Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1249 - Chương 1256: Sấm Sét Giữa Trời Quang

Chương 1256: Sấm sét giữa trời quang Chương 1256: Sấm sét giữa trời quangChương 1256: Sấm sét giữa trời quang

Ánh mắt toàn trường lúc này đều tập trung vào một mình Tiêu Dương, trong đầu vang vọng những lời hắn nói!

Cố ý bôi độc!

Điều đó thuyết minh rõ là tranh Viêm Hoàng này căn bản không có vấn đề gì. Sau đó Tiêu Dương càng đưa ra một loạt chứng cứ, khiến tất cả mọi người tâm phục khẩu phục. Mà ở Amsterdam , căn bản không có người của Sơn Hà Thư Họa. Sự kiến trúng độc lần này, Sơn Hà Thư Họa bị đổ tội, hiện giờ nhìn lại đúng là tai bay vạ gió.

Mặt không ít người lộ vẻ xấu hổ. Bởi trong bọn họ có rất nhiều người vài ngày trước lòng đầy căm phẫn, la hét muốn trừng trị Sơn Hà. Nhất là trong hành động thị uy ba ngày trước, chỉ một chút xíu nữa là đã gây nên sai lầm không thể cứu vãn được!

Toàn trường yên tĩnh, đột nhiên có giọng nói chói tai vang lên giữa đám phóng viên...

- Mặc dù bản thân tranh vẽ không có vấn đề nhưng cũng khó bảo đám không phải là do Sơn Hà Thư Họa âm thâm nhờ người đi tới Amsterdam. Chính anh cũng đã thừa nhận là loại độc năm mười sáu người kia trúng đến từ Viêm Hoàng rồi!

Một câu nói lại như một mồi lửa, mang theo vẻ gây hấn dầy đặc. Lời của vị phóng viên kia vừa dứt, không ít người khác cũng rối rít lấy lại tinh thân, chuẩn bị khơi mào công kích bất cứ lúc nào.

Bọn họ không muốn chứng kiến nhất là buổi họp báo quá bình thản.

Sắc mặt Aydin Law tái đi, ánh mắt hơi lóe lên:

Ánh mắt Tiêu Dương lập tức trở nên sắc bén.

- Đương nhiên rồi. Anh đừng nói với tôi là trong tài khoản của anh, một đêm liên có thêm hơn một trăm nghìn đô la nhé!

- Nói vậy thì tôi nói thẳng nhé.

Nghe vậy, ánh mắt phóng viên kia lộ vẻ sửng sốt:

Aydin Law lùi lại phía sau vài bước theo tiềm thức, giương mắt tức giận nhìn Tiêu Dương.

Đợi Tiểu Hàm vừa khó chịu vừa quay lại dịch xong, ánh mắt Tiêu Dương đã ngắm kỹ vị phóng viên kia. Nhưng hắn lại lạnh nhạt hỏi một câu:

- Có người chuyển khoản cho anh một trăm nghìn đồ, để cho anh và đội của mình liều mạng bôi đen Viêm Hoàng trong sự kiến trúng độc Viêm Hoàng lần này, khơi mào phản đối của dân chúng với Viêm Hoàng... Tôi đã đọc báo in mấy ngày nay, đúng là thật sự cố gắng mà...

- Anh nhận ra tôi à?

- Anh tên là Aydin Law, phải không?

- Tôi... Tôi không hiểu anh nói gì!

- Đây là số tài khoản của anh. Xin hỏi anh có thể giải thích nguồn gốc một trăm nghìn đô kia không? Tôi nghĩ nguyên nhân quá rõ ràng rồi phải không?

Tiêu Dương cười gian lên tiếng.

Mặt Aydin Law co quắp, đôi mắt lộ vẻ khó tin... Chuyện này bí mật như vậy, làm sao hắn có thể điều tra ra? Kể cả người nhà mình cũng không biết mình nhận được khoản tiên này mà. - Anh... Nhảm nhí!

- Anh có chứng cứ gì không?

Lúc này Tiêu Dương cất tiếng nói:

Giờ phút này đám phóng viên dưới đài đã yên tĩnh lại. Khóe miệng Tiêu Dương nhếch lên một tia cười lạnh, cũng không dây dưa thêm vấn đề phóng viên nữa. Tạm thời coi như đã giết gà dọa khỉ rồi.

- Mời hỏi.

Lúc này khuôn mặt ngài Cumberland đã trở nên âm trầm, vung bàn tay to lên. Lập tức có hai cảnh sát đặc nhiệm vọt tới, mỗi người giữ một bên Aydin Law, lôi gã ra ngoài... Chỉ mỗi việc nhận tiền, cố ý bôi nhọ Viêm Hoàng cũng đủ khiến Aydin Law gặp phiền toái lớn rồi.

Một câu nói này của Tiêu Dương làm cho đồng tử của không ít người mở lớn.

- Bắt gã lại!

- Nhất định là phù hợp.

Đôi mắt Phạm Già Liêm chấn động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương, một chốc lát sau liên gật đầu kiên định.

Trong câu nói của Tiêu Dương có ý ngầm rất rõ ràng rồi.

Trên khán đài, ánh mắt Tiêu Dương từ từ nhìn về phía đoàn phóng viên bên dưới... Lúc này không ít phóng viên gần như cúi đầu theo tiêm thức, không dám tiếp xúc ánh mắt với hắn. Trong sự kiện này, không chỉ có mỗi mình Aydin Law là nhận được tiền hối lộ.

- Viêm Hoàng có một câu nói cổ, thiên tử phạm pháp cũng như thứ dân!

Tiêu Dương mỉm cười nói:

- Ý ở đây là cho dù người nắm quyền lực cao, một khi xúc phạm pháp luật thì tội danh của y với người bình thường cũng giống nhau. Không biết câu nói này có phù hợp với Hà Lan không?

- Mặc dù ý đồ của tiên sinh Aydin Law không tốt nhưng tôi tin rằng trong lòng rất nhiêu người cũng đã nghĩ tới câu hỏi của gã. Chuyện này rất bình thường.

Phạm Già Liêm vẫn theo dõi mọi chuyện xảy ra tại đây, không ngờ đột nhiên Tiêu Dương lại đưa câu hỏi với mình, hơi sửng sốt một chút, vẻ mặt liền bình tĩnh lại rất nhanh, khẽ gật đầu:

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn về phía khán đàn bên trái.

- Trải qua vài ngày điều tra, Sơn Hà đã nắm giữ nhất định về sự thật trong chuyện này... Trước khi tôi tuyên bố kết quả điều tra, tôi muốn hỏi thị trưởng Phạm Già Liêm một câu hỏi.

- Tốt rồi, tôi có thể công bố sự thật rồi.

Ánh mắt Tiêu Dương đảo qua bốn phía, cao giọng nói:

- Thủ phạm cao nhất gây ra sự kiến trúng độc quốc họa Viêm Hoàng lần này có ba người!

- Người thứ nhất! Phạm Sanh Khắc!

- Người thứ hai! Romil

Câu này vừa dứt, toàn trường trực tiếp bùng nổ trong khoảnh khắc, giống như nước sôi sùng sục bùng lên...

Mọi người ở đây đều lộ ánh mắt không thể tin nhìn về hai người...

Phạm Sanh Khắc, phó thị trưởng Amsterdam ! Romii, tổ trưởng tổ hành động đặc biệt!

Tiêu Dương than thở, ánh mắt lập tức nhìn Phạm Già Liêm chăm chú.

- Đáng tiếc tôi nghĩ các người không còn cơ hội nữa rồi.

Hai mắt sắc bén như dao nhìn lại...

Vẻ mặt Romii lạnh lẽo.

- Tôi cũng thế.

- Tiêu Dương, vì danh dự của tôi, nếu anh không xin lỗi tôi ngay tại chỗ... Tôi sẽ tố cáo anh với tòa án quốc tết

Chẳng qua ngoài việc ban đầu kinh ngạc ra, tất cả mọi người đều khẽ lắc đầu, cũng không tin những lời Tiêu Dương. Nói.

Chuyện này thật sự đã vượt quá khả năng thừa nhận của tâm lý mọi người.

Không ai chú ý tới, trong chớp mắt khi Tiêu Dương nói xong, gân như đồng thời, đôi mắt của hai người này chấn động mãnh liệt.

Vẻ mặt Phạm Già Liêm nghiêm túc, trầm giọng nói:

- Tiên sinh Tiêu Dương, đây là nơi công chúng, tôi không muốn nghe nói đùa.

- Nếu tôi nói tuyệt đối không phải là nói đùa thì sao?

Tiêu Dương nhấn từng chữ một.

- Vậy thì chính là anh đang bội nhọ người khác!

Phó thị trưởng Phạm Sanh Khắc không kiềm chế nổi, vỗ bàn đứng dậy, ánh mắt lộ vẻ giận dữ, cao giọng:

Dân chúng bàn tán ầm ï. Tin tức mang tính bùng nổ như vậy khiến phóng viên phía dưới nhao nhao ghi chép...

- Lời này không thể nói lung tung. Dù sao tôi cũng tuyệt đối không tin.

- Tiên sinh Romi là tổ trưởng tổ hành động đặc biệt lần này. Nếu y là hung thủ thực sự, vậy thì... Không phải vừa ăn cướp vừa la làng sao?

- Không có khả năng! Làm sao phó thị trưởng Phạm Sanh Khắc lại hạ độc chính dân chúng của mình được chứ?

Nhưng giờ phút này Tiêu Dương lại vừa nói bọn họ là người đứng đầu trong sự kiến trúng độc thư họa lân này!

Hai nhân vật lón này ở Amsterdam, ở Hà Lan đều có địa vị rất cao!

- Tôi đã nói là tôi không nói đùa! Tôi vừa đã nói rồi, đứng sau sai khiến mọi việc có ba người, trừ Phạm Sanh Khắc và Romi ra, người thứ ba đó là người phụ trách Âu Mặc Minh... Tiên sinh Eurol

Mặt Phạm Sanh Khắc tái đi.

Mỗi từ Tiêu Dương nói đều khiến y sợ hãi từ nội tâm!

Y cất giọng tức tối mắng:

- Không ngờ anh lại dám nói xấu của tiên sinh Euro, thật sự là làm càn!

- Tiên sinh Phạm Sanh Khắc, làm gì phải vội vàng lên tiếng như vậy, chẳng lẽ sợ tôi đưa ra chứng cứ gì sao? Yên tâm đi, tôi không có chứng cứ đâu. Tiêu Dương nói vậy khiến Phạm Sanh Khắc thâm thở phào một hơi, ánh mắt càng tức tối hơn:

- Anh không có chứng cứ, như vậy rõ là bội nhọ ...

- Ông bị điếc à? Đần độn à? Tôi nói là tôi không có chứng cứ mà ông cũng có thể yên tâm được sao?

Tiêu Dương nheo mắt cười đùa cọt:

- Tôi không có vật chứng nhưng lại có nhân chứng!

Sau đây, tôi xin mọi người đứng phía dưới tránh ra một con đường để nhân chứng của tôi đi lên.

Tiêu Dương chỉ về một phía.

Ánh mắt hắn lướt qua đám người, nhìn thấy một con đường đã được để ra, Euro cũng vừa đi tới.

Mọi người rối rít quay đầu nhìn lại...

Vẻ mặt Euro lạnh lùng bước về phía này.

Trong tích tắc khi thấy Euro xuất hiện, sắc mặt hai người Romi và Phạm Sanh Khắc đều tái đi, ánh mắt thay đổi, lộ vẻ khó tin... Không nghi ngờ gì nữa, người đứng ra lập kế hoạch hành động cho sự kiến trúng độc quốc họa Viêm Hoàng lần này từ đầu tới cuối đều là Euro!

Nhưng chẳng lẽ Euro lại tự mình ra tố cáo bản thân sao?

Hai người Phạm Sanh Khắc và Romi đều liếc nhau, vẻ mặt không dấu nổi lo lắng và nghi hoặc.

Rất nhanh, Euro đã đi tới trên khán đài. Phía sau y là một chồng tư liệu dây, được người ta vác lên phía sau.

- Tiên sinh Euro, cuối cùng ông cũng tới rồi.

Tiêu Dương mỉm cười đứng lên.

Euro nhìn Tiêu Dương, ánh mắt không che dấu nổi vẻ cảm kích, hạ thấp giọng nói:

- Cám ơn, độc trên người Alba đã biến mất hoàn toàn rồi.

Đối với Euro mà nói, không có gì quan trọng hơn chuyện này.

Alba ngồi máy bay tới bị delay nên thời gian càng cấp bách hơn.

Khí ấy Tiêu Dương nhanh chóng lấy đan dược chữa trị cho Alba xong liên nhanh chóng rời đi. Euro đã hứa, nếu như thật sự con trai mình không sao thì nhất định sẽ tới nơi. Hiện tại... Y đã không nuết lời.

Euro xuất hiện liền đi thẳng lên khán đài, khiến tất cả mọi người ở hiện trường đều chấn kinh.

Đồng thời bọn họ cũng vô cùng nghi hoặc...

Rốt cục sự thật là thế nào?

Nếu sự thật giống như lời Tiêu Dương nói, ba người Euro, Phạm Sanh Khắc và Romi mới chính là người đứng sau màn đạo diễn sự kiện trúng độc thư họa Viêm Hoàng lần này, đúng ra y phải đứng cùng bên với đám người Phạm Sanh Khắc, chỉ trích Tiêu Dương... Nhưng vì sao hiện tại Euro lại đứng về phía Tiêu Dương?

Nghi vấn!

Euro cũng không khiến mọi người phải nghi ngờ lâu. Y đi lên phía trước, đột nhiên cúi đầu thật sâu với tất cả mọi người phía dưới...

Toàn trường vô cùng yên tĩnh!

Euro cúi đầu tới ba phút, không nhúc nhích một chút nào. Y ngẩng đầu lên, cất giọng nặng nề nói với mọi người phía dưới:

- Tôi, Euro ở tại đây xin lỗi tất cả dân chúng Amsterdam .

Tiếng nói náo động!

Không ít người cảm thấy như có sấm sét ngang tail

Sét giữa trời quang!

- Ý của y là sao? Thừa nhận sự kiện này à?

- Trời ạ! Tôi không thể nào tiếp nhận nổi! Rốt cục là chuyện gì thế này?

- Nhất định là tôi nghĩ nhầm rồi!

Từng tiếng kêu kinh ngạc vang lên.

Hai tay Euro hạ xuống, khiến mọi người lại yên tĩnh trở lại.

- Bởi vì tôi sai lầm, lương tri bị lợi ích che lấp, suýt nữa khiến năm mươi sáu người Hà Lan, thậm chí là càng nhiều người hơn tử vọng... Xin thứ lỗi! Xin thứ lỗi! Xin thứ lỗi!

Euro liên tục cúi đầu, sau đó mới từ từ ngẩng đâu lên nói:

- Tiêu Dương nói đúng, sự kiện trúng độc Viêm Hoàng lần này là do một tay tôi dàn dựng... Mà hai người hợp tác với tôi cũng là phó thị trưởng Phạm Sanh Khắc và tiên sinh Romil

Amsterdam chấn động!
Bình Luận (0)
Comment