Chương 1380: Dị biến, Cửu Ma Tỏa Thiên
Chương 1380: Dị biến, Cửu Ma Tỏa ThiênChương 1380: Dị biến, Cửu Ma Tỏa Thiên
Tiếng nói dồn dập vang vọng.
Tên nhãi Bạch Húc Húc chạy tới rồi!
Cao giọng hô to, đồng thời ánh mắt nhìn quanh ngọn núi vô danh từ phía xa xa.
- Tôi ở đây!
Tiêu Dương lập tức cất tiếng nói, vẫy tay với Bạch Húc Húc, vẻ mặt mơ hồ hơi sốt ruột. Mình phái Giát Giát và Bạch Húc Húc đi thăm dò hành động của Hàn Tiên Tiên Nhân, nay Bạch Húc Húc vội vã trở về, nhất định là có chuyện.
Vị trí Tiêu Dương đứng đúng là trung tâm của trận chiến trên ngọn núi vô danh, với thực lực của Bạch Húc Húc thì khó có thể tiến đến. Nhưng có Kỷ Ly tiên nhân ở đây, bóng dáng Bạch Húc Húc bay vút đi, hễ ai có ý đồ ra tay với gã đều bị Kỷ Ly tiên nhân chém giết trước.
Bạch Húc Húc thuận lợi tới bên cạnh Tiêu Dương.
- Xảy ra chuyện gì rồi? Hỏa Huyễn đâu?
Quân Thiết Anh cũng nhìn thoáng qua, giật mình nói:
Tiêu Dương vội vang nghiêng mặt hỏi Bạch Húc Húc.
Bạch Húc Húc vội vàng đưa một tờ giấy cho Tiêu Dương. Đó là ngày sinh gã thấy trên người gỗ kia nên ghi lại.
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì rồi?
Bạch Húc Húc thở hồng hộc nói:
Mà lúc này Kiếm Tông đã phản kích với quy mô lớn, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, dưới sự dẫn dắt của Kỷ Ly tiên nhân, quét ngang nghiền ép cường giả của Hộ Long thế gia.
Tiêu Dương vội hỏi.
- Chuyện chỗ lão già Hàn Tiên thế này.
- Lão đại, lão đại, anh có biết ai có ngày sinh tháng đẻ thế này không?
- Hòa thượng còn đang ở đó giám sát lão già Hàn Tiên.
- Là tôi.
Ngọn núi vô danh như trở thành hải dương địa ngục.
Tiêu Dương nhìn thoáng qua, sắc mặt đột nhiên tái đi, lập tức quay đầu nhìn về phía Quân Thiết Anh.
Ngay cả Công Tôn Minh Sách và Công Tôn Tịch Hành cũng "ngã xuống”,'thi thể" bị Kỷ Ly tiên nhân dùng một kiếm đánh bay xuống một vách núi phía dưới ngọn núi vô danh.
Bạch Húc Húc nhanh chóng kể lại chuyện mình nhìn thấy ở chỗ kia cho Tiêu Dương nghe.
Từng bóng người kêu thảm thiết, ngã trong vũng máu.
Thần phủ nhận chủa trong tay bộc phát ra ánh sáng chói mắt trong tích tắc, khí thế mạnh mẽ bao phủ thiên địa!
- Khai thiên tích địal
Thánh Long Vương và Diệt Ma Đại Tiên đồng thời hơi nhoáng lên, lui vê phía sau một khoảng. Âm ầm ầm!
Nhưng trong mắt Vũ Văn Ngang, tòa kim sơn này tương đương với cánh cửa Địa ngục chứ không còn gì phải nghi ngờ nữa!
Hộ Long thế gia thất bại!
Tòa kim sơn này là do một món thần binh chí bảo biến hóa ra.
Tia lửa bắn tung tóe khắp tòa kim sơn!
Gã tái mặt, vung thân phủ trong tay ra.
Vũ Văn Ngang bị Thánh Long Vương và Diệt Ma Đại Tiên mạnh mẽ áp bách, rốt cục không chịu nổi, phun một ngụm máu lớn, oa một tiếng bắn ra ngoài, nhuốm đỏ cả bâu trời.
Trong tích tắc này, Vũ Văn Ngang vung mạnh búa bứt ra, nhanh chóng bỏ chạy về phía sau như điện chớp.
Âm ầm một tiếng nặng nề đột ngột từ trên trời giáng xuống.
Một tòa kim sơn đột nhiên xuất hiện trước mặt Vũ Văn Ngang, ánh sáng chói mắt bức người.
Bất chấp máu tươi phun ra, giờ phút này Vũ Văn Ngang ra sức liều mạng lần cuối!
Thế tới hung mãnh!
Bóng búa chấn động trời cao, bổ về phía trước.
Vù vù vùi
Đến từ Vạn Bảo Nữ Hoàng!
Mùi hoa thơm tràn ngập, cánh hoa đầy trời lúc này đã bao phủ trên đầu Vũ Văn Ngang.
Hoa Mãn Lâu cũng đã bứt ra rồi. Phía sau y là bốn gã cường giả tiên nhân cấp bốn đã ngã trong vũng máu. Trong tích tắc này, Hoa Mãn Lâu bộc phát ra thế công càng sắc bén kinh người hơn. Trong tiên nhân cấp năm, Hoa Mãn Lâu hầu như khó tìm đối thủ. Y chỉ còn cách đột phá Kim Tiên một tia mà thôi.
Âm ầm!
Dưới công kích như lôi đình vạn cân của đầy trời cánh hoa, thân thể Vũ Văn Ngang liên tiếp hạ xuống, máu tươi phun ra không ngừng. Từng thần binh hộ thể trên người gã bị đập nát, cuối cùng không còn chút lực kháng cự, phơi thây trên ngọn núi vô danh!
Theo sự thất bại của Vũ Văn Ngang, những cường giả còn lại của Hộ Long thế gia hầu như không còn đường phản kháng. Mà Kiếm Tông bộc phát ra chiến lực cường đại, đang giết tới cao hứng.
Tàn sát mạnh mất
Cảnh tượng này rơi vào mắt mọi người vây xem đều lộ vẻ rung động không thôi.
Đây hoàn toàn là tàn sát nghiêng về một bên!
- Kỷ gia gia, mau, đi tới đảo nhỏ giữa hổ giết Hàn Tiên!
Đột nhiên Tiêu Dương ngẩng đầu, hô to với Kỷ Ly tiên nhân ở một bên:
- Hàn Tiên!
Cho dù mình có khả năng thông thiên triệt địa, trong ba phút tuyệt đói không có khả năng chạy từ nơi này tới đảo nhỏ giữa hồ, hơn nữa cắt đứt Hàn Tiên Tiên Nhân làm phép.
Trong tích tắc này, sắc mặt Tiêu Dương đã trắng bệch tới mức bi thảm. Ba phút!
- Đây quả thật là một môn vu thuật từ xa xưa.
Rùa Ma Huyền đi tới bên cạnh Tiêu Dương. Biến cố như vậy xảy trên trên người Quân Thiết Anh, Tiêu Dương mời rùa Ma Huyền tới trước tiên, hỏi nguyên nhân trong đó. Dù sao thì rùa Ma Huyền cũng biết nhiều chuyện hơn mình nhiều. Có lẽ nó có biện pháp.
- Một loại lực lượng cùng loại với nguyên rủa, nhưng lại tôn tại chân thật, phụ thuộc vào người cô ấy.
- Có biện pháp này trừ khử ngay lập tức không?
Tiêu Dương vừa dứt lời, trong nháy mắt liền lại cảm thấy hơi thở chí âm chí hàn trên người Quân Thiết Anh lan tràn ra. Nó đến rất quỷ dị đột ngột, thậm chí bản thân Quân Thiết Anh cũng không cách nào phát hiện ra. Cô phun ra một ngụm máu tươi, máu vừa rơi xuống đất liên ngưng tụ thành khối băng đỏ như máu trong chớp mắt.
Cảnh tượng này khiến Tiêu Dương lo lắng và đau đớn. Quân Thiết Anh mím chặt đôi môi đang từ từ trắng bệch. Thân hình cô hiển nhiên đang phải chịu đựng nỗi đau rất lớn.
- Loại vu thuật này, lực lượng bên ngoài hầu như không thể nào cứu nổi.
Một câu nói của rùa Ma Huyền khiến trái tim Tiêu Dương rơi thẳng xuống đáy vực.
- Một khi người làm phép dẫn nổ hoàn toàn khí thể chí hàn chí âm trong cơ thể cô ấy, cô ấy sẽ nhận hết hành hạ mà chết. Nếu muốn cứu cô ấy, cách tốt nhất là ngăn cản kẻ làm phép. Chỉ cần kẻ làm phép chết đi, loại khí thể chí âm chí hàn trên người cô sẽ biến mất theo. Đương nhiên điều kiện kiên quyết là cô ấy có thể chống đỡ thời gian dài như vậy! Hiện tại đối phương đã đang kích động hàn độc trên cô. Dưới tình huống này, nhiều nhất là ba phút!
Vẻ mặt Tiêu Dương nghiêm trọng, nắm chặt tay Quân Thiết Anh, sợ rằng luồng hàn khí chí âm kia lại ập tới.
- Biến cố hôm nay phát sinh trên người Diệp Tang nhất định do Hàn Tiên Tiên Nhân giở trò!
Mà giờ phút này trên người Tiêu Dương lại có từng luồng khí lạnh bùng lên.
Bọn họ hô to giết địch.
Mùi máu tanh lan tràn ra khắp ngọn núi vô danh. Đệ tử Kiếm Tông máu huyết sôi trào kích động, tâm thân phấn chấn mãnh liệt.
Không ai có thể ngờ được kết cục như vậy.
Hai mắt Tiêu Dương đỏ bừng. Cho dù là thế nào hắn cũng phải thử lần cuối! Dù hy vọng có xa vời hắn cũng sẽ không bỏ cuộc!
Hắn đã từng nói nhất định sẽ bảo vệ côi
Tiêu Dương nắm chặt bàn tay của Quân Thiết Anh. Cảm giác băng giá kia, Tiêu Dương có cảm giác như đang nắm một khối băng vạn năm.
Thân thể Quân Thiết Anh từ từ run rẩy.
Lúc này cảm giác băng hàn không biết mất nữa, giống như sắp hoàn toàn cắn nát sinh cơ trong cơ thể đóng băng của Quân Thiết Anh.
Một tay Quân Thiết Anh được Tiêu Dương nắm chặt, con ngươi trợn to nhìn hắn. Đôi mắt cô tràn ngập vẻ dịu dàng, giống như lẳng lặng ngắm nhìn. Ở sâu trong mắt cô lại không thể che dấu nổi vẻ tiếc nuối. Một tay của cô đặt trên bụng mình, đôi mắt hiện lên giọt lệ trong suốt! Đây là giọt nước mắt dù hàn băng cũng không cách nào đóng băng được, yên lặng chảy xuống!
Trái tim Tiêu Dương đau như cắt, có cảm giác vạn kiến ăn timl
Quân Thiết Anh không nói một câu nào nhưng hắn cũng hiểu rõ Quân Thiết Anh muốn nói gì. Hắn hiểu rõ tiếc nuối trong lòng Quân Thiết Anh.
Âm ầm ầmI
Trong tích tắc này, trời đất bỗng vang lên tiếng chấn động!
Đất rung núi chuyển.
Bóng dáng Kỷ Ly tiên nhân lao đi như tia chớp, lại bị một luồng lực lượng vô hình đẩy lùi trở về.
Bốn phương tám hướng, từng cây trụ đen kịt đột nhiên hiện ra, giống như có thể chống cả trời cao.
Chín cây cột trụ đen kịt phong tỏa cả ngọn núi vô danh. Người bên ngoài chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng một cái liền mất đi bóng dáng của ngọn núi vô danh.
- Sư phụ, đã xảy ra chuyện gì rồi?
Xa xa, Tiêu Tịnh Y không nén nổi giật mình, vội hỏi.
- Ma môn có mai phục.
Giọng Tiêu Tiên Nhân trầm thấp, từ từ nói:
- Thực lực chúng không dưới đám Hộ Long thế gia vừa rồi! Có lẽ nhóm này mới là lực lượng chính thức Ma môn phái tới đối phó với Kiếm Tông!
Nghe vậy, trái tim Tiêu Tịnh Y quýnh lên:
- Sư phụ, vậy chúng ta mau nghĩ cách phá vỡ trận này!
- Trận này không dễ phá.
Tiêu Tiên Nhân nói:
- Tịnh Y, vừa rôi con có nghe thấy Tiêu Dương nói gì không?
- Anh ấy bảo Kỷ Ly tiên nhân đi tới đảo nhỏ giữa hồ, giết Hàn Tiên Tiên Nhân!
Tiêu Tịnh Y ngẩn ra.
- Đúng vậy. Sao đột nhiên anh ấy lại muốn giết Hỏa Huyễn, hơn nữa còn muốn Kỷ Ly tiên nhân thực lực cực mạnh đi.
- Nhất định có việc gấp.
Tiêu Tiên Nhân quyết đoán:
- Đi, chúng ta đi một chuyến.
Hai người vừa xoay người, lúc này bên cạnh có không ít bóng người quỷ dị ngã xuống.
Con mắt Tiêu Tịnh Y nhìn lại, vẻ mặt lập tức kinh hãi, vội vàng hô to:
- Mọi người mau lui lại! Đây là Diệt Tiên Phấn độc!
Nhưng Tiêu Tịnh Y nhắc nhở đã chậm. Hầu như tất cả mọi người vây xem đều đã trúng độc ngã xuống.
Tiêu Tiên Nhân mang theo Tiêu Tịnh Y, bóng dáng xông ra ngoài nhanh như chớp.
- Ha ha, nơi này chỉ cho phép vào, không cho phép ra đi!
Một tiếng cười nanh ác vang lên. Lập tức, một sợi Tỏa Tiên Liên âm ầm đánh tới Tiêu Tiên Nhân, phong tỏa đường đi ra ngoài.
Tốc độ Tiêu Tiên Nhân không dừng lại chút nào, cánh tay vung lên, bất ngờ vung ra đón đỡ được Tỏa Tiên Liên, chấn động một cái liền quăng ngược lại, phá ra một con đường. Ông không dừng lại, mang Tiêu Tịnh Y phá không lao đi.
Chuyện này xảy ra trong chớp mắt, đợi tới khi người mặc áo bạc kịp phản ứng thì bóng dáng Tiêu Tiên Nhân đã hoàn toàn biến mất.
Đám người áo bạc nhìn nhau.
- Làm sao bây giờ? Có người chạy thoát rồi.
- Các đại nhân thân vương đều đã tiến vào trong ngọn núi vô danh rồi. Chúng ta chờ ở ngoài đi. Tôi nhận ra người chạy thoát, đến từ Tiêu gial
Trong ngọn núi vô danh giờ phút này trời đất biến ảo, đất rung núi chuyển. Chín cây trụ đen kịt tỏa ả hơi thở kinh khủng vô cùng.
Kỷ Ly tiên nhân không kịp lao ra đã bị trận pháp đánh bật và, lại thử một lần nhưng cũng bị lực lượng vô hình của trận pháp này cản trởi
Âm ầm ầm!
Kỷ Ly tiên nhân thử tấn công, bất ngờ không thể dao động gốc rễ của trận pháp này chút nào!
Sắc mặt Tiêu Dương tái mét!
- Là Cửu Ma Tỏa Thiên của Ma môn!
Lúc này, rùa Ma Huyền nhận ra trận pháp trong nháy mắt, vẻ mặt trịnh trọng nói:
- Đây là trận pháp phong tỏa cường đại, có chín chín tám mươi mốt biến hóa bày trận. Nếu muốn phá trận, ít nhất phải thử chín chín tám mươi mốt lần mới tìm ra được sơ hở của trận pháp này. Hơn nữa còn phải dùng lực lượng càng mạnh hơn so với người bày trận mới phá được Cửu Ma Tỏa Thiên.
Rùa Ma Huyền hít sâu một hơi.
- Ma môn đã phái Kim Tiên tới đây rồi!