Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1301 - Chương 1308: Dùng Roi Đánh

Chương 1308: Dùng roi đánh Chương 1308: Dùng roi đánhChương 1308: Dùng roi đánh

Nhưng ngay khi bốn Tiên nhân khựng lại, Thái tử Dịch Hàn đã tăng tốc tối đa bật ra khỏi phạm vi tấn công của họ, thân hình nhanh chóng lẫn vào biển cát mênh mông!

- Đuổi theo! Sống chết gì cũng bắt nó về đây!

Văn Nhân Mục Tuyền giận dữ gào thét. Ông ta sớm đã chặn được mũi tên thứ hai của Thái tử Dịch Hàn, nhưng uy lực của Hậu Nghệ Xạ Thuật khiến ông ta chấn động, càng nhất định không được để Thái tử Dịch Hàn sống mà rời khỏi toà thành này. Tốt nhất là đoạt được Thần cung và xạ thuật, nhất định sẽ là công lao vô cùng to lớn! Nhưng tình hình hiện tại của Văn Nhân Vu Lan không lạc quan, cho nên Văn Nhân Mục Tuyền mới không tự mình đuổi theo.

Càng huống hồ truy đuổi một kẻ đã sắp kiệt sức thì bốn Tiên nhân là thừa đủiI

Sa mạc rất ít nơi có thể ẩn náu, Thái tử Dịch Hàn muốn chạy thoát thân thật khó bằng lên trời!

Sát khí trong mắt Văn Nhân Mục Tuyền cuộn lên.

Vù! Vùi Vùi

Bốn Tiên nhân lao đi như gió, nhanh chóng mất hút trong biển cát.

Dịch Huyễn trợn mắt tức giận gầm lên.

- Đội trưởng Thạch Hổ, tôi có chuyện muốn nói!

Chứng kiến toàn bộ cuộc đấu, Dịch Huyễn không tin được vào mắt mình. Với thực lực hôm nay Thái tử Dịch Hàn thể hiện ra, có mấy Dịch Huyễn cộng lại cũng không có tư cách bì được.

Dịch Huyễn nhìn quanh, thấy nhiều Huyết Thần Vệ cầm Tỏa Tiên Liên đang chuẩn bị xuất phát đi vây bắt Dịch Hàn, vội bước lên gọi.

Bão cát cuốn đi mùi máu, nhưng trên mặt đất vẫn lưu lại những cái xác còn chưa khô máu.

- Tôi nghĩ Dịch Hàn rất giảo hoạt, chúng ta có xuất toàn quân ra tìm cũng vẫn có khả năng để tuột mất y...

Đồng thời, các Huyết Thần Vệ cũng lần lượt xuất phát.

Một người đàn ông cầm Tỏa Tiên Liên quay lại nhướng mày nhìn Dịch Huyễn:

- Dịch Hàn đã mạnh lên như thế từ bao giờ?

Trận kịch chiến tại tường thành chấm dứt.

— Chỉ cần nó chết đi, ta sẽ là người đứng đầu Dịch gial

- Cậu nghi ngờ khả năng của chúng ta?

- Không!

- Không không... Tôi có cách này, nếu tìm được Dịch Hàn ngay thì tốt, nếu không tìm được thì chắc chắn cách này có thể khiến Dịch Hàn ngoan ngoãn xuất hiện!

- Có chuyện gì?

Sắc mặt người đàn ông tối lại, ông ta nheo mắt gườm gườm nhìn Dịch Huyễn:

— Thì không lo Dịch Hàn không cắn câu.

- Trong thuỷ lao là người của Dịch gia, đều là thân thích của Dịch Hàn, chỉ cần đem một người ra làm môi...

Lúc này, Văn Nhân Vu Lan ngồi trên mặt đất, vai trái đã bị nhuộm đỏ cả một khoảng, máu bắt đầu chuyển tím. Mũi tên vàng vẫn cắm trên vai cô ta.

Nghe vậy người được gọi là Đội trưởng Thạch Hổ hơi nhíu mày:

Văn Nhân Mục Tuyền đang đặt tay trên lưng Văn Nhân Vu Lan, truyền nội lực che chở cho tâm mạch của Cô †a.

Dịch Huyễn nói.

- Vu Lan, lần này con sơ suất quá. Với thực lực hiện tại con hoàn toàn có thể tránh được mũi tên này!

Văn Nhân Mục Tuyền trầm giọng nói, đồng thời liếc nhìn Văn Nhân Vu Lan, nghiêm giọng nói.

- Ta đã sai người đến báo cho Dược Gô, cô ta sắp đến ngay bây giờ.

- Nói!

Do mất máu quá nhiều nên sắc mặt Văn Nhân Vu Lan tái nhợt, đôi môi run rẩy hơi tím lại.

- Sư phụ, tên này... có độc.

Văn Nhân Vu Lan yếu ớt nói.

Dịch Huyễn cười lạnh nói.

Dịch Huyễn mừng muốn điên, xoay người chạy nhanh vào bên trong.

- Được, năm phút nữa dẫn người đến đây, nhanh!

Thạch Hổ suy nghĩ một chút rồi nói ngay:

Văn Nhân Vu Lan áy náy nói:

- Xin lỗi sư phụ, con tưởng có thể đón được, không ngờ...

Văn Nhân Mục Tuyền nhìn thần sắc của đồ nhi, không nỡ trách mắng nữa, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu:

- Nhưng cũng không hoàn toàn trách con được. Xạ thuật của nó mạnh nhất trong số những xạ thuật ta từng gặp, trừ một số tiền bối trong truyền thuyết thì vi sư chưa từng thấy ai có thể thành tiên trong Tiễn đạo!

- Ái chà, được Văn Nhân Tiên nhân khen ngợi như thế thì ta cũng muốn được gặp xem thế nào... Tiếc quá, đến muộn một bước rồi.

Một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện trên tường thành, quần áo trắng mặt mộc, cõng một chiếc gùi tre, nhẹ nhàng nhảy xuống.

- Dược Cô.

Văn Nhân Mục Tuyền đứng lên.

- Cô xem thương thế của Vu Lan đi, không biết con bé trúng phải độc gì?

- Súc sinh! Mày còn đến đây làm gì?

Khuôn mặt của Dịch Huyễn xuất hiện trước mặt mọi người Dịch gia...

Ánh sáng chói mắt chiếu vào.

Cửa lớn thuỷ lao âm ầm mở ra.

- Cô gái, độc này không phải cô biết rõ hơn ta sao?...

Dược Cô bước lên một bước, quỳ xuống cạnh Văn Nhân Vu Lan, trong tay bỗng xuất hiện một con dao nhọn, nhẹ nhàng đặt xuống cổ họng Văn Nhân Vu Lan:

- Các người đi được rồi.

Dược Cô lạnh nhạt đuổi khách.

Đám người áo bạc đều biết tính Dược Cô quái đản, nếu chọc cho cô ta không vui thì có thể mất mạng bất cứ lúc nào.

Không ai dám không nghe, tất cả vội lui ra ngoài.

Văn Nhân Vu Lan nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi trên trán ròng ròng, thấy Dược Cô đang quan sát đánh giá mình thì không khỏi ngẩn ra...

Một lúc sau, Dược Cô mỉm cười:

- Cô gái, chúng ta ở đây lâu lắm rồi nhưng hôm nay mới nói chuyện lần đầu nhỉ.

Văn Nhân Vu Lan gật đầu:

- Dược Gô, tôi... trúng phải độc gì vậy ?

Dược Cô đứng lên hờ hững đi thẳng vào cửa cung điện ngầm. Văn Nhân Mục Tuyền vội sai người lấy cáng khiêng Văn Nhân Vu Lan đi theo Dược Cô. Chẳng mấy chốc đã đến chỗ ở của Dược Cô, bốn bề ngập các loại thuốc, mùi hắc cay mũi.

- Hơi khó giải quyết đấy, sai người đưa cô ta đến chỗ ta ngay.

Dược Cô lấy ra một cây thuốc quý, nghiền thành bột rắc vào vết thương của Văn Nhân Vu Lan.

Văn Nhân Mục Tuyên hơi tái mặt hỏi.

- Làm sao vậy?

Dược Cô đến bên Văn Nhân Vu Lan, đặt gùi tre trên lưng xuống, đặt tay lên bắt mạch cổ tay của Văn Nhân Vu Lan. Một lát sau, Dược Cô lắc đầu, nhìn Văn Nhân Vu Lan vẻ kinh dị.

Dịch lão tướng quân không nhịn được lại cất tiếng chửi mắng, hai mắt ngập tràn lửa giận.

Dịch Huyễn không để ý đến Dịch lão tướng quân, nhìn quanh một vòng rồi chỉ:

- Bà lão kia kìa, đưa bà ta điI

Mấy người áo bạc tiến về phía bà cụ Dịch ...

- Súc sinh! Mày... mày định làm gì?

Dịch lão tướng quân trợn mắt nhìn Dịch Huyễn, hận không thể lập tức lột da róc xương y!

- Lão già này ôn ào lắm chuyện quái

Dịch Huyễn liếc Dịch lão tướng quân, cười lạnh.

— Có tin tôi cho lão xuống gặp Dịch Nam ngay bây giờ không?

Dịch lão tướng quân tái mặt, run run hỏi:

- Mày... mày giết Dịch Nam rồi?

- Người hại chết Dịch Nam là Dịch Hàn!

Dịch Huyễn lạnh lùng nhếch miệng cười.

- Chưa biết chừng... y sắp hại chết cả bà lão nữa đấy.

- Mày nói gì? Hàn nhi đến rồi? Nó đang ở đâu? - Súc sinh! Rốt cuộc mày muốn thế nào!

Dịch Huyễn cười lạnh nói:

- Hàn nhi của các người quả thực bất phàm, nơi này ẩn mật như vậy y cũng tìm được. Đáng tiếc, thiên đường có cửa không đi, địa ngục không lối lại cứ đâm đầu vào! Các người không phải vội... nếu y may mắn thì có thể đến đây đoàn tụ với các người, hì, còn nếu không may... Ha ha! Dẫn bà ta đi!

Dịch Huyễn hoàn toàn không để ý đến tiếng gào thét của mọi người phía sau, ra lệnh đưa Dịch lão thái bà đi ra. Cánh cửa đá lại đóng lại.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Hàn nhi đến thật rồi?

Mọi người trong thuỷ lao đều lo lắng không thôi.

Dịch lão tướng quân sắc mặt tái nhợt:

- Có khi... thằng súc sinh đó nói thật. Người Hàn nhi yêu thương kính trọng nhất chính là bà cụ, bây giờ nó đưa bà cụ đi chắc chắn là để uy hiếp Hàn nhi...

Thuỷ lao lạnh, trái tim mọi người còn lạnh hơn.

Bên ngoài tường thành cũ nát, bà cụ Dịch bị trói chặt khiêng ra. Dưới ánh mặt trời chói chang, bà cụ Dịch có cảm giác trời đất đảo lộn quay cuồng, nhưng dù vậy bà vẫn không kêu một tiếng. Sự kiên cường của bà thực khiến người ta phải khâm phục!

Nhưng trái tim của Dịch Huyễn đã đặt ở Dịch Hàn rồi, y hận không thể lập tức nhìn thấy Dịch Hàn chết ngay! Cho nên y không nhìn thấy gì nữa, thậm chí còn hận mặt trời sao không chói chang thêm tí nữa, bão cát không quay cuồng thêm tí nữa, bà lão này chao đảo muốn đổ gục trong tuyệt cảnh, thế mới dễ dụ được Dịch Hàn rail

- ĐII

Đội trưởng Thạch Hổ ra lệnh. Hai tên áo bạc khênh Dịch lão thái bà đi đầu tiên, còn lại rất nhiều cường giả cầm Tỏa Tiên Liên đi theo, ngoài ra còn có các thành viên nhóm Huyết Thần Vệ, tổng cộng gần trăm người. Dịch Huyễn cũng theo cùng!

Trong sa mạc mù mịt cát bụi, đúng như Dịch Huyễn lo lắng, Thái tử Dịch Hàn vô cùng "giảo hoạt"!

Khi quyết định thân cô thế cô mạo hiểm, Thái tử Dịch Hàn đã chuẩn bị cho mình một đường lui!

Chỉ dựa vào tốc độ thì anh chắc chắn không thể thoát ngay được bốn Tiên nhân!

Trong khoảnh khắc thoát đi, Thái tử Dịch Hàn dùng hết sức chạy theo đường đã định sẵn, cuối cùng xuất hiện ở một chỗ khác, thân hình bất ngờ tụt xuống nấp kín trong cát.

Đây là một chỗ táng sát anh ngẫu nhiên tìm được.

Phía dưới có một cái hang nhỏ, có thể ẩn thân.

Thái tử Dịch Hàn nấp trong hang nín thở, khoá chặt mọi khí tức của mình.

Anh cần thời gian điều chỉnh lại nội khí đã tiêu hao, hơn nữa bây giờ mặt trời đang lên cao, những người áo bạc truy tìm mình đang chia ra khắp nơi, muốn trốn ra rất khó.

- Đành chờ trời tối vậy.

Thái tử Dịch Hàn nghĩ thâm, hít sâu một hơn, uống một viên linh đan, xếp bằng ngồi xuống, khôi phục thực lực một cách nhanh nhất. - Tìm điI

- Tìm cho kỹ vào!

Giữa bốn bề cát vàng mênh mông, bốn người áo bạc đang tức giận gào thétI Từng người từng người lao đi.

- Y thực trốn thoát rồi?

Nhóm của Dịch Huyễn nhanh chóng đuổi kịp, gặp mặt cùng một Tiên nhân áo bạc. - Bà ta là ai?

Tiên nhân áo bạc nhìn Dịch lão thái bà đang bị thừng Ngũ Hoa trói chặt.

- Bà cụ nhà họ Dịch.

Thạch Hổ nói, đoạn thuật lại kế hoạch của Dịch Huyễn.

Tiên nhân áo bạc lạnh lùng nhìn Dịch lão thái bà, một lát sau lạnh lùng cất tiếng... - Lôi ra ngoài, dùng roi đánh !
Bình Luận (0)
Comment