Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1374 - Chương 1381: Kết Cục Không Thể Tránh Khỏi

Chương 1381: Kết cục không thể tránh khỏi Chương 1381: Kết cục không thể tránh khỏiChương 1381: Kết cục không thể tránh khỏi

Đồng tử Tiêu Dương chấn động, hiểu rằng Cửu Ma Tỏa Thiên này là từ tay một vị Kim Tiên.

Người duy nhất có thể phá trận của Kiếm Tông là Kỷ Ly tiên nhân.

Nhưng hiện giờ Tiêu Dương cần nhất là thời gianI

Trong ba phút, hàn độc trên người Quân Thiết Anh sẽ bị dẫn nổ hoàn toàn!

Ba phút ngắn ngủi làm sao!

Một tia hy vọng cuối cùng đều đã bị dập tắt.

Tiêu Dương nắm chặt tay Quân Thiết Anh. Ngay lúc này, đầu óc hắn đã trở nên trống rỗng, vô cùng rối loạn.

Hắn sợ hãi, sợ hãi Đại tiểu thư sẽ rời đi như vậy...

- Ha ha...

Trong khoảnh khắc tản ra xung quanh.

- Thật sự không còn biện pháp nào sao?

Xoạt xoạtI

- Chúng ta đã vượt qua nhiều sóng gió như vậy rồi, lần này cũng không thể đánh ngã chúng ta.

Kẻ đứng đầu tay cầm Huyết Ma Lợi Khí, đám người khác cầm Tỏa Tiên Liên.

- Không sao đâu...

Lực lượng hùng hậu dây đặc tràn ngập thiên địa.

Thân thể Quân Thiết Anh lạnh như băng, bị hàn khí thấu xương tàn phá, càng không ngừng run rẩy. Thậm chí xương cốt cô cũng bắt đầu vang lên tiếng lách cách. Đôi môi trắng bệch của cô bị cắn đỏ mà không hay biết, vết máu thẩm thấu ra nhưng lại không hô một tiếng nào.

Tiêu Dương thì thào, ngóng nhìn Quân Thiết Anh.

Lúc này một loạt tiếng cười tùy ý vang lên. Phía trên Cửu Ma Tỏa Thiên, một loạt bóng người giáng xuống.

Đương nhiên khiến người ta rung động chính là mấy người phía trước.

Đôi mắt Tiêu Dương mơ hồ đỏ lên nhìn rùa Ma Huyền.

Người thứ nhất lại là người mà Kỷ Ly nhận biết!

Từng bóng người mặc áo bạc, mặt không chút đổi sắc, chia ra đứng thành hai hàng, bao vây lấy mọi người trong Kiếm Tông lại.

Ngoài binh khí trong tay ra, thực lực bản thân bọn họ cũng mạnh mẽ vô cùng.

Thậm chí Kỷ Ly tiên nhân cảm nhận được một tia hơi thở nguy hiểm từ y.

Vẻ mặt Kỷ Ly tiên nhân tràn ngập sát khí, cũng nghiêm trọng vô cùng.

Nghe vậy, tầm mắt Kỷ Ly lạnh lùng nhìn chằm chằm Gia Cát Bân.

Kỷ Ly tiên nhân nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt bùng lên sát khí.

Kỷ Ly tiên nhân giơ thân kiếm về hướng Gia Cát Bân! - Chư! Cát! Bân!

Trong nháy mắt, một thanh thần kiếm ra khỏi vỏ, tỏa ra ánh sáng vô hạn.

- Người khác kiêng dè ngươi là Kiếm tiên, nhưng ngươi đừng quên... Tôi cũng là Kiếm tiên!

Gia Cát Bân cười giễu cợt một tiếng:

Nếu nói Hộ Long thế gia là kẻ địch của Kiếm Tông, như vậy người khiến Kiếm Tông hận thấu xương chính là đám phản đồ, mạch Gia Cát! Mạch này là một trong những lực lượng chủ yếu của Kiếm Tông lúc đầu. Nhưng chính bởi bọn chúng phản bối mới khiến Kiếm Tông sụp đổ như núi lở...

- Hóa ra Ma môn khí thế hung mãnh cũng không phải là đoàn kết... Hừ! Nhưng gb, ngươi cho rằng tất cả mọi người sẽ như mạch Gia Cát các ngươi, không có một người đàn ông sao?

Kỷ Ly tiên nhân cười lạnh.

- Cho dù thiếu chủ sáng mắt (minh đồng) của ngươi hay lão gia già mù mắt, hôm nay nhất định phải đánh một trận!

Gia Cát Bân năm đó khi còn ở Kiếm Tông, thực lực chẳng qua cũng chỉ sàn sàn với mình. Trăm năm nay y hiến dâng linh hồn cho Ma môn, nói vậy chắc cũng thu hoạch không ít lợi ích, đạt tới cấp độ Kim Tiên rồi.

- Tiềm lực của ngươi rất không tồi. Kỷ Ly, tôi có thể cho ngươi một cơ hội. Chỉ cần ngươi thần phục thiếu chủ Minh Đồng, như vậy thì hôm nay Kiếm Tông còn có một tia cơ hội được bảo tồn. Nói thế nào đi nữa... Hôm nay các ngươi cũng lập công cho chúng tai

Gia Cát Bân đứng từ trên cao nhìn xuống Kỷ Ly tiên nhân, khóe miệng lộ nụ cười nhạt:

- Tôi vốn đang nghi vấn rốt cục ai giết sư đệ Gia Cát Trì, hóa ra là... Si Tình kiếm tiên giỏi lắm. Trăm năm rồi, không ngờ ngươi lại còn có thể khởi tử hồi sinh!

- Hơn nữa tôi muốn nói cho ngươi một sự thật. Chỉ có mạch Gia Cát mới có tư cách cầm thần kiếm!

Leng keng! Leng keng! Leng keng!

Hai bóng người kịch chiến trong khoảnh khắc...

Những người còn lại của Kiếm Tông không nhúc nhích, cảnh giác đề phòng đám người áo bạc đang vây quanh bốn phía.

Chẳng qua Gia Cát Bân còn chưa hạ lệnh, tất cả bọn chúng đều chỉ vây quanh bất động.

Vẫn là trận chiến giữa hai đại Kiếm tiên tuyệt thết

Lúc này càng khiến Tiêu Dương khẳng định, đại bộ phận lực lượng mạch Gia Cát biến mất khỏi Kiếm Tông vẫn còn tồn tại trên Địa Cầu. Phần lực lượng này thậm chí còn mạnh mẽ hơn bất cứ Hộ Long thế gia nào!

Bọn họ vốn thuộc về Kiếm Tông.

Trong tích tắc này, miệng Quân Thiết Anh lại phun ra một ngụm máu tươi...

Trong đám cây cối, hòa thượng Giát Giát chấn động!

Tiếng la hét chói tai truyên khắp tám hướng.

Hàn Tiên Tiên Nhân cười khằng khặc, thúc dục hàn khí trên người.

- Còn không tới một phút đồng hồ. Tiêu Dương, mày sẽ chính mắt nhìn Quân Thiết Anh xuống địa ngục!

Ánh sáng quỷ dị trên tế đàn lóe lên không ngừng, chiếu sáng tà ác. Từng luồng sáng trắng thần bí rơi vào người gỗ khắc ngày sinh tháng đẻ của Quân Thiết Anh. Hàn Tiên Tiên Nhân tùy ý cười lớn, giống như tận mắt chứng kiến sự đau đớn đồng thời của Quân Thiết Anh và Tiêu Dương vậy.

Lúc này, giọng cười nanh ác của Hàn Tiên Tiên Nhân đột nhiên trở nên quỷ dị, thông qua hàn độc thẩm thấu tới, vang vọng rung động linh hồn Tiêu Dương!

Trong tích tắc này, đôi mắt Tiêu Dương bùng lên ánh sáng đỏ như máu!

Hận ý ngập trời!

Nắm tay rung động răng rắc...

- Hàn! Tiên! Lão! Tặc!

Đôi mắt Tiêu Dương đỏ bừng.

Nỗi đau đớn trên người Quân Thiết Anh càng phát ra mãnh liệt, bỗng nhiên không nén nổi hừ khẽ một tiếng, vẻ mặt vô cùng đau đớn...

Tiêu Dương càng đau lòng hơn.

Đảo nhỏ giữa hồ, trong rừng cây, tiếng cười nanh ác càng không ngừng vang vọng.

- Khặc khặc... Tiêu Dương! Tao đã nói là cho mày phải đau đớn, sống không bằng chết mài Ha ha...

Ngay lúc này, cả đôi mắt rùa thân Ma Huyền cũng không nén nổi một tia không nỡ...

Tuyệt vọng!

Nơi này không phải thế giới Hồng Hoang thượng cổ, Tiêu Dương không thể dùng biện pháp cứu sống Dược Cô để cứu Quân Thiết Anh. Càng huống chia Hồi thiên thuật của Tiểu Thần Long phải trăm năm mới được dùng một lần!

Tiêu Dương không dám buông tay Quân Thiết Anh ra. Nội khí của hắn truyền vào người cô không chút keo kiệt, nhưng cũng không thể ngăn cản hàn khí kia xâm lấn thân hình Quân Thiết Anh. Thậm chí giờ khắc này Tiêu Dương có thể cảm thụ được, hơi thở tính mạng Quân Thiết Anh đang từ từ biến mất...

- Thật sự không có cách... Thật sự không có cách nào sao?

- Hóa ra vu thuật quỷ dị này là nhằm vào Quân Thiết AnhI

Sắc mặt hòa thượng Giát Giát tái mét đi:

- Theo cách nói của lão tặc này, chỉ không tới một phút nữa thì vu thuật này sẽ hoàn thành hoàn toàn... Sao Húc Húc còn chưa mang tin tức trở về chứ?

Hòa thượng Giát Giát ngẩng đầu, lo lắng nhìn về phía xa xa. Một lúc sau, gã mới hít sâu một hơi, đôi mắt rơi vào người gỗ trên tế đàn, cắn chặt răng:

- Mặc kệ thôi! Cho dù thế nào mình nhất định cũng phải nghĩ cách ngăn cản!

Bóng dáng Giát Giát lặng yên tới gần...

Ngay lúc này, gã chỉ có thể to gan lớn mật mà hành động!

Chẳng qua hắn mới chỉ là Phật tổ cấp một, mà Hàn Tiên Tiên Nhân lại là tiên nhân cấp năm kinh khủng! Thực lực hai bên chênh lệch như trời với đất! Nhưng không ngờ Giát Giát lại lựa chọn ra tay trong thời khắc mấu chốt này.

Bóng dáng vọt tới như gió, trong nháy mắt đã xuất hiện tại hướng cách tế đàn mấy chục thước.

Tay hòa thượng Giát Giát trong nháy mắt lấy ra mõ Phật Duyên, gõ cộc cộc...

Tiếng động đột ngột vang lên như sấm, ầm ầm nổ tới. Âm ầm...

Không ít ánh sáng quỷ dị trên tế đàn bị đánh nát.

Trong tích tắc này, Hàn Tiên Tiên Nhân đột nhiên quay đầu, ánh mắt như điện, bùng lên sát khí:

- Con lừa trọc thối tha, dám đến phá hoại chuyện tốt của bản tiên!

Phất tay một cái, trường tiên đột nhiên đánh vang, phất về phía hòa thượng Giát Giát như tia chớp. Lực lượng hủy thiên diệt địa kia khiến hòa thượng Giát Giát cảm thấy sắp hít thở không thông, tay cầm mõ Phật Duyên, bóng người đột nhiên hạ xuống thật nhanh. Bỗng gã vung tay lên, Kim Cương Hàng Ma trượng hiện ra, ầm một cái đánh vào một cường giả Thần Tiên Môn. Người nọ bất ngờ không kịp phòng ngực, thân thể bị đánh bay...

Tế đàn bị đánh vỡ ra một lỗ hổng!

- Chết đi!

Khuôn mặt Hàn Tiên Tiên Nhân lạnh ngắt, trong phút chốc liền tập trung vào hòa thượng Giát Giát, bóng tiên như sấm.

- Nhất Sát Vạn Niên! Phật Tổ Kim Thân!

Thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, Giát Giát không còn sự lựa chọn thứ hai, vận dụng ngay bí pháp cường đại, tăng thực lực của mình lên trong phút chốc. Nhưng khoảng cách giữa gã và Hàn Tiên Tiên Nhân vẫn như hố trời! Kim thân Phật tổ thật lớn bỗng hiện ra, trường tiên đánh xuống, trong khoảnh khắc liền bị đánh nát thành từng mảnh nhỏ...

Hòa thượng Giát Giát phun ra một ngụm máu tươi, hầu như đồng thời Kim Cương Hàng Ma trượng trong tay cũng bay ra, đụng vào Hàn Tiên Tiên Nhân. .

Đôi mắt Hàn Tiên Tiên Nhân lóe lên vẻ khinh miệt.

Lão giơ tay đánh rơi Kim Cương Hàng Ma trượng, nhưng trong tích tắc này, một tay khác của hòa thượng Giát Giát lại xuất hiện một chuỗi phật châu, vung vụt ra...

Phật châu nặng nề đập lên người gỗ.

Một tiếng nổ vang, trên người gỗ xuất hiện hàng loạt vết rách, sau đó nổ tung...

Trong khoảnh khắc, đôi mắt Hàn Tiên Tiên Nhân toát lên vẻ dữ tợn:

- To gan lớn mật! Lại dám phá hoại tế đàn của bản tiên? Hôm nay... Bản tiên phải cho ngươi chết không có chỗ chôn! Hừ! Mày cho rằng hiện tại phá hoại khối gỗ này thì có tác dụng gì? Hàn độc đã hoàn toàn xâm nhập thân thể Quân Thiết Anh rồi. Cho dù là một phút đồng hồ nữa ả còn không chết nhưng cũng không thể kiên trì quá mười phút! Mà mày... Sẽ còn chết nhanh hơn so với ải!

Chát!I!

Một tay Hàn Tiên đánh lên người Giát Giát. Ánh sáng của Kim Thiền Cà Sa dâng lên nhưng Giát Giát vẫn không nén nổi phun một ngụm máu tươi, thân chịu trọng thương, bóng người nhanh chóng hạ xuống, âm một tiếng liền rơi vào trong hồ nước!

- Chết đi!

Bóng dáng Hàn Tiên Tiên Nhân đột nhiên nhoáng lên...

Lúc này từ phía xa xa truyền tới một tiếng huýt gió dài, giống như rồng ngâm trong trời đất.

Hơi thở hùng hậu ác liệt tràn ngập trời đất ập tới...

- Là ai? Sắc mặt Hàn Tiên Tiên Nhân tái đi.

Lão phản ứng cũng nhanh chóng quyết đoán, đôi mắt lóe lên một tia không cam lòng, lập tức xoay người, bóng dáng như điện, nhoáng lên liền biến mất trong thiên địa.

Thậm chí còn không thèm quan tâm tới đám đệ tử Thần Tiên Môn còn lại.

Không tới ba mươi giây sau, Tiêu Tiên Nhân và Tiêu Tịnh Y cũng chạy tới!

- Tiêu Tịnh Y, con đi cứu người trước đãi

Bàn tay Tiêu Tiên Nhân vỗ xuống hồ nước, trong phút chốc liên thấy nước hồ trào lên.

Thân thể hòa thượng Giát Giát bị đánh bay lên, chẳng qua lúc này đã rơi vào trạng thái hôn mê rồi...

Lấy thực lực tiên nhân cấp một đi đón đỡ tiên nhân cấp năm, có thể giữ mạng đã là quá may mắn rồi.

Trong nháy mắt Tiêu Tịnh Y đã lấy Thần Nông đỉnh ra ngoài, bỏ hòa thượng Giát Giát vào trong.

Lúc này Tiêu Tiên Nhân nhảy vào trong rừng cây, không hề nương tay, trong chốc lát liền diệt sạch đám người Thần Tiên Môn, cũng phá hủy tế đàn kial

- Cuối cùng chúng ta cũng tới chậm một bước.

Tiêu Tiên Nhân thấy mọi thứ trong rừng cũng hiểu rõ nơi này đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt trầm thấp. Hàn Tiên Tiên Nhân quá gian xảo, đã bỏ trốn từ trước. Với thực lực của lão, muốn bắt được lão trong thời gian ngắn hầu như là chuyện không có khả năng!

Đồng thời vào lúc này, trên ngọn núi vô danh, trận chiến của hai đại Kiếm tiên đã tiến tới mức kịch liệt...

Gia Cát Bân chém ra một kiếm, giọng nói hãnh diện ác liệt:

- Dư nghiệt Kiếm Tông, cho dù các ngươi có giãy giụa thế nào thì hủy diệt đều là ... Kết cục không thể tránh khỏi!

Trong phút chốc, kiếm ý trên người Gia Cát Bân đột nhiên tăng lên vài phần.
Bình Luận (0)
Comment