Chương 1372: Ông xấu quá, không thể vào được
Chương 1372: Ông xấu quá, không thể vào đượcChương 1372: Ông xấu quá, không thể vào được
Tiêu Dương:...
Tiếng nói xung quanh dần dần nhỏ lại, tất cả mọi người đều tập trung nhìn bảy người Kiếm tông, rồi nhìn Phác Trung Thành, Thường Thôn Lang, tràn ngập sự chờ mong. Ai cũng phỏng đoán xem trận long tranh hổ đấu này người nào sẽ thắng.
Phác Trung Thành bước nhanh đến, nhìn bảy người Kiếm tông, cười rộ lên:
- Các người lên hết đi.
Sau khi bảy đệ tử Kiếm tông nhìn nhau, một người bước lên, chắp tay nói với Phác Trung Thành:
- Xin mời.
- Để Phác Trung Thành ta giáo huấn cái thứ khoa chân múa tay như các người.
Phác Trung Thành hét lớn, vọt tới, lăng không nhảy lên, chân phong quét ngang.
Một quyền của đệ tử Kiếm tông đánh trúng đầu gối của Phác Trung Thành. Một thanh âm vang lên, Phác Trung Thành kêu thảm một tiếng.
- Đa tạ.
Đột nhiên bước chân đánh tới, quyền phong ác liệt đập vào mặt. Trong khoảnh khắc, tinh thân Phác Trung Thành chấn động, theo tiêm thức lui vê phía sau. Nhưng đệ tử của Kiếm tông lại nhanh hơn, nhanh chóng chạy theo, quyền phong xuất ra, đánh trúng xương sườn của Phác Trung Thành.
Đệ tử Kiếm tông thuận thế đánh ra một quyền, trong khoảnh khắc đánh trúng Phác Trung Thành. Phác Trung Thành lui về phía sau, thân hình ngã xuống mặt đất, đau đến không đứng dậy nổi.
Bịch bịch bịch.
Ai nấy đều mở to mắt.
Tư thái phiêu dật dẫn đến những tiếng kêu sợ hãi.
Đệ tử Kiếm tông chắp tay, gương mặt lãnh đạm, khí định thần nhàn, ánh mắt không hề gợn sóng, dường như xem đây chỉ là một chuyện bình thường cần làm mà thôi.
Đệ tử Kiếm tông liên tiếp đánh ra ba quyền, chân như mọc rễ trên mặt đất, quyền ảnh chấn động như gió. Ba chiêu Tinh Võ quyền liên tiếp phát ra, chặn lại một kích này của Phác Trung Thành.
Giây tiếp theo.
Âm.
Nhưng Phác Trung Thành lại là nhân vật cấp quyền vương có tiếng trong cả nước.
Một cơn đau truyền đến. Phác Trung Thành khẽ hừ một tiếng, thân sắc dữ tợn, rống to lên, một chân đánh ra.
Một đệ tử bình thường của Kiếm tông đấu với quyền vương Phác Trung Thành.
Toàn trường im lặng.
Kiếm tông, trong mắt người thế tục, bất quá chỉ là một võ quán thần bí đột nhiên mọc lên mà thôi.
- Có lẽ đây chỉ là trùng hợp mà thôi.
Từng thanh âm hít lãnh khí vang lên. Tất cả đều không có sự ngoại lệ.
Không lực hoàn thủ.
Thanh âm sợ hãi vang lên.
Kết quả, Phác Trung Thành như diều đứt dây, thảm bại một cách nhanh chóng.
- Mặc kệ thế nào, tôi nhất định phải gia nhập Kiếm tông, nhất định phải học Tinh Võ quyền.
- Thật là lợi hại.
Hiện trường nhất thời xôn xao.
Điều này chẳng phải đệ tử bình thường của Kiếm tông cũng có thể so sánh với quyền vương? Mỗi người ở Kiếm tông đều là quyền vương.
Mọi người mở to mắt.
Phải biết rằng, bảy người này đều được chọn một cách tùy ý trong mấy trăm người, nhưng đã có được thực lực như vậy.
- Quyền pháp mà bảy người này sử dụng chính là Tinh Võ quyên.
Đối với bọn họ mà nói, điều này thật khó tin.
Bảy trận đấu, bất luận đối thủ là ai, đệ tử Kiếm tông cũng dùng tư thái nghiền nát mà đánh bại.
Nhưng biểu hiện của Kiếm tông sau đó khiến mọi người phải kinh hãi.
Rất nhiều người đều có suy nghĩ như vậy, bao gôm cả những người khiêu chiến còn lại.
- Ta đoán uy lực Viêm Long kiếm còn mạnh hơn, bởi vì võ quán này được gọi là Kiếm tông, mà không phải là Quyền tông hay là tông phái nào khác.
Không khí tại hiện trường được nhấc lên đến cực hạn, mà cường giả của bảy phái đến khiêu khích Kiếm tông không thể nghi ngờ đã trở thành đá kê chân cho Kiếm tông tiến quân thế tục. Nếu đoạn video trận chiến này được truyền ra ngoài, uy vọng của Kiếm tông nhất định sẽ được nâng lên rất cao.
- Tông chủ chí tôn, tất cả tông phái gia tộc cơ hồ đã đến đông đủ, giờ cũng đã đến rồi.
Thanh âm của Kỷ Ly tiên nhân vang lên tai.
Tiêu Dương gật đầu, sau đó nhìn dân chúng vây xem, rồi quay người chuẩn bị bước vào Kiếm tông.
Lúc này, một giọng nói vang lên.
- Thần Tiên môn đến.
Tiêu Dương quay đầu lại.
Thần Tiên môn.
Hàn Tiên tiên nhân cười lạnh:
- Ta là ai?
Hàn độc trên người đại tiểu thư có liên quan đến ông ta.
Ánh mắt Tiêu Dương dâng lên sát khí, nhìn chằm chằm Hàn Tiên tiên nhân, mơ hồ hiểu được lời nói của ông ta là gì.
Âm hàn chỉ độc.
Giọng nói của La Nãi Đình truyền vào tai Tiêu Dương. - Tiêu Dương tông chủ.
Hàn Tiên tiên nhân nheo mắt bước đến:
- Thì ra chính là cậu.
Tiêu Dương nhướng mày, không rõ ý tứ trong lời nói của Hàn Tiên tiên nhân.
Ánh mắt Tiêu Dương đảo qua phía sau Tiêu Dương, cười lạnh nói:
- Như thế nào?Hồng nhan tri kỷ của cậu đến chưa?
- Ông là ai?
Giọng nói đối phương không tốt, Tiêu Dương cũng không khách khí, trực tiếp hỏi.
- Cường giả tiên nhân đỉnh phong của Thần Tiên môn, Hàn Tiên tiên nhân, am hiểu chính là Âm hàn chỉ độc.
Đương nhiên, đối với Tiêu Dương mà nói, Hàn Tiên tiên nhân hoàn toàn xa lạ.
Tiêu Dương nhìn chăm chú vào người đến, từ trong mắt đối phương, Tiêu Dương cảm nhận được sát khí oán hận mãnh liệt.
Món nợ này vẫn còn chưa tính rõ ràng.
Còn nữa, Tiêu Dương cũng không quên đại tiểu thư đã từng chịu hàn độc dày vò, chính là do Hàn Tiên môn ban tặng.
Bất luận là ân oán cá nhân hay là cừu hận Kiếm tông.
Đây là hộ long thế gia mà hắn biết sớm nhất đồng thời cũng kết oán sớm nhất.
- Ta nghĩ, bổn tiền không cần nói cho cậu biết.
Hàn Tiên tiên nhân lướt qua người Tiêu Dương, chuẩn bị dẫn người của Thần Tiên môn tiến vào Kiếm tông.
- Khoan đã.
Tiêu Dương quát nhẹ.
Hàn Tiên tiên nhân xoay người, ánh mắt như điện:
- Cậu gọi ta?
- Đương nhiên.
Tiêu Dương khoát tay:
- Hôm nay, người nào ra vào Kiếm tông cũng đều phải đưa ra Kiếm thiếp.
- Ý của cậu chính là tấm thiếp màu đỏ?
Hàn Tiên tiên nhân nói:
- Bổn tiên nhìn nó không vừa mắt, đã hủy nó rồi. Như thế nào? Chẳng lẽ bổn tiên không đủ để chứng minh thân phận của mình?
- Quốc có quốc pháp, gia có gia quy.
Tiêu Dương nói:
- Nếu các hạ không có kiếm thiếp, tuyệt đối không thể bước vào Kiếm tông nửa bước.
Nói xong, trên người Hàn Tiên tiên nhân nhất thời bắn ra khí thế mênh mông. Một cổ khí tức âm hàn bao phủ Tiêu Dương.
Hôm nay Kiếm tông có rất nhiều cường giả, làm sao có thể để Hàn Tiên tiên nhân tùy ý động thủ với Tiêu Dương. Cổ khí tức này vừa phát ra một nửa, liền bị La Nãi Đình chấn vỡ.
- Ta nghĩ, bây giờ đã có thể chứng minh thân phận của mình.
Hàn Tiên tiên nhân nhìn thoáng qua La Nãi Đình, lạnh nhạt nói.
- Thì sao? Ông không có kiếm thiếp. Hơn nữa...
Tiêu Dương nói từng chữ một:
- Ông xấu quá không thể vào được.
Nghe xong, sắc mặt Hàn Tiên tiên nhân biến đổi, ánh mắt bắn ra sát khí.
Kiếm ý đánh đâu thắng đó phủ xuống, trong phút chốc bao trùm Hàn Tiên tiên nhân.
Kỷ Ly tiên nhân.
Khí tức kiếm khí kinh khủng khiến cho Hàn Tiên tiên nhân không tự chủ được mà giật mình, thân hình chấn động, thu hồi khí tức trên người, ánh mắt hiện qua một chút kiêng ky nhìn Kỷ Ly tiên nhân. Nửa ngày sau mới quay sang Tiêu Dương, thần sắc âm trầm, lóe ra quang mang mãnh liệt:
- Tiêu Dương, ta khuyên cậu một câu, đừng chọc ta.
Tiêu Dương lạnh nhạt nói:
- Tôi cũng khuyên ông một câu, đừng chọc tôi.
Gương mặt Hàn Tiên tiên nhân co quắp lại. Không muốn bị người ta chỉ trỏ, liền hung hăng phẩy tay, xoay người bước đi. Được vài bước liền xoay người lại, nhìn chằm chằm Tiêu Dương, cười rộ lên:
- Bổn tiên nghe nói, cậu là một tên rất si tình. Thật ra ta rất chờ mong, không biết cậu có bao nhiêu si tình.
Dứt lời, Hàn Tiên tiên nhân trực tiếp phẩy tay bỏ đi.
Những người còn lại của Thần Tiên môn cũng vội vã đuổi theo.
Tiêu Dương nhìn theo bóng lưng của Hàn Tiên tiên nhân, mắt nheo lại.
Câu nói của Hàn Tiên tiên nhân rốt cuộc là có ý gì?
Tiêu Dương hiểu rất rõ, Hàn Tiên tiên nhân sẽ không vô duyên vô cớ mà nói như vậy với hắn. Ông ta chính là muốn ra oai với Tiêu Dương.
- Chẳng lẽ là vì đại tiểu thư?
Tiêu Dương cau mày:
- Nhưng hàn độc trên người đại tiểu thư đã được tiêu trừ.
Nếu không phải hôm nay đang là thời khắc quan trọng, Tiêu Dương sợ rằng đã đi tìm Quân Thiết Anh ngay lập tức, để kiểm tra cơ thể cho cô.
- Bây giờ đại tiểu thư đang ở bên trong Kiếm tông. Có mình ở đây, nhất định sẽ không có bất cứ chuyện gì.
Tiêu Dương thâm nói một câu.
Tiêu Dương hoàn toàn không hối hận vì hành động vừa rồi.
Cự tuyệt Hàn Tiên tiên nhân là đúng quy củ. Ông ta không có kiếm thiếp.
Huống chi, nếu Hàn Tiên tiên nhân thật sự muốn chơi ám chiêu, sẽ không vì hắn cho ông ta vào bên trong mà dừng tay. Thậm chí ông ta vốn là vì điều này mà đến.
Điểm này, Tiêu Dương thật ra đoán không sai.
Trước khi đến đây, Hàn Tiên tiên nhân đã chuẩn bị một món quà cho hắn.
- Đi vào thôi.
Tiêu Dương thu hồi ánh mắt, xoay người bước vào Kiếm tông.
Đám người Kỷ Ly tiên nhân đi theo đằng sau.
Sau khi mọi người đã vào hết, cánh cửa Kiếm tông ầm ầm đóng lại.
Đại điển khai tông không mở cửa cho người ngoài xem.
Nhưng cho dù là vậy, người bên ngoài cũng không rời đi. Bọn họ đang chờ đợi giây phút Kiếm tông bắt đầu tuyên bố thu nhận đệ tử. Theo tình huống trước mắt, nếu không nhanh chóng báo danh, rất có khả năng sẽ mất đi cơ hội tiến vào Kiếm tông.
Vùi! Vùi Vùi
Mấy đạo thân ảnh bằng mắt thường khó có thể thấy như tia chớp chui vào đảo nhỏ.
Tại một rừng cây trên đảo.
Hàn Tiên tiên nhân vẻ mặt âm lệ, ánh mắt lóe ra quang mang.
Một chưởng đánh ra, một cây đại thụ trong khoảnh khắc biến thành bột phấn.
- Tên khốn kiếp Tiêu Dương.
Ánh mắt Hàn Tiên tiên nhân tràn ngập lửa giận. Ông ta đích thân đến, nhưng lại bị chặn ngoài cửa, chỉ bởi vì không có cái tấm thiếp nho nhỏ. Đối với Hàn Tiên tiên nhân mà nói, đây chính là một sự sỉ nhục lớn lao. Nhưng lúc đó ông không thể nào động thủ. Kỷ Ly tiên nhân đang tập trung vào ông ta. Nếu ông ta đối phó Tiêu Dương, Kỷ Ly tiên nhân sợ rằng sẽ dùng tốc độ nhanh hơn để đối phó ông ta.
- Ta nhất định sẽ làm cho ngươi hối hận.
Hàn Tiên tiên nhân phân nộ ngửa đầu hét lớn:
- Sống... không... bằng... chết.