Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1197 - Chương 1204: Các Người Nhất Định Phải Đến

Chương 1204: Các người nhất định phải đến Chương 1204: Các người nhất định phải đếnChương 1204: Các người nhất định phải đến

Kiếm tu chính thống, duy chỉ có mình Chư Cát tôi!

Chư Cát Ngọc Đường!

Đó là tên của người đàn ông áo bào bạc, trên lưng mang kiếm, toàn thân dày đặc kiếm uy.

Lúc nhắc đến "Kiếm tu", giữa mày của Chư Cát Ngọc Đường lộ ra khí thế sắc bén, có sự cao ngạo vì "tất cả kiếm tiên trong thiên hạ đều xuất thân từ Chư Cát".

- Quái tài Tiêu Dương.

Chư Cát Ngọc Đường lạnh lùng nói.

- Truyên thừa kiếm tiên mạnh nhất vốn thuộc về Chu Cát gia tôi. Chuyến đi cung điện Tuyết Thần này, Chư Cát Ngọc Đường tôi chắc chắn phải bắt Tiêu Dương giao Thanh Liên Kiếm Ca ra. Ngoại trừ Chư Cát kiếm tông tôi ra, trong thiên hạ không ai có tư cách truyền thừa Thanh Liên Kiếm Ca, Tiêu Dương, càng không thể được.

Lúc này Lôi Bình không kìm được bật cười.

Từ hành động lỗ mãng xông vào phạm vi trăm dặm của cung điện Tuyết Thần của Lôi Thần mạch đã thể hiện rõ thái độ của Tam Xích Thần Minh Điện.

- Các người muốn khơi đống tro tàn, tôi lại muốn dập tắt hoàn toàn hy vọng của các người, có vùng vẫy cùng vô ích.

- Tôi rất mong chờ, Kiếm Tiên Linh Thân sáng chói nhất Chư Cát kiếm tông sẽ giáo huấn cho tên kiếm tu man di kia như thế nào. Đi thôi! Còn bảy ngày nữa, ai có việc nấy.

Sắc mặt Chư Cát Ngọc Đường lạnh nhạt, ánh mắt hơi lạnh.

- Địa Cầu không có Kiếm tông.

- ĐII

- Nghe nói lão tổ Chư Cát kiếm tông các anh giống như quái tài Tiêu Dương kia, đều đến từ Địa Cầu, không biết có quan hệ gì không?

Một mũi kiếm phá không, đánh tan một huyễn trận của một phương.

Lôi Bình cười ha hả.

Nghe vậy, đầu mày Chư Cát Ngọc Đường hơi nhíu lại, lạnh lùng nói.

- Dư nghiệt kiếm tông lại xuất hiện một nhân vật thiên tài.

Cho dù là Lôi Bình hay Chư Cát Ngọc Đường đều là cường giả trong Tam Xích Thần Minh Điện, cũng là hai người có Kim Tiên Linh Thân có danh tiếng của Ma Môn lần này. Hơn nữa, một người của Lôi Thần mạch, một người là kiếm tiên nổi danh bởi chiến đấu. Thực lực của hai người này chắc chắn là không yếu.

Lời vừa dứt, bóng dáng khôi ngô của Lôi Bình xông về một hướng phá không lao đi. Các cường giả Lôi Thần mạch sau lưng gã cũng theo sát. Bóng dáng của đám người này đi đến đâu, dường như xung quanh đều có ánh sáng lôi điện cường liệt vây quanh, vô cùng chói mắt, đồng thời cũng tản ra sức phá hoại cường đại, mạnh mẽ đánh tan trận pháp xung quanh.

Thực lực của Ma Môn đã bành trướng chưa từng thấy!

Thần kiếm xeẹt qua bầu trời quay về, rơi vào trong vỏ kiếm. Bóng dáng Chư Cát Ngọc Đường nhoáng lên như làn gió, sau lưng, những bóng dáng của Chư Cát kiếm tông ai nấy đều tản ra khí tức vô cùng cường đại.

- Bảy ngày sau, anh sẽ đích thân đến đón em.

- Chuẩn bị cho tốt đi.

Tiêu Dương tạm biệt Tuyết Kiều rồi cùng với Linh Cưu tiên sinh rời khỏi Băng Tuyết vương thất.

Cung điện Tuyết Thần, trước cửa Băng Tuyết vương thất.

- Tiêu Dương.

Chư Cát Đường Ngọc và Lôi Bình chẳng qua chỉ là hai trong số rất nhiều thế lực. Trong phạm vi một trăm dặm quanh Tuyết Thần sơn mạch hiện nay, các thế lực như vậy, phân bố khắp nơi. Chẳng những thế, chúng đánh thẳng vào một đường, không chút kiêng ky. Thủ hộ giả của mạch Tuyết Thần chỉ có thể lui và lui, để lại đủ loại trận pháp để thử cản trở bước tiến của những thế lực này.

Tiêu Dương ngẩn người ra, rồi tỏ rõ quan điểm.

- Chiến dịch bảy ngày sau, con thấy sao?

Linh Cưu tiên sinh dừng bước, vẻ mặt bình tĩnh hỏi.

Đôi mắt Tuyết Kiều nhìn chằm chằm Tiêu Dương.

Cả đoạn đường không nói gì.

Trong lòng Tiêu Dương vẫn ngại ngùng vì lúc ở ven hồ của thế giới Vô Tận Phong Sa mình đã thề là sẽ không náo loạn cung điện Tuyết Thần, kết quả là vẫn làm khiến Tiêu Dương đem cảm giác ngượng ngùng như đi ăn trộm bị bắt quả tang đi theo bên cạnh Linh Cưu tiên sinh.

Gió lạnh thổi qua, băng xuyên tuyết trên mặt đất.

Tiêu Dương mỉm cười nhìn Tuyết Kiều.

Tuyết Phi Sương nói.

- Trong bảy ngày này Tuyết Kiều phải tiến hành giai đoạn đầu tiên của Đại điển truyền thừa Tuyết Thần. Ngâm mình trong Thánh Tuyết Thần Thủy, sau khi ngâm trong Thánh Tuyết Thần Thủy này rồi mới có thể bước lên chỗ truyền thừa. Cho nên trong bảy ngày này, tôi sẽ ở cạnh Tuyết Kiêu không rời. Phi Tấn và Phi Vi cũng sẽ thủ trước cửa Băng Tuyết vương thất, cho dù là ai cũng không được tiến vào quấy nhiễu Tuyết Kiều.

Đại điển truyền thừa Tuyết Thần đã ở trước mắt, thân là người nhận truyền thừa Tuyết Thần, dĩ nhiên cũng phải chuẩn bị cho việc truyền thừa. Trọng điểm của cả Đại điển truyền thừa Tuyết Thần hiển nhiên là Tuyết Kiều!

- Chỉ có thể thành công, không thể thất bại.

- Đúng, chỉ có thể thành công, không thể thất bại.

Linh Cưu tiên sinh đột nhiên thở dài nói một câu.

- Vì thế lực Thần Linh chúng ta đã không thể tiếp tục thua được nữa!

Linh Cưu tiên sinh đứng chắp tay sau lưng, ánh mắt nhìn lên bầu trời.

- Ta chỉ nói với một mình con thôi, theo phán đoán của ta, thực lực của Ma Môn, đã mạnh hơn Thần Linh chúng ta gấp mấy lần.

Vẻ mặt Tiêu Dương chấn động, ánh mắt mở to nhìn Linh Cưu tiên sinh.

- Điều này con không cần phải nghi ngờ. Linh Cưu tiên sinh nói,

- Con phải chuẩn bị đầy đủ tâm lý, đây là một trận ác chiến! Chúng ta không thể thua, thua rồi, Tuyết Thần không thể nào quay lại được nữa, tương đương với việc thế lực Thần Linh tổn hại mất một sức mạnh cường đại có thể mang tính quyết định cuối cùng của trận chiến. Hơn nữa, sĩ khí của thế lực Thần Linh ta sẽ bị đánh tan.

Linh Cưu tiên sinh nói.

- Ừm, việc này không liên quan gì đến con. Dù thế lực Ma Môn có mạnh cũng không thể nào lập tức nuốt trọn được thế lực Thần Linh ta. Nhiệm vụ duy nhất của con hiện nay là bảy ngày sau, bảo vệ Tuyết Kiều!

Linh Cưu tiên sinh thu lại cảm xúc.

†r

- Đối kháng với Ma Môn, thứ chúng ta có thể dựa vào nhất là thiên thời địa lợi. Dù nói thế nào, chiến trường chúng lựa chọn cuối cùng cũng là đất của Thần Linh chứ không phải Vô Tận Ma Vực của chúng.

Tiêu Dương thầm thở dài, vẻ mặt lóe lên tia kiên định, chậm rãi gật đầu.

- Nếu chỉ là những sức mạnh này, liên minh chư thần ta mời vài vị cường giả Thần Linh cổ vẫn có thể liều mạng phân cao thấp với Ma Môn. Có điều, trong Ma Môn, sức mạnh lớn nhất là Điện chủ Tam Xích Thần Minh Điện hiện nay, danh xưng Đại Thần Chủ! Nghe đồn y đã vượt qua Kim Tiên chi cảnh.

- Vượt qua tiên?

Đôi mắt Tiêu Dương chấn động, lộ ra vẻ mặt khó kìm nén được.

- Hiện nay người duy nhất có thể khiến Đại Thần Chủ kiêng ky, e chỉ có sư phụ con.

Linh Cưu tiên sinh nói.

- Kiếm tiên mạnh nhất, thực lực của ông ấy cũng đã vượt qua Kim Tiên từ lâu.

- Ta nói với con chuyện này, có lẽ con đã hiểu ý ta.

Vẻ mặt Linh Cưu tiên sinh trịnh trọng nói.

- Ở Thần Linh Cảnh Địa, tất cả mọi người chỉ có thể phát huy thực lực dưới Tiên nhân, chúng ta vẫn còn có thể liêu mạng. Nhưng chỉ cần rời khỏi Thân Linh Cảnh Địa, trận mưa máu thật sự mới đến. Tuy vậy chiến hỏa có lẽ sẽ không cách nào lan đến Địa Cầu. Con phải tranh thủ thời gian, khơi dậy tiềm năng lớn nhất của mình. Ta luôn tin tưởng con có thể gánh vác hy vọng cuối cùng của Thần Minh.

Vẻ mặt Linh Cưu tiên sinh càng nghiêm túc.

- Nhưng hắn vẫn chưa mạnh nhất.

- Thần Linh Cảnh Địa hiện nay chỉ có một Linh Thân là Xích Lượng Thiên thôi. Xích Lượng Thiên bề ngoài là một thiên tài Thần Linh, nhưng hắn đã là đệ nhất cường giả Ma Môn từ lâu lắm rồi! Thực lực thật sự của hắn, e là đã bước vào hàng ngũ đỉnh phong Kim Tiên.

- Thực lực chính của Ma Môn nằm ở Tam Xích Thần Minh Điện, Phong Thần, Lôi Thần. Thực ra, ta nghi ngờ hai người bạn già năm đó vẫn còn. Thực lực của hai người này cũng không thua gì ta. Ngoài ra, có hai người mạnh nhất Ma Môn, một, Xích Lượng Thiên!

Linh Cưu tiên sinh ngưng trọng nói.

- Ta không nói với họ, chẳng qua vì không muốn đả kích lòng tự tin của thế lực Thần Linh ta. Còn con sớm muộn gì cũng phải gánh vác trọng trách cuối cùng, con cần phải nhận rõ tình thế.

Nhiệm vụ duy nhất! - Tiêu Dương thề sẽ bảo vệ truyên thừa Tuyết Thần.

Tiêu Dương nhấn mạnh từng chữ một, vẻ mặt nghiêm túc.

- Đúng rồi, còn một việc nữa.

Linh Cưu tiên sinh nói.

- Ta nghĩ, có lẽ liên quan đến con.

- Chuyện gì?

Tiêu Dương lập tức tò mò hỏi.

- Con được truyên thừa Thanh Liên, chắc chắn là đệ tử mạch Kiếm tôn Địa Cầu nhỉ.

Linh Cưu tiên sinh hỏi.

- Địa Cầu bây giờ, thực lực của mạch Kiếm Tôn như thế nào?

Tiêu Dương ngẩn ra, vẻ mặt buồn bã lắc đầu.

- Kiếm Tông đang ở trong thời kỳ xây dựng lại.

- Thật sự không ngờ, mạch Kiếm tôn năm đó làm chấn động của Thần Linh Cảnh Địa, giờ lại rơi vào cảnh này.

Linh Cưu tiên sinh thở dài một tiếng.

- Con cũng biết, năm đó dưới sự dẫn dắt của Thanh Liên, mạch Kiếm tôn không chỉ đứng đầu giới tu hành Địa Cầu, thậm chí còn là một trong những sức mạnh lớn có thể so với Tam Xích Thần Minh Điện! Có thể nói là như mặt trời ban trưa, uy chấn thần linh. Đặc biệt là sư phụ con, lúc đó có thể nói là vô cùng kiêu ngạo, đi tới đâu, Thân Phật đều phải nhường đường đến đó.

- Có điều, sau khi sư phụ con đi vào chỗ đó, nhiều năm không truyền ra tin tức, mạch Kiếm tôn, hoặc cũng có thể vì biến cố Tam Xích Thần Minh Điện bị Ma Môn xâm chiếm mà lâm vào đại nạn.

Linh Cưu tiên sinh trâm giọng nói.

- Nhưng với thực lực mạch Kiếm tôn năm đó, cho dù Ma Môn có muốn đối phó với mạch Kiếm tôn, chỉ dựa vào thực lực của chúng ở Địa Cầu chắc chắn không thể nào làm được. Đáng tiếc, cuối cùng Mạch Kiếm Tôn vẫn bị hủy diệt trong một đêm.

Đồng tử Tiêu Dương chấn động.

- Con chỉ nghe tiền bối Kiếm Tông nói năm đó các cường giả Kiếm Tông đều bị trúng độc thần bí. Sư thúc biết nguyên nhân cụ thể sao?

- Ta đang định nói với con chuyện này.

Linh Cưu tiên sinh nhấn mạnh từng chữ.

- Vì Kiếm Tông năm ấy có một phản đồ! Hơn nữa còn là một chi cường đại của Kiếm Tông năm ấy! Vào lúc địa vị của Kiếm Tông đang bấp bênh, chúng đã phản bội, hạ kịch độc, hơn nữa còn trong ứng ngoại hợp với các Thế gia Hộ Long đã quy thuận Ma Môn. Trong vòng một đêm, Mạch Kiếm Tôn vô cùng cường đại đã gặp phải tan nạn.

- Họ của chúng là "Chư Cát"!

Cung điện Tuyết Thần, trong một đỉnh núi cao tận mây xanh!

Một bóng dáng lướt đến đỉnh núi, bạch y trắng tuyết, vô cùng chói mắt.

- Bảy ngày này, mình sẽ ở đây, tĩnh tâm chờ đợi. Ánh mắt Tiêu Dương liếc nhìn xung quanh, tuyết trắng xóa, thỉnh thoảng có một vài mầm chen đầu lên muốn xuyên qua lớp băng để vươn ra thế giới.

Lúc này ý chí chiến đấu mãnh liệt trong lòng Tiêu Dương hoàn toàn thu liễm lại, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt không chút gợn sóng, ngồi khoanh chân dưới đất.

Bảy ngày, mình phải tranh thủ từng giây từng phút để điều chỉnh trạng thái của mình. Bảy ngày sau, nhất đỉnh phải đối mặt với Ma Môn trong trạng thái mạnh nhất.

Tiêu Dương hiểu lời của Linh Cưu tiên sinh. Với thân phận của Linh Cưu tiên sinh, dùng những lời lẽ nghiêm túc như thế để dặn dò mình, điêu đó đủ chứng tỏ thế cục hiện nay còn nghiêm trọng hơn nhiều những gì mình nghĩ. Vốn Tiêu Dương cho rằng, tuy Ma Môn khó chơi, nhưng chỉ cần Thần Linh tê tựu, chắc chắn có thể trấn áp được chúng. Căn bản hắn không thể ngờ, thế lực Thần Linh đã suy yếu đến thế.

- Lẽ nào lại sắp bắt đầu thời đại chư thần quyết chiến, thân ma loạn vũ.

Tiêu Dương khế nói.

- Còn nữa, lần này, Chư Cát kiếm tông, các người nhất định phải đến đấy!

Trong lòng hắn, sát khí vô hạn!
Bình Luận (0)
Comment