Chương 1362: Kiếm ý tung hoành
Chương 1362: Kiếm ý tung hoànhChương 1362: Kiếm ý tung hoành
Tiêu Dương và Tiêu Nhu Y luôn có sự ăn ý với nhau, có thể sống chết vì nhau. Nhưng đây không phải là tình yêu. Trong mắt Tiêu Dương, Tiêu Nhu Y giống như một đứa em gái, một đứa em gái yêu nghiệt. Có lẽ là do cả hai đều là họ Tiêu. Lần đầu tiên gặp mặt, Tiêu Dương đã có một cảm giác rất thân thiết.
Ở chung với nhau lâu ngày, cả hai đều xem nhau như người thân.
Khi Tiêu Dương có được bảo vật, bất luận là Cửu Sắc Linh Lung Tháp, hay là Côn Luân Thiên Cơ Kính cũng đều không chút do dự mà đưa chúng cho Tiêu Nhu Y. Tuy những bảo vật này đều thuộc Thần Nông đỉnh, nhưng chúng lại là thân binh thượng cổ hiếm có. Ví dụ như Côn Luân Thiên Cơ Kính, đã từng nhấc lên một trận gió tanh mưa máu. Nhưng cho dù có nhiều lý do, Tiêu Dương chưa từng nảy sinh lòng tham với những bảo vật này. Bởi vì hắn nghĩ, chúng phải thuộc về tiểu công chúa.
Trái lại, tiểu công chúa vì Tiêu Dương, ngay từ đầu đã nhiều lần tương trợ. Luyện Luân Hồi đan, đến bây giờ là Thất kiếp tiên đan cho hắn. Trên con đường của Tiêu Dương, tiểu công chúa giống như một quý nhân, khắp nơi giúp hắn.
Hiện tại, thấy tiểu công chúa mạo hiểm luyện chế Thất kiếp tiên đan cho hắn, Tiêu Dương cảm thấy cảm động vô cùng.
Nhưng tình huống này, mọi người chỉ có thể nhìn mà không thể ngăn cản, lại càng không thể giúp gì được cho cô.
Lôi kiếp đỏ như máu đánh xuống.
Dữ tợn vạn phần, uy thế đoạt hồn nhiếp phách.
Ngoại trừ luyện chế tiên đan cho Tiêu Dương, còn một nguyên nhân khác, cô là một đan sư.
Tiêu Nhu Y không muốn bỏ qua.
Ánh mắt Tiêu Nhu Y vô cùng bình tĩnh và kiên định.
Cả đời chỉ có một lần cơ hội.
Vùi
- Không có đan dược nào mà ta không luyện ra được.
Tim Tiêu Dương không tự chủ được mà thu chặt vài phần.
Hồng vân lôi kiếp chẳng phải mang đến hiệu quả rất tốt cho việc luyện chế Thất Kiếp tiên đan sao?
Mấy viên đan dược lại bắn ra, oanh tạc kiếp lôi.
Lúc này, Tiêu Nhu Y muốn nhất tâm nhị dụng, vừa phải ứng đối kiếp lôi, lại còn phải dẫn kiếp lôi vào Thần Nông đỉnh, luyện chế dược vật bên trong.
Thất kiếp tiên đan chỉ có thể luyện chế vào thời khắc này.
Từng đạo tử quang thông qua lòng bàn tay Tiêu Nhu Y nhắm vào Thần Nông đỉnh.
Quyết định của cô, bất cứ người nào cũng không ngăn cản được.
Đạo kiếp lôi thứ ba thành công dẫn đến bên trong Thần Nông đỉnh.
Tiêu Nhu Y khẽ cười, ánh mắt tràn ngập tự tin.
Vù vù.
Tiêu Nhu Y vẫn không hoang mang, tử quang trong nháy mắt bắn ra. Kiếp lôi này cũng không bởi vì Tiêu Nhu Y ném ra linh đan mà ngừng lại, ngược lại còn hung mãnh hơn, như hỏa long lao xuống.
Bỗng nhiên, quang mang chói mắt tràn ngập thiên địa.
Bịch bịch bịch.
Ngừng thở.
Đạo kiếp lôi thứ tư ầm âm đánh xuống.
Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến cho rất ít đan sư dám luyện chế nó.
Nếu luyện đan thất bại, người cũng sẽ bị cắn trả. Trong nháy mắt bị kiếp lôi tiêu diệt.
Thứ nhất là khiếp sợ năng lực khống chế của Tiêu Nhu Y. Thứ hai, tất cả mọi người đều cảm nhận được Thất kiếp tiên đan đã đến thời khắc quan trọng.
Một tiếng kêu thanh thúy vang lên.
Côn Luân Thiên Cơ Kính, cách nhiều năm, rốt cuộc đã tản ra ánh sáng sặc sỡ của nó.
Tấm gương màu đồng cổ biến thành lớn, vắt ngang thiên địa. Kiếp lôi vô tư rơi xuống người nó, sau đó rơi vào trong Thần Nông đỉnh.
Ánh mắt mọi người mở to đến cực điểm.
Mọi người đều biến sắc.
Từng đạo kiếp lôi oanh kích xuống.
Tàn bạo dứt khoát, tư thái hoành đao bật người, chặt đứt đoạn sấm sét thành hai nửa. Một đoạn trong đó bị hút vào Thần nông đỉnh. Tiêu Nhu Y nhanh chóng đánh ra từng đạo tử quang, thúc giục Thân Nông đỉnh luyện chế dược thảo bên trong.
Bàn Cổ Thái Hư Phủ chợt lóe lên.
Thời khắc quyết định thành bại.
Bỗng nhiên.
Tiêu Nhu Y phun ra một ngụm máu tươi.
- Tiểu công chúa.
Tiêu Dương chấn động, không nhịn được muốn xông lên. Nhưng lúc này, không người nào có thể đến gần Tiêu Nhu Y.
Lúc này, rõ ràng là cô đã bị nội thương.
Chỉ còn một đạo kiếp lôi cuối cùng.
Thời gian trôi qua dài như cả một năm.
Tất cả đều im lặng, nắm chặt tay chờ đợi kết quả cuối cùng.
Vốn Tiêu Nhu Y đã rất khó chống đỡ, vẫn đang cắn răng kiên trì. Đột nhiên Côn Luân Thiên Cơ Kính đại phát thần uy, âm ầm chấn vỡ kiếp lôi. Lúc này, ngay cả bản thân Tiêu Nhu Y cũng cảm thấy sửng sốt. Hiển nhiên cô hoàn toàn không biết luồng năng lượng toát ra từ Côn Luân Thiên Cơ Kính này.
Phong hồi lộ chuyển.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Bỗng nhiên, bên trong Côn Luân Thiên Cơ Kính, một luồng năng lượng hùng hậu phát ra, trong phút chốc oanh kích kiếp lôi nát bấy.
Tiêu Dương âm thâm mặc niệm.
- Nhất định phải kiên trì.
Kiếp lôi nện xuống Côn Luân Thiên Cơ Kính, phát ra ánh sáng màu đỏ, hướng đến đỉnh Thần Nông.
Lại một ngụm máu nữa phun ra.
Thân hình Tiêu Nhu Y run lên, nhưng động tác trong tay không hề ngừng lại. Từng đạo phù quang màu tím rơi vào Thần Nông đỉnh. Thời gian trôi qua, một mùi thơm của tiên đan tràn ngập xung quanh.
Lại một đạo kiếp lôi như con rắn bị đánh rớt.
Thẳng đến Thần Nông đỉnh.
Đây là đan kiếp.
Thất kiếp tiên đan sắp thành công rồi.
Lúc này, mọi người càng thêm lo lắng cho Tiêu Nhu Y.
Hồng vân lôi kiếp trên đỉnh đầu còn chưa hoàn toàn biến mất. Mà Tiêu Nhu Y cũng đã phun ra không ít máu tươi, thân hình run rẩy, nhưng ánh mắt vẫn kiên định vô cùng.
Từng kiện thần binh bị đánh bay.
Phục Hy Phượng Hoàng Cầm.
Sau đó đến Cửu Sắc Linh Lung Tháp.
Trước hết đánh bay Bàn Cổ Thái Hư Phủ.
Đạo kiếp lôi cuối cùng giáng xuống.
Có thể chống đỡ hồng vân lôi kiếp đã là phi thường lắm rồi. Tiêu Nhu Y lại còn dùng nó để luyện chế Thất kiếp tiên đan.
Nhưng, một sự kinh hỉ đã đánh tan nghi hoặc trong lòng mọi người.
Tiên âm rơi xuống, kiếp vân biến mất.
Thất kiếp tiên đan đã thành.
Tiêu Nhu Y nhanh chóng uống vào một viên linh đan chữa thương, lăng không khoanh chân mà ngôi. Dưới thân cô từ từ xuất hiện đám tường vân bảy màu.
Thành tiên.
Tiên linh khí bao trùm cả người, quét sạch nội thương.
Một khắc này, Tiêu Nhu Y đã tiến nhập vào một cảnh giới vi diệu.
Một lát sau, khi cô mở mắt ra, giống như xuyên qua ngàn năm không gian và thời gian.
Sau đó khôi phục lại sự trong suốt như ngày xưa.
Khóe miệng vung lên, phất tay một cái, Thân Nông đỉnh thu nhỏ lại, rơi vào trong tay của cô.
Thân ảnh bay xuống, đứng trước mặt mọi người.
- Tổng cộng có hai mươi bốn viên Thất kiếp tiên đan.
Tiêu Nhu Y nháy mắt nhìn Tiêu Dương, cười nói:
- Có muốn nhận món quà này của tôi hay không? Tiêu Dương mỉm cười sờ mũi.
Mọi người âm thầm khiếp sợ trong lòng.
Hai mươi bốn viên Thất kiếp tiên đan, chẳng phải đồng nghĩa với việc có hai mươi bốn người Tâm Lôi cửu kiếp có cơ hội đột phá cảnh giới tiên nhân sao?
Loại tiên đan này đúng thật là ngộ mà không thể cầu.
Luyện đan sư đương thời đã không nhiều, muốn tìm người không sợ chết luyện Thất kiếp tiên đan lại càng ít.
Hai mươi bốn viên Thất kiếp tiên đan trong tay Tiêu Nhu Y tuyệt đối là chí bảo trong lòng nhiều người.
Thậm chí không tiếc cầm thần binh chí bảo đến trao đổi. Phải biết rằng, người bình thường không giống như Tiêu Dương, thần binh chí bảo trong tay hắn nhiều như bắp cải bên đường.
Mùi thơm mê người.
Bàn tay trắng nõn của Tiêu Nhu Y vung lên, một viên tiên đan màu đỏ sậm xuất hiện.
Phẩm chất Thất kiếp tiên đan, theo cấp bậc kiếp vân mà có màu sắc khác nhau.
Kiếp lôi bình thường, tiên đan sẽ có màu đen. Kiếp lôi màu tím sẽ sinh ra tiên đan màu tím.
Cấp bậc cao nhất tất nhiên là hông vân lôi kiếp, sinh ra tiên đan màu đỏ sậm.
Một viên thất kiếp tiên đan tung ra ngoài, nhất định sẽ dẫn phát một trận gió tanh mưa máu.
Thế mà viên thất kiếp tiên đan này lại đang đong đưa trước mặt Tiêu Dương.
Tiêu Dương bị thu hút, ánh mắt không ức chế được sự nóng bỏng.
Thất kiếp tiên đan.
Hy vọng kiếm tiên.
Khoảng cách Tiêu Dương cách kiếm tiên còn thiếu một bước mấu chốt.
Giống như một người đang đi bộ đường xa, khi sắp đến đích, bên cạnh liền xuất hiện một cái xe đạp.
Tiêu Dương cũng không khách khí, tiếp nhận viên Thất kiếp linh đan từ tay Tiêu Nhu Y.
Hít một hơi thật sâu, nín thở ngưng thần, loại bỏ hết thảy mọi tạp chất trong đầu.
Trong đầu Tiêu Dương chỉ còn lại một thanh kiếm.
Thần kiếm sắc bén.
Trong mắt Tiêu Dương, chỉ có một viên đan dược màu đỏ sậm.
Thất kiếp tiên đan.
Mọi người lẳng lặng lui về phía sau.
Trong lòng tràn ngập chờ mong.
Nếu trước khi Kiếm tông khai tông, Tiêu Dương có thể đột phá thành kiếm tiên, điều này càng thêm phấn chấn lòng người.
- Lão đại nhất định sẽ làm được.
- Baba sắp thành kiếm tiên sao?
- Tiêu lang, cố lên.
Mọi người âm thâm chúc phúc. Gió nhẹ thổi qua, Tiêu Dương bỏ viên Thất kiếp tiên đan vào miệng.
Vào miệng tan ngay.
Trong khoảnh khắc, một luông sức mạnh kiếp lôi tràn ngập cơ thể Tiêu Dương, như muốn nổ mạnh tại yết hầu, lan tràn khắp nơi trong cơ thể.
Kiếp lôi đại diện cho uy lực của thiên uy.
Thất kiếp tiên đan ẩn chứa kiếp lôi, mang theo bí mật có thể vũ hóa thành tiên.
Một khắc này, Tiêu Dương cảm giác trong đầu mình cũng có bảy đạo kiếp lôi, âm ầm nổ vang.
Lôi điện quấn quanh thân kiếm trong đầu.
Tiêu Dương từ từ nhắm hai mắt lại, mặc cho Thất kiếp tiên đan gột rửa linh hồn và cơ thể của mình.
Giống như hắn đang độ chi kiếp kiếm tiên.
Bỗng một tiếng nổ mạnh vang lên.
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn.
Kiếm ý lan tràn cả bâu trời cao, ác liệt, phách tuyệt.
Kiếm ý tung hoành thiên địa, vô ảnh vô hình khiến cho người ta có một cảm giác áp bách mãnh liệt.
- Sắp thành công rồi sao?
Mọi người đều mừng rỡ, suýt chút nữa không nhịn được hô to lên, nắm chặt nắm tay, cùng đợi lôi kiếp kiếm tiên đến.
- Với thiên phú của Tiêu Dương, nếu không phải là hồng vân lôi kiếp, nhất định là ông trời tha cho anh ấy rồi.
Tiểu công chúa lên tiếng.
Nói xong, trong thiên địa đã tràn ngập kiếm ý.
Mọi người bất đắc dĩ lui về phái sau, tránh cho kiếm khí lan đến.
Tiêu Dương cảm nhận được cơ thể của mình giống như một thanh thần kiếm bị chôn dưới một ngọn núi, lúc này muốn phá phong mà ra.
Cả ngọn núi đang run rẩy.
Một thanh lợi kiếm phóng ra quang mang, thấu triệt trời cao.
Uy áp phô thiên cái địa từ từ phủ xuống.