Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1267 - Chương 1274: Danh Sách Thanh Liên, Hoa Mãn Lâu Quy

Chương 1274: Danh sách Thanh Liên, Hoa Mãn Lâu quy Chương 1274: Danh sách Thanh Liên, Hoa Mãn Lâu quyChương 1274: Danh sách Thanh Liên, Hoa Mãn Lâu quy

Tiêu Dương có thể nhận ra cừu hận vô cùng trong ngữ khí của thái tử Dịch Hàn.

Một đêm, cả nhà bị giết.

Từng là đệ nhất công tử Viêm Hoàng, hôm nay lưng mang huyết hải thâm cừu.

Một khắc này, trên người thái tử Dịch Hàn tràn ra vẻ lạnh lẽo như băng, dường như làm cho nhiệt độ không khí giảm xuống vài phần.

Lá cây đung đưa theo gió, lay động trong trời đất.

Tiêu Dương thâm thở dài một tiếng.

Hắn hiểu rõ ý tứ của thái tử Dịch Hàn.

Ba ngày này, Dịch Quân Nhi vất vả lắm mới bình phục được một chút từ bi thương vô tận. Nếu tại thời khắc này Dịch Hàn xuất hiện, ngược lại Dịch Quân Nhi sẽ mất đi một tia kiên cường cuối cùng trong tim. Đấn lúc đó thấy vẻ bi thương của Dịch Quân Nhi, thật sự Dịch Hàn rất khó rời khỏi cô. Nhưng Dịch Hàn cũng không muốn mang em gái đi phục thù.

- Ở nơi nào?

Giọng Dịch Hàn trầm thấp:

Vẻ mặt Dịch Hàn lạnh lùng, từ tốn nói:

- Tại một chỗ sâu trong sa mạc phía tây bắc.

Tiêu Dương hỏi một tiếng, lập tức trâm giọng nói:

Tiêu Dương nghiêm mặt nói.

Kẻ địch quá cường đại.

- Cho dù có phải có quan hệ thật sự hay không, tôi quyết định đi một chuyến, điều tra rõ ràng.

- Là Ma môn! Thế lực của Ma môn tại Địa Cầu quá quỷ dị rồi, chúng ta căn bản rất khó tìm được bọn chúng. Anh muốn báo thù, anh đi đâu báo thù đây?

- Dịch Hàn, anh cũng biết hung thủ là ai à?

Tiêu Dương vội hỏi.

Tiêu Dương suy nghĩ một chút, đưa mắt nói:

- Còn nhớ lúc ở Thần Linh Cảnh Địa, có một thế lực vẫn luôn truy sát tôi không? Tôi hoài nghi chúng có quan hệ với Ma môn. Hơn nữa khi thần linh môn mở ra, tôi đã bất ngờ phát hiện ra trụ sở bí mật của bọn chúng.

- Hôm nay hai vị tiền bối Thái Cực Vương và Thánh Long Vương đều ở đó.

- Nhất định anh phải cẩn thận.

- Thế lực của kẻ địch sâu không thể dò. Anh đi tới Vân Nam một chuyến đi.

- Tôi sẽ cẩn thận.

- Yên tâm đi. Bọn họ cũng ở một nơi rất an toàn. Thật ra tôi hy vọng trước tiên anh có thể tìm một nơi an toàn chờ đợi. Chuyện trả thù phải tính toán lâu dài. Vội vàng đi trước, có thể rất nguy hiểm đấy.

Thái tử Dịch Hàn trâm ngâm một hồi, từ từ gật đầu: Hai mắt thái tử Dịch Hàn mở to:

- Cẩn thận!

- Anh biết tung tích của hai vị sư phụ tôi?

Tạo vật trêu ngươi, thân là đệ tử hào môn, khi bắt đầu thái tử Dịch Hàn làm gì cũng thuận lợi, gân như không gặp phải ngăn trở gì. Mà hôm nay gã lại gặp phải huyết hải thâm cừu, toàn gia bị giết.

Nhìn bóng lưng thái tử Dịch Hàn, trái tim Tiêu Dương không nén nổi cảm xúc.

Thái tử Dịch Hàn lưng đeo Thần cung thượng cổ, xoay người biến mất trong đêm tối.

- Trước đó bọn họ gặp Thần lệnh truy sát, hiện giờ có ổn không?

- Tôi nhất định sẽ đến.

Trong rừng phong giữa đêm, vỗ tay kết minh!

Hai người nhìn nhau, gật đầu.

Dù sao Tiêu Dương vẫn không nén nổi cất lời khuyên. Nhưng kết quả đúng như hắn dự kiến, hôm nay thái tử Dịch Hàn đã quyết tâm rồi. Gã lắc đầu:

- Một thời gian nữa tôi sẽ khai tông Kiếm Tông. Đến lúc đó tôi hy vọng anh có thể tới. Nếu anh không tới, tôi sẽ coi như anh đang gặp nguy hiểm, chắc chắn sẽ mang theo cường giả Kiếm Tông đi trợ giúp anh.

Tiêu Dương suy nghĩ một chút, giương mắt nói:

- Đã như vậy, tôi cũng không nhiều lời nữa.

Hôm nay con đường thái tử Dịch Hàn đi cũng tương tự với con đường của mình.

Hôm nay mình cũng cố gắng vì xây dựng lại Kiếm Tông.

Hết thảy đều bởi Ma môn!

Kẻ khởi xướng là Ma môn.

Đôi mắt Tiêu Dương lóe lên vẻ hận thù:

- Cho dù thế lực Ma môn có mạnh mẽ tới đâu, tôi thề rằng nhất định phải nhổ hết cả gốc rễ thế lực của chúng trên Địa Cầu!

- Cậu có phần quyết tâm này, nhưng chưa chắc cậu đã làm được.

Đột nhiên một giọng nói truyền từ bên ngoài rừng phong lại, từ xa tới gần, rõ ràng truyền vào tai Tiêu Dương.

Giống như một tiếng sấm rền nổi lên.

Đồng tử Tiêu Dương hơi co lại, nhìn Lý Minh, nửa ngày sau mới nói:

- Tôi tới tặng cậu bốn chữ, che dấu năng lực!

Lý Minh nói thẳng:

- Rất đơn giản. Thực lực của cậu không đối phó nổi với một,

- Không biết Lý tiền bối vừa nói là có ý gì?

Tiêu Dương hơi chắp tay, chợt trâm giọng nói:

Ở phía xa, một thanh niên mặc trường sam màu xanh bước chậm tới, khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt trầm tĩnh có thần, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra khí tức vương giả. Đứng giữa rừng mỹ nữ, gã càng giống như tiên hoa. Mà các cô gái lại như lá xanh tô điểm cho gã.

- Là anh?

Đôi mắt Tiêu Dương lộ vẻ chấn kinh. Xuất hiện trong mắt hắn không ngờ lại là Lý Minh, cổ đông thần bí cường đại nhất xuất hiện trong Đại thi đấu thi họa của Liên Minh Thi Họal

Nhưng khác với ngày đó, hôm nay khí tức tỏa ra trên người Lý Minh rõ ràng là một cường giả tuyệt thết

Lúc này mới là bộ mặt thật sự của gã?

Tiêu Dương chấn kinh hơn, vẻ mặt cũng lộ cảnh giác.

- Tiêu Dương, lâu rồi mới gặp.

Lý Minh cười bình thản, nói.

Hai hàng cô gái xếp hai bên con đường bằng cánh hoa, tư thế đẹp đẽ, quần áo bay múa.

Mười mấy bóng người xinh đẹp cưỡi gió đi tới, thể hiện tư thế yêu kiều, quần áo mỹ lệ, ống tay áo vung lên, lướt nhẹ đi tới.

Vù vù vùi

Bên trong cánh rừng phong vào đêm tối, cánh hoa đổ xuống như mưa, tạo thành một con đường.

Một cơn gió nổi lên, tỏa ra mùi hoa nhàn nhạt.

Trái tim Tiêu Dương chấn động, vẻ mặt cảnh giác liếc vê phía xa xa.

- Tôi hiểu rõ ý của tiền bối rồi. Nhưng Ma môn gây chuyện, tôi không thể ngồi yên không để ý tới. Tôi vẫn luôn tin rằng tuy Ma môn mạnh mẽ nhưng tuyệt đối không phải là không có địch thủ.

Lý Minh cất tiếng cười, lắc đầu:

- Tiêu Dương, cậu quá coi thường Ma môn rồi. Một đêm có thể diệt Dịch gia chẳng qua chỉ là một góc núi băng thực lực của Ma môn thôi.

- Ồ? Tiền bối hiểu rõ Ma môn như vậy, chẳng lẽ...

Tiêu Dương đột nhiên nói:

- Tiền bối là người trong Ma môn?

Câu này vừa dứt, Tiêu Dương tỉnh tường phát hiện ra trên người Lý Minh tỏa ra một luồng khí thể cường đại mênh mông, ầm một cái tràn ral

Bịch bịch bịchI

Tiêu Dương liên tiếp lui lại phía sau ba bước!

Mặt hắn lộ vẻ rung động, giương mắt nhìn Lý Minh, chấn kinh vô cùng.

Thực lực của Lý Minh mạnh mẽ ngoại dự đoán của Tiêu Dương.

- Nếu tôi là người trong Ma môn thì cậu đã sớm mất mạng rồi.

Giọng nói của Lý Minh lạnh nhạt:

- Sự cường đại của Ma môn ở chỗ cường giả thực lực trên tôi vô số. Với thực lực của cậu hôm nay mà đối đấu với Ma môn thì đúng là lấy trứng chọi đá chứ không còn nghỉ ngờ gì nữa. Tôi cũng có chút quan hệ với Kiếm Tông nên mới nhắc nhở cậu. Tiêu Dương, cậu tự cân nhắc đi!

Lời nói vừa dứt, Lý Minh liền xoay người rời đi.

- Xin tiền bối dừng bước. Tiêu Dương cất tiếng nói:

- Mặc dù Ma môn cường đại như nếu chúng ta ngưng tụ tất cả lực lượng, nhất định có thể đối kháng Ma môn! Thực lực của tiền bối mạnh như vậy, sao không đứng lên hiệu triệu cường giả trong thiên hạ, cùng đối kháng Ma môn?

Bước chân Lý Minh hơi dừng lại, một hồi lâu mới đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn.

- Đào hoa đầm rộng sâu ngàn thước

Khôn sánh tình Uông đưa tiễn ta. Hoa cũng thế mà tình cũng vậy. Người như ta đáng gì. Chỉ có y xuất hiện thì mới có tư cách hiệu triệu cường giả trong thiên hại

Nhìn bóng lưng Lý Minh, đột nhiên Tiêu Dương hơi nhíu mày, một hồi lâu đôi mắt bỗng mở to, cao giọng nói.

- Thiên hạ đào hồng thổ phân phương, hoa khai mãn lâu nhiễm sơn hài

Câu này vừa dứt, toàn thân Lý Minh hơi chấn động, từ từ quay đầu lại, nhìn Tiêu Dương, mặt lộ vẻ hơi kinh ngạc.

Trong chớp mắt này, Tiêu Dương càng khẳng định suy đoán trong lòng mình, cố gắng nén chấn động mạnh mẽ trong lòng:

- Tiền bối lại là thiên hạ đệ nhất, Hoa Mãn Lâu!

Đôi mắt Tiêu Dương không nén nổi rung động mãnh liệt.

Còn ẩn chứa kích động.

Lý Minh thần bí trước mặt, thần công cái thế, mạnh mẽ vô cùng, chỉ bằng một ánh mắt khiến Tiêu Dương liền cảm nhận được áp lực cường đại.

Tồn tại như thế không có khả năng vô danh, phải danh tiếng lẫy lừng mới đúng.

Trong đầu Tiêu Dương liêu mạng tìm kiếm người tu hành vi có khả năng giống y, cuối cùng một câu nói của Lý Minh khiến trong đầu Tiêu Dương lóe lên một tia chớp, lộ ra nhân vật Hoa Mãn Lâu!

Một nhân vật truyền kỳ trên mặt đất Thần Châu!

Truyền thuyết của y khi còn sống chỉ dùng năm chữ có thể khái quát Thân Bảng đệ nhất nhân!

Thần bảng Viêm Hoàng, tồn tại xếp hạng nhất! Lúc đó y được xưng là thiên hạ đệ nhất!

Bao nhiêu năm qua đi, mãi cho tới khi Hoa Mãn Lâu ẩn thế biến mất, địa vị đệ nhất trên Thần Bảng của y vẫn không hề dao động một chút nào.

Giờ phút này nguyên nhân trái tim Tiêu Dương vô cùng kích động là bởi vì tên Hoa Mãn Lâu rõ ràng có khắc trên danh sách Thanh Liên!

- Thiên hạ đào hồng thổ phân phương, hoa khai mãn lâu nhiễm sơn hà.

Lúc này Lý Minh thì thào, dường như đang nhớ về những gì rất xa xưa. Chỉ chốc lát sau, vẻ mặt y khôi phục bình thường, ánh mắt rơi lên người Tiêu Dương. Y rất bất ngờ. Đã hơn trăm năm mình chưa dùng thân phận Hoa Mãn Lâu xuất hiện trước người tu hành, hóa thân thành Lý Minh, ẩn nấp che dấu bên trong thành thị nhân gian. Vì sao người trước mắt này lại có thể đoán ra thân phận của mình?

Lý Minh, không, hiện tại bắt đầu là Hoa Mãn Lâu!

Hoa Mãn Lâu biết thân phận tông chủ Kiếm Tông của Tiêu Dương, càng biết kiếm pháp của hắn nhập thân nhưng cũng không có nghĩa là Hoa Mãn Lâu biết Tiêu Dương đã tiếp nhận truyền thừa của Kiếm Tiên tối cường! Tín vật chí cao của mạch Thanh Liên là Danh sách Thanh Liên!

Người cầm Danh sách Thanh Liên có thể hiệu lệnh mạch Thanh Liên!

Mạch Thanh Liên chiếm hơn nửa giang sơn trên thần bảng Viêm Hoàng. Hiệu lệnh mạch Thanh Liên tương đương với hiệu lệnh thiên hại!

- Hoa Mãn Lâu sớm đã biến mất trăm năm.

Lúc này Hoa Mãn Lâu cười thản nhiên.

- Cậu lại biết không ít. Nhưng nếu thế thì cậu càng phải nên nghe theo lời cảnh báo của tôi.

Hoa Mãn Lâu ngừng lời, đồng tử đột nhiên mở lớn.

Trong tích tắc này, Tiêu Dương phía trước đột nhiên ngồi xuống khoanh chân lại, tâm niệm chuyển động, toàn thân tràn ra kiếm khí vô cùng sắc bén.

Xoạtl

Thiên Hoàng Thần Kiếm ngưng tụ thành một đóa Thanh liên bằng kiếm, nở rộ phía dưới người Tiêu Dương. Tiêu Dương ngồi khoanh chân trên không, vẻ mặt trang nghiêm, nhanh chóng vung lên một tia kiếm quyết.

- Thanh Liên kiếm!

Đôi mắt Hoa Mãn Lâu lộ vẻ rung động mạnh mẽ.

Dưới ánh kiếm chói mắt như ngọc, trên đỉnh đầu Tiêu Dương, một cuộn giấy từ từ mở ra.

Kiếm ý mênh mông tràn ngập khắp khu rừng phong.

Danh sách Thanh Liên từ từ mở ra.

Trên danh sách, ba chư lập tức đâm vào tâm mắt Hoa Mãn Lâu.

Hoa Mãn Lâu!

Hoa Mãn Lâu rung động triệt để, đôi mắt mở lớn tới cực điểm.

- Danh sách Thanh Liên!

Chỉ chốc lát, hốc mắt Hoa Mãn Lâu hiện lên vẻ kích động mãnh liệt.

Đợi tới rồi!

Rốt cục y cũng đã đợi được rồi!

Thần bảng đệ nhất nhân, ẩn thế trăm năm chỉ vì chờ đợi một người.

Người tay cầm Danh sách Thanh Liên, là chí tôn mạch Thanh Liên!

Vẻ mặt Hoa Mãn Lâu kích động, lộ vẻ sùng kính, quỳ gối trên mặt đất.

Xoạtl

Rất nhiều cô gái bên cạnh Hoa Mãn Lâu cũng đồng thời quỳ xuống.

Vẻ mặt y cung kính, khuôn mặt trang trọng, khom lưng vái lạy.

- Hoa Mãn Lâu mạch Thanh Liên bái kiến chí tôn Thanh Liên!

Từ giờ khắc này trở đi, đệ nhất trên thân bảng Viêm Hoàng, Hoa Mãn Lâu chính thức trở lại mạch Thanh Liên.
Bình Luận (0)
Comment