quân Thiết Anh hiểu suy nghĩ của Lam Hân Linh, đồng thời cũng biết được tình huống của mình ở bệnh viện, lúc này chỉ biết cười khổ lắc đầu. Cô chỉ cảm thấy mình giống như ngủ, hơn nữa còn trải qua một giấc mộng vô cùng chân thật. Trong mơ, cô nhìn thấy Tiêu Dương bị trọng thương.
Bên trong cung điện Tuyết Thần, đạo lôi kiếp thứ sáu nện xuống, quang mang hỏa sắc chiếu sáng cả thiên địa.
Ngân Hoàng cũng có linh. Nếu không, sẽ không trung tâm hộ chủ như vậy.
Trong cơ thể, hàn khí dường như yên tĩnh đã lâu đột nhiên có dấu hiệu ngo ngoe trỗi dậy. Nhưng sau khi Quân Thiết Anh định thần lại, luông hàn khí này rất nhanh biến mất.
Kiếm trong tay một kiếm khách chẳng khác nào tính mạng thứ hai. Lúc này, khi Tiêu Dương nhìn thấy một thanh Thiên Hoàng kiếm rơi xuống, trong lòng quặn đau. Nhưng hắn lại không thể lựa chọn. Hắn không thể để Thiên Hoàng thần kiếm hy sinh một cách vô ích, nhất định phải tranh thủ thời gian mà Thiên Hoàng thần kiếm đã lấy về cho hắn, luyện hóa kiếp lôi đang tàn phá bên trong cơ thể. Một khi tiêu trừ được luồng sức mạnh này, kiếp lôi kế tiếp, Tiêu Dương có lòng tin sẽ chống lại được. Thậm chí còn dùng nó để rèn luyện khí lực.
Tiêu Dương cũng không dám lơi lỏng.
Tiêu Dương nhìn một thanh Thiên Hoàng thần kiếm rơi xuống, trong lòng không nhịn được cơn đau. Nếu không có Thiên Hoàng thần kiếm, sợ rằng hắn đã sớm phi hôi yên diệt. Thần binh nhận chủ đều có linh, nhưng để có thể hóa thành hình người như Kim kiếm thì rất ít xuất hiện trên thế gian. Hoặc có thể nói, cấp bậc của Kim kiếm đã vượt qua thần binh chí bảo siêu việt.
Một khắc Tiêu Dương ngồi dậy, kỳ thật đã khiến không ít người chấn động.
Bầu trời hôn ám, khí tức màu đỏ vô cùng áp lực.
- Ngân Hoàng, trở vê.
Bịch bịch bịch.
Hồng vân thiên đố, có đôi khi mấy trăm năm, thậm chí ngàn năm cũng chưa xuất hiện một lần.
Đối với tu thể giả mà nói, mỗi một lần độ kiếp, kiếp lôi luyện thể là quá trình không thể thiếu.
Thiên tài trong thiên hạ nhiều như sao trên trời, tuy hắn đôi lúc cũng có gặp kỳ ngộ, nhưng đa phần là dựa vào sự kiên trì và cố gắng của hắn.
Xác suất này khiến người ta không thể vừa mắt. Hỏi sao Tiêu trạng nguyên lại không giận.
Nhưng lại xảy ra lần thứ hai trên người hắn.
Khi kiếp lôi thứ sáu đánh xuống, Thiên Hoàng thần kiếm trên đỉnh đầu Tiêu Dương đã không còn đến một trăm.
Một tiếng quát nhẹ của Tiêu Dương vang lên. Gần một trăm Thiên Hoàng thần kiếm còn thừa trên đỉnh đầu nhất thời hóa thành từng đạo lưu quang, rơi thẳng xuống mặt đất, phát ra tiếng ong ong.
- Lão tặc thiên.
Tiêu Dương nhướng mắt, ánh mắt hiện lên sự tức giận.
Kiếp lôi thứ bảy nổi lên, thiên địa không gió, tất cả mọi người đều ngừng hô hấp.
Hắn vốn là một tên yêu nghiệt nghịch thiên.
Thậm chí mọi người còn sinh ra một ý niệm trong đầu, hồng vân lôi sắc Nhân Thần Ma nghe thấy đều biến sắc, nhưng trong mắt quái tài Tiêu Dương, chỉ cần hắn duy trì được trạng thái đỉnh phong, căn bản chẳng chút sợ hãi.
Khi bị tuyết đao đâm ngực, ai cũng nghĩ hắn sẽ chết. Nhưng trong thời gian ngắn lại khôi phục lại được. Hơn nữa còn ngồi dậy vận khí, nhanh chóng đối mặt với hông vân kiếp lôi. Điều này đối với bất luận kẻ nào cũng là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Thế mà quái tài Tiêu Dương lại làm được.
Bây giờ còn hại hắn tiêu hao hết chín phân mười Thiên Hoàng thần kiếm.
- Hồng vân thiên đố, đố ky cái đầu ông đấy.
Tiêu Dương nhịn không được mắng một câu.
Lúc này, sức mạnh kiếp lôi trong cơ thể Tiêu Dương đã được luyện hóa gần hết. Vết thương trước ngực cũng đã được Thần Thánh Chi Tâm chữa trị. Sức mạnh kiếp lôi được Tiêu Dương chuyển thành thành sức mạnh cho cơ thể, cả người một lần nữa tràn ngập sức mạnh mênh mông, liền trừng mắt nhìn hồng vân thiên đố trên bầu trời.
Một lần nữa, bộ dạng hăng hái vốn có của hắn lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Nộ chỉ trời cao, không chút sợ hãi.
Bịch.
Kiếp lôi thứ bảy đã đánh xuống.
Tựa như hủy diệt thiên địa, khí thế càng thêm kinh người.
- Tiền đồ của người này sẽ vô lượng.
- Dám đối kháng với hồng vân kiếp lôi, quả thật không thể tưởng tượng được.
- Không hổ danh là quái tài Tiêu Dương.
- Thành công rồi.
Hồng vân thiên đố sau khi bị Thiên Hoàng thân kiếm của Tiêu Dương ngăn cản một nửa. Về sau Tiêu Dương thức tỉnh, trực tiếp kích phát lửa giận, dùng tư thái mãnh liệt đối kháng kiếp lôi. Rất nhanh, hồng vân lôi kiếp chấm dứt, thiên địa hôn ám một lần nữa khôi phục lại sự yên tĩnh.
Kiếp lôi thứ tám, kiếp lôi thứ chín.
Quái tài Tiêu Dương quả thật rất cường đại.
Hồng vân kiếp lôi.
Khi hắn hôn mê còn không lấy được mạng của hắn, bây giờ hắn đã tỉnh, đừng mơ lấy mạng của hắn.
Bất Diệt Viêm Quyền trực tiếp đánh nát một đạo kiếp lôi này.
Trên thực tế, mọi người cũng không biết, hôm nay Tiêu Dương độ kiếp cũng chỉ là Tâm Lôi thất kiếp. Nhưng sức mạnh của hắn đủ để so sánh với Tâm Lôi cửu kiếp đỉnh phong. Mặc dù hồng vân lôi kiếp mạnh mẽ, nhưng chưa chắc hắn đã không chống cự được.
Thân hình Tiêu Dương tản ra khí thế vô cùng cường đại.
Khi đạo kiếp lôi nổ nát, đồng thời có một bộ phận tiến nhập vào cơ thể Tiêu Dương, được Tiêu Dương hấp thu và luyện hóa. Người tu hành độ kiếp cũng sẽ gặp hiện tượng kiệt sức. Hơn nữa, kiếp lôi càng vê sau thì sức mạnh lại càng mạnh. Tỷ lệ tử vong sẽ gia tăng mãnh liệt. Nhưng Tiêu Dương lại dựa vào Xi Vưu luyện thể rèn luyện cơ thể của mình, đem sức mạnh kiếp lôi chuyển hóa thành sức mạnh bản thân, ngạnh kháng thừa nhận từng đạo kiếp lôi một. Lúc này, trạng thái cơ thể của Tiêu Dương lại khôi phục rất tốt.
Chỉ cần sức mạnh không vượt quá tâm tay của hắn, hắn có thể tùy ý đối kháng kiếp lôi.
Đùng, đùng, đùng.
Quyền ảnh và kiếp lôi va chạm nhau giữa không trung, trong khoảnh khắc vang lên tiếng xé gió chói tai. Khí thế cuồng bạo quét ngang xung quanh, khiến cho mọi người không khỏi lui về phía sau, đồng thời hít một hơi khí lạnh.
Âm ầm ầm.
Bất Diệt Viêm Quyền thức thứ năm, Chích thủ già thiên.
Một quyên cực mạnh.
Quyền ảnh chém ra.
Tiêu Dương đương nhiên sẽ không để cho kiếp lôi tùy ý quấn thân. Tương Thần lão nhân và Đan Thần lão nhân nhìn nhau, lắc đầu cảm thán.
- Con biết, hắn nhất định sẽ vượt qua cửa ải khó khăn này.
Tiêu Nhu Y mừng rỡ.
- Đằng.
Lúc này, băng giá trên gương mặt Tuyết Kiêu như đã hòa tan, vui mừng mà khóc, tảng đá lớn trong lòng như rơi xuống, vừa định xông lên, lập tức bị Linh Cưu tiên sinh ngăn lại:
- Đừng qua, kiếp lôi còn chưa chấm dứt.
Còn chưa chấm dứt?
Thần sắc mọi người không khỏi chấn động.
Tất cả đều ngẩng đầu nhìn phía trên.
Quả nhiên, mặc dù chín đạo kiếp lôi đã đánh xuống, nhưng hồng vân lôi kiếp trên bầu trời vẫn chưa có dấu hiệu tiêu tán, từ từ chuyển biến, quang mang màu tím bắt đầu cắn nuốt màu đỏ.
- Tử vân lôi kiếp.
Có người kinh hô.
Tử vân so với hồng vân thì thấp hơn một cấp độ, nhưng lại cực kỳ hiếm thấy. Đương nhiên, tử vân lôi kiếp lại phát sinh trên người quái tài Tiêu Dương, mọi người cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Điều khiến bọn họ khiếp sợ chính là, Tiêu Dương vừa mới độ một kiếp, hiện tại lại độ kiếp tiếp theo, chẳng phải cảnh giới trước đây của hắn bất quá chỉ là Tâm Lôi thất kiếp?
Tâm Lôi thất kiếp quét ngang chư thần, ngạo nghễ thiên hạ. Điều này khiến cho mọi người không tự chủ được mà hít một hơi khí lạnh.
Ngửa mặt lên trời thét dài.
Tiêu Dương dường như đang phóng thích sức mạnh mênh mông trong cơ thể mình.
Hồng vân kiếp lôi đã qua, thực lực cảnh giới Tiêu Dương đã tăng lên, đến Thất Lôi bát kiếp. Lúc này lại bắt đầu nghênh đón tử vân kiếp lôi.
Đã trải qua hai lần hồng vân lôi kiếp, đối với Tiêu Dương mà nói, tử vân lôi kiếp bất quá chỉ là chuyện vặt.
Ba đạo lôi kiếp bổ xuống. Tiêu Dương liên dùng sức mạnh cơ thể chống lại. Hắn không tiếc hết thảy cũng muốn rèn luyện nhục thể của mình thật hoàn mỹ, hướng đến mục tiêu nhục thân thành tiên.
Lại một trận lôi kiếp trôi qua.
Tiêu Dương khoanh chân ngồi xuống, thân hình đây máu nhưng khí thế cả người liên tiếp tăng lên. Rất nhanh, cả thiên địa đều tràn ngập sức mạnh của Tiêu Dương.
Ngửa đầu hô một tiếng, trong nháy mắt băng sơn địa liệt, kiếp vân tiêu tán.
Tiêu Dương nhảy lên, nắm tay đánh xuống.
- Tâm Lôi cửu kiếp đỉnh phong.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ