Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1283 - Chương 1290: Hai Tiêu Dương

Chương 1290: Hai Tiêu Dương Chương 1290: Hai Tiêu DươngChương 1290: Hai Tiêu Dương

Vút! Vút! VútI

Độc châm lợi hại, chớp mắt liên bay khắp bốn phương tám hướng.

Trong phòng không ai may mắn thoát khỏi, tất cả đều trúng độc châm ngã xuống, đi đời nhà ma.

- Đều chết rồi sao?

Tiểu Thần Long có chút bất ngờ, ngẩn người một lúc mới hoảng thần trở về, bừng tỉnh đại ngộ:

- Hóa ra châm này có độc à, ôi.

Tiểu Thần Long thở dài.

- Các người không nên trách tôi, Đại Ca tôi bách độc bất xâm, ai biết được những chiếc châm nhỏ này có độc không.

Thế cục bị một tên tham ăn phá hoại.

- Ăn no rồi còn phải đánh nhau??

Thân hình này do Tiểu Thần Long "biến ra", độc châm đâm vào cơ thể, Tiểu Thân Long không hê cảm thấy đau đớn, lực lượng thân thể của cậu ta rất mạnh. Hơn nữa thân thể thần long của Tiểu Thần Long vạn độc bất xâm, đối với cậu ta mà nói Huyết Ma Lợi Khí còn chẳng bằng một đống sắt phế liệu.

Trong nháy mắt Tiểu Thần Long cất bước đi ra, lập tức phải đối diện với công kích ùn ùn kéo đến.

Ông ta không hề nghĩ tới sự việc lại phát triển theo hướng này, cái gọi là "Diệt tiên thần khí" lại yếu ớt vậy sao? Nếu không phải nhìn thấy rất nhiều thành viên của nhóm Huyết Thần và Vô Song Vệ sau khi trúng châm đều ngã xuống chết ngay thì e là Đan Chính Bình cũng không nhịn được nghi ngờ Huyết Ma Lợi Khí đó có phải hàng giả không.

Bỗng nhiên một bóng người lạnh như băng xuất hiện, một quyền đánh ra, đối đầu với Tiểu Thần Long.

Tiểu Thần Long nhún vai, xoay người cất bước, rời khỏi phòng.

Tiểu Thần Long có chút bất đắc dĩ, quyền cước đánh ra, thế như chẻ tre, một đường đánh ra bên ngoài, không ai chống đỡ được công kích của Tiểu Thần Long.

Đương nhiên ông ta không biết người đến dự tiệc hôm nay không phải Tiêu Dương, mà ở một mức độ nào đó là quái vật Tiểu Thần Long còn nghịch thiên hơn Tiêu Dương.

Trong phòng giám sát, Đan Chính Bình hoàn toàn ngây ngẩn.

Lúc này khách sạn đã đại loạn!

- Chị không xinh đẹp?

Tiểu Thần Long run rủi thế nào lại hoàn toàn phá tan kế hoạch của Đan Chính Bình. Nếu để Đan Chính Bình biết nguyên nhân là Tiểu Thần Long tham ăn thì không biết liệu có tức đến hộc máu không.

Trong định nghĩa của Tiểu Thần Long, chị chia thành chị xinh đẹp và chị không xinh đẹp. Nay Đan Mộng Nhi vẻ mặt lạnh lẽo, Tiểu Thần Long nhìn mà cảm thấy lông tóc dựng đứng.

Bịch! Bịch! Bịchi

Tiểu Thần Long dừng bước chân đi về phía trước, giương mắt thoáng nhìn, có chút bất ngờ.

Trong khách sạn, trong lòng không ít người đều đang chấn động kịch liệt. So sánh lực lượng thân thể thì có thể nói là kỳ phùng địch thủ.

Âm! Âm! Âm!

Đan Mộng Nhi xông lên như mũi tên, quyền phong ác liệt đánh ra, kịch chiến với Tiểu Thần Long.

Phục Đại, Minh Châu.

- Tiêu Dương, chịu chết đi!

- Xảy ra chuyện gì?

Một cuộc điện thoại của Lâm Tiểu Thảo khiến Tiêu Dương trực tiếp chạy vê.

Tiêu Dương không ở lại trang viên chờ kết quả, hắn tự tin Thiên Tuyệt Chứng của Đạm Đài An Thiên đã được loại bỏ.

Thời gian trưởng thành của Tiểu Thần Long không dài, bây giờ chỉ đến cảnh giới Tiên Nhân cấp một, thân thể thần long ngưng tụ mà thành, lực lượng thân thể không bằng Tiêu Dương thân thể thành tiên. Mà Đan Mộng Nhi thì lại là con rối Tiên nhân đầu tiên trên Địa Cầu, vừa mới sinh ra, cũng là cấp bậc Tiên Nhân cấp một nhưng thân thể của cô ta do Vô Song Vương đổ mọi tâm huyết ngưng tụ tất cả chí bảo luyện hóa ra, uy lực cực lớn, thân thể như chí bảo thần binh, vô cùng chắc chắn, quan trọng là thân thể cô ta không có điểm yếu.

Mặt đất xung quanh khách sạn dường như đều bị chấn động. Lúc này Lưu Gia Ny vẫn ở bên ngoài, con ngươi trợn to, nhìn về phía khách sạn. Khách sạn sang trọng rực rỡ như đang bị một luông sức mạnh tàn phá, lúc nào cũng có thể sụp đổ.

- Bọn họ bắt đầu hành động rồi sao?

Lưu Gia Ny lau nước mắt ở khóe mắt, lúc này tâm trạng cô cực kỳ phức tạp. Cô từng chấp hành vô số nhiệm vụ nhưng chưa bao giờ lại dày vò như đêm nay.

Hai người đối đầu mấy quyền, cả khách sạn đều đang lắc lư kịch liệt.

- Có điều Mộng Nhi là con rối Tiên nhân, thân thể bất tử, dù Tiêu Dương có mạnh đến đâu cũng không thể đánh bại nó. Bây giờ chỉ xem Mộng Nhi có thể giết chết Tiêu Dương không.

Vẻ mặt Đan Chính Bình kinh hãi, hít sâu một hơi.

- Không ngờ thực lực của Tiêu Dương còn mạnh hơn mấy lần dự liệu!

Tiêu Dương đứng trước phòng bảo vệ nhìn thấy Lâm Tiểu Thảo.

Lâm Tiểu Thảo mặt nhăn mày nhó nói:

- Anh Tiêu, em cũng không biết chuyện gì nữa. Hôm nay em nhận được thiếp mời Dị Thuật Hội đưa đến, mời anh Tiêu đi ăn cơm. Nhưng sau khi em đưa thiếp mời cho Đại Ca, chỉ chớp mắt đã không thấy Đại Ca đâu.

- Thiếp mời của Dị Thuật Hội?

Tiêu Dương sửng sốt, trong lòng bỗng nhiên sinh ra dự cảm xấu.

Dị Thuật Hội, giữa hắn và Dị Thuật Hội không hề hữu hảo.

Lúc đầu khi xông vào Đan gia của Dị Thuật Hội, Tiêu Dương còn nhẫn tâm giết chết Đan Mộng Nhi.

Hôm nay Dị Thuật Hội đột nhiên vô cớ mời hắn đi ăn cơm?

Sự việc khác thường tất có vấn đề!

Trên sân thượng của khách sạn, hai thân hình triển khai chiến đấu kịch liệt. Rõ ràng Tiêu Dương đã vào trong khách sạn từ lâu, hơn nữa bên trong khách sạn bây giờ còn bạo phát đại chiến. Nhưng lúc này một màn Tiêu Dương lái xe xuất hiện ở đây quả thật quá quái đản, Lưu Gia Ny không kịp phản ứng lại, Tiêu Dương đã như tên bắn xông vào bên trong khách sạn.

Trên đường quốc lộ phía sau, một chiếc xe chạy như bay đến, đột ngột dừng lại trước chỗ cách người Lưu Gia Ny không xa, bịch một tiếng cửa xe bị đẩy ra, một bộ bạch y xuất hiện, chớp mắt khiến Lưu Gia Ny trợn tròn mắt.

Bỗng nhiên một trận tiếng phanh xe thu hút sự chú ý của cô ta.

Trong lòng Lưu Gia Ny căng thẳng hơn vài phần, con ngươi nhìn chăm chú vào phía trước.

Chỉ giơ tay nhấc chân đã dời non lấp biển, phá núi đập đá.

Tiêu Dương không nhịn được bắt đầu lo lắng. Hắn không quá lo lắng rằng có người có thể dễ dàng làm tổn thương Tiểu Thần Long, là đời sau duy nhất của thần long, Tiểu Thần Long có nhiều át chủ bài lắm. Điều hắn lo lắng hơn là liệu Tiểu Thần Long có lật tung trời lên không.

Âm! Âm! Âm!

Trời không bị lật tung lên nhưng tòa nhà khách sạn Hùng Vĩ Đường Hoàng lúc này trực tiếp nghiêng sang một bên, đá lớn vỡ vụn, tan thành nhiều mảnh.

May mà Đan Chính Bình cân nhắc đến hành động hôm nay, chọn khách sạn này có vị trí tương đối xa xôi, hơn nữa xung quanh sớm đã phong tỏa sạch sẽ nên mới không dẫn đến khủng hoảng.

Năng lượng cường đại tuôn ra, tàn phá bốn phương tám hướng như cuồng phong.

Cả quá trình có không ít Vô Song vệ và thành viên của nhóm Huyết Thần đều lùi lại, vẻ mặt mang theo sự hoảng sợ kiêng kị mãnh liệt.

Lưu Gia Ny ngồi trong xe, đôi mắt trợn to nhìn chằm chằm phía trước.

- Huyết Ma Lợi Khí thất bại rồi?

Vẻ mặt Lưu Gia Ny bất ngờ, giờ phút này không biết đang vui hay buồn. Có điều cô ta có thể chắc chắn là Huyết Ma Lợi Khí không thể tạo được hiệu quả như trong kế hoạch, nếu không hai bên không thể bộc phát chiến đấu kịch liệt như vậy, rõ ràng là cuộc chiến cấp bậc Tiên nhân!

- Cậu biết địa chỉ ghi trên thiếp mời không?

Tiêu Dương nhíu mày lôi điện thoại ra, tìm số của Lưu Gia Ny nhưng điện thoại gọi không thông.

- Lưu Gia Ny, cô ấy nói thiếp mời đưa đến Thiên Tử Các, anh Tiêu không ở đó nên mang đến Phục Đại.

- Cô Lưu nào?

- Cô Lưu ạ.

- Ai đưa thiếp mời đến thế?

- Chơi không vuil

Tiểu Thần Long chém ra một chưởng, đẩy con rối Tiên nhân Đan Mộng Nhi lùi lại mấy bước, xoay người vừa định rời đi thì công kích của Đan Mộng Nhi lại như hình với bóng, âm một cái công kích đến.

Tiểu Thần Long không thể không nghiêng người tránh ra.

Vẻ mặt lộ ra sự không kiên nhẫn.

Chị không xinh đẹp trước mặt này không phải đối thủ của Tiểu Thần Long nhưng cậu ta phát hiện thân thể của đối phương quả thật quá quái dị, cậu ta đánh vào bộ phận yếu hại trên người cô ta nhưng lại chẳng có tác dụng gì, chẳng vui gì cả. Nhưng mỗi khi Tiểu Thần Long định bứt ra rời đi thì Đan Mộng Nhi lại lập tức xông lên, chặn cậu ta lại.

Một bên cách sân thượng xa xa, Đan Chính Bình đang nhìn chằm chằm vào trận đấu.

Đôi mắt lộ ra ý cười gắn.

- Đây là uy lực của con rối Tiên nhân, thực lực của mày trên Mộng Nhi thì đã sao? Mộng Nhi có thể dựa vào thân thể bất tử kéo mày cho đến chết

Bịch! BịchI BịchI

Cả sân thượng cũng sụp đổ.

Tiểu Thần Long nổi giận, rít gào một tiếng:

- Đừng ép tôi ăn côi

Cậu ta trừng lớn đôi mắt như chiếc chuông đồng.

Bóng dáng Tiêu Dương đã đến, vừa lúc nghe thấy câu này của Tiểu Thần Long, không khỏi hơi kinh ngạc, một bước nhảy lên sân thượng.

- Không được làm bừa.

Nếu Tiểu Thần Long thi triển ra bản tôn, triển lộ thân thể thần long hơn trăm thước thì không biết sẽ gây chấn động lớn đến mức nào.

Dù sao thì bản tôn của Tiểu Thần Long là tinh thần Đồ Đằng trong lòng con cháu Viêm Hoàng, Thần Longl

Nghe thấy giọng nói của Tiêu Dương, Tiểu Thần Long vui mừng sợ hãi nghiêng mặt:

- Ba ba.

Tiêu Dương trước đây đã cảm nhận được hơi thở của Tiểu Thần Long, bây giờ nhảy lên sân thượng, nhìn thấy Tiểu Thần Long lại giống mình như đúc, không khỏi sửng sốt một chút, chợt cười khổ:

- Ba không nhận nổi.

Tiểu Thần Long ngượng ngùng gãi đầu.

Lúc này, thân thể Đan Mộng Nhi bị Tiểu Thần Long đánh ngã lại lần nữa đứng dậy, xuất hiện trước mặt hai người.

- Đan Mộng Nhi?

Khoảnh khắc này, đôi mắt Tiêu Dương toát ra chấn động mãnh liệt, thậm chí còn trong nháy mắt khuôn mặt thất sắc.

Quá dọa người!

Vì Đan Mộng Nhi bị chính tay Tiêu Dương giết.

Thử nghĩ xem một người mình đích thân giết bỗng dùng vẻ mặt âm trầm xuất hiện trước mặt mình, cảnh tượng đó kinh hãi linh hôn đến mức nào chứ.

So với sự kinh hãi của Tiêu Dương, lúc này Đan Mộng Nhi lại thấy mơ hồ.

Mệnh lệnh trong đầu cô ta Tiêu Dương là kẻ địch!

Nhưng trước mặt lại xuất hiện hai Tiêu Dương, kẻ nào mới là kẻ địch của cô ta?

- Hai Tiêu Dương? Đan Chính Bình ở xa xa cũng trợn tròn mắt, ông ta chưa bao giờ nghe nói Tiêu Dương còn có anh em sinh đôi gì đó.

- Ba ba, chị ta không phải người.

Tiểu Thần Long đột nhiên chỉ vào Đan Mộng Nhi nói.

Lúc này, tâm mắt Tiêu Dương híp lại, nhìn chằm chằm vào Đan Mộng Nhi.

- Đúng là không phải người.

Dù trên người Đan Mộng Nhi tỏa ra năng lượng cường đại nhưng Tiêu Dương không cảm nhận được bất cứ hơi thở sinh mệnh của người sống nào. Thân thể trước mặt này giống một cỗ máy hơn. Tiêu Dương trong lòng chợt chấn động.

"Là con rối?"

Trong đầu hắn nhanh chóng xeẹt qua ba chữ Vô Song Vương!

Trong Thần Bảng Viêm Hoàng, Vô Song Vương xếp sau, thực lực không mạnh nhưng thuật con rối của ông ta lại kiệt xuất thiên hạ.

Tiêu Dương hít một hơi lạnh.

- Có thể luyện chế được cả con rối cấp bậc Tiên nhân sao?

Tiêu Dương vẻ mặt ngưng trọng.

- Nếu con rối như vậy có thể xuất hiện với lượng lớn thì chẳng khác nào nạn châu chấu.

Tiêu Dương không biết cho đến hiện tại, con rối Tiên nhân trong tay Vô Song Vương cũng chỉ có Đan Mộng Nhi trước mặt.

- Rút luil

Đan Chính Bình ở xa xa truyền lệnh cho Đan Mộng Nhi rút lui.

Hành động đêm nay đã thất bại.

Hai Tiêu Dương xuất hiện càng khiến ông ta trong lúc nhất thời mất đi mục tiêu công kích.

Hơn nữa hai Tiêu Dương xuất hiện lúc này, người nào cũng có khí thế vô cùng mạnh mẽ, Đan Mộng Nhi khó mà giết được.

Mệnh lệnh đưa xuống, ánh mắt của Đan Mộng Nhi lạnh lùng nhìn Tiêu Dương, sau đó xoay người rời đi.
Bình Luận (0)
Comment