Chương 1310: Thiên Nhược Vô Tình
Chương 1310: Thiên Nhược Vô TìnhChương 1310: Thiên Nhược Vô Tình
Đầu óc chấn động mãnh liệt!
- Là tiếng của cụ?
Thái tử Dịch Hàn đứng phắt dậy, mắt mở to trợn tròn, hai tay nắm chặt.
— Làm sao lại là tiếng cụ được?
Lúc này Thái tử Dịch Hàn bắt đầu vô cùng lo lắng. Anh không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hay chỉ là ảo giác.
Nhưng tiếng kêu thê thảm khiến Thái tử Dịch Hàn cảm thấy tâm hồn vô cùng đau đớn.
Lúc này một tiếng gâm quen thuộc ùa đến.
- Dịch Hàn, cụ của mày đang ở đây, bà ta sắp chết rồi, bà ta sắp chết rồi, hahal
Ngay khi Thái tử Dịch Hàn hiện thân lập tức bị phát hiện, từng người áo bạc xông đến.
Tiếng thét bỗng im bặt.
Cát vàng mù mịt ập đến.
- Tao ở đây, thả cụ tao ral
Thái tử Dịch Hàn phẫn nộ căm hận.
Từ đầu đến chân đều là vết roi.
Là tiếng của Dịch Huyễn.
Đồng tử mắt Dịch Hàn co rút lại như bị điện giật, đứng như trời trông.
Tiếng kêu thảm thiết của Bà cụ Dịch cứ quanh quẩn bên tai, khiến anh không thể tĩnh tâm trong hang cát. Do dự một hồi, Thái tử Dịch Hàn cắn răng nhảy lên.
- Táng tận lương tâm!
Trong nháy mắt Thái tử Dịch Hàn đã khởi động guồng chân chạy đến chỗ Bà cụ Dịch, đồng thời điên giận gầm lên:
Một bà cụ hiền lành lại bị hành hạ giày vò phi nhân tính đến thế này!
- Hắn ở đây!
Một bà cụ vô tội, lại bị xử lý một cách ác độc như vậy!
Trước mặt anh là một người toàn thân đây máu bị trói cứng vào cột, khí tức vô cùng yếu ớt.
Nhất là đầu, một mảng tóc lớn đã bị giật mất để lộ một vùng đỏ rực. Cảnh này lọt vào mắt Thái tử Dịch Hàn, khiến anh không khỏi đau thắt tim gan.
Khuôn mặt anh hằn đầy nỗi phẫn nộ, hai hàng nước mắt chảy xuống.
Cửu Hư Tiên nhân lạnh lùng liếc nhìn Thái tử Dịch Hàn, bỗng cười lên điên dại, vẩy tung nắm tóc bạc trong tay lên.
Nhưng bà không làm được.
- AI
- Tao! Thê! Nụ cười ấm áp trên gương mặt đã biến mất tăm, vết roi chằng chịt nhìn rất đáng sợ.
Sát khí ùa lên như sóng biển.
— Nhất định sẽ tự tay giết mày!
Thái tử Dịch Hàn nghiến răng gằn từng chữ, đôi mắt đỏ sọc máu thù hận.
Thái tử Dịch Hàn cảm thấy lông ngực như vừa nổ một quả lựu đạn, bao nhiêu thù hận phút chốc bùng cháy, tiếng nói khàn hẳn đi, phẫn nộ đến cực điểm. Anh hận không thể lập tức phanh thây kẻ đứng phía sau Bà cụ DịchI
- Dịch Hàn! Cuối cùng mày cũng chịu thò đầu ra rồi phải không?
Cửu Hư Tiên nhân cười lạnh, khẽ thổi bay sợi tóc vấy máu cuối cùng còn dính trên tay, nheo mắt cười cười.
¬ Bà lão này đúng là có tác dụng thật.
Dưới ánh mặt trời chói chang, từng sợi tóc bạc thê lương bay theo gió, bị cát nuốt trọn. Mỗi sợi tóc như giáng một cú nghìn cân vào lòng Thái tử Dịch Hàn.
Lúc này thần trí bà cụ Dịch đã mơ hô, nhiều lần bị đánh đập khiến người già gần trăm tuổi như bà không chịu đựng nổi, sự sống đang dần dần rời bỏ cơ thể bà. Bà cụ Dịch cố gắng mở mắt muốn nhìn xem có phải chắt của mình đã đến rồi không.
- Cụ ơi...
Linh hồn anh cũng đang quặn đau!
Thái tử Dịch Hàn bỗng gầm lên một tiếng, thân hình lao vút về phía Cửu Hư Tiên nhân.
Đây là cơ hội duy nhất của anh!
Bốn Tiên nhân truy kích anh đang tản mát ở bốn nơi khác nhau, ở đây chỉ có Cửu Hư Tiên nhân thì sức yếu của mình mới có cơ tiêu diệt được. Nếu các Tiên nhân khác đuổi đến thì không còn bất cứ cơ hội nào khác. Lúc này đầu óc Thái tử Dịch Hàn tràn ngập thù hận, anh không muốn chạy thoát thân nữa. Thảm trạng của cụ đã kích động Thái tử Dịch Hàn, anh chấp nhận mọi cái giá để giết được Cửu Hư Tiên nhân!
- GiếtI
Cửu Hư Tiên nhân lạnh lùng ra lệnh.
Đám người áo bạc vốn đã chuẩn bị sẵn sàng lập tức xông lên!
Cát bay đá lăn, sấm vang chớp giật.
Một trận ác chiến lập tức xảy ra.
- Phái
Vì sao?
Anh gào lên uất hận, lồng ngực như bị một tảng đá khổng lồ đè chặt.
Trái tim đau xót không chịu nổi, linh hồn càng như bị nghìn mũi dao đâm.
Đôi mắt Thái tử Dịch Hàn nhoè đi, mở trợn trừng, nước mắt tuôn xuống như mưa.
- CụH!
Bỗng bà cụ Dịch vốn đã rất suy yếu, không biết lấy đâu ra sức mở bừng hai mắt, hết sức quát lên với Dịch Hàn, giọng trách mắng vô cùng thê lương, vừa nói máu vừa trào ra khỏi khoé miệng. Cơ thể vốn đã mong manh đã bước nửa bước vào cửa Diêm vương rồi. Thái tử Dịch Hàn đánh bay đám người áo bạc xung quanh.
Anh trợn mắt trừng trừng nhìn Cửu Hư Tiên nhân:
- Ác tặc, thả cụ tao ra, đến đánh với Dịch Hàn tao một trận!
Cửu Hư Tiên nhân nheo mắt cười:
- Dịch Hàn, nếu tao là mày thì sẽ ngoan ngoãn giơ tay chịu trói để khỏi hại đến tính mạng của bà lão.
Sắc mặt Dịch Hàn bỗng đổi hẳn.
Hơi thở ngưng lại.
Cửu Hư Tiên nhân liếc mắt ra hiệu, mấy người áo bạc câm Tỏa Tiên Liên lập tức áp sát Dịch Hàn.
- Nếu con đầu hàng thì suốt đời suốt kiếp đừng làm con cháu Dịch gia ta nữa!
- Dừng tay!
Tay ông ta từ từ đặt lên đỉnh đầu Bà cụ Dịch, quát lớn :
Kể cả như vậy, Cửu Hư Tiên nhân cũng không muốn lãng phí nhiều thời gian hơn.
Nhưng Cửu Hư Tiên nhân Thái tử Dịch Hàn chẳng qua chỉ là một con thú bị sập bẫy.
Tiềm lực của Thái tử Dịch Hàn bùng ra sức mạnh kinh người!
Giọng Thái tử Dịch Hàn khàn vỡ rống lên, một tiếng rồng gầm, uy lực của Thăng Long Trảo bùng ra. Âm một tiếng đám người áo bạc ngã lăn ra, không ai ngăn được Thái tử Dịch Hàn.
Vì sao?
Vì sao?
Thái tử Dịch Hàn không ngừng hỏi mình, hỏi trời!
Vì sao lại như vậy!
Cụ bà trăm tuổi vốn xứng đáng được hưởng an lành tuổi già, vốn nên được ông trời chúc phúc, nhưng vì sao, lại bị trâm luân hành hạ, lâm vào đại nạn này!
Cụ bà cả đời từ bi hiền hậu, lẽ nào lại phải chịu kết cục này?
Là ông trời vô tình!
Thái tử Dịch Hàn bỗng ngẩng cao đầu nhìn trời, nhìn mặt trời chói chang, hơi thở dồn dập, đôi mắt đầy vẻ điên cuồng.
Nếu ông trời có mắt thì cũng già rồi, nhân gian chính đạo là tang thương.
Nếu ông trời vô tình.
- Nếu trời vô tình, ta sẽ diệt trời!
Thái tử Dịch Hàn hai mắt nhắm lại, cây cung ảo trong đầu nổ tung, tựu hình!
Mũi tên vàng từ từ hiện ra.
Sâu trong óc Thái tử Dịch Hàn, một bức tranh dần tựu hình.
Thời hồng hoang viễn cổ, trên trời có mười mặt trời liên tục chiếu sáng thiêu đốt vạn vật, khiến sông ngòi khô cạn không còn một giọt nước, đất đai nứt nẻ, vạn vật không thể sinh sôi.
Đó là ông trời làm ác!
Chính tại lúc này, một nam tử chân đất đeo một cây cung leo lên đỉnh núi cao nhất. Mũi tên vàng đặt lên dây.
Giương cung, bắn tên!
Mang theo uy lực trời đất khôn cùng.
Xạ thuật mạnh nhất từ thời khai thiên lập địaI
Mười mặt trời trên trời bị bắn rụng mất chín!
Từ đó về sau chỉ còn một mặt trời.
Nam tử đó tên là Hậu Nghệ!
Cảm ngộ của Thái tử Dịch Hàn đối với Hậu Nghệ Xạ Thuật tăng lên đột ngột.
Một giọt nước xuất hiện ở Đan Điền.
Là Tiễn lực!
Cùng loại với Kiếm lực Tiêu Dương cảm ngộ được.
Anh lấy ra cây thân cung một cách gần như vô thức.
Đôi mắt mở bừng chất chứa thù hận, giống hệt Hậu Nghệ bắn mặt trời năm nào, nhưng mục tiêu của Thái tử Dịch Hàn là Cửu Hư Tiên nhân!
Cả trời đất nhân gian chỉ còn lại Cửu Hư Tiên nhân.
Anh chỉ có một cơ hội!
Thái tử Dịch Hàn điều động toàn bộ sức mạnh, trong nháy mắt toàn thân ngập trong ánh sáng vàng. Tất cả Tiễn lực trong Đan Điền cũng được vận đến.
Tất cả sức mạnh cùng dồn lại trên mũi tên vàng!
Giờ khắc này, đất trời đổi sắc!
Gần như tất cả mọi người đều cảm nhận được một áp lực kinh khủng.
Ngay cả Cửu Hư Tiên nhân cũng giật mình, không ngờ một con thú cùng đường lại có thể phát ra sức mạnh kinh người như vậy.
Mũi tên vàng nhắm thẳng vào Cửu Hư Tiên nhân, khiến ông ta cảm giác bị uy hiếp một cách rõ rệt, vội gầm lên:
- Maul Mau bắt nó lại!
Vùi! Vùi! Vùi
Tỏa Tiên Liên từ bốn phía tung ra, nhưng cứ lại gần Thái tử Dịch Hàn là bị ánh sáng vàng trên người anh đẩy bật lại.
Thái tử Dịch Hàn dồn hết sức lực cuối cùng vào một đòn, làm sao lại dễ dàng để kẻ khác ngăn cản như vậy.
Cho dù sau đòn này mình không còn khả năng phản kháng, nhưng cũng không tiếc.
Anh chỉ cần hiện tại bắn chết Cửu hư Tiên nhân.
- Hậu Nghệ Xạ Thuật!
- Thiên Nhược Vô Tình!
Mũi tên vàng phá không lao ra, xé rách màn cát vàng đầy trời! Đây là mũi tên mạnh nhất Thái tử Dịch Hàn bắn raI
Cũng là đòn tấn công mạnh nhất Cửu Hư Tiên nhân từng đối mặt.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng ông ta đã đánh giá thấp thần uy của mũi tên này!
Tốc độ có thể cắt qua một không gian!
Từ khi tên rời khỏi dây đến khi đến ngay sát mặt ông ta gần như không mất thời gian, thậm chí Cửu Hư Tiên nhân vốn tưởng mình đứng sau Bà cụ Dịch thì Dịch Hàn ném chuột sợ vỡ đồ sẽ không dám bắn.
Một xạ thủ thần thánh, khi đã giương cung có thể bách bộ xuyên dương, vạn lý xuyên tâm!
Mũi tên vàng nhắm thẳng vào mi tâm Cửu Hư Tiên nhân, trong phút chốc ánh sáng trên người Cửu Hư Tiên nhân sáng rực lên!
Ánh sáng từ bảo vật hộ thể ùa ra, Cửu Hư Tiên nhân bị mũi tên thần đánh bật ra trăm mét.
Tuy có thần binh hộ thể nhưng Cửu Hư Tiên nhân không chịu được mũi tên này, thần binh vỡ tan.
- Không!
Cuối cùng thì nỗi sợ mất mạng cũng xuất hiện trong đầu Cửu Hư Tiên nhân. Ông ta ra sức muốn thoát khỏi đường tên bay, nhưng đã không thể nữa.
Đòn tấn công mạnh nhất của Thái tử Dịch Hàn sau khi cảm ngộ.
Cuối cùng đã thành công xuyên qua mi tâm của Cửu Hư Tiên nhân!
Mũi tên vàng xuyên qua đầu ông ta, lập tức mạng vong!
Cơ thể của Thái tử Dịch Hàn đã vô cùng suy yếu, nhanh nhất có thể hạ xuống bên cạnh Bà cụ Dịch, nhẹ nhàng ôm lấy bà cụ.