Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1345 - Chương 1352: Nhật Ký Bặc Thiên

Chương 1352: Nhật ký Bặc Thiên Chương 1352: Nhật ký Bặc ThiênChương 1352: Nhật ký Bặc Thiên

Dưới ánh nắng chói chang, mùi máu tươi nồng nặc đã biến mất vào trong bão cát.

Thi thể ngân y nhân nằm ngổn ngang, có người bị mãnh thú cắn xét, huyết nhục mơ hồ.

Để tránh thi thể gây ra ôn dịch, Tiêu Dương suy nghĩ một chút liền xuất ra rất nhiều hung thú Ly Lực, để bọn chúng đào một cái hố thật sâu, sau đó ném thi thể ngân y nhân vào bên trong, đồng thời quét dọn sạch chiến trường. Quan trọng là thu thập khóa Tiên Liên, đương nhiên cũng không bỏ qua Huyết ma lợi khí còn chưa dùng hết. Lấy vũ khí của Ma Môn đối phó Ma Môn đúng là thú vị.

- Chúc mừng Kỷ gia gia đã tự tay giết chết kẻ địch.

Tiêu Dương mỉm cười nói với Tiêu Dương.

Kỷ Ly tiên nhân mỉm cười:

- Chúc mừng tông chủ đã giúp cho cuộc chiến khai tông của Kiếm tông chiến thắng một cách vang dội.

Hai người nhìn nhau, đồng thời cất tiếng cười to.

Diệp Tang nhẹ giọng nói:

Tiểu công chúa không nhịn được cả kinh kêu lên:

Kỷ Ly tiên nhân ngẩng đầu nhìn Diệp Tang, vui mừng nói:

- Cái gì? Chị đã gặp Ngũ Hành tiên thần?

- Tang Tang ra mắt Kỷ gia gia.

Diệp Tang nói.

Áp lực trăm năm của Kiếm tông, Thanh Liên nhất mạch cũng phải nhẫn nại cả trăm năm, lúc này tất cả đều cười thật sảng khoái.

- Em nghe Đan Thần sư phụ nói, Ngũ Hành tiên thân đã mất tích từ rất lâu. Ngũ Hành tiên thần ở Bất Hủ Cốc, thực lực có thể sánh ngang sư phụ của em. Tang Tang sư tỷ, sau này chị xem như là một nửa đồng môn với em rồi đấy.

Lúc này, Diệp Tang tiến lên, thi lễ với Kỷ Ly tiên nhân.

Cúi đầu, Kỷ Ly tiên nhân vội xóa đi một giọt nước mắt.

- Chỉ là Tang Tang có vận khí tốt, ở thế giới Ngũ Hành ngẫu nhiên tiến vào một bí cảnh, nhận được truyền thừa của Ngũ Hành tiên thần Bất Hủ Cốc. Hơn nữa, người đó còn tặng cho con Ngũ Hành thần kiếm?

Kỷ Ly tiên nhân mỉm cười:

- Tang Tang, con thật sự làm cho gia gia cảm thấy kiêu ngạo. Ngũ Hành kiếm tiên. Kiếm tông của chúng ta không biết đã bao lâu rồi chưa từng xuất hiện Ngũ Hành kiếm tiên.

- Tang Tang, sau này tiên đồ của con sẽ vô lượng.

- Ngũ Hành tiên thân dường như muốn xông vào một tuyệt địa, cho nên mới lưu lại truyên thừa ở đại thế giới Ngũ Hành.

- Đại cơ duyên cũng là một phần của tu hành, không thể nói là vận khí.

Trên thực tế, ngoài số lượng Thánh Long Vương thống kê, bên trong cung điện dưới mặt đất, Dược cô và Văn Nhân Lan đã giết được một Thần Vương và bốn tiên nhân. Thánh Long Vương cười ha hả:

Điều này nói rõ một vấn đề.

- Gia gia mới là người có cơ duyên rất lớn.

Nhưng mọi người ở Kiếm tông đã hình thành ý chí chung. Tuy địch nhân có mạnh, nhưng không ngăn cản được Kiếm tông trùng kiến.

Diệp Tang khiêm tốn mỉm cười:

Tiêu Dương đột nhiên lên tiếng hỏi.

- Kỷ gia gia, hôm nay chúng ta diệt một trụ sở của Ma Môn, người có cảm thấy trong ngày Kiếm tông khai tông, bọn chúng sẽ đến báo thù không?

Chiến thắng lần này chính là lúc Kiếm tông khai tông.

- Haha, hai ông cháu đừng thổi phồng lẫn nhau nữa. Trận chiến này, chúng ta giết được một kim tiên, năm tiên nhân tầng cao, hai mươi ba tiên nhân bình thường, ngân y nhân Tâm Lôi kiếp thì vô số.

Thế lực của Ma Môn cực kỳ mạnh.

Ở địa cầu, ngoại trừ hộ long thế gia ở ngoài sáng, Ma Môn còn có bao nhiêu trụ sở?

Thật sự rất khó tưởng tượng.

- Giết thật thống khoái.

Chỉ là một trụ sở của Ma Môn thôi nhưng đã cường đại như vậy rồi.

Thái Cực Vương nhìn chung quanh, gương mặt đột nhiên ngưng trọng. Thắng thì đáng để cao hứng, nhưng cũng không vì vậy mà dương dương tự đắc được.

Quả thật là một thắng lợi vô cùng đẹp.

Ánh mắt Kỷ Ly tiên nhân hiện lên sát ý:

- Nếu bọn chúng đến, chúng ta sẽ chiến.

- Trụ sở to như vậy lại bị phá hủy, Ma Môn nhất định sẽ bị chấn động. Nhưng Thần sứ còn chưa về, Ma Môn tương đương với rắn không đầu, chưa chắc có thể tổ chức phản kích cường đại được đâu.

Thái Cực Vương suy nghĩ một chút rồi nói:

- Huống chi, Kiếm tông khai tông ở khu vực thế tục, rất nhiều ánh mắt nhìn vào. Cho dù Ma Môn có hung hăng ngang ngược, nhưng cũng phải nhìn vào ánh mắt người đời. Dù sao, con người là sinh linh trụ cột của địa cầu. Ma Môn không dám làm ra chuyện tàn sát sinh linh. Nếu không, chắc chắn sẽ bị trời cao xử phạt. Đây là cuộc chiến giữa giới tu hành chúng ta.

- Thủ đoạn của Ma Môn luôn tỉ tiện và ác độc, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Bạch Phát Ma Tôn nói:

- Nói tóm lại, binh đến tướng đỡ, nước đến núi cản.

Lúc này, một thân ảnh từ cung điện vọt ra.

Đám người Tiêu Dương cất bước tiến qua.

Vũ Sơ Dung đang đứng cách cổ thi thể không xa, cau mày, cầm một quyển sách cũ trên tay, giờ phút này đang lật xem.

Chủ nhân thạch thất nhất định là một cao thủ huyền môn. Cả gian thạch thất khiến cho người ta có cảm giác như đang giấu diếm thiên ý.

Xa xa, một thân ảnh mặc trường bào màu xanh, khoanh chân nhắm mắt ngồi trên bồ đoàn, giống như đang tĩnh tọa nhưng đã không còn hơi thở.

Tiêu Dương nhìn về phía thạch thất. Trên vách tường có gắn mấy viên dạ minh châu, chiếu sáng thạch thất như ban ngày. Bố trí của thạch thất khiến Tiêu Dương hơi giật mình. Mỗi một phân bố bàn ghế bên trong đều ẩn chứa khí tức Thiên Cơ.

Địa thế của cung điện khá phức tạp, nhưng hôm qua mọi người đã có được bản đồ, sau khi đi theo Ninh Cốc, rất nhanh chạy về phía thủy lao.

Thẳng đến cuối cùng.

Một cánh cửa đá mở ra.

Văn Nhân Lan và đám người Giát Giát đang đứng ngoài cửa. Khi Tiêu Dương bước đến, Giát Giát liên quay lại, ánh mắt sáng lên:

- Lão đại, cuộc chiến bên ngoài kết thúc rồi sao?

Tiêu Dương gật đầu:

- Ma Môn đã bị diệt toàn quân. Đã phát hiện được gì bên trong thạch thất này?

- Một cỗ thi thể.

Giát Giát nói.

Mọi người lướt nhanh vào, chỉ để Dịch Hàn bên ngoài chăm sóc cho người của Dịch gia.

Vùi! Vùi! Vù

Tiêu Dương quyết đoán mở miệng.

- ĐỊ.

- Dược cô nói có việc quan trọng, xin mời mọi người vào.

Ninh Cốc gấp giọng nói:

- Sơ Dung, người này là...

Kỷ Ly tiên nhân lập tức hỏi.

- Toán thần Bặc Thiên.

Vũ Sơ Dung nhẹ giọng trả lời.

- Là ông ta?

Thánh Long Vương kinh hãi:

- Người này đã thành danh mấy trăm năm trước, được xưng là có thể tính toán hết thảy người trong thiên địa, Toán Thần Bặc Thiên? Người này đã mất tích nhiêu năm, tại sao ông ta lại chết ở đây?

- Toán Thần?

Diệp Tang ngẩn ra, nghi hoặc nói:

- Khi còn ở Tử Vong gốc, tôi đã từng nghe Tà Vương nói qua, ở trong một gian mật thất có giam giữ một vị Toán Thần. Nhưng khi cứu Kỷ gia gia ra, cũng không phát hiện có Toán Thần.

- Quả thật là cùng một người.

Vũ Sơ Dung gập quyển sách lại, trâm giọng nói: - Đây là nhật ký Bặc Thiên. Ta phát hiện ông ta đã ghi chép lại toàn bộ những gì tu luyện được cùng với kinh nghiệm của mình vào quyển sách này. Ta vừa mới xem vài tờ, biết được Bặc Thiên quả thật đã bị nhốt ở Tử Vong cốc, nhưng sau đó ông ta đã khuất phục Ma Môn, ngay cả Tà Vương trông coi Tử Vong cốc cũng không biết tình huống cụ thể. Chính Cửu Miểu thần sứ đã đưa ông ta đến nơi này. Ở đây, Cửu Miểu thần sứ hứa hẹn, chỉ cần Bặc Thiên làm cho ông ta một chuyện, ông ta sẽ khôi phục tự do cho Bặc Thiên.

Vũ Sơ Dung cảm thán:

- Mặc dù Bặc Thiên có thể tính toán cả thiên hạ, nhưng thực lực bản thân lại không bằng Cửu Miểu thần sứ, chỉ là một tiên nhân bình thường. Ông ta khát vọng tự do, khát vọng truyền thừa tuyệt học bói toán cả đời của mình, cho nên đã đáp ứng Cửu Miểu thần sứ.

- Cửu Miểu thần sứ muốn Bặc Thiên tính toán chuyện gì?

Tiêu Dương không tự chủ được mà cảm thấy bất an.

Vũ Sơ Dung ngưng trọng, nói chậm từng chữ:

- Thất Tinh Bổ Thiên Thạch.

Âm.

Đám người Tiêu Dương liền giật mình.

Thất Tinh Bổ Thiên Thạch.

Đây là vấn đề mà Tiêu Dương lo lắng nhất.

- Kết quả thế nào?

Tiêu Dương vội hỏi.

- Trong tờ giấy cuối cùng mà Bặc Thiên ghi.

Vũ Sơ Dung nói:

- Ta Bặc Thiên, thẹn với muôn dân trăm họ.

Ánh mắt Tiêu Dương mở to, trong lòng phát lạnh.

Ma Môn biết được thời gian và địa điểm Thất Tinh Bổ Thiên Thạch xuất thế, chẳng lẽ là do Bặc Thiên tính ra được?

- Trong nhật ký của Bặc Thiên, Cửu Miểu thần sứ chỉ nói với Bặc Thiên là những hòn đá đó ẩn chứa năng lượng kinh người, nhưng Bặc Thiên vạn lần không nghĩ đến, một khi để Ma Môn tìm được Thất Tinh Bổ Thiên Thạch, sẽ nhấc lên một hồi tai nạn cho nhân gian như thế nào.

Vũ Sơ Dung nói:

- Ngay từ lúc ông ta tính ra được thời gian và địa điểm xuất thế của Thất Tinh Bổ Thiên Thạch, ông ta đã cảm thấy quái lạ. Đem tất cả hợp lại tính toán lại lần nữa, ông ta phát hiện, ông ta đang giúp Ma Môn thực hiện một chuyện đáng sợ đến nhường nào.

- Cuối cùng, Bặc Thiên đã hủy diệt thời gian và địa điểm khối Thất Tinh Bổ Thiên Thạch cuối cùng xuất thế.

Thần sắc Vũ Sơ Dung vô cùng trầm trọng:

- Lưu lại một hàng chữ rồi tự tuyệt nơi đây. Ngày cuối cùng trong quyển nhật ký chính là ba ngày trước. Có lẽ người trong Ma Môn vẫn còn chưa biết Bặc Thiên đã tính ra được viên Bổ Thiên Thạch cuối cùng.

Bên trong thạch thất yên tĩnh vô cùng. Vũ Sơ Dung cầm quyển nhật ký trong tay, giống như tảng đá nặng ngàn cân trong lòng mọi người.

Tiêu Dương nhìn Bặc Thiên đã chết trước mặt, trong lòng cảm thấy phức tạp. Đối với người này, hắn không biết nên kính trọng hay là trách cứ. Vì tự do, vì truyền thừa tuyệt học bản thân, ông ta đã lựa chọn tạm thời quy thuận Ma Môn, hơn nữa còn tính toán ra Thất Tinh Bổ Thiên Thạch cho Ma Môn. Sau khi biết Thất Tinh Bổ Thiên Thạch sẽ mang đến tai nạn cho địa cầu, ông lại dứt khoát lựa chọn kết thúc tính mạng của mình.

- Ta Bặc Thiên, có lỗi với muôn dân trăm họ.

Những chữ này có thể cảm nhận được sự hối hận mãnh liệt của Bặc Thiên trước khi chết như thế nào.

- Tương Thần gia gia cũng chỉ tính toán được đại khái sự tôn tại của Thất Tinh Bổ Thiên Thạch. Nhưng Bặc Thiên tiền bối lại có thể tính ra được thời gian và địa điểm xuất thế của nó.

Một lát sau, Tiêu Nhu Y không nhịn được cảm thán một câu:

- Đúng là không thẹn với hai chữ Thần Toán.

- Tương Thần không phải là người của địa cầu, không tính ra cũng không có gì lạ. Còn Bặc Thiên Thiên, khả năng tính toán của ông ấy có thể nói là vô song, đoạt thiên tạo hóa.

Kỷ Ly tiên nhân thở dài, thân sắc ngưng trọng vài phần:

- Thất Tinh Bổ Thiên Thạch, Ma Môn đã nắm giữ được sáu khối. Điều này đối với chúng ta mà nói, là một tín hiệu cực kỳ nguy hiểm.
Bình Luận (0)
Comment