Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1251 - Chương 1258: Một Đòn Cuối Cùng, Kết Thúc Hoàn Mỹ

Chương 1258: Một đòn cuối cùng, kết thúc hoàn mỹ Chương 1258: Một đòn cuối cùng, kết thúc hoàn mỹChương 1258: Một đòn cuối cùng, kết thúc hoàn mỹ

Sau khi hết chấn kinh, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.

Một cước trên không trung kia đã chinh phục không ít người.

Nhất là người bị đá được công nhân là một người mạnh, hơn nữa còn là đầu sỏ trong sự kiện trúng độc quốc họa Viêm Hoàng.

Sau khi đặc nhiệm lôi Romi đã không còn sức phản kháng đi rồi, Tiêu Dương cũng xoay người bước lên cầu thang một cách rất khiêm tốn, trở lại khán đài. Vừa rồi chọn ra tay trong nháy mắt là bởi Tiêu Dương không muốn chứng kiến nhiều thương vong hơn. Dưới ánh mắt của công chúng, nếu Romi vẫn liều mạng, sau khi gã đánh ngã hết đặc nhiệm, nhất định cảnh sát sẽ sử dụng tới súng bắn, xung đột cũng tăng cấp. Mà Romi không phải người bình thường. Bản thân gã có lực lượng thuộc tính, hơn nữa cũng không kém. Cho dù đặc nhiệm có dùng súng thì gã cũng chẳng coi vào đâu cả.

Một khi tới mức độ đó, nhất định sẽ khiến thương vong tăng lên rất nhiều.

Tiêu Dương quyết đoán nhảy ra, dứt khoát đánh ngã Romi.

Không cho gã cơ hội vận dụng lực lượng thuộc tính chút nào, lập tức phế luôn Romi, biến gã thành người bình thường.

Hành động của Tiêu Dương như mây trôi nước chảy, thoải mái tự nhiên, nhìn cũng không quá mức kinh người, vẫn nằm trong phạm vi người bình thường tiếp nhận được.

Tiêu Dương âm thâm gật đầu.

- Lần này thật sự phải cảm ơn tiên sinh Tiêu Dương của Sơn Hà Thư Họa.

- Phạm Già Liêm tôi tại đây xin lỗi tất cả người dân Amsterdam !

Đồng thời so sánh rõ ràng như vậy, hiển nhiên người dân lại càng ủng hộ thị trưởng Phạm Già Liêm hơn!

Cơn lốc trúng độc quốc họa Viêm Hoàng kéo dài mười ngày này rốt cục đã kết thúc. Sự thật bị phơi bày, Phạm Sanh Khắc và Romi bị dẫn đi rồi, không ít người vẫn có cảm giác như đang nằm mơ, mặt đều lộ vẻ khó mà tin nổi.

Tiêu Dương mỉm cười gật đầu.

Về phần phó thị trưởng Phạm Sanh Khắc thì không có cách nào phản kháng, bị đặc nhiệm bắt đi.

Phạm Già Liêm nhìn Tiêu Dương, vẻ mặt trịnh trọng, cao giọng nói:

Kết cục này thật sự quá khó có thể tưởng tượng nổi.

Ngoài ra, Euro mặc dù lập công chuộc tội nhưng dù sao cũng là một trong những chủ mưu của vụ án này, cũng bị đặc công giải đi.

Xuất hiện chuyện của phó thị trưởng Phạm Sanh Khắc, nhất định sẽ khiến dân chúng nảy sinh ít nhiều suy nghĩ với chính phủ. Mặc dù hôm nay Phạm Già Liêm có hành động khỏa lấp, nhưng thái độ nhận lỗi thành khẩn của ông vẫn vãn hồi được tín nhiệm trong lòng người dân.

- Tôi có thể đảm bảo, thành phố Amsterdam này vĩnh viễn sẽ là bạn bè của Sơn Hà Thư Họa.

Lúc này, thị tượng Phạm Già Liêm đứng trên khán đài, cúi đầu thật sâu với dân chúng phía dưới.

Phạm Già Liêm lên tiếng.

- Nếu như không có cậu thì chúng ta căn bản vẫn không biết trong chính phủ lại ẩn dấu loại sâu mọt như vậy! Thật sự quá đáng giận!

- Tiên sinh thị trưởng khách sáo rồi. Chẳng qua tôi chỉ đòi lại công bằng cho Sơn Hà mà thôi.

Phạm Già Liêm nói.

Tiêu Dương và Phạm Già Liêm bắt tay thật chặt. Tiếng đèn flash bốn phía vang lên, ánh sáng lấp lóe. Đây cũng là một thời khắc được lịch sử ghi nhớ.

Giống như một tay che trời vậy.

Thế cũng có thể nói, thật sự Sơn Hà Thư Họa đã nhân họa gặp phúc rồi! Có một câu nói này của thị trưởng Phạm Già Liêm, tác phẩm của Sơn Hà Thư Họa đã tiến được vào thị trường Amsterdam, có thể nói là nước chảy thành sông! Đây là bước tiến mang tính lịch sử của thư họa Viêm Hoàng vào thị trường Châu Aul

Đúng lúc tất cả mọi người thở phào một hơi, chuẩn bị rời đi thì Tiêu Dương đột ngột lên tiếng.

Một bên, ánh mắt Quân Thiết Anh ngời sáng.

Ánh mắt hắn sắc bén nhìn về bốn phía.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn về phía Quân Thiết Anh, sau đó vẻ mặt trang trọng xoay người, bước lên phía trước.

Vừa dứt lời, trái tim không ít người đều đập mạnh, ánh mắt vội vàng nhìn về phía hắn.

Cho dù tâm cảnh bình thản như Quân Thiết Anh cũng không nén nổi gợn sóng.

Cho đến giờ phút này, rất nhiêu người đều không rõ vì sao Euro lại quay đầu, trợ giúp Tiêu Dương chỉ điểm đám người Phạm Sanh Khắc như vậy.

Nói ngắn gọn thì đúng là từ khi Tiêu Dương tới, toàn bộ câu hỏi khó trong sự kiện này đều được giải đáp.

- Không, còn chưa kết thúc.

- Tiên sinh Tiêu Dương, tôi còn có một số việc muốn bàn luận với cậu, không biết...

Không ngờ trong thời gian ba ngày hắn đã có hành động kinh thiên như vậy, xoay chuyển hoàn toàn cục diện!

Trương Trình Quốc mỉm cười lên tiếng, đôi mắt nhìn Tiêu Dương khen ngợi không chút che dấu. Người thanh niên này thật sự gây quá nhiều bất ngờ cho ông!

- Sự thật đã rõ ràng, hung thủ cũng đã sa lưới. Có thể nói buổi họp báo hôm nay đã kết thúc hoàn mỹ rồi.

- Tôi còn có một việc.

Tiêu Dương giơ ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, vẻ mặt lạnh lùng, trâm tĩnh nhưng đôi mắt lại lóe ra ánh sáng như thần kiếm, ép thẳng vào linh hồn người khác, làm cho không ai đối mặt được với hắn.

Ngừng lại một chút, Tiêu Dương từ từ lên tiếng.

- Báo chiều của thành phố Amsterdam !

- Nhật báo South Windmiill

- Báo Bowen Worldl

- Báo Starl

- Báo Quick Newsl

Từng từ từng từ mạnh mẽ, phát ra như sấm! - Tại sao?

Cạnh bức ảnh này còn có một dòng chữ, mang theo vẻ khiêu khích nông đậm!

Đúng là ảnh chụp cái đêm Quân Thiết Anh bị ném đá vỡ đầu!

Một cô gái có đôi mắt rất kiên quyết, quân áo màu lam nhạt, máu tóc tung bay trong gió đêm, rất bắt mắt. Mà trên đầu cô có một vết máu vô cùng chói mắt đang chảy xuống.

Trong tay Tiêu Dương lấy ra một tờ báo giấy. Một tờ báo giấy có một tấm ảnh rất rõ ràng!

- Bởi vì cô ấy!

Ánh mắt Tiêu Dương lóe lên ánh sáng lạnh lẽo:

- Đã có sáu mươi tám tờ báo rồi, cũng đã nghe rõ rồi. Tôi lấy danh nghĩa của Tiêu Dương, chính thức khởi tố các người!

Một câu nói này kinh động khắp toàn trường!

Khởi tố?

Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn Tiêu Dương, không rõ hắn làm như vậy là có mục đích gì.

Cho dù là phóng viên ở đâu thì cũng luôn được coi là "nhà vua không vương miện". Có một số người thà đắc tội với Diêm Vương hơn là đắc tội với phóng viên. Trong tay bọn họ đều có bút, có thể biến ngày thành đêm!

Nhưng không ngờ Tiêu Dương lại một hơi khởi tố tới hơn sáu mươi tòa báo.

- Tại sao?

Trong đám phóng viên phía dưới, có người mặt đỏ bừng lên, hô to, hiển nhiên cũng là một tên bị Tiêu Dương điểm danh.

- Tờ báo cuối cùng là Song Hành Nhật Báo!

Hơn nữa có một số tờ báo có địa vị rất khổng lồ tại Amsterdam , cũng có một số tờ báo nhỏ mới kinh doanh.

Ở đây có hơn một trăm tờ báo, cuối cùng Tiêu Dương báo tới hơn sáu mươi tờ báo!

Toàn trường vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng Tiêu Dương đọc tên các tờ báo và tiếng Tiểu Hàm dịch nhanh chóng.

Những tờ báo bị điểm tên, hoặc sắc mặt tái mét, hoặc là đầy đầu nước, hoặc nhíu mày khó hiểu.

Mỗi khi Tiêu Dương đọc tên một tờ báo, đôi mắt đều lóe lên vẻ lạnh như băng, giống như một thanh đao nhọn đâm xuống, khiến kẻ khác không rét mà run!

Tiêu Dương cao giọng nói:

- Bởi vì sáu mươi tám tòa báo của các người từ lúc bắt đầu tới kết thúc, chưa bao giờ viết một bài đúng sự thật!

- Cũng bởi những tin đồn các người rêu rao mà dân chúng mới mất kiểm soát, tạo thành hành động thị uy gây hậu quả lớn!

- Là bởi những lời lẽ ác ý của các người, vô hình trung có bôi nhọ, điên đảo thị phil

- Cũng bởi vì các người đè ép một cô gái yếu đuối để làm nổi bật sự cao lớn của bản thân các ngươi!

- Cũng bởi vì cô gái các người làm tổn thương là người phụ nữ của Tiêu Dương tôi! Những lời của Tiêu Dương như kiếm, lạnh băng đâm vào linh hồn của những phóng viên phía dưới!

Nếu như Tiêu Dương chỉ là một người bình thường thì căn bản đám phóng viên này sẽ giễu cợt một hồi. Nhưng vừa rồi Tiêu Dương vừa mới đẩy ngã hai nhân vật có địa vị cực cao ở Amsterdam là Phạm Sanh Khắc và Romi, thủ đoạn sấm sét, làm cho đám người Phạm Sanh Khắc không hề có lực chống đỡI

Phóng viên Aydin Law trước đó cũng bị hắn đơn giản đưa ra chứng cứ gã nhận hối lộ.

Một nhân vật đầu óc thông thiên như vậy, hôm nay muốn khởi tố chính mình, hậu quả tuyệt đối cực kỳ nghiêm trọng.

Càng huống chi hôm nay ấn tượng của Tiêu Dương với dân chúng Amsterdam là vô cùng tốt!

Khi hắn vừa nói xong, không ít dân chúng đều hô lớn.

- Đúng vậy! Đáng khởi tố bọn họ! Không thể tùy ý viết bậy viết bạ như vậy!

- Điên đảo thị phi, trực tiếp gây nên thương vong cho dân chúng đã là hành vi phạm tội rồi!

- Mặc dù bình thường tôi rất thích đọc tờ South Windmill nhưng trước khi Tiêu Dương khởi tố có kết quả, tuyệt đối tôi sẽ không mua một tờ nào nữal

- Đúng, tôi cũng vậy.

Sắc mặt không ít phóng viên phía dưới đều tái mét, lộ vẻ trâm thấp, đồng thời cũng có một số người nhanh chóng lấy điện thoại ra, lo lắng báo cáo cho lãnh đạo biết.

Mà mặt mũi những phóng viên không bị điểm danh đều lộ vẻ vui mừng. May mà tờ báo của mình trong sự kiện này cũng không mù quáng đăng bậy, bôi nhọ Sơn Hà Thư Họa Viêm Hoàng, nếu không hôm nay chỉ sợ cũng nổi danh trên bảng vàng rồi!

Trên khán đài, Phạm Già Liêm hơi bất ngờ nhìn Tiêu Dương, căn bản không ngờ tại thời khắc cuối cùng, Tiêu Dương lại ra một đòn như vậy!

Chẳng qua lúc này Phạm Già Liêm cũng không tiện nói gì, chỉ có thể gật gật đầu.

- Tiêu Dương, làm tốt lắm!

Trương Trình Quốc cũng hơi bất ngờ, sau đó mừng rỡ. Tiêu Dương làm việc bá đạo, thật sự được Trương Trình Quốc tán thưởng!

- Anh Tiêu!

- Lão đạiI

Đám người Lâm Tiểu Thảo cũng chạy tới bên khán đài.

- Kết thúc rồi.

Tiêu Dương lên tiếng, ánh mắt nhìn Quân Thiết Anh, cười khẽ, hết thảy đều không cần nói.

Một bóng người bay vọt tới, lao vào trong lòng Tiêu Dương.

- Ba ba, con muốn đi tiểu.

Tiểu Thần Long vừa nói xong, lập tức trái tim Tiêu Dương kinh hãi, vội vàng dặn dò vài câu, hẹn gặp với Phạm Già Liêm xong liền ôm Tiểu Thần Long vội vàng lao đi. Tiểu Thần Long vừa xuất thế đã có uy lực vô song, Tiêu Dương không thể không lo lắng. Giờ Tiểu Thần Long đã lớn bằng đứa bé ba tuổi, một khi đi tiểu tại Bệnh viện hoàng gia, có thể khiến vài người chết đuối hay không!

Sự kiện trúng độc thư họa Viêm Hoàng, cho đến khi Tiêu Dương rời đi, rốt cục đã tuyên bố kết thúc.

Rất nhiều người dân đọc lại báo giấy vài ngày gần đây, không khỏi càng xem càng tức tối, phun nước bọt chửi bới âm âm. Đám phóng viên bị Tiêu Dương tuyên bố khởi tốt liên xám xịt rời đi, sau đó dân chúng tụ tập tại quảng trường Bệnh viện hoàng gia cũng giải tán.

Thành phố bị đảo lộn mười mấy ngày, thời khắc này cũng bình tĩnh lại.

Giống như một tảng đá lớn rơi xuống hồ nước, tạo nên sóng gợn xong, hôm nay đã khôi phục lại an bình.

Chẳng qua dưới cảnh an bình này, đồng thời ở dưới đáy hồ nước vẫn có những dòng xoáy ngầm đang từ từ chuyển động.

Trong đám người đã giải tán, có không ít người ánh mắt lạnh lẽo, nhìn vê hướng Tiêu Dương rời đi, lóe lên sát khít
Bình Luận (0)
Comment