Chương 1365: Ào ào đến
Chương 1365: Ào ào đếnChương 1365: Ào ào đến
Tâm trạng của Tiêu Dương giờ phút này không thể bình tĩnh được.
Conl
Hắn sắp có con? Cảm giác vui sướng này đánh sâu vào nội tâm của Tiêu Dương Hắn ôm Quân Thiết Anh vào lòng, hạnh phúc tràn đầy. Thậm chí còn sinh ra ảo giác mình đang ôm hai mẹ con Quân Thiết Anh.
Một lát sau, Tiêu Dương thả Quân Thiết Anh ra, ánh mắt nhìn cô càng thêm ôn nhu.
- Đại tiểu thư, cảm ơn em.
Giọng nói Tiêu Dương vô cùng run rẩy.
Quân Thiết Anh mỉm cười ngọt ngào:
- Đồ ngốc, cảm ơn em làm gì?
- Tông chủ chí tôn.
Tiêu Dương mỉm cười, chậm rãi nhìn tất cả mọi người, không ngừng gật đầu.
Thượng cổ hồng hoang, Tiêu Dương có tạo một đại điện, dùng làm nơi tổ chức các cuộc họp cao tâng Kiếm tông.
Quân Thiết Anh ở bên ngoài với Diệp Tang.
Buổi tối, Tiêu Dương nắm tay Quân Thiết Anh rời đi.
Thế hệ trẻ hơn có Văn Nhân Lan, Ninh Cốc, Cao Cáo Chấn...
Trong phòng, hai người lại ôm nhau lần nữa.
Những người ở đây, cường giả đỉnh phong của Kiếm tông có Kỷ Ly tiên nhân, La Nãi Đình, Thánh Long Vương, Thái Cực Vương.
Ngày mai là ngày khai tông. Hắn là tông chủ, đêm nay không thể không xuất hiện.
Trên ngọn núi, gió thổi qua biển hoa, cuốn đi mùi thơm của hoa tràn ngập thiên địa.
Chỉ một mình Tiêu Dương bước vào phòng họp.
Toàn bộ cơ cấu chủ yếu của Kiếm tông đã có mặt vào lúc này.
Khi Tiêu Dương xuất hiện, đám người Kỷ Ly tiên nhân đã chờ sẵn.
Đây là lực lượng trung kiên nhất.
Cao thủ trăm năm của Kiếm tông bao gồm La Thiên Tôn Tọa, Nghễ Trần Tôn Tọa, Hồng Lăng Tôn Tọa, Hồng Đào Tôn Tọa, Xích Kiếm Tôn Tọa.
Người phụ trách của hai đại tổ chức Thiên Thính và Cừu Ưng.
Tiêu Dương ngồi xuống đó, đồng nghĩa với việc gánh trách nhiệm nâng cao lá cờ Kiếm tông.
Tiêu Dương nhìn qua, có chút chần chừ, nhưng rồi vẫn bước nhanh đến.
Tiêu Dương chậm rãi nhìn chung quanh, một lát sau liên lên tiếng:
Lúc này, Tiêu Dương có thể cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của mọi người khi nhìn hắn. Từ khi hắn bước vào, một tiếng "tông chủ chí tôn" của bọn họ đã ẩn chứa sự kích động, càng thêm cảm nhận được lực ngưng tụ của Kiếm tông. Một đêm trước Kiếm tông khai tông, đại hội tuyên ngôn.
Tiêu Dương sẽ thống lĩnh cơ cấu này, đưa Kiếm tông trở lại đỉnh cao.
Trong đại điện, Kỷ Ly tiên nhân và một số tiên nhân khác ở lại.
Chờ đợi đến hừng đông.
Khi mọi người rời đi, ánh mắt tràn ngập sự chờ mong.
Tại vị trí cao nhất vẫn còn để trống.
- Một trăm năm trước, Kiếm tông đang thịnh đột nhiên suy, trong một đêm bị diệt. Đây chính là sỉ nhục và cừu hận mà mỗi đệ tử Kiếm tông đều phải khắc ghi. Sống trong cừu hận rất thống khổ. Vì vậy, chúng ta phải nhanh chóng chấm dứt cừu hận này. Ngày mai, khi Kiếm tông chính thức bắt đầu, cừu hận này cũng sẽ bắt đầu kết thúc.
Tiêu Dương nắm chặt nắm tay, ánh mắt bắn ra quang mang:
- Tôi xin hứa, mỗi một người đã từng xâm phạm Kiếm tông trước đây, đều phải trả một cái giá bằng máu.
Chỗ ngồi này tượng trưng cho quyền lợi, và cũng là trách nhiệm cao nhất.
Tất cả đều nhìn hắn.
Một khắc hắn ngồi xuống, cả đại điện đều yên tĩnh không một tiếng động.
Tiêu Dương ngồi xuống vị trí này, hy vọng mọi người sẽ đoàn kết lại với nhau.
- Hộ long thế gia có động tĩnh gì không?
Tiêu Dương trâm giọng hỏi.
- Ngoại trừ Đao tông, tất cả những phái khác đều cử người đến. Hiện tại đang trú ngụ tại khách sạn gần Kiếm tông.
Thái Cực Vương trâm giọng nói:
- Mỗi một hộ long thế gia, đều có ít nhất một tiên nhân tâng cao dẫn đội đến. Hiển nhiên ý đồ bất thiện.
- Để tôi xem bọn họ có thể nhấc lên sóng gió gì.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh như băng, đồng thời cũng cảm thấy nghi hoặc:
- Đao tông không phải được xưng là đứng đầu hộ long thế gia sao? Tại sao lại không phái người đến?
- Trăm năm trước, Đao tông quả thật rất khiêm tốn. Tư liệu về Đao tông mà chúng ta thu thập được rất ít. Nhưng có thể khẳng định, Đao tông tuyệt đối là gia tộc mạnh nhất trong số các hộ long thế gia.
- Anh lại nghĩ bậy gì đó? Anh có biết có bao nhiêu người bên ngoài đang chờ anh không?
Diệp Tang hừ một tiếng:
Sắc mặt hai cô gái đỏ lên.
- Hai người muốn cái gì? Anh không...
Tiêu Dương bất chợt cảnh giác:
- Đi thôi, chúng ta ra ngoài.
Sau khi La Thiên Tôn Tọa trở về, đã tiếp quả các sự vụ lớn nhỏ trong thế tục của Kiếm tông.
- Bây giờ xung quanh Kiếm tông đều có quân đội duy trì trật tự. Quy cách này thật sự khiến cho người ta khó mà tưởng tượng được. Ngày mai tông chủ sẽ nhìn thấy. Bởi vì tính trang trọng của cuộc họp, La Thiên Tôn Tọa hiển nhiên cũng gọi Tiêu Dương là tông chủ.
Tiêu Dương gật đầu:
- Thời gian cụ thể cho ngày mai là gì?
- 12h trưa mai.
Khi Tiêu Dương rời khỏi đại điện, Diệp Tang và Quân Thiết Anh đang chờ sẵn bên ngoài.
- Anh ra rồi à?
Hai cô gái mỉm cười:
- Hiệu quả tuyên truyền của chúng ta quá mức kinh người. Hiện tại, ngoài đường trong hẻm, tất cả đều đang bàn tán chuyện khai tông ngày mai của chúng ta. Có không ít người yêu thích võ thuật từ các nơi khác chạy đến.
Tiêu Dương hỏi tiếp.
- Tình huống bên ngoài như thế nào?
La Nãi Đình nói.
- Có lẽ Đao tông cho rằng, các hộ long thế gia khác phái người đến chấn nhiếp Kiếm tông chúng ta cũng đủ rồi.
Thánh Long Vương nói.
Tiêu Dương giật mình, bật thốt:
- Là ai?
- Ngoại trừ các hồng nhan tri kỷ của anh thì còn có ai nữa?
Giọng nói của Diệp Tang khiến cho không khí có chút chua loét. Tiêu Dương giật mình, ánh mắt cầu cứu Quân Thiết Anh.
Quân Thiết Anh mỉm cười, nói:
- Mặc dù ngày mai mới là ngày khai tông, nhưng hôm nay các cô ấy cũng đến rồi. Tô Tiểu San lão sư...
Quân Thiết Anh nhìn thoáng qua Tiêu Dương, hừ nhẹ một tiếng:
- Đệ tử nữ thần Phục Đại và sư phụ của nữ thần cũng rơi vào ma chưởng.
Tiêu Dương:...
- Ngư Nhạn và một đám người của quán cafe Túy Vũ cũng đến rồi.
- Đại tỷ, Nhị tỷ đang trên máy bay, hẳn sẽ đến sớm.
Chúng nữ lại có dấu hiệu tê tựu một lần nữa.
Trán Tiêu Dương đổ đầy mồ hôi, hỏi dò:
- Vậy chúng ta...
- Chúng ta đi đón Nhị tỷ, Đại tỷ trước. Em cũng không yên tâm nếu để bọn họ một mình đến đây.
Tiêu Dương lập tức gật đầu. Hôm nay đang là thời kỳ mẫn cảm. Đám hộ long thế gia cản trở, đám thế lực lớn đến xem náo nhiệt cũng không thiếu. Thế lực Ma Môn cũng sẽ đến.
Chiếc xe lao nhanh trên đường, hướng về phía phi trường.
Khi đám người Tiêu Dương vừa đến, phi trường đã tập trung rất đông người. - Nhiều người như vậy sao?
Tiêu Dương há to miệng.
- Anh đương nhiên không biết rồi.
Diệp Tang nói:
- Mấy ngày nay, sân bay lúc nào cũng đầy người. Rất nhiêu người đều đến Kiếm tông. Dù sao, tiền bối nữ hoàng Vạn Bảo tự mình ra tay, bản thân Kiếm tông cũng có đủ sức hấp dẫn. Cho nên mới nhiều người đến như vậy.
- Anh đừng nên xuống xe.
Diệp Tang nhắc nhở:
- Hình tượng của anh còn hot hơn cả ngôi sao nổi tiếng. Nếu anh xuất hiện ở đây, sân bay sẽ hỗn loạn mất.
Tiêu Dương cảm thán:
- Anh may mắn vậy sao?
Diệp Tang gật đầu:
- Theo như điều tra, hơn tám mươi phần trăm là muốn hỏi anh, tại sao một kẻ vô danh tiểu tốt như anh lại có may mắn đóng chung với Thủy Ngưng Quân như vậy?
Tiêu Dương...
Quân Thiết Anh bật cười, sau đó đẩy cửa bước xuống xe cùng Diệp Tang, bước vào sân bay.
Mười phút sau.
Mọi người đột nhiên xôn xao, đổ dồn ánh mắt về phía trước.
Bốn cô gái gương mặt tuyệt mỹ đi cùng với nhau, bất luận ở đâu cũng đều trở thành tiêu điểm.
Tiêu Dương nhìn lại, ánh mắt không khỏi mở to vài phần.
- Có vợ như vậy, chồng còn đòi hỏi gì nữa?
Sau khi bốn cô gái lên xe, Tiêu Dương vẫn còn chưa hồi phục tinh thần.
- Này, làm gì mà mặt đờ ra vậy?
Bạch Tố Tâm võ vai Tiêu Dương.
Tiêu Dương quay mặt cười:
- Anh có cảm giác, anh là người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới.
Sắc mặt mấy cô gái trong xe đỏ lên. Bạch Tố Tâm lập tức trừng mắt:
- Đi, tôi không phải người của anh.
Dứt lời, sắc mặt đỏ bừng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bốn cô gái trong xe, quả thật cũng chỉ có Bạch Tố Tâm là chưa chính thức trở thành người phụ nữ của Tiêu Dương.
Tiêu Dương trầm tư. Tế Tâm tỷ đang ám chỉ hắn sao?
Diệp Tang đập một cái túi vào đầu Tiêu Dương:
- Đang nghĩ loạn gì đó? Còn không lái xe? Giác quan thứ sáu của phụ nữ rất đáng sợ.
Tiêu Dương giật mình, lập tức ngồi ngay ngắn, nghiêm túc lái xe.
Khách sạn gần Kiếm tông đã sớm được Kiếm tông bao trọn, dùng để tiếp đãi bạn bè của Tiêu Dương.
Tô Tiểu San, Lăng Ngư Nhạn đều tạm thời nghỉ lại đây.
Khi Tiêu Dương và bốn cô gái bước vào khách sạn, phát hiện có không ít người quen ở đại sảnh.
- Nhóc, thiệp mời cũng chẳng thèm phát cho A thúc. Cũng may là mặt A thúc đủ dày, nên mới chạy sang đây.
Lan thúc đang cắn một cây xúc xích.
Lâm Tiểu Thảo nhếch miệng cười:
- Lão đại, không nghĩ đến Thiên Cơ môn của em cũng có thiệp mời phải không?
Nụ cười của Lâm Tiểu Thảo mang theo sự tự hào. Bên cạnh y chính là Tiểu Thu. Lúc này, Tiểu Thu đã có sự thay đổi rất lớn. Làn da màu đen đã trở lại bình thường rất nhiều, giống như đang khôi phục sinh cơ. Tiểu Thu không có khả năng khôi phục trí nhớ của Trịnh Thu. Trịnh Thu đã hoàn toàn chết đi. Hiện tại đi theo Lâm Tiểu Thảo làm sinh tử huynh đệ.
Ngoài ra còn có nhiều người đang nhìn hắn.
Tô Tiểu San nóng bỏng, Lăng Ngư Nhạn nhu tình.
Đại sảnh khách sạn tràn ngập mùi thơm của thức ăn và rượu. Huynh đệ như hỏa, mỹ nhân như ngọc.
Đêm trước khi Kiếm tông khai tông, tâm trạng Tiêu Dương rất vui.
Hồng nhan tri kỷ, huynh đệ tốt đều đến. Có cái gì còn cao hứng hơn nữa chứ?
Tiêu Dương mỉm cười dẫn bốn cô gái bước về phía trước, rất nhanh nhìn thấy Bạch Húc Húc vốn đang bị tiểu thân long đặc huấn cũng chạy đến, nước mắt ngắn nước mắt dài nói cho Lan thúc biết cậu đã thành công đột phá Tâm Lôi cửu kiếp, sau đó... sẽ không có sau đó nữa.
- Uống cho thống khoái nào.
Tiêu Dương uống đến cao hứng, đến bên cạnh một người võ vai:
- Bạn tốt, uống với tôi nào.
Sắc mặt của Tô Tiểu San tối sâm, một chưởng đánh Tiêu Dương ngã xuống đất.
- Ý của anh là tôi không giống phụ nữ?