Chương 1377: Pháo hôi
Chương 1377: Pháo hôiChương 1377: Pháo hôi
Thất Tinh Ma Thai chói mắt vô cùng, giống như một tia sét giữa bâu trời đêm đen kịt, khiến người không thể bỏ qua.
Vẻ mặt Tiêu Dương lạnh lùng, vung cánh tay lên. Thi thể Vọng Tinh tiên nhân liền bị quăng thẳng ra ngoài, rơi xuống nơi có nhiều người tu hành vây xem nhất.
Toàn trường trong khoảnh khắc bùng nổ tiếng xôn xao.
Tất cả đều hít sâu một hơi khí lạnh.
- Chẳng lẽ đây là sự thật? Đây... Đây thật sự là Thất Tinh Ma Thai?
- Quả thật có ẩn chứa một tia ma khí. Trên thân thể Vọng Tinh tiên nhân sao lại có dấu hiệu này? Giống hệt những lời tông chủ Kiếm Tông nói trước kia. Như vậy... Những cường giả khác của Hộ Long thế gia thì sao?
Từng ánh mắt kinh hãi và khó có thể tin được nhìn về phía những cường giả của Hộ Long thế gia...
Bọn họ cũng muốn biết sự thật.
Có thể tưởng tượng được tiền đồ của hắn vô hạn!
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn lại, vẻ mặt mang theo sự trào phúng.
Trong lịch sử xa xưa của giới tu hành Viêm Hoàng, những tồn tại như vậy đều giống như lông phượng sừng lân.
- Thế nào? Các ngươi không định dùng lời nói dối buồn cười của mình để che dấu sự thật các người đã trở thành tay sai của Ma môn sao?
Vị tông chủ Kiếm Tông trẻ tuổi này hoàn toàn khiến bọn họ bất ngờ rồi.
- Ha ha! Đúng là một lão già không biết xấu hổi
Hộ Long thế gia luôn luôn là trụ cột của giới tu hành Viêm Hoàng.
Mặt Ngạo Thương tiên nhân lạnh ngắt, bóng dáng lao vọt ra. Uy thế của tiên nhân cấp năm trong khoảnh khắc bao phủ cả trời đất. Chỉ là vừa tới phía trước Tiêu Dương, nó lại bị một lực lượng vô hình hóa giải hoàn toàn. Trái tim Ngạo Thương tiên nhân giật nảy, đôi mắt sáng lên:
Thân thể thành tiên!
Chẳng qua đối mặt với tất cả, Hộ Long thế gia cũng không có bất cứ giải thích gì. Từng ánh mắt ẩn chứa sát ý mãnh liệt và một tia khiếp sợ đang nhìn Tiêu Dương...
Mọi người không biết rằng nếu không phải bởi cánh tay Thượng Thượng phủ xuống trên người Tiêu Dương, sợ rằng Tiêu Dương sớm đã không chỉ có thân thể thành tiên, hơn nữa thân còn kiêm Kiếm tiên rồi. Một công kích một phòng ngự sẽ được hắn thể hiện tới mức tận cùng!
- Ngạo Thương! Quả nhiên sau khi gia nhập Ma môn, người cũng trở nên mặt dày vô sỉ rồi. Đường đường là tiên nhân cấp năm, không ngờ không biết xấu hổ đi khiêu chiến một thanh niên đời sau à?
Một kiếm tu lại có thể làm được điều này.
Nghe thế, Ngạo Thương tiên nhân tái mặt, đôi mắt bùng lên ánh sáng lạnh lùng tức giận:
- Được làm vua thua làm giặc. Bổn tiên cũng chẳng thèm giải thích với lời bôi nhọ của tên nhãi ranh cậu. Hôm nay sau khi diệt Kiếm Tông trên ngọn núi vô danh này, thế nhân sẽ biết rốt cục cái gì mới là sự thật. Tiêu Dương, đến chiến đi!
Tiểu Thần Long vọt tới đón đầu như lưu tinh, giằng co với Ngạo Thương tiên nhân, cao giọng cười lạnh:
- Nửa năm trước bị Cửu Miểu thần sứ đuổi giết như chó nhà có tang... Hôm nay lão đã muốn tìm chết vậy thì ta sẽ thay thần sứ đại nhân giải quyết con chó nhà tang này!
Khiêu chiến đến từ Thánh Long Vương!
Tại Thiên Kích Tông, truyên nhân của dòng họ Lữ cũng rất đông đúc.
Thánh Long Vương lộ khí tức lạnh lẽo, chậm rãi giơ ngón tay chỉ Ngạo Thương tiên nhân:
Chiến ý trong khoảnh khắc bùng lên tận trời cao, cuốn thẳng mây trời. Bầu trời âm u phát ra tiếng vang động, giống như lưỡi kích đang phát ra tiếng cuồng phong ù ù vậy...
- Thánh Long Vương! Lão đừng quá tự phụ! Thần bảng Viêm Hoàng đối với Hộ Long thế gia ta chẳng qua chỉ là một cái bảng mà thôi. Sợ là toàn bộ cường giả thần bảng các người tụ tập lại cũng không bằng lực lượng của một Hộ Long thế gia! Lão có tư cách gì mà trách mắng bổn tiên!
Thân là người thuộc mạch Thanh Liên, trăm năm nay, Thánh Long Vương đã nhịn lâu lắm rồi.
Thánh Long Vương cũng là tiên nhân cấp năm, uy lực công kích của Thánh Long Trảo càng nổi tiếng thiên hạ, chưa chắc đã kém hơn Thiên Kích tông.
Bóng dáng Tiêu Dương hơi né về phía sau một chút.
- Chỉ bằng ta muốn khiêu chiến lão! Ngạo Thương, lão dám tiếp nhận khiêu chiến của ta sao?
Ngạo Thương tiên nhân vốn tên là Lữ Ngạo Thương!
Ngay lúc này, Ngạo Thương tiên nhân vung trường kích trong tay tới Thiên Vụ lĩnh, khuôn mặt nở nụ cười lạnh:
- Đến đây đi.
Ánh mắt Ngạo Thương tiên nhân hơi nheo lại, chốc lát sau liền cười nanh ác:
Nghe đồn thời Chiến quốc, mãnh nhân đệ nhất thời kỳ đó là Lữ Bố cũng dùng loại binh khí này.
Lão đâm thẳng tới như trường mâu, đánh ngang ập tới. Loại vũ khí này chính là bởi loại binh khí hợp lại làm một.
Cánh tay Ngạo Thương tiên nhân rung lên, trường kích lạnh như băng lóe lên, tỏa ánh sáng lạnh lão.
Kiếm Tông bị diệt, bọn họ vốn thuộc Kiếm Tông nhưng lại chỉ có thể mai danh ẩn tính, chờ đợi cơ hội báo thù.
Hôm nay trên ngọn núi vô danh, Lữ Ngạo Thương là mục tiêu đầu tiên trong Hộ Long thế gia của ông.
Trường kích lạnh như băng phá không gian, vẽ lên tia chớp, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Thánh Long Vương.
Thánh Long Vương hầu như ra tay đồng thời, trảo phong sắc bén quét ngang, âm ầm khiến một vách đá núi bị đánh trúng nát bấy.
Bóng dáng hai người nhanh chóng thay đổi vị trí, nhưng hung hiểm trong đó thì chỉ có hai người mới hiểu rõ.
Thánh Long Vương thuộc nhóm hạng đầu của thần bảng, cho dù lời nói của Ngạo Thương tiên nhân có vẻ khinh thường ông nhưng khi giao chiến thực sự lại không dám sơ ý chút nào. Bọn họ đều là những nhân vật thành danh đã lâu, sao lại không biết đạo lý hùng ưng bắt thỏ cũng phải dùng hết sức! Bịch bịch bịchI
Hai bên giao chiến trong nháy mắt!
Quyền phong kích ảnh lần lượt tung hoành, lóe lên trong ánh mắt mọi người.
Bỗng nhiên bên trong rừng, nơi mấy người đã từng đi qua...
Mấy người này rời xa ngọn núi, nhanh chóng vọt về phía rừng cây rậm rạp...
Vù vù vùi
Mặc dù quan sát một trận đánh khoáng thế rất khó gặp nhưng hiển nhiên tính mạng của mình quan trọng hơn nhiều.
Bóng dáng mấy người yên lặng lui vê phía sau, chuẩn bị rời khỏi địa phương này.
Vài người thuộc một tông phái trong giới tu hành liếc nhìn nhau, đôi mắt lóe lên vẻ lo lắng. Nếu như trận chiến này Hộ Long thế gia thắng, đám người mình chỉ sợ không tránh nổi vận mệnh bị tàn sát.
- Thánh Long Vương quả nhiên danh bất hư truyền!
Có người vây xem phát ra tiếng than thở.
Lại còn so một số người lúc này mới chậm rãi phản ứng lại từ sau rung động khi thấy Vọng Tinh tiên nhân chết, đầu óc càng không ngừng tràn ngập một tin tức ... Hộ Long thế gia không ngờ đã gia nhập Ma môn hết!
Không hề nghi ngờ gì nữa, chuyện này đối với Viêm Hoàng, thậm chí là đối với giới tu hành khắp thiên hạ chính là một tin tức mang tính bạo tạc.
Hộ Long thế gia thật sự tùy ý để tin tức này truyền ra sao?
Đột nhiên, trong đầu một người toát ra một ý nghĩ này, trong nháy mắt sắc mặt liền trắng bệch đi...
Có thể sẽ... Giết người diệt khẩu hay không?
Người vây xem ở xa xa, có người rút di động ra, sắc mặt liền tái đi ngay. Điện thoại di động không có tín hiệu. Khu vực quanh đây đã bị bao phủ rồi.
Sự việc có gì khác lại, tất có biến.
Tuy dưới tình trạng bọn họ khống chế được lực lượng đạt mức hoàn mỹ phi thường, nhưng chiến đấu ngang tài ngang sức khiến không thể tránh được lực lượng chấn động quét ra xung quanh...
Trận chiến giữa tiên nhân cấp năm.
Ở rất xa, một ngọn núi bị chấn động, tước bay luôn hơn nửa.
Âm...
Lực lượng vô cùng mạnh mã.
Hai bóng người càng ngày càng bay cao, kịch chiến giữa không trung. Trong tâng mây thỉnh thoảng truyền ra tiếng xé gió ầm ầm. Uy lực lan tràn đến khiến kẻ khác cảm thấy như sắp hít thở không thông vậy.
Xoạt...
Một chiếc Tỏa Tiên Liên to lớn vung lên, đột nhiên dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đánh lên hai người bên ngoài. Hai tiếng kêu đau đớn vang lên, chưa kịp phản ứng, bóng người đã ngã lăn xuống.
- ÁI
Mấy người lập tức kêu lên kinh hãi, hoảng sợ tái mặt, mặt liền lập tức lộ vẻ đề phòng. Trước mắt xuất hiện mấy bóng người áo bạc, giơ tay liền có huyết ma lợi khí bắn ra mấy mũi châm độc, giết chết luôn mấy người này, vô cùng dứt khoát.
- Thân vương có lệnh, phàm những người tu hành rời khỏi phạm vi mười dặm qua ngọn núi vô danh liền giết không tha.
Mặt người áo bạc không chút thay đổi, cũng không liếc nhìn mấy thi thể kia chút nào, bóng người lại ẩn nấp bên trong đám cây cối.
Trên ngọn núi vô danh, chiến đấu càng trở nên kịch liệt.
Ở một đỉnh núi trong bóng tối cũng có vài đôi mắt đang nhìn chăm chú tất cả mọi chuyện.
- Thánh Long Vương còn mạnh hơn so với lúc bị Cửu Miểu thần sứ đuổi giết rồi.
Giọng nói bình tĩnh chưa một tia kinh ngạc rất nhỏ, sau đó chợt cười khẽ:
- Chẳng qua thế cũng tốt. Nếu bọn họ lưỡng bại câu thương, chúng ta có thể tiết kiệm thêm không ít thời gian...
- Kiếm Tông dám diệt trụ sở Ma môn ta, nhất định phải chịu diệt vong tuyệt đối, không có con đường thứ hai.
Một giọng nói vô cùng già nua chậm rãi vang lên:
- Hôm nay mượn ngày Kiếm Tông khai tông, vừa có thể giải quyết đám Hộ Long thế gia đối lập, vừa có thể khiến Kiếm Tông đi tới diệt vong, có thể nói là một tên trúng ba đích.
- Đúng là bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ ở phía sau.
- Chính thống Ma môn là mạch Minh Đồng ta. Hừ! Những người này đều là kẻ đi theo Đại thân chủ, chết cũng không hết tội! Hắc, để cho bọn chúng làm pháo hôi diệt Kiếm Tông đi! Bọn chúng chết đi, thiếu chủ có thể nắm giữ được lực lượng càng mạnh trong Hộ Long thế gia. Đợi tới ngày thiếu chủ lại thống nhất Ma môn một lần nữa, trấn áp Thần Linh Địa, giáng xuống ba nghìn thế giới. Ánh sáng vĩ đại của Ma nhất định sẽ khiến thế nhân phải cúng bái.
Pháo hôi!
Tất cả mọi người đều không thể ngờ, một đám cường giả đang kịch chiến với Kiếm Tông trước mắt, trong mắt một số người không ngờ... lại chỉ là pháo hôi!
Hoặc nói bọn họ muốn mượn lực lượng của Kiếm Tông, mượn đao giết người!
Hai thế lực lớn của Ma môn là Đại thần chủ và Minh Đồng. Thiếu chủ trong miệng bọn họ nói chính là Minh Đồng Thiên Ma, từng là cường giả đệ nhất Ma môn, hôm nay thay hồn Xích Lượng Thiên.
Đương nhiên cho dù là mạch nào, đối với Kiếm Tông, đối với Tiêu Dương cũng đều là kẻ địch.
Âm ầm ầm!
Bên trên ngọn núi vô danh, không ai ý thức được còn có một nhóm cường giả ẩn nấp trong bóng tối, chờ đợi thời cơ ra tay cuối cùng.
Thực lực đám người này sợ rằng còn mạnh hơn đám Vũ Ngang trước mặt.
Thánh Long Vương và Ngạo Thương tiên nhân đang chiến đấu tới giai đoạn nóng bỏng...
Hai bên đều là cường giả thành danh đã lâu, cho dù là kinh nghiệm chiến đấu hay thực lực bản thân cũng đã hoàn thiện và cường đại vô cùng, trong thời gian ngắn dường nwh cũng không thể làm gì được đối phương. Đương nhiên chỉ cần một người hơi không cẩn thận thì lúc nào cũng có thể rơi vào cảnh chết không chỗ chôn! Gió lớn thổi qua bầu trời.
Bỗng nhiên, khóe miệng Ngạo Thương tiên nhân nhếch lên vẻ tươi cười...
Hóa ra lão vừa phát hiện ra một chỗ sơ hở của Thánh Long Vương.
Cuộc chiến giữa cường giả một chỗ sơ hở đủ trở thành trí mạng.
Trường kích đâm tới như điện, sáng bừng cả bầu trời.
Rầm rầm rầm!
Thân thể Thánh Long Vương bất ngờ không kịp phòng ngự, bị đánh bay ngược về phía sau...
- Chết đi!
Ngạo Thương tiên nhân cao giọng cười, vung kích đánh tới, xé rách trời cao.
Lão còn không phát hiện ra, sâu trong mắt Thái Cực Vương lóe lên một tia sáng!
Khóe miệng hơi nhếch lên...
Sơ hở?
Đó quả thật là sơ hở của Thánh Long Vương!
Nhưng đó cũng là do Thánh Long Vương cố ý lộ ra.
Trên người ông có thần binh chí bảo hộ thể phòng ngự, một đòn của Ngạo Thương tiên nhân tuyệt đối không thể gây thương tích cho ông.
Trái lại Ngạo Thương tiên nhân nóng lòng thừa dịp tiến công, ngược lại để lộ sơ hở của bản thân...
- Lữ Ngạo Thương, lão đúng là cũng quá tự tin rồi.
Đột nhiên Thánh Long Vương ngẩng đầu, đôi mắt bùng lên sát khí.