Chương 1371: Không đành lòng nhìn thẳng
Chương 1371: Không đành lòng nhìn thẳngChương 1371: Không đành lòng nhìn thẳng
- Dược cô, đệ tử Kiếm tông.
Cuối cùng, Dược cô Vũ Sơ Dung bước đến, thần sắc kiên định nói ra một câu. Lúc này, toàn trường đã triệt để nổ tung. Thanh âm cảm thán vang lên không ngừng.
Hoa Mãn Lâu, nữ hoàng Vạn Bảo, Thánh Long Vương, Thái Cực Vương...
Những cường giả trong Thần Bảng Viêm Hoàng.
Cách đây không lâu, rất nhiều gia tộc, thế lực cường đại đưa ra lời mời chào nhưng các cường giả này đều không nguyện ý gia nhập. Tuy nhiên, hôm nay tất cả đều đồng thời tuyên bố gia nhập Kiếm tông đã xuống dốc.
Quả thật khó tin.
Căn bản không ai có thể tưởng tượng được tình huống lúc đó.
Không thể tưởng tượng nổi.
Còn thám tử ẩn mình trong bóng tối, sắc mặt trắng bệch, không ngừng gọi điện thoại:
Điện thoại nhất thời không được cầm chắc, rớt cái bịch xuống mặt đất.
Điều này nói rõ địa vị tôn quý của hộ long thế gia trong giới tu hành Viêm Hoàng.
Bịch.
Một tình huống đáng kinh hãi.
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên, tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt lại.
Đối với không ít người tu hành mà nói, đây quả thật giống như mặt trời mọc ở đẳng tây.
Liên tục có giới gia tộc, tông phái cầm kiếm thiếp đi vào.
Bắt đầu từ giờ phút này, mọi người vốn đang còn muốn xem náo nhiệt đột nhiên á khẩu không nói được lời nào. Bởi vì dựa vào lực lượng này, Kiếm tông đã siêu việt hơn tông phái của bọn họ. Phải biết rằng, Thánh Long Vương là tiên nhân tâng năm. Rất ít tông phái có được cường giả như vậy trừ hộ long thế gia.
Mười cường giả trong Thần Bảng Viêm Hoàng, một nửa đã thuộc về Kiếm tông.
- Có biến, có biến... Hả, lại thay đổi?
Dân chúng vây xem bốn phía cũng cảm thấy hiếu kỳ. Hôm nay Kiếm tông khai tông, Thương tông đột nhiên xuất hiện, hiển nhiên thu hút sự chú ý của mọi người.
Đương nhiên, đối với giới thế tục mà nói, lời tuyên bố gia nhập này cũng chẳng có gì đặc biệt.
Tiêu Dương đưa mắt nhìn sang, người dẫn đầu Thương tông chính là Công Tôn Minh Sách.
- Thương tông đến.
Thương tông.
Công Tôn Minh Sách bước đến trước mặt Tiêu Dương:
Tiểu Ngũ suất lĩnh người của Thương tông bước đến, trong tay cầm một kiếm thiếp đỏ như máu.
- Đi thôi.
Tiền bối Tiểu Ngũ đã đoạt xá thành công. - lm miệng.
Lúc này, Công Tôn Minh Sách cũng nhìn thấy Tiêu Dương, không cần nói, hai người đều hiểu.
- Phủ tông đến.
Tất cả mọi người vây xung quanh đều có thể cảm nhận được mùi thuốc súng nồng nặc.
Công Tôn Minh Sách quát lớn,
Đương nhiên, đã diễn thì phải diễn cho trót. Tiêu Dương tỏ ra lạnh lùng, nụ cười đang có đột nhiên thu lại. Cảnh tượng này khiến không ít người cảm thấy tò mò.
Một đệ tử Kiếm tông cất bước tiến lên, nhẹ nhàng lên tiếng.
- Tại sao anh lại ăn nói như vậy?
Một đệ tử Thương tông nhịn không được lên tiếng quát.
Hai bên đối mặt, không chút che giấu địch ý.
Hắn lạnh lùng gật đầu, khoát tay, ý bảo người của Thương tông tiến vào bên trong.
Người ngoài nghe thì cảm thấy lời nói mang ý châm chọc, nhưng Tiêu Dương biết, Tiểu Ngũ tiền bối là thật lòng chúc phúc Kiếm tông.
- Chúc mừng tông chủ Kiếm tông.
Sau đó là một tiếng hô vang lên.
Hộ long thế gia xuất hiện, đều do tiên nhân tâng cao dẫn đầu.
Đại bộ phận đều nhìn Kiếm tông bằng ánh mắt địch ý.
Nhưng khi nhìn thấy Hoa Mãn Lâu bên cạnh Tiêu Dương, ánh mắt mọi người không che giấu được sự rúng động và kiêng ky.
Tiêu Dương vẫn lạnh nhạt đón tiếp, nhưng trong lòng lại cảm thấy kinh ngạc.
Từ trong mắt của đám người hộ long thế gia, Tiêu Dương nhìn ra được sự ngoài ý muốn. Bọn họ không nghĩ rằng Kiếm tông lại có nhiều cường giả đến như vậy. Nhưng rõ ràng Kiếm tông đã tiêu hủy một trụ sở lớn của Ma Môn, tại sao những thế lực của Ma Môn lại không nhận được tin tức?
Đương nhiên, nếu đám hộ long thế gia này liên hợp lại, Kiếm tông cũng không nhất định có thể chiếm cứ được thế thượng phong.
Ví dụ như tiên nhân của Phủ tông, Vũ Văn Ngang, là một tiên nhân tâng năm, thực lực sánh ngang Thánh Long Vương.
Công Tôn Minh Sách của Thương tông là tiên nhân tâng bốn. Còn bài danh không thấp hơn Thương tông trong hộ long thế gia là Kích tông, phái ra tiên nhân là Ngao Thương, cảnh giới tiên nhân tâng năm.
Tiêu Dương cau mày nói.
- Người của đảo quốc?
Đám đông lại bị tách sang hai bên. Một đám người bước nhanh đến, vũ khí hiên ngang, khí thế bất phàm, dẫn đầu là một người đàn ông có ria mép.
Bỗng nhiên một giọng cười vang lên.
- Haha, Phác Trung Thành, anh không nên đoạt đối thủ của tôi chứ.
Huống chỉ, hôm nay vạn chúng đều nhìn vào, đánh bại Kiếm tông, có thể giúp cho uy danh của võ quán lan xa.
Tiêu Dương vẫn im lặng, nhưng đằng xa đã có giọng nói vang lên.
- Cờ của Taekwondo?
- Chậc chậc, ngày đầu tiên Kiếm tông khai tông đã gặp phải cục diện này rồi sao?
- Người dẫn đầu có chút quen mắt. Đúng rồi, là quyên vương thế giới Phác Trung Thành. Theo như tôi biết, anh ta là một người rất có thiên phú vê Taekwondo mấy năm gần đây, là người Viêm Hoàng nhưng đã đổi quốc tịch, ngay cả họ cũng sửa thành họ Phác.
- Phì, thế mà dám gọi là trung thành?
Taekwondo đến phá rối?
Người Kiếm tông có chút phát mộng. Người mà bọn họ phòng bị là hộ long thế gia, Ma Môn. Đối với thế lực thế tục, bọn họ căn bản chưa từng lo lắng qua.
Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự nghi hoặc, sau đó bình tĩnh lại.
Thanh thế Kiếm tông khai tông lớn như vậy. Hơn nữa không chỉ có giới tu hành mà còn tuyên truyên cho giới thế tục. Kiếm tông khai tông, đối với một số phái võ học chính là một sự đả kích không nhỏ. Bọn họ lựa chọn hôm nay đến phá rối cũng chẳng có gì lạ.
Dị biến rốt cuộc đã đến rồi sao?
Tiêu Dương nhìn sang.
Tất cả mọi người đều liếc mắt nhìn sang, sau đó tách sang hai bên, mở ra một thông đạo. Một đám đàn ông mặc trang phục luyện công màu trắng, thắt lưng đủ màu, ưỡn ngực bước nhanh đến. Trong đó có một người giơ cao ngọn cờ xí khiến người khác phải chú ý.
Bỗng một tiếng quát vang lên.
- Kiếm tông chó má, chẳng qua chỉ là khoa chân múa tay mà thôi.
Tiêu Dương có thể đoán được, hộ long thế gia quy mô đến đây chính là muốn phá hỏng kế hoạch khai tông của Kiếm tông. Nhưng bọn họ vạn lần không nghĩ đến, ngoại trừ nữ hoàng Vạn Bảo đích thân đưa thiếp mời đến, lại còn nhiều tiên nhân tọa trấn Kiếm tông như vậy. Điều này đã làm phá vỡ hoàn toàn kế hoạch của bọn họ.
- Người Viêm Hoàng, nhưng lại tập luyện võ thuật của đảo quốc, Karate.
La Nãi Đình nhẹ giọng nói:
- Thời buổi này người sính ngoại nhiều lắm, tranh thủ học mấy bộ quyền pháp chẳng được xếp hạng, chỉ hận không quảng cáo rùm beng cho võ quán của mình. Người này cũng có chút danh tiếng trong giới võ thuật cả nước, tên là Thường Thôn Lang.
Tiêu Dương hiểu ý của bà.
Giới võ thuật cả nước mà bà nói chỉ là giới võ thuật trong mắt thế tục.
Người như vậy mà cũng đi khiêu khích, đúng là...
Lúc này, người tu hành đang đứng nhìn cũng không khỏi lắc đầu, ánh mắt hiện lên sự không đành lòng.
Mấy tên này chỉ sợ là quá nhàn rỗi nên đến tìm ngược.
Nhưng, người đến quấy rối Kiếm tông hôm nay, ngoại trừ Taekwondo và Karate thì còn một số đại diện võ thuật của các nước khác. Đương nhiên, một điều không ngoại lệ, bọn họ đều là người của Viêm Hoàng.
- Kiếm tông cái gì chứ? Chỉ là đứa nít ranh.
Thường Thôn Lang cười lạnh, giọng nói truyên khắp toàn trường:
- Còn dám xưng là trụ cột võ thuật Viêm Hoàng. Hừ, chỉ dựa vào đám lão già này?
Ánh mắt khinh thường của Thường Thôn Lang đảo qua đám người Thánh Long Vương.
Mặt đám người Thánh Long Vương đỏ lên, không dám thở, vì sợ thở một cái đã thổi bay người này.
Sắc mặt của những người tu hành xung quanh cũng không khỏi quái dị.
- Ta nghĩ Kiếm tông không phải là võ quán mà là viện dưỡng lão thì đúng hơn.
Phác Trung Thành cười ha hả:
- Võ thuật mạnh nhất trên thế giới chính là Taekwondo.
- Anh là người nước nào?
Kim Du Uyển nhịn không được hô to.
Phác Trung Thành cười lạnh:
- Đúng là ngu muội đến đáng thương. Võ thuật thì chẳng phân biệt nước nào với nước nào.
- Võ thuật đúng là không phân biệt quốc giới. Tôi đồng ý.
Tiêu Dương gật đầu:
- Sớm muội gì Tinh Võ quyên và Viêm Long kiếm cũng sẽ được truyền khắp thế giới.
- Giỏi cho cái sự vô tri.
Thường Thôn Lang cười lạnh:
- Kiếm tông các người có dám tiếp nhận khiêu chiến của Karate tôi không?
Hạ chiến thư.
Đám người Thánh Long Vương quay mặt sang một bên, không đành lòng nhìn thẳng. Vạn nhất đối phương tưởng rằng Tiêu Dương là quả hông mềm muốn khiêu chiến bọn họ thì làm sao? Dạo này làm người sao khó quá.
- Thường Thôn Lang, Taekwondo tôi đến trước, anh muốn khiêu chiến...
Phác Trung Thành cười hắc hắc:
- Chờ sau khi Taekwondo tôi khiêu chiến kết thúc, xem Kiếm tông có còn người nào có dũng khí đứng ra nữa hay không.
Lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều như muốn nổ tung, ánh mắt tràn ngập sự hưng phấn và chờ mong.
- Muốn quấy rối à? Những gì nhìn thấy trên tivi đã sắp xuất hiện rồi sao?
- Taekwondo và Karate liên hợp lại, còn bốn năm phái võ thuật khác, trong ngày đầu tiên Kiếm tông khai tông đã đến khiêu chiến.
- Đây nhất định là một trận long tranh hổ đấu.
Tiêu Dương nhìn mọi người tập trung đẳng trước.
Mặc dù chỉ là tông phái thế tục, nhưng Tiêu Dương cũng lo lắng đến việc người của Ma Môn trộn lẫn vào. Nhưng sau khi Tiêu Dương kiểm tra xong, cũng không phát hiện có điều gì bất thường. - Đệ tử Kiếm tông. Tiêu Dương quát khẽ. - Có. Mấy trăm đệ tử Kiếm tông đồng thời đáp lại. Tiêu Dương mỉm cười nhìn Thường Thôn Lang, Phác Trung Thành và những người cầm đầu khác, nói: - Các người, ai muốn tiếp nhận khiêu chiến này? - Tôi. Tất cả đệ tử Kiếm tông đều bước lên, thanh âm rung trời. Một khắc này khiến cho mọi người xung quanh đều mở to mắt. Tiêu Dương chỉ ra bảy người: - Một phút giải quyết hết, dùng Tinh Võ quyền. Bảy người đồng thời gật đầu rồi bước lên, Ánh mắt Phác Trung Thành ẩn chứa sự phẫn nộ, nhìn chằm chằm Tiêu Dương, rống lên: - Cậu... cậu dám xem thường tôi? Hừ. Phác Trung Thành cười lạnh: - Được, đã như vậy, để tôi cho các người thấy cái gì mới được gọi là võ thuật. Nói xong, giới tu hành xung quanh đều nhắm hai mắt. Đúng là không đành lòng nhìn thẳng mà.