Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1367 - Chương 1374: Cuộc Chiến Số Mệnh (Thượng)

Chương 1374: Cuộc chiến số mệnh (thượng) Chương 1374: Cuộc chiến số mệnh (thượng)Chương 1374: Cuộc chiến số mệnh (thượng)

Như hòn đá kích ngàn con sóng.

Tà ma thế gia.

Một khắc này, toàn trường vang lên tiếng xôn xao, ánh mắt nhìn hộ long thế gia mang theo sự khó tin.

Kiếm tông bị diệt vong trăm năm trước, giang hồ có rất nhiều lời đồn, trong đó cũng có nói đến các hộ long thế gia liên thủ với nhau, nhưng nguyên nhân chính thức thì không biết được. Hôm nay, theo như lời Tiêu Dương đã nói, là bởi vì hộ long thế gia đã trâm mình trong ma đạo.

Từ xưa đến nay, chính tà bất lưỡng lập.

Nếu đúng như vậy, hộ long thế gia, trụ cột của giới tu hành Viêm Hoàng sẽ hoàn toàn sụp đổ.

Cho dù thực lực bọn họ có mạnh, nhưng sẽ không còn địa vị cao quý trong giới tu hành Viêm Hoàng nữa.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải chứng minh được hộ long thế gia đã thực sự gia nhập Ma Môn.

- Ngực bọn họ có nuôi một loại ma thai. Vũ Văn Ngang, ông có dám chứng minh trước mặt mọi người là ông trong sạch hay không?

Toàn trường lại vang lên thanh âm xôn xao.

- Các vị cũng biết, thế lực tà ma đang lặng yên xâm nhập vào giới tu hành Viêm Hoàng chúng ta. Có lẽ có rất nhiều người đang ngồi đây không tin những lời tôi nói, nhưng tôi chỉ muốn đưa ra cho các người một lời cảnh báo, thành viên trung tâm thế lực tà ma có một dấu hiệu rất rõ ràng.

- Nếu như tim của ông không có dấu hiệu ma thai thất tinh, Tiêu Dương tôi sẽ quỳ xuống nhận lỗi với ông ngay trước mặt mọi người.

Tiêu Dương cười khẩy.

Lời của Tiêu Dương chẳng khác nào sấm sét bên tai.

Lúc này, Vũ Văn Ngang cười lạnh:

Tiêu Dương nói vô cùng dứt khoát.

Nói:

- Chuyện hoang đường! Xem ra, chỉ có thứ vô tri mới soạn ra được những lời hoang đường mà ngay cả đứa con nít ba tuổi cũng không tin nổi.

Ánh mắt Tiêu Dương đột nhiên trở nên ác liệt, giống như trường kiếm đâm thẳng:

Nhất là sau khi Tiêu Dương nói xong, Vũ Văn Ngang thậm chí tất cả người của hộ long thế gia đều biến sắc, cũng không lập tức phản bác lời nói của Tiêu Dương, càng khiến người ta không tự chủ được mà nghi hoặc.

Ánh mắt Tiêu Dương nhìn chằm chằm Vũ Văn Ngang, gắn từng chữ:

Nếu lời Tiêu Dương nói không phải là sự thật, vậy Vũ Văn Ngang có cởi áo trước mặt người khác cũng có làm sao? Vừa có thể chứng minh thân phận trong sạch của mình, vừa có thể làm nhục được tông chủ Kiếm tông, tại sao lại không làm chứ?

Ngữ khí kiên định khiến cho một số người đang bán tin bán nghi không tự chủ được mà lựa chọn tin tưởng Tiêu Dương. Bởi vì hắn là tông chủ Kiếm tông. Hôm nay Kiếm tông khai tông, nếu Vũ Văn Ngang thật sự lộ ngực, hơn nữa cũng không có dấu hiệu ma thai thất tinh, Tiêu Dương, thậm chí là danh dự toàn bộ Kiếm tông sẽ bị mất sạch.

Toàn trường nổ tung.

Vũ Văn Ngang võ bàn, sắc mặt lạnh như băng, chỉ vào Tiêu Dương:

Vũ Văn Ngang lạnh lùng phất tay, nhìn chằm chằm Tiêu Dương, cười lạnh:

Không thể phủ nhận, bởi một câu nói này của Vũ Văn Ngang, thần sắc của giới tu hành đang có mặt lại nổi lên nghi hoặc lân nữa.

Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Vũ Văn Ngang.

Vùi

Nhưng ông ta lại không làm như vậy.

Tiêu Dương giống như không nhìn thấy, chậm rãi tiếp nhận cây cờ trong tay đệ tử Kiếm tông.

Uy hiếp nồng đậm.

Một khắc này, ngoại trừ Vũ Văn Ngang và phe phái hộ long thế gia, tất cả những người còn lại đều nhìn chằm chằm Tiêu Dương.

- Hừ.

- Lời tôi muốn nói cũng đã nói, mặc cho ông ba hoa đến cỡ nào.

Sau khi bình tính lại, Tiêu Dương khẽ cười, nhìn mọi người chung quanh:

- Vừa rồi tôi đã nói, đây chính là một lời cảnh báo. Tin hoặc không tin thì các người tự phán đoán. Bây giờ, Kiếm tông của tôi chính thức tuyên bố khai tông.

- Giỏi cho cái tên cuồng vọng. Cậu có tư cách gì mà nói với tôi như vậy? Tôi chẳng thẹn với lương tâm, nhưng bảo tôi cởi áo trước mặt bao nhiêu người, cậu cũng không khỏi quá nâng cao bản thân đi. Phủ tông của tôi có thể bị cậu làm nhục sao? Quả thật buồn cười.

Lời nói của Vũ Văn Ngang khiến cho Tiêu Dương muốn phát mộng. Sao cái cách Vũ Văn Ngang nói giống như hắn muốn phi lễ ông ta vậy?

Tiêu Dương...

- Cậu muốn xem ngực của tôi, trừ phi bước qua xác của tôi. Nhưng điều kiện tiên quyết là cậu phải có năng lực này.

Một khí thế ác liệt giống như con sóng lao đến.

- Hừ.

Hoa Mãn Lâu đằng sau Tiêu Dương hừ nhẹ, nghiền ép cổ khí thế này.

Hôm nay Kiếm tông khai tông, sao có thể để người ta khi dễ chứ?

Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng nhìn liếc qua hộ long thế gia, sau đó nhảy lên không trung.

Lá cờ Kiếm tông tung bay.

Sau đó cắm vào chỗ cao nhất trên quảng trường luyện võ của Kiếm tông.

Cả quá trình đều không coi mọi người vào đâu.

Tất cả người của hộ long thế gia nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đỏ lên, trong lòng giống như có một ngọn lửa thiêu đốt. Đồng thời, sát khí cũng dâng lên ngập trời.

Mọi người đều tin rằng, bắt đầu từ lúc này, Kiếm tông sẽ trở lại đỉnh phong.

Mọi người đứng thẳng dậy, thân hình thẳng tắp, ánh mắt kích động nhưng kiên định.

Tiêu Dương lớn tiếng hô, thanh âm vang vọng khắp toàn trường.

- Đệ tử Kiếm tông, mời đứng lên.

Từng thanh âm hò hét trong lòng.

Cho đến hôm nay, ông ta mới thật sự ý thức được, dư nghiệt Kiếm tông năm đó đã lặng yên không một tiếng động phát triển đến trạng thái cực cao. Ít nhất, dựa vào những người đang có mặt tại đây, rất khó ngăn cản Kiếm tông khai tông.

Bọn họ chỉ có thể nhìn.

- Chí tôn Kiếm tông.

- Bái kiến tông chủ chí tôn.

Khi Tiêu Dương hạ xuống đài cao, đệ tử Kiếm tông đều quỳ xuống.

Lệ nóng quanh tròng, tràn ngập sự kích động.

Kiếm tông giờ phút này mới thực sự chính thức khai tông.

- Nơi là Kiếm tông.

- Chúng ta là người Kiếm tông.

Ông ta không thể ra tay.

Hai tay của ông ta run lên, hiển nhiên đang kềm chế sự xúc động trong lòng.

Ánh mắt Vũ Văn Ngang tràn ngập sự phẫn nộ.

Mang theo dã tâm đến đây nhưng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Cảm giác này khiến bọn họ như muốn nổ tung.

Còn bây giờ, bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Dương cắm cờ vào đất, hoàn thành đại điển khai tông.

Mục đích của bọn họ đến đây chính là muốn ngăn cản Kiếm tông khai tông.

Đấn từ hộ long thế gia.

Kiếm tông hôm nay đã tặng cho hộ long thế gia một cái bạt tai thật vang dội.

Tất cả mọi người đều biết rõ, dụng ý của hộ long thế gia khi cầm kiếm thiếp màu đỏ đến đây.

Nhưng mọi chuyện lại phát triển ngoài dự liệu.

- Kiếm tông.

Ngạo Thương tiên nhân của Kích Tông không kêm chế được lửa giận trong lòng, thanh âm vang lên.

Ánh mắt dồn sang.

Ngao Thương tiên nhân chỉ tay vào Tiêu Dương, lạnh lùng nói:

- Ngươi đã có dũng khí xưng là Kiếm tông, vậy dựa theo quy tắc của hộ long thế gia, ngươi phải tiếp nhận khảo hạch của hộ long thế gia. Ngươi dám không?

Tiêu Dương mỉm cười:

- Quy tắc của hộ long thế gia? Tôi đã sớm nói qua, các người còn có tư cách trở thành hộ long thế gia sao? Các người bất quá chỉ là đám tay sai do Ma Môn khống chế mà thôi.

Giọng nói Tiêu Dương vang vọng:

- Bắt đầu từ hôm nay, tôi tuyên bố, Kiếm tông và tay sai Ma Môn thế bất lưỡng lập. Món nợ trăm năm trước, tôi sẽ đòi lại từng chút một. Các người khiêu khích Kiếm tông tôi, như vậy tôi cũng sẽ không ngại lấy trước một phần lãi.

Đối chọi gay gắt.

Nói xong, không ít người của hộ long thế gia tản ra sát khí còn đậm đặc hơn.

Sát khí không ngừng lan tràn vòng quanh. Nếu không phải có tiên nhân dẫn đầu vẫn duy trì bình tĩnh, chỉ sợ bọn họ đã sớm không kêm chế được mà phát động công kích rồi.

Trận chiến này là không thể tránh.

Ánh mắt mọi người không khỏi mở to vài phần.

Trăm năm trước, Kiếm tông bị hộ long thế gia liên thủ tiêu diệt.

Trăm năm sau, trong ngày đầu tiên Kiếm tông khai tông, một lần nữa bị hộ long thế gia làm khó dễ.

Trận chiến này, hộ long thế gia sẽ vẫn là chúa tể hay Kiếm tông sẽ tuyên bố trở về?

Giờ phút này, bất luận là hộ long thế gia hay là người của Kiếm tông, ánh mắt đều ẩn chứa sát khí mãnh liệt.

Cường giả của hộ long thế gia chỉ chịu nhục ngày hôm nay, nhưng cường giả của Kiếm tông đã nhẫn nhịn trăm năm.

Sát khí lại càng thêm kinh khủng.

Thân hình Kỷ Ly tiên nhân cũng run lên. Ông nằm mơ cũng không nghĩ đến mình lại có cơ hội chiến đấu với đối thủ năm đó một trận.

Vũ Văn Ngang bước lên một bước. Trong khoảnh khắc, đá hoa cương dưới chân ông ta bị nghiền thành bột phấn, lan đến mười thước.

Ánh mắt lạnh như băng:

- Nửa canh giờ nữa, tại ngọn núi vô danh cách đây mười dặm.

- Muốn chiến một trận thì có làm sao?

Tiêu Dương nói thẳng.

Toàn trường lại nổ tung.

Trong đầu ghi nhớ địa chỉ, thậm chí còn có người không kêm chế được muốn đứng dậy ra ngoài.

Ân oán trăm năm giữa Kiếm tông và hộ long thế gia, cho dù chỉ đứng ngoài nhìn xem cuộc chiến số mệnh này cũng là một chuyện rất may mắn rồi.

Vũ Văn Ngang cười lạnh, trực tiếp xoay người bước ra cửa.

BịchI

Lúc này, một trận kiếm ý vô hình như tia chớp bắn đến.

Ba đệ tử Phủ tông không kịp đề phòng, đồng thời quỳ gối xuống sàn nhà.

Trong lòng mọi người không tự chủ được mà giật mình.

Vũ Văn Ngang quay đầu lại, thoáng nhìn thấy ba người như vậy liền biến sắc, ánh mắt chăm chú nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương giang tay nói:

- Sàn nhà đã bị hủy, dù sao cũng phải giữ lại mấy người làm sạch nền nhà chứ, cũng không thể làm phiền đến Vũ Văn tiền bối.

Nghe xong, sắc mặt Vũ Văn Ngang càng thêm âm trầm, sát khí trong mắt càng nồng đậm.

Tiêu Dương lại nhún vai tỏ vẻ không sao.

Hai bên đã xé rách da mặt, không chết không thôi, hắn còn sợ chi cái nhìn của Vũ Văn Ngang.

Huống chi, Tiêu Dương thấy Vũ Văn Ngang không dám động thủ ở chỗ này.

Vũ Văn Ngang nắm chặt nắm tay, hít một hơi thật sâu, thân sắc từ từ bình tĩnh lại, không thèm liếc mắt nhìn ba người, xoay người bước ra khỏi Kiếm tông.

Tất cả lửa giận, ông ta sẽ trút ở ngọn núi vô danh cách đây mười dặm.
Bình Luận (0)
Comment