Chương 1298: Thạch động bạo phát kịch chiến
Chương 1298: Thạch động bạo phát kịch chiếnChương 1298: Thạch động bạo phát kịch chiến
Tiêu Dương nhướng mày, rốt cuộc là chuyện gì vậy. Trong mắt hắn, nếu Thiên Môn Thụy Thú là thủ hộ thần thú Long Thần đại nhân lưu lại thì đương nhiên sẽ không để Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch rơi vào tay Ma Môn. Mà hắn ít nhất cũng là người ứng cử truyền thừa Long Thần, còn Tiểu Thần Long còn là đời sau Thần Long lúc trước đi theo Long Thần đại nhân, về tình về lý Thiên Môn Thụy Thú đều sẽ giao Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch cho hắn.
- Có lẽ vì thời gian quá mức xa xôi, trong thời gian đó đã xảy ra biến cố bất ngờ gì khiến dường như Thiên Môn Thụy Thú đã quên nhiệm vụ cụ thể Long Thần đại nhân để lại.
Tiểu Thần Long nói.
- Trước đây khi nó hiện thân con đều cảm nhận được, hình như linh hồn nó bị một luồng lực lượng quỷ dị cắn nuốt, bây giờ Thiên Môn Thụy Thú chỉ dựa vào tiêm thức bảo vệ núi Thiên Môn, không phân biệt địch ta! Bất cứ kẻ nào không có ý tốt xông vào núi Thiên Môn đều là đối tượng công kích của nó.
- Nói như vậy nếu chúng ta muốn lấy được Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch thì nhất định phải ra tay với Thiên Môn Thụy Thú rồi.
Tiêu Dương nhíu mày nói.
- Dù sao nó cũng là thân thú Long Thần đại nhân lưu lại, nếu làm nó bị thương...
Tiểu Thần Long bĩu môi, nếu không phải linh hồn nó có lực lượng quỷ dị kia thì bây giờ trên Địa Cầu có mấy người là đối thủ của Thiên Môn Thụy Thú chứ. Dù như vậy nhưng bây giờ nó cũng tương đương với lực lượng Tiên nhân cấp hai. Trong sơn động này, đụng vào Thiên Môn Thụy Thú không biết là phúc hay họa đâu.
Hắn có thể khẳng định một nhóm người khác trong sơn động, thế lực Ma Môn do Phủ Tông đứng đầu chắc chắn cũng ra quyết sách tương tự. Cho dù bọn chúng không biết chuyện thủ hộ thần thú nhưng sự xuất hiện của bọn hắn cũng đã đảo loạn hoàn toàn kế hoạch của bọn chúng.
- Đi theo conl
Tiêu Tịnh Y nói.
Tiêu Dương đang nói thì tâm mắt dừng lại trên người Tiểu Thần Long. Sơn động này huyền bí khó dò, dễ vào khó ra, muốn nhanh chóng rời khỏi sơn động này thì còn phải dựa vào Tiểu Thần Long cơ trí tự xưng không gì làm khó được.
Nhưng không thể trơ mắt nhìn Thiên Tuyên Bổ Thiên Thạch nằm trên người Thiên Môn Thụy Thú mà không lấy được. Dù sao thì bây giờ Thiên Môn Thụy Thú cũng đã trở thành mục tiêu của Ma Môn, nếu Ma Môn phái chi viện đến thì dựa vào Thiên Môn Thụy Thú hiện tại chỉ có thực lực Tiên nhân cấp hai thì không thể chống lại được tiến công của Ma Môn.
Xoạtl
Tiêu Dương và Tiêu Tịnh Y liếc nhìn nhau một cái, vẻ mặt đều không khỏi lộ ra sự lo lắng.
Tiểu Thần Long hiếm khi không cò kè mặc cả, trực tiếp xoay người.
- Xem ra chúng ta phải xin chỉ viện rồi.
Biến cố bất ngờ này ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
- Nếu như vậy, chúng ta đi ra khỏi sơn động này trước đi. Bên ngoài sơn động, người của hai đại phe cánh đều tự hạ trại ở hai bên vách núi, hơn nữa đều để lại một cường giả tiên nhân tọa trấn, tránh để xảy ra biến cố. Khi ba người bọn Tiêu Dương xuất hiện, ánh mặt thế lực Ma Môn sắc bén nhìn chằm chằm qua, dường như muốn cố gắng nhìn xem ba người bọn Tiêu Dương đã lấy được Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch chưa.
Tiêu Dương do dự một chút, đành gật đầu.
Tiêu Tịnh Y đi đến trước mặt rất nhiều thanh y đao khách của Tiêu gia, tay lấy ra lệnh bài, tránh tâm mắt của Ma Môn, giao cho một thanh y đao khách trong số đó, khẽ dặn dò vài câu. Thanh y đao khách lập tức gật đầu, nương theo bóng đêm xoay người liền biến mất ở một bên khác của vách núi.
Năm phút sau, ba người xuất hiện trước nơi Thiên Môn lật nước kịch chiến trước đó.
Bốn phía có không ít tâm mắt hướng về phía này.
- Tốt xấu gì con cũng là rông có thân phận, ba ba, cho tôi mượn điện thoại, tôi mời Cao nhân ra tay, nhất định có thể đánh cho đám gọi là Ma Môn đó thua tơi bời!
- Con còn có hậu thuẫn à?
Nhưng cho đến tận khi hoàng hôn ngày này lại lần nữa buông xuống, bên trong sơn động vẫn không có bất cứ tin tức gì.
Tiểu Thần Long nghiêng mặt hỏi Tiêu Dương.
Tiêu Dương ngồi không yên, mở miệng nói. Đồng thời hắn xoay mặt nhìn về phía Tiểu Thần Long cả ngày đều đang gặm Ngưng Thần Quả nói:
- Ba ba, chúng ta có cần xin chỉ viện không.
Phòng trước vẫn hơn!
Tiêu Dương cũng không dám cam đoan, đám người Ma Môn liệu có đột ngột ra tay đánh bất ngờ người bên hắn không.
- Nhóc mập, con ở đây không được đi đâu hết, có chuyện gì thì thông báo cho ba.
Tiêu Dương cực kỳ hứng thú hỏi:
Cả quá trình ngẫu nhiên có cường giả Ma Môn tìm được đường ra, ra khỏi sơn động, sau đó lại có người tiến vào.
Mặt trăng lên mặt trời lặn.
- Tiểu công chúa, em ở đây đợi, anh vào trong một chuyến.
Tiểu Thần Long cười.
Lúc giữa trưa Tiêu Tịnh Y quay lại, với thân thận của cô xử lý chuyện như vậy hiển nhiên rất dễ dàng.
Một đêm này Tiêu Dương cũng không rời khỏi động Thiên Môn, còn Tiêu Tịnh Y sau khi trời sáng liền phụ trách đi xử lý chuyện cách ly khu du lịch núi Thiên Môn. Núi Thiên Môn có thể bạo phát đại chiến bất cứ lúc nào, nếu có du khách đi vào thì e là sẽ bị liên lụy. Trước khi chuyện thủ hộ thần thú kết thúc, núi Thiên Môn không được mở cửa.
Cao Vạn Đằng đại nhân!
Hai bên đều vì Thiên Môn Thụy Thú mà ngừng chiến đấu, điểm cân bằng này cũng rất dễ bị phá vỡ.
- Cẩn thận một chút.
Tiêu Tịnh Y dặn dò. Tiêu Dương gật đầu, thoáng một cái người đã đi vào trong sơn động.
Gió núi hây hẩy, ý lạnh xâm nhập.
Sau khi ăn xong Ngưng Thần Quả, Tiểu Thần Long trực tiếp nằm xuống tại chỗ ngủ khò khò. Tình thế trong sơn động không rõ, yên tĩnh không tiếng động, không truyền ra bất cứ động tĩnh gì. Càng yên tĩnh thì trong lòng Tiêu Tịnh Y càng bất an, con ngươi thỉnh thoảng lại nhìn về phía sơn động.
Khoảng mười giờ tối.
Vùi! Vùi
Mấy hơi thở cường đại bỗng xuất hiện, giáng xuống giữa phe Ma Môn ở đối diện.
- Thần Long Đại Ca! Thần Long Đại Cal
Tâm mắt vừa chuyển liên dừng lại trên người Tiểu Thần Long đang ngủ ngon. Tiêu Tịnh Y khẽ cắn răng, bước lên trước.
Tiêu Tịnh Y mở to mắt, nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Thế lực Ma Môn từ từ đến gần, kèm theo thanh thế uy lực cuồng phong như lôi đình phủ xuống, dường như muốn hoàn toàn phá hủy ý chí của người Tiêu gia trước khi đến nơi, khiến bọn họ chưa chiến đã khuất phục.
Sắc mặt Tiêu Tịnh Y đột biến, mặc dù vị Tiên nhân Tiêu gia ở bên cạnh lập tức đáp lại nhưng hiển nhiên là hai tay khó địch bốn tay, khí thế bị áp chế chặt chẽ!
Một chốc này không ít thân thể thanh y đao khách Tiêu gia không tự chủ được lảo đảo.
Vù vù vùi
Ngay lúc này, Tiêu Tịnh Y cảm nhận được một cách rõ ràng trong phe Ma Môn có thần thức của mấy cường giả quét qua. Người Ma Môn phái đến chi viện nếu không có gì bất ngờ thì đứng đầu là cường giả tiên nhân!
Tiên thần thức cường đại mênh mông quét qua, dường như đang điều tra hư thật bên cô.
Con ngươi Tiêu Tịnh Y mơ hồ nổi lên vài phần lo lắng.
Nhóm cường giả đầu tiên đến chi viện của Ma Môn có ít nhất ba Tiên nhân.
Bây giờ số lượng cường giả Tiên nhân ở ngoài sơn động, bên phía cô cộng thêm Tiểu Thần Long chỉ có hai người, đối phương bốn người.
Quả nhiên chuyện càng lo lắng càng dễ xảy ra.
Một lát sau, thế lực Ma Môn ngo ngoe muốn động, không ít bóng người đứng lên, ánh mắt nhìn về phía bọn Tiêu Tịnh Y. Bỗng nhiên hơi thở áp bách mênh mông ác liệt bao phủ đến, đến từ uy năng Tiên nhân mạnh mãt
Cuồng phong đột nhiên đảo qua.
Biến cố có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Cân bằng thực lực hai bên vào thời khắc này hoàn toàn bị phá vỡ.
Chi viện bên mình còn chưa đến mà Ma Môn đã đến rồi.
Cô không thể không phòng ngự.
- Mọi người đề phòng!
Vẻ mặt Tiêu Tịnh Y lập tức trở nên cảnh giác. Tiểu Thần Long lật người, ngủ khò khò.
Tiêu Tịnh Y kêu to mấy tiếng nhưng Tiểu Thần Long không hề có dấu hiệu gì tỉnh lại.
Trán Tiêu Tịnh Y lập tức đây gân xanh.
"Xem ra Tiêu Dương nhờ nhầm người rồi!"
Tiêu Tịnh Y hít sâu một hơi, lúc này thế lực Ma Môn đã có thể phát động công kích bất cứ lúc nào.
Lần này phiền phức rồi.
- Con tôm này sao vậy?
Bỗng nhiên Tiểu Thần Long nhảy dựng lên, nước miếng chảy ròng.
- Có tôm ăn sao?
Cuối cùng Tiêu Tịnh Y cũng hiểu tại sao giao dịch trước đó giữa Tiêu Dương và cậu ta đều khó chịu, con rồng béo này chỉ sống để ăn, chẳng lẽ là biến dị sao.
- Ừ,
Còn chưa đợi Tiêu Tịnh Y mở miệng, lúc này Tiểu Thần Long đã phát giác ra không khí không ổn, giương mắt thoáng nhìn xa xa. Cậu ta cảm nhận được luồng uy áp cường đại đang tùy ý bao trùm đến, đôi mắt lập tức lộ ra một trận phẫn nộ, cái quái gì thế, lại còn muốn đánh lén.
Thân thể mập mạp của Tiểu Thần Long bỗng bạo phát ra khí thế kinh khủng hơn, chớp mắt như một đạo kinh lôi đánh xuống, trực tiếp phá tan uy áp cường đại đối phương tạo ra, đồng thời gâm lên một tiếng.
Uy ngâm Thần Long thực sự!
Có thể khiến thiên địa biến sắc!
So với thực lực thật sự, có lẽ Tiểu Thần Long còn chưa thể phát huy lực lượng quá mạnh nhưng nếu chỉ xét khí thế thì đường đường là Thần Long, sao có thể để người bình thường đè đầu cưỡi cổi
Một tiếng rông ngâm, trực tiếp chấn động tất cả người trong Ma Môn ở phía trước.
Sắc mặt Bốn Tiên nhân cầm đầu cùng tái đi.
Thân ảnh dừng lại, hai mặt nhìn nhau.
Ánh mắt hơi lướt qua một tia kiêng kị.
- Là cậu ta.
Một Tiên nhân trước đó trấn thủ sắc mặt thoáng biến ảo một chút.
- Ai?
Ba Tiên nhân khác nghi hoặc.
- Một đứa trẻ rất quái dị!
Tiên nhân nọ nói.
- Đứa trẻ nhìn chỉ ba bốn tuổi nhưng trước khi các ngươi đến, một mình cậu ta chặn được tiến công của Hắc Ngọc hộ pháp, ở thế bất bại.
- Trên đời này còn có đứa trẻ quái dị vậy sao.
Đôi mắt ba Tiên nhân đều không khỏi lộ ra ánh mắt kinh dị và kiêng kị.
- Ba Tiên nhân bọn ta liên thủ thì thực lực có thể hơn Hắc Ngọc hộ pháp nhưng tên nhóc đó kỳ lạ như vậy, nếu chúng ta tùy tiện ra tay thì chưa biết chừng còn sập bẫy của đối phương. Tiểu Thần Long gầm lên giận dữ, chặn đứng bước tiến công của Ma Môn.
Chính vào lúc bọn chúng do dự không quyết, bỗng nhiên có một Tiên nhân trong số đó đột nhiên xoay người, ánh mắt nhìn xa xa, chỉ chốc lát vẻ mặt hiện lên một tia vui mừng lẫn sợ hãi!
- Là Minh Đồ hộ pháp! Nghe nói ngài ấy chấp hành một nhiệm vụ ở ngay gần núi Thiên Môn, xem ra quả nhiên là ngài ấy chạy đến rồi!
- Minh Đồ hộ pháp là Tiên nhân cấp ba! Có ngài ấy đích thân tới, nhiệm vụ lần này của chúng ta chắc sẽ không xảy ra biến cố gì nữa.
- Với tốc độ của Minh Đồ hộ pháp, nhiều nhất là một khắc sau có thể đến nơi, chúng ta đợi ngài ấy đến rồi chiến tiếp, hoặc là lập tức ra tay.
Bốn Tiên nhân liếc mắt nhìn nhau một cái, nhanh chóng đưa ra quyết định.
Ra tay!
Chỗ dựa cường đại như vậy đang chạy về phía này, kiêng kị trong lòng bọn họ hoàn toàn bị quét sạch!
Từng luồng khí thế mênh mông như núi bỗng nhiên lại lần nữa ùn ùn nghiền đè xuống.
Xa xa, trái tim vốn thoáng yên ổn mấy phần của Tiêu Tịnh Y lại lập tức đại chấn, con ngươi cả kinh, hô to:
- Chuẩn bị chiến đấu!
Người của Tiêu gia cũng không cam lòng yếu thế mà phóng ra khí thế cả người, nắm binh khí trong tay, chuẩn bị đánh một trận!
Vù! Vùi Vùi
Thân ảnh cường giả Ma Môn đứng đầu là Phủ Tông ép sát.
Lúc này, bỗng nhiên trong động Thiên Môn ở một bên vách núi ầm ầm truyền ra một tiếng nổ mạnh!
Trong khoảnh khắc đất rung núi chuyển, đá vụn trên vách núi bắn tán loạn.
Tâm thần của hai bên đều chấn động.
Trong sơn động e là đã xảy ra tình hình mới!
Âm! Âm! Ầm!
Tiếng nổ liên tiếp truyền từ sâu trong động Thiên Môn ra bên ngoài.
Bốn cường giả Tiên nhân Ma Môn đến từ Phủ Tông cầm đầu, trong phút chốc phủ xuống, xuất hiện trước mặt người Tiêu gia.