Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1346 - Chương 1353: Chiến Thắng Trở Về

Chương 1353: Chiến thắng trở về Chương 1353: Chiến thắng trở vềChương 1353: Chiến thắng trở về

Kỷ Ly tiên nhân đã nói ra tất cả lo lắng trong lòng mọi người về Thất Tinh Bổ Thiên Thạch.

Thất Tinh Bổ Thiên Thạch.

Nhân tố mấu chốt đả thông phong ấn thông đạo.

Tiêu Dương tuyệt đối không để cho thông đạo bị đả thông. Nếu không, với lực lượng Thần Minh của Ma Môn, giới tu hành của địa cầu cũng chỉ có thể bị đánh bại.

Nhất định phải nghĩ biện pháp ngăn cản.

- Ít nhất vẫn còn một khối Thất Tinh Bổ Thiên Thạch cuối cùng mà Ma Môn chưa biết.

Tiêu Dương trâm giọng nói:

- Chúng ta phải tìm được nó trước Ma Môn. Ngoài ra chúng ta vẫn còn một cơ hội, Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch của Thiên Môn. Hiện tại nó vẫn chưa rơi vào tay Ma Môn, mà là đang ở trong tay Thiên Môn Thụy Thú. Chỉ cần chúng ta tìm được Côn Luân Thiên Cơ Kính cũng có thể tìm được khối Thất Tinh Bổ Thiên Thạch này.

Vũ Sơ Dung lật quyển sách xem lần nữa, sau đó lắc đầu cười khổ:

Mọi người không khỏi cau mày.

- Vũ Sơ Dung, bên trong nhật ký Bặc Thiên có ghi lại thời gian và địa điểm khối Thất Tinh Bổ Thiên Thạch cuối cùng xuất hiện không?

Bên trong nhật ký Bặc Thiên, ngoại trừ ghi chép những kiến thức của Bặc Thiên, còn có những chuyện hàng ngày. Tuy nhiên, trong quyển nhật ký có ghi lại một câu. Ví dụ như "Hôm nay, rốt cuộc ta cũng đã tính toán được thời gian và địa điểm Ngọc Hành Bổ Thiên Thạch xuất thế. Ta tin rằng không bao lâu nữa, ta có thể rời khỏi chỗ này".

Hơn nữa Côn Luân Thiên Cơ Kính lại còn ẩn giấu nguy cơ.

Tiêu Dương nhớ đến tiểu thần long. Tên mập này có cảm ứng đặc biệt đối với dị tượng, cố gắng chút cũng có thể cảm nhận được Thất Tinh Bổ Thiên Thạch xuất thế. Đương nhiên, nếu muốn đoạt đi những khối Thất Tinh Bổ Thiên Thạch trước đó của Ma Môn lại càng khó khăn.

Chỉ cần đối phương không tập trung đủ Thất Tinh Bổ Thiên Thạch, như vậy đối phương sẽ không cách nào đả thông phong ấn thông đạo.

Như vậy, hy vọng chỉ có thể ký thác vào Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch và khối thiên thạch vẫn còn chưa biết ở nơi nào kia.

Ai cũng không biết, một khi lấy được Côn Luân Thiên Cơ Kinh, nhưng bị tà ma thượng cổ bên trong gương ăn mòn, đến khi phát tác, hậu quả sẽ không chịu đựng được.

Nhưng, mặc kệ là khối Thất Tinh Bổ Thiên Thạch cuối cùng còn chưa biết ở đâu hay là Thiên Tuyền Bổ Thiên Thạch đều là chuyện rất khó khăn.

- Không có.

Vũ Sơ Dung giao nhật ký Bặc Thiên cho Tiêu Dương. Tiêu Dương nhận lấy, lật xem vài lần.

Kỷ Ly tiên nhân hỏi một câu.

Nhật ký Bặc Thiên đối với người tu hành Huyên Môn chính là một tài sản vô giá. Kinh nghiệm và khả năng tính toán của Bặc Thiên đều được ghi chép trong này. - Trong khoảng thời gian này, hãy để Thiên Thính nghe ngóng những nơi xảy ra chuyện kỳ lạ. Có lẽ sẽ có chút tác dụng. Dù sao, mỗi lần Thất Tinh Bổ Thiên Thạch xuất hiện, nhất định sẽ có dị tượng thiên địa.

Việc đã đến nước này, chỉ có thể cố gắng đến bước cuối cùng.

Khi mọi người rời khỏi cung điện thì trời cũng đã tối.

Đương nhiên, bảo vật hay gì đó đều được khiêng đi hết.

Khi Tiêu Dương bước ra, phất tay một cái, thu lại toàn bộ hung thú Ly Lực.

Tiêu Dương nghĩ đến gã đồ đệ gà mờ của mình. Bặc Thiên, phóng mắt toàn bộ Viêm Hoàng, không thể tìm được người thứ hai.

Ngọn lửa trùng thiên.

- Lấy về cho Lâm Hạ. Hy vọng sau này Viêm Hoàng sẽ có thêm một Thần Toán.

Những người bị thương của Dịch gia đều được Tiêu Nhu Y thu vào trong Thân Nông đỉnh, dùng nước thuốc để ngâm.

Tiêu Dương quay người lại. Kỷ Ly tiên nhân và mọi người cũng đã nghỉ ngơi xong, tất cả đều tiến về phía trước.

Đã đến lúc phải rút lui.

Sau đó mọi người lục soát cung điện dưới lòng đất một phen, cũng không phát hiện được gì khác biệt.

Nhìn đống khóa Tiên Liên to như ngọn núi nhỏ trước mặt, Tiêu Dương thu hết tất cả vào chén bể nhận chủ.

- Có nhiều khóa Tiên Liên như vậy, có lẽ nên chế tạo một đội ngũ mãnh thú chuyên dùng khóa Tiên Liên để tấn công.

Tiêu Dương thâm nhủ, sau đó giơ tay lên. Một ngọn lửa màu xanh tím từ trên trời lao xuống, rơi vào trong hố sâu, trong khoảnh khắc đốt cháy toàn bộ thi thể bên trong.

Chỉ để lại một cung điện trống không.

Hung thú Ly Lực đã dọn sạch thi thể bên ngoài, đang chờ Tiêu Dương bước ra.

Mọi người rời khỏi cung điện, mười phút sau Tiêu Dương mới ra.

- Bắt đầu từ lúc này, cung điện dưới lòng đất của Ma Môn đã trở thành quá khứ.

Tinh thần của ai cũng sáng láng, khí thế tận trời.

- Trận đánh hôm nay, điều đáng tiếc chính là trong hai mươi tiên nhân của Ma Môn, không có người nào thích hợp cho hai vị tiền bối Tiểu Thất Tiểu Ngũ đoạt xá.

Trong lòng Tiêu Dương xuất hiện một chút tiếc nuối. Nhưng hắn tin rằng, trong những trận chiến đến với Ma Môn, hai vị tiền bối sẽ có cơ hội đoạt xá khác.

Hôm nay, bọn họ rất vui, chiến thắng trở về.

Tiêu Dương vung tay lên, thu lại cây cờ Kiếm tông đang cắm trên mặt đất, gương mặt phấn chấn:

- Chiến thắng trở về, chờ đến mùng 7 tháng 7, Kiếm tông chúng ta sẽ khai tông.

Thần sắc mọi người đều kích động, liên tục gật đầu.

- Rút lui.

Vù vù vù. Tiểu thần long không tự chủ được mà sờ cái bụng của mình. Đã nhiều ngày không về, không biết các tỷ tỷ xinh đẹp có chuẩn bị đồ ăn ngon cho cậu không.

- Các tỷ tỷ xinh đẹp, ta đã trở về rồi.

Trên máy bay, Diệp Tang ngồi bên cạnh Tiêu Dương. Bên cạnh Tiêu Dương là tiểu thần long vẻ mặt hưng phấn.

Mọi người nhìn khói đặc một lát, sau đó Tiêu Dương khoát tay, tất cả đều bay vút đi.

Ngay cả một viên ngói cũng không buông tha.

Quả là tàn bạo.

- Làm gì cũng phải lưu lại một đường. Cậu xem tôi giống như người đuổi cùng giết tuyệt Ma Môn, một người cũng không buông tha sao?

Bạch Húc Húc cái hiểu cái không, ánh mắt sùng bái:

- Lão đại đúng là hiểu đạo nghĩa.

Vù.

Sau khi mọi người rời khỏi cung điện Ma Môn một lát, một ngọn lửa màu xanh từ xa bắn đến/vô tư" chui vào bên trong cung điện.

Một lát sau, một tiếng nổ mạnh chấn triệt cả sa mạc vang lên.

Âm ầm.

Đất núi rung chuyển, giống như bom nổ. Khi mọi người quay đầu nhìn lại, cung điện Ma Môn giống như một cái nấm bốc lên.

Tiêu Nhu Y quay sang nhìn Tiêu Dương, khóe miệng nhẹ vểnh. Người này lúc trước nói muốn tìm người biết chế tạo thuốc nổ, thì ra là có ý này.

Tiêu Dương mặt không đổi sắc, quay sang nhìn Bạch Húc Húc:

- Không.

- Được rồi, lão đại, anh ra trễ hơn mọi người những mười phút, có phải đã phát hiện điều gì bên trong hay không?

Bạch Húc Húc tìm được cơ hội, chạy đến bên cạnh Tiêu Dương, hỏi.

- Lão đại, tại sao chúng ta không hủy luôn cung điện dưới lòng đất?

Từng đạo thân ảnh bay vút đi.

Chuyến bay này là vê Minh Châu.

Mọi người chia nhau thành hai đường.

Tiêu Dương cùng với tiểu thần long và Diệp Tang bay đến Minh Châu.

Đây là chủ ý tạm thời của Tiêu Dương.

Kiếm tông còn chưa đến mười ngày nữa là chính thức khai tông. Theo lý, Tiêu Dương là tông chủ sẽ không rời đi vào lúc này. Nhưng hắn thật sự không bỏ được chuyện Thất Tinh Bổ Thiên Thạch. Vì thế liền mang theo tiểu thần long và Diệp Tang, nói vê Minh Châu,

Hắn muốn tìm Đạm Thai Diệc Dao.

Thông qua Đạm Thai Diệc Dao, đem chuyện nhật ký Bặc Thiên nói cho Tiểu Cửu tiền bối đã tiến vào Thương tông biết, có lẽ sẽ phát hiện được chuyện gì đó.

Mặc dù cơ hội không lớn nhưng vẫn phải thử.

Trên đường đi, Diệp Tang đem những chuyện xảy ra ở thế giới Ngũ Hành nói cho Tiêu Dương nghe. Đồng thời Tiêu Dương cũng nói cho Diệp Tang biết những chuyện đã phát sinh trước khi cô trở về. Hai người xa nhau gặp lại, gạt tiểu thần long sang một bên. Nhưng tiểu thần long tỏ vẻ không ngại. Điều quan tâm nhất của cậu lúc này là những món đồ ăn vặt mà các tỷ tỷ xinh đẹp ở ký túc xá Phục Đại đã chuẩn bị cho cậu.

Máy bay đáp xuống Minh Châu đã là nửa đêm.

Tiểu thần long không thể chờ đợi được mà tạm biệt Tiêu Dương, tự mình la hét chạy về phía Phục Đại.

- Tên này lại muốn đi dọa người rồi.

Tiêu Dương nói thâm một câu. Bây giờ đã là hơn nửa đêm, hơn nữa tiểu thần long đã cao hơn so với lúc rời đi. Tùy tiện xuất hiện như vậy còn không dọa người ta ngất sao?

Tiêu Dương và Diệp Tang thuê một khách sạn gần phi trường ở tạm một đêm.

Xa nhau lâu ngày, hiển nhiên là không tránh được một cuộc chiến nóng bỏng.

Quần nhau đến bình minh, cả hai mới ôm nhau mà ngủ.

Vân Nam, đêm khuya.

Trụ sở Kiếm tông suốt đêm trang hoàng lại, đèn thắp sáng rực.

Cho dù đã là nửa đêm, nhưng người qua lại vẫn rất bận rộn. Đệ tử Kiếm tông không hề che giấu thần sắc phấn chấn.

Bởi vì một tin tức tốt đã truyên đến Kiếm tông.

Ngày 7 tháng 7, Kiếm tông sẽ chính thức khai tông.

Đây là hy vọng mà các đệ tử Kiếm tông đã mong chờ bấy lâu nay.

Cách đây không lâu, bọn họ đều không dám hy vọng điều này.

Mọi người đều bận rộn không biết mệt mỏi, trong lòng chỉ mong đến ngày 7 tháng 7. Dưới ánh đèn, người nào cũng phấn chấn, giăng đèn kết hoa, nghênh đón bữa tiệc vui nhất trong đời.

Sau này bọn họ sẽ có nhà.

Không sợ mậệt, chỉ cần trong thời khắc Kiếm tông khai tông sẽ có được cảnh tượng càng thêm chói mắt, càng thêm đồ sô.

Có nữ hoàng Vạn Bảo đầu tư tiền bạc, việc trang hoàng Kiếm tông chỉ có thể dùng hai chữ "xa xỉ" để hình dung.

Khí thế to lớn, ẩn chứa sự tôn quý.

Bọn họ muốn trong thời gian ngắn nhất làm được điều tốt nhất.

- Bọn họ thành công rồi.

Trong đại sảnh, nữ hoàng Vạn Bảo La Nãi Đình mỉm cười nói, ánh mắt đảo qua những người đang có mặt trong đại sảnh, bao gôm Nghễ Trần tôn tọa, Hồng Lăng Tôn Tọa, Xích Kiếm Tôn Tọa và hơn mười nguyên lão cấp bậc Tôn Tọa của Kiếm tông.

- Mọi người chắc không biết tông chủ chí tôn của chúng ta suất lĩnh cường giả Kiếm tông đi chấp hành nhiệm vụ gì.

- Để bây giờ ta nói cho mọi người biết một tin tức tốt, hơn nữa có thể truyền đến cho tất cả đệ tử Kiếm tông, để bọn họ có thể ghi nhớ thời khắc này.

La Nãi Đình nói chậm từng chữ:

- Một kim tiên, sáu tiên nhân đỉnh phong, hai mươi bảy tiên nhân bình thường của Ma Môn, tất cả đã bị lực lượng của chúng ta giết chết.

- Cuộc chiến khai tông của Kiếm tông đã có được thắng lợi hoàn mỹ.

Nói xong, trong đại sảnh, tất cả mọi người đều rúng động, ánh mắt không ức chế được thần sắc phấn chấn.

Lệ nóng quanh tròng.

Giấc mơ mà bọn họ cho rằng không thể thực hiện được rốt cuộc đã trở thành sự thật.

Tâm trạng khó có thể bình tĩnh.

La Nãi Đình đứng lên:

- Bắt đầu từ ngày mai, phát kiếm thiếp rộng rãi, tuyên cáo thiên hạ, ngày 7 tháng 7, Kiếm tông sẽ trở lại.

- Bây giờ...

La Nãi Đình nói tiếp:

- Chúng ta đi nghênh đón bọn họ trở về.
Bình Luận (0)
Comment