Chương 1216: Kiếm đối kiếm, trấn áp
Chương 1216: Kiếm đối kiếm, trấn ápChương 1216: Kiếm đối kiếm, trấn áp
- Không thể tha thứ.
Sát khí tràn ngập trong mắt Chư Cát Ngọc Đường, khuôn mặt lạnh lẽo như sương nhìn chằm chằm quái tài Tiêu Dương đang đại khai sát giới với cường giả Ma Môn, hơi do dự trong chốc lát, cơ thể lướt vào trong. Khoảnh khắc gã tiến vào Huyết Thi Táng Thần đại trận, ngay lập tức cảm nhận được từng trận khí tức ép bức truyền đến từ Huyết Thi Táng Thần đại trận. Có điều, đối với Chư Cát Ngọc Đường những thứ này chẳng là gì cả. Trên lưng mang kiếm, khuôn mặt Chư Cát Ngọc Đường vô cùng lạnh lùng đi về phía Tiêu Dương.
Tiêu Dương đang chém giết vô cùng sảng khoái!
Hắn tha hồ phát tiết phẫn nộ trong lòng, đồng thời cũng đang ra tay giảm bớt không ít áp lực cho thế lực chư thần.
Trước kia Tiêu Dương chưa độ kiếp đã có thể vượt qua Bát Cửu Tuyết Huyền trận của Mạch Tuyết Thần, hơn nữa còn có sức đánh với Tuyết Phi Tấn cường giả cấp bậc Kim Tiên, không hề rơi vào thế hạ phong. Khi cảnh giới Tiêu Dương đạt đến Tâm Lôi Cửu Kiếp đỉnh phong, không nghi ngờ gì nữa, thực lực của Tiêu Dương chắc chắn là nằm trong hàng ngũ cao nhất ở Thần Linh Cảnh Địa. Tiêu Dương xuất chiến giống như vương bài còn đang giấu của thế lực chư thần, ngay lập tức chém giết rất nhiều cường giả Ma Môn với khí thế như chẻ tre.
Sĩ khí của thế lực chư thân dâng caol
Sát! Sát! Sát! Sát! Sát
Cả Huyết Thi Táng Thần đại trận, chỉ có chém giết là chủ đề, máu là giai điệu, tấu ra một màn tinh phong huyết vũ.
Gần như đồng thời, bên cạnh Tiêu Dương vang lên giọng nói lạnh lùng của Chư Cát Ngọc Đường.
Quái tài Tiêu Dương không chỉ là một nhân vật truyền kỳ, mà còn là một tên rất thù dail
Xích Lạc Nhai như tỉnh khỏi giấc mộng, vẻ mặt sợ hãi, cơ thể lập tức lui đi. Nhưng tốc độ của y hiện nay sao có thể so được với Tiêu Dương. Y nhanh, kiếm của Tiêu Dương còn nhanh hơn, lập tức đâm đến như thiểm điện!
Khóe miệng Tiêu Dương nở nụ cười lạnh, kiếm mang soạt một tiếng như linh xà đâm vài vị trí yếu hại của Xích Lạc Nhai.
Vụt!
Phá Tiên Kiếm!
Tiêu Dương biết sẽ có cường giả Ma Môn nhanh chóng đến kìm chế mình, vì thế ra tay càng thêm sắc bén, thậm chí không chút keo kiệt sử dụng cả Hám Đạo Thuật, chém giết cường giả Ma Môn bằng tuyệt chiêu vô hình vô ảnh. Trước mắt Tiêu Dương còn nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Xích Lạc Nhail
Xích Lạc Nhai đã từng đuổi theo mình lên trời không có đường, xuống đất không có lối, mối thù này, dĩ nhiên Tiêu Dương phải đòi! Hơn nữa, còn một kiếm tính rõ ràng!
Kiếm quang của Tiêu Dương lập tức đâm về phía Xích Lạc Nhai.
Lúc này trong mắt Xích Lạc Nhai tràn đầy kinh ngạc, ánh mắt cực kỳ khó tin nhìn Tiêu Dương. Mình không nằm mơ đấy chứ? Chỉ trong một thời gian cực ngắn, quái tài Tiêu Dương, đã nâng thực lực bản thân đến mức khủng bố như vậy. Quái tài Tiêu Dương không phải Linh Thân, là bổn tôn! Hắn đã dựa vào thiên phú nghịch thiên để đưa sức mạnh của mình bước lên cấp bậc đỉnh phong ở Thần Linh Cảnh Địa trong một thời gian cực ngắn. Khí tức kiếm mang tràn ra trên người Tiêu Dương lúc này, ngay cả Xích Lạc Nhai cũng cảm thấy rùng mình.
- Dừng tay!
Một kiếm khí thế như chẻ tre, soạt một cái cắt đứt cổ họng Xích Lạc Nhai.
Xích Lạc Nhai cố gắng hết sức đưa trọng xích trong tay lên để cản đòn tấn công của Tiêu Dương.
Hai mắt Xích Lạc Nhai mở to cực điểm. Đến thời khắc Linh Thân bị hủy, y vẫn không thể tin, người một kiếm lấy mạng mình là quái tài Tiêu Dương!
Khi ánh sáng thần vật hộ chủ trên người Xích Lạc Nhai nứt ra, kiếm ý trong tay Tiêu Dương đột nhiên biến đổi.
VụtIII
Đôi mắt hắn bắn ra sát khí lạnh lẽo, ánh bạc trên mũi kiếm lóe lên, giống như cơn gió lạnh thổi ra từ Huyết Thi Táng Thần đại trận.
Kiếm quang quét qua Huyết Thi Táng Thần đại trận thành một hình cung vô cùng đẹp đẽ, sau đó thuận thế chỉ vào Chư Cát Ngọc Đường đứng một bên.
Vẻ mặt Tiêu Dương lạnh lẽo.
Nhưng giờ y đang ở trong Huyết Thi Táng Thần, và đòn tấn công của Tiêu Dương quá mức đột ngột. Thử nghĩ một kẻ vốn chỉ là con sâu cái kiến trong mắt mình, đột ngột trở thành sư tử mạnh mẽ lao đến, sự chấn động đó khiến y khó có thể phản ứng lại kịp. Còn một điểm nữa, đó là Xích Lạc Nhai tự tin, thần vật hộ thể trên người mình có thể bảo vệ tính mạng mình.
Tiêu Dương lạnh nhạt nói.
Với thực lực của Xích Lạc Nhai, có lẽ không thể không đỡ được một đòn như vậy.
- Quả nhiên là dư nghiệt Kiếm Tông.
Sát khí trong mắt Chư Cát Ngọc Đường như cuồng phong, hồng thủy cuộn trào.
- Đấu với mày, tao không dùng thân phận quái tài Tiêu Dương, mà dùng danh nghĩa Tông chủ Kiếm Tông THANH! LÝ! MÔN! HỘI
Một kiếm của Tiêu Dương cắt yết hầu!
Ánh mắt Chư Cát Ngọc Đường càng thêm lạnh lẽo.
- Chỉ dựa vào quái tài Tiêu Dương mày sao?
- Không, đương nhiên không phải.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng nhìn sang.
- Mày nên quỳ xuống!
- Tao bảo mày dừng tay!
Chư Cát Ngọc Đường sau lưng mang kiếm, đôi mắt ẩn chứa sát khí, khí tức đang khóa chặt trên người Tiêu Dương, lạnh lùng như băng.
Chư Cát Ngọc Đường chậm rãi rút kiếm, kiếm mang vô cùng chói mắt.
- Nếu nói thanh lý môn hộ, dĩ nhiên phải do Chư Cát chính thống ta thanh lý dư nghiệt Kiếm tông rồi!
Cơ thể Tiêu Dương nhảy lên, bay ra khỏi Huyết Thi Táng Thần đại trận. Cơ thể vẫn chưa đứng vững, sau lưng đã truyền đến kiếm khí cường đại phá không kéo đến. Tiêu Dương cảm thấy cả người như rớt vào trong hố băng, vạn tia kiếm khí bao trùm lấy cơ thể mình.
Vụt! Vụt! Vụt!
Gần trăm Thiên Hoàng thần kiếm ngay lập tức xoay tròn, tạo thành một đóa thanh liên bằng kiếm, bao lấy cơ thể Tiêu Dương, leng keng ngăn cản đòn công kích sắc bén của Chư Cát Ngọc Đường.
Lấy kiếm đối kiếm!
Tiêu Dương cảm nhận được kiếm uy sắc bén cứng rắn, trong lòng không hề coi thường. Đều là kiếm tu, Tiêu Dương hiểu rõ sự khủng bố của Kiếm Tiên! Tuy trước mặt chỉ là Kiếm Tiên Linh Thân, nhưng sức mạnh của Chư Cát Ngọc Đường thậm chí đã là một sự tồn tại độc lập trong số các cường giả Ma Môn trước mắt!
Có thể sánh vai với Chư Cát Ngọc Đường cũng chỉ có Lôi Bình truyền thừa giả Lôi Thần kia cùng với vài cường giả Ma Môn cường đại thần bí vẫn chưa ra tay.
Nhưng thực lực này chưa đủ để Tiêu Dương do dự!
Đôi mắt lóe lên tia đố ky không thể che giấu được.
Vẻ mặt Chư Cát Ngọc Đường không khỏi biến đổi!
Thanh Liên Kiếm Ca đánh ra, trời đất biến sắc, kiếm ý Thanh Liên Kiếm Ca của Tiêu Dương lúc này đã càng tinh túy, càng thâm hậu hơn. Trong tích tắc Thanh Liên Kiếm Ca được phóng ra, giống như vua của kiếm xuất hiện, ngay lập tức trấn áp kiếm ý vạn trượng mà Chư Cát Ngọc Đường đã đánh ra.
- Thừa phong phá lãng hội hữu thì, trực quải vân phàm tế thương hải!
Kiếm Ca cao thâm khó đoán đánh ra, giống như hàn quang tuôn rơi bao trùm đến, đối đầu với kiếm ý Chư Cát Ngọc Đường sử dụng.
Kiếm quang cuốn ral
- Giao Thanh Liên Kiếm Ca ra, tao sẽ tha cho mày một mạng.
Ánh mắt lạnh lẽo của Chư Cát Ngọc Đường nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương, nhấn mạnh từng câu từng chữ, bày tỏ mục đích của mình.
- Thanh Liên Kiếm Ca?
Tiêu Dương cười, ánh mắt lập tức lạnh như băng, khinh miệt nói.
- Phản đồ Kiếm Tông có tư cách sao?
- Không giao, sẽ chết!
Chư Cát Ngọc Đường tay cầm thần kiếm, ngay lập tức phóng ra kiếm quang vạn trượng, để lộ ra kiếm ý đầy trời, khiến linh hồn người ta cũng cảm thấy sợ hãi.
Tiêu Dương liếc mắt đã nhận ra, kiếm chiêu Chư Cát Ngọc Đường sử dụng lúc này, là một kiếm pháp cao thâm của Kiếm Tông. Đáng tiếc, năm ấy sau hạo kiếp, nhiều kiếm pháp truyền thừa của Kiếm Tông đều biến mất hoặc thiếu sót không hoàn chỉnh.
Nghĩ đến đây, sát khí trong mắt Tiêu Dương càng cháy bỏng hơn!
Sau khi đối đầu một chiêu, cả hai bên lại đấu thêm hiệp nữa.
Vù! Vùi
Kiếm Tiên, luôn có sở trường công kích.
Ở Thần Linh Cảnh Địa, trước nay Chư Cát Ngọc Đường chưa từng gặp đối thủ nào dám tiếp một kiếm của gãi Thậm chí cũng nằm ngoài dự liệu của Chư Cát Ngọc Đường.
Sự cường đại của Tiêu Dương cũng khiến người ta rùng mình!
Thanh Liên Kiếm Ca, điển tịch đứng đầu vạn kiếm!
Nhiều năm về trước, khi kiếm tiên mạnh nhất hô mưa gọi gió, làm tan tác chúng sinh, Thanh Liên vừa đánh ra, không ai có thể tranh phong được!
Lúc này Chư Cát Ngọc Đường đã cảm nhận được dường như linh hồn bị trấn áp. Gã không thể không thừa nhận, Thanh Liên Kiếm Ca mà Tiêu Dương sử dụng đã hoàn toàn áp chế được kiếm ý của mình. Thậm chí, gã cảm thấy thần kiếm trong tay mình không muốn tiếp xúc với Thanh Liên Kiếm Ca.
- Sao có thể như thế được?
Trong mắt Chư Cát Ngọc Đường dâng lên một tia khó tin. Thanh thần kiếm nhận chủ này trong tay gã là một cực phẩm trong chí bảo thần binh, luôn đi theo mình cho đến khi mình trở thành Kiếm Tiên, vấn đỉnh Kim Tiên, không gì cản nổi. Bây giờ nó lại bắt đầu do dự vì thằng nhãi trước mặt sao!
Chư Cát Ngọc Đường cũng hiểu rõ, thứ thật sự khiến thần kiếm do dự là Thanh Liên Kiếm Cal
Khi Kiếm tiên mạnh nhất hoành không xuất thế, cả kiếm tông đều lấy ông ta làm trung tâm, Kiếm Tiên mạnh nhất đã để lại không ít khôi bảo về Kiếm, bao gồm vô số truyền thừa kiếm ý cao thâm. Có điều, những kiếm ý truyền thừa này đều đã được Kiếm tiên mạnh nhất thay đổi hoàn thiện, tuy là mạnh hơn trước, nhưng không thể tránh khỏi chút dấu ấn của Thanh Liên Kiếm Cal
Khi Thanh Liên Kiếm Ca xuất hiện, người tiếp nhận kiếm ý truyền thừa Kiếm Tông đều sẽ cảm thấy có một áp lực đến từ linh hồn.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là hoàn toàn không thể chống cự!
Chư Cát Ngọc Đường nhanh chóng ứng biến, vận khí áp chế sự cố ky kia. Thần kiếm trong tay lại đánh ra hàn quang vạn trượng, lao thẳng về phía Tiêu Dương!
- Mày rất mạnh, không thẹn với danh hiệu Kiếm tiên.
Vẻ mặt Tiêu Dương lạnh nhạt như băng, lắc đầu.
- Nhưng vẫn không phải đối thủ của taol
Sát khí trong mắt Tiêu Dương dâng trào, Thanh Liên Kiếm Ca lại dâng lên một lần nữa, lần này đánh ra sát chiêu vô cùng sắc bén, công kích bao phủ trời đất âm ầm đánh ra.
Hai Kiếm tu tuyệt thết
Va chạm!
Keng! Keng! Kengl!
Hai cơ thể tách ra, vẻ mặt Tiêu Dương vẫn lạnh nhạt, Thiên Hoàng thần kiếm trong tay toát ra quang mang chói mắt, còn sắc mặt Chư Cát Ngọc Đường thì hơi biến đổi.
Trong lần đối đầu này, Chư Cát Ngọc Đường rơi vào thế hạ phong.
- Quái tài Tiêu Dương, quả nhiên cường đại hơn trong tưởng tượng!
Một giọng nói vang lên, cả người được tắm trong thần quang lôi điện lao đến, xuất hiện bên cạnh Chư Cát Ngọc Đường. Người đó chính là Lôi Bình truyền thừa giả của Lôi Thần! Cơ thể cao to đứng sừng sững giữa trời đất, ánh mắt liếc nhìn Tiêu Dương, cười nói.
- Ngọc Đường huynh, tôi đến trợ giúp anh đây! Chư Cát Ngọc Đường ngẩn ra, vẻ mặt thoáng nhìn về phía Huyết Thi Táng Thần đại trận.
- Dương Trạch Kim Tiên đã giao cho anh em Mâu gia rồi.
Lôi Bình cười một tiếng.
- Hai huynh đệ bọn họ hợp lực không thua gì chúng ta đâu. Giờ, tôi hứng thú với quái tài Tiêu Dương này hơn.
Chư Cát Ngọc Đường trầm mặc một lát, coi như ngâm đồng ý cho Lôi Bình tham chiến.
Dù trong lòng cực kỳ không muốn thừa nhận, nhưng sự thực bày ngay trước mắt, Linh Thân của mình không phải đối thủ của quái tài Tiêu Dương!
Mắt Tiêu Dương híp lại.
Vốn Ma Môn nhiều Kim Tiên, hơn nữa thực lực ai nấy không yếu, đối phương hợp lực đã nằm trong dự liệu của Tiêu Dương. Hơn nữa, giờ trừ Lôi Bình và Chư Cát Ngọc Đường, những Kim Tiên Ma Môn khác đều đã bắt đầu phát động tổng tấn công Huyết Thi Táng Thần đại trận. Huyết Thi Táng Thần đại trận đang lung lay, sắp bị phá hủy.
Không thể lãng phí thêm thời gian nữa!
Tiêu Dương lập tức hoành kiếm.
- Đến đây, cùng lên đi!