Chương 1206: Đại điển truyền thừa (trung)
Chương 1206: Đại điển truyền thừa (trung)Chương 1206: Đại điển truyền thừa (trung)
- Còn hơn cả Đan Thân?
Vẻ mặt Tiêu Dương chấn động, lộ vẻ khó tin.
Thiên phú luyện đan của Tiêu Tịnh Y vô cùng yêu nghiệt, hắn hiểu, nhưng không ngờ lại được Linh Cưu tiên sinh đánh giá cao như vậy.
- Con đừng coi thường con bé.
Linh Cưu tiên sinh cười nói.
- Tất cả các đại đạo, chung quy đều dẫn về một lối. Đạo Đan khí này, mặc dù hiện nay thiên phú của Tiêu Tịnh Y chỉ hiển lộ trong mặt đó, chưa dung nhập vào võ học, nhưng một khi con bé đạt đến cảnh giới Vũ Hóa Phi Tiên, Đan Khí đạo dung nhập vào võ học, thực lực của con bé có thể sẽ đuổi kịp mấy nhân vật thiên tài bọn con đấy. Đương nhiên, lĩnh vực con bé mạnh nhất vẫn là luyện đan.
Linh Cưu tiên sinh khen ngợi.
- Con có biết không, có rất nhiều linh đan viễn cổ thất truyền, ngay cả Đan Thần còn chưa nghiên cứu được phương pháp luyện chế, khi tới tay Tiêu Tịnh Y đều được giải quyết dễ dàng—Dường như con bé sinh ra là để luyện đan.
Linh Cưu tiên sinh cười ha ha.
- Đại điển truyền thừa Tuyết Thần còn ba giờ nữa sẽ chính thức bắt đầu!
Tiêu Dương vội vàng xua tay.
Linh Cưu tiên sinh chuyển đề tài.
- Vì Thiên Hoàng thần kiếm của con mà chín ngày chín đêm nay nó không được chợp mắt, xem ra...
- Ta đến để nhắc nhở con một tiếng, hai giờ sau tập trung ở Băng Tuyết vương thất.
Lúc này Tiêu Dương cũng không kìm được thở dài.
Ba giời
Linh Cưu tiên sinh ám chỉ nhìn Tiêu Dương, híp mắt cười.
- Tiểu công chúa này đúng là khó lường.
- Đùa chút thôi mà, Tiêu Dương, con chuẩn bị xong chưa?
Tiêu Dương thu hồi Thiên Hoàng thần kiếm, ngồi im suy nghĩ một lát rôi đứng dậy nhanh chóng lao đi khỏi Tuyết Phong.
- Sư thúc đừng hiểu lầm, giữa con với tiểu công chúa không có gì hết—Khụ, cho dù sống ở Thần Linh Cảnh Địa mấy năm, nhưng về đến Địa Cầu, theo cách tính thời gian ở Địa Cầu, cô bé mới có mười bảy tuổi! Ài, hình như qua năm mới rồi, có lẽ là mười tám tuổi. Con đối xử với cô bé như em gái thôi. Hơn nữa, con là nửa sư phụ của cô bé, giữa chúng con chỉ có mối quan hệ như tri kỷ thôi.
Trên đường đi, Tiêu Dương cũng cảm thấy khí tức của Tuyết Thần cung không giống với bình thường.
Vẻ mặt Tiêu Dương thu lại nét đùa cợt, trở nên trịnh trọng, chậm rãi gật đầu.
Sau khi Linh Cưu tiên sinh dặn dò xong, liền cưỡi hạc rời đi.
Tuy nhiên, trong lòng Tiêu Dương hiểu rõ là—Tuyết Thần cung đang hư trương thanh thết Tương truyền trong Tuyết Thần cung có đại sát trận mạnh Tuyết Thần để lại, một khi khởi động, có thể tru tiên diệt Phật, trảm yêu trừ ma—Hơn nữa, rất nhiều năm về trước, sát trận đó đã từng khởi động một lần, chấn kinh chư thần!
Họ đều đang chờ Đại điển truyền thừa Tuyết Thần chính thức bắt đầu!
Còn trộn lẫn chút khí tức thần thánh.
Chỉ có gió lạnh thổi qua.
Một áp lực nhè nhẹ dần lan tràn trong lòng, chân đạp trên nền tuyết, dường như lúc nào cũng có một con dao trên đỉnh đầu, khiến người khác ngầm cố ky.
Hai cô gái trước cửa thấp giọng cúi đầu hành lễ với Tiêu Dương.
- Tiêu đại nhân.
Tiêu Dương xuất hiện trước cửa.
Tiêu Dương biết rõ, đây chính là khí tức phát ra từ sát trận của Tuyết Thân cung.
Cả Tuyết Thần cung đã khởi động giới bị cao nhất!
Hơn nữa, Tuyết Phi Sương đã đưa ra tử lệnh—Hôm nay cho dù người của Mạch Tuyết Thần ở Tuyết Thần cung có chết hết cũng phải bảo hộ Tuyết Thần, đảm bảo Đại điển truyền thừa Tuyết Thần tiến hành thành công.
Khí tức tiêu điều tràn ngập trong không khí, từng bóng dáng lướt đến, không phát ra một chút tiếng động. Cả một Tuyết Thân cung lớn như vậy nhưng hoàn toàn yên tĩnh.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Ma Môn không dám đánh thẳng vào Tuyết Thần cung trước khi bắt đầu Đại điển truyên thừa Tuyết Thần.
Trừ khí tức đại trận áp bức thiên địa, vào Tuyết Thần cung, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng lạnh lùng.
Giờ Tiêu Dương cảm nhận được khí tức này, tuy đến từ đại trận đó, nhưng không có người truyền thừa Tuyết Thần, đại trận đó căn bản không thể khởi động.
Bởi vì Tuyết Phi Sương đã nói với hắn, trong Tuyết Thần cung đúng là có sát trận cường đại, nhưng sát trận đó chỉ có người truyên thừa Tuyết Thân mới có thể khởi động được. Bí mật này, trừ Kim Tiên cường đại của Mạch Tuyết Thần, người ngoài không biết.
Tiêu Dương sờ mũi, không hiểu cái danh hiệu "Tiêu đại nhân" này của mình là như thế nào. Tuy nhiên hắn nhận ra, hai cô gái trước mặt đến từ Bất Hủ Cốc, còn là sư tỷ của Tiêu Tịnh Y.
Cánh cửa lúc này Tiêu Dương đang đứng chính là phòng Tiêu Tịnh Y.
Tiểu công chúa nỗ lực vì Thiên Hoàng thần kiếm của mình như vậy, Tiêu Dương muốn đích thân đến cảm ơn.
- Tiểu công chúa, cô ấy...
Tiêu Dương chỉ vào trong phòng.
- Sư muội một giờ trước đã quay về ngủ.
Một cô gái nói.
- Cô ấy nói rất mệt, sẽ cố gắng dậy trước Đại điển truyền thừa Tuyết Thần, cho nên...
Tiêu Dương gật đầu.
Khóe miệng Tiêu Dương khẽ co giật, xưng hô như thế này làm mình cảm thấy mình là một cẩu quan— Phì, Tiêu Dương không kìm được muốn tự tát vào mặt mình, mình cũng đề cao bản thân quá rồi, cẩu quan dễ làm thế sao?
Tiêu đại nhân...
Thỉnh thoảng có vài người đi ngang qua Tiêu Dương, sẽ dừng lại cung kính hành lễ.
- Chào Tiêu đại nhân!
- Tiêu đại nhân!
Giờ có quái tài Tiêu Dương cùng bảo vệ Đại điển truyên thừa Tuyết Thần, tất cả mọi người đều cảm thấy vui mừng.
Tiêu Dương đi đến Băng Tuyết vương thất, hai bên đường càng được bảo vệ cực kỳ cẩn thận.
Mỗi một bước đi của Tiêu Dương có vô số ánh mắt nhìn vào.
Cho dù là một cánh hoa tuyết cũng không thể nào bay vào được.
Đương nhiên, những ánh mắt dừng trên người Tiêu Dương, hầu hết đều rất nóng bỏng.
Lúc này hầu hết mọi người trong Tuyết Thần cung đều đã biết thân phận của Tiêu Dương—Là truyền nhân của Long Thần đại nhân và Kiếm Tiên mạnh nhất!
Đây là thân phận nghịch thiên biết chừng nào.
Tuyết Thần đại nhân của Mạch Tuyết Thân cũng chỉ từng là một trong những đại tướng dưới trướng Long Thần mà thôi.
Từ đó suy ra, thân phận của Tiêu Dương dĩ nhiên vô cùng tôn quý ở Tuyết Thần cung.
Huống hồ trận chiến Tiêu Dương khi xông vào Tuyết Huyền Quan đã chinh phục vô số người của Mạch Tuyết Thần.
Áp lực trong không gian càng lúc càng lớn dần.
Ánh mặt trời chiếu xuống, chiếu lên nền tuyết tạo ra ánh sáng chói mắt.
Tiêu Dương mở cửa, nghỉ ngơi một lát sau đó tắm rửa sạch sẽ. Tiêu Dương cảm thấy trạng thái lúc này có thể nói đã gần đạt đến đỉnh phong!
Hai giờ đồng hồ trôi qua trong nháy mắt.
Tình huống này đương nhiên Tiêu Dương sẽ không vào trong quấy nhiễu Tiêu Tịnh Y, thế là hắn quay về căn phòng được chuẩn bị cho hắn trong Tuyết Thần cung.
- Tôi biết rồi.
Tiêu Dương lại cất bước đi, một lát sau, Băng Tuyết vương thất đã xuất hiện trước mặt.
Hai bên đường rộng trăm mét, từng cường giả thân mặc khôi giáp Tuyết Thần cung vẻ mặt nghiêm túc đứng thẳng, mặc cho gió thổi tuyết rơi, không hề động đậy.
Phía trước, đám Linh Cưu tiên sinh đã tới.
Tiêu Dương bước nhanh qua, đám cường giả trước mặt do Linh Cưu tiên sinh dẫn đầu, trong đó có cả Đan Thần, ngoài ra, còn có hai lão tổ Đại Kim Tiên của Mạch Tuyết Thần và mấy vị cường giả Kim Tiên của Bất Hủ Cốc. Cộng thêm Tuyết Phi Tấn và Tuyết Phi Vi được lệnh canh gác trước cửa Tuyết Thần vương thất, hiện tại số Kim Tiên Linh trong Tuyết Thần cung chỉ có khoảng mười người.
So với Ma Môn, thực sự chênh lệch quá xa.
Vì Ma Môn là liên hợp của gần một trăm thế lực Thần Minh đã bị Ma Môn khống chế, sức mạnh tăng lên rất nhiều, có hơn trăm Kim Tiên.
Thế lực chư thần hiện tại, chỉ có Bất Hủ Cốc và Mạch Tuyết Thần liên hợp, hơn nữa còn trong tình huống không hề có sự chuẩn bị trước, dĩ nhiên là không thể nào ngưng tụ được thế lực mạnh nhất. Vì thân phận đặc thù của Tam Xích Thần Minh Điện, bọn họ không thể nào chủ động công kích trước.
Cục diện hôm nay buộc phải nằm ở thế bị động!
Chỉ khi Tam Xích Thần Minh Điện tấn công trước, lộ ra bộ mặt thật ma môn, Bất Hủ Cốc và Tuyết Thần cung mới có thể đứng lên kêu gọi, liên hợp những sức mạnh chư thần chưa bị Ma Môn khống chế, chống lại Ma Môn.
Gió lạnh thổi qua, sương tuyết rơi xuống.
Sau khi đến, Tiêu Dương vẫn giữ nguyên sự yên tĩnh, ánh mắt dừng ở cánh cửa Băng Tuyết vương thất.
Im lặng chờ đợi.
Thời gian trôi qua, một trận gió lạnh nổi lên, phía cuối con đường rộng lớn, truyền đến tiếng vó ngựa.
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn sang.
Tuyết mã cao lớn đập vào tâm mắt, sau lưng kéo một chiếc xe ngựa thần thánh và cao quý. Cả chiếc xe ngựa toát ra khí tức vô cùng thần thánh, được khảm một viên bảo thạch cực hiếm. Xe ngựa đi đến đâu, dường như quét sạch tất cả bụi trân đến đó.
- Loan giá Tuyết Thần đến rồi.
Linh Cưu tiên sinh nhìn sang, lãnh đạm nói.
- Tiêu Dương.
Tiêu Dương gật đầu.
Mấy ngày trước họ đã bàn bạc xong quá trình của cả Đại điển truyền thừa Tuyết Thân rồi. Loan giá Tuyết Thần trước mặt đang chuẩn bị đi đến chỗ Tuyết Kiều nhận đại điển truyền thừa, thiên đài tế thân!
Người phụ trách điều khiển loan giá này...
Không ai khác ngoài Tiêu Dương!
Tiêu Dương lắc mình, bạch y thần thánh toát ra thân quang chói mắt.
Tiêu Dương đáp thẳng lên lưng tuyết mã như một tia chớp.
- ĐỊI
Tốc độ tuyết mã nhanh thêm, chạy về phía Băng Tuyết vương thất.
Tiêu Dương một thân bạch y ngồi trên loan giá Tuyết Thần, khí thế bức người, đôi mắt trầm tĩnh nhìn thẳng phía trước, giống như sứ giả thần linh.
Khi loan giá Tuyết Thần chỉ cách Băng Tuyết vương thất vài trăm mét, tốc độ dân chậm lại. Gần như đồng thời, cánh cổng của Băng Tuyết vương thất châm chậm mở ra...
Ánh mắt Tiêu Dương bất giác nhìn sang, một cảm giác chấn động linh hồn!
Một thân hình thần thánh băng thanh ngọc khiết xuất hiện trước cửa Băng Tuyết vương thất, lúc này đã có khí tức như thần, trên bộ đồ trắng tuyết ngầm tỏa ra thân quang, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt lấp lánh, lúc cười, có cảm giác như thần ban phúc...
Trang sức trên người toát ra khí tức vô cùng cao quý, thân quan trên đỉnh đầu đẹp mà không thô, cao quý không mất đi phần ưu nhã. Lúc này, dường như tất cả mọi thứ trên đời đêu ảm đạm thất sắc.
Tiêu Dương ngây dại.
Tuyết Kiều lúc này làm cho hắn cảm thấy vô cùng xinh đẹp.
Lúc này đôi mắt Tuyết Kiều cũng ngước lên nhìn Tiêu Dương, mỉm cười, khoảnh khắc nụ cười nở ra như hòa tan tuyết trắng, giống như một cơn gió xuân...
Trong khí tức thần thánh lại thấm đẫm nhu tình, tất cả dành cho Đằng trong lòng cô.
Cho dù mình là người bình thường hay thần linh cao cao tại thượng, điều này, vĩnh viễn không bao giờ thay đổi.
Loan giá Tuyết Thần đã cách cửa Băng Tuyết vương thất mười thước.
Tiêu Dương nhảy xuống, hít sâu một hơi, điều chỉnh lại chấn động trong lòng, vẻ mặt lại nở nụ cười bình thản bước lên, đến bên cạnh Tuyết Kiều.
Bốn mắt nhìn nhau, trong lòng không hẹn mà cùng mỉm cười.
Tay Tuyết Kiều đặt lên cánh tay Tiêu Dương, hai người châm chậm đi về phía loan giá Tuyết Thân.
Đợi khi Tuyết Kiều vào trong loan giá Tuyết Thần, Tiêu Dương cũng nhảy lên tuyết mã. Trong Băng Tuyết vương thất, Tuyết Phi Sương cũng bước ra...
Tất cả lập tức quỳ xuống.
- Cung nghênh Tuyết Thần trở về.
Gần như đồng thời, thịch một tiếng, tất cả thủ vệ của Mạch Tuyết Thần xung quanh đồng thời quỳ xuống, âm thanh chấn động trời đất.
- Cung nghênh Tuyết Thân trở vê!
†r