Chương 1394: Tông Thần Phù!
Chương 1394: Tông Thần Phù!Chương 1394: Tông Thần Phù!
Sát ý ngập trời ập đến, tập trung vào Tiêu Dương.
San bằng nơi này?
Đây đúng là sự khiêu khích lớn nhất với thánh địa của Hộ Long thế gia.
Vô số năm nay, làm gì có ai dám nói những lời đại nghịch bất đạo như vậy?
Tiêu Dương là người đầu tiên, nhất định sẽ phải chịu gió lốc mãnh liệt nhất.
Môn chủ Thần Tiên Môn tên là Cổ Phách Phong, là một Tiên nhân cấp ba! Trong Hộ Long thế gia, tông chủ các tông môn cũng không phải là người mạnh nhất trong tông phái gia tộc. Lão quái vật cường đại chính thức cực kỳ ít khi nhúng tay vào những chuyện sự vụ của tông phái. Mục tiêu lớn nhất của bọn họ là tu hành, leo lên cảnh giới ngày càng cao hơn, tranh đấu với thiên địa!
Hôm nay xuất hiện trước mặt Tiêu Dương chính là ba mươi vị Tiên nhân cấp ba trở xuống do Cổ Phách Phong dẫn đầu. Hiện tại Tiêu Dương đột phát tâng thứ mười một Xi Vưu luyện thể, lực lượng thân thể đã sánh được với Tiên nhân cấp ba. Kiếm Đạo của hắn mặc dù vừa mới đột phá nhưng cũng có lực lượng mạnh mẽ, cho dù đối mặt với Tiên nhân cấp bốn cũng đánh nổi một trận! Trước mắt tuyệt đối không phải là vốn liếng sâu dầy, thực lực chính thức của Hộ Long thế gia! Đương nhiên theo bọn họ thấy, lấy gần ba mươi Tiên nhân để đối phó với một người cũng là coi trọng đối phương rồi!
- Bày trận!
Dưới hàng loạt ánh mắt kinh hãi, Tiểu Thần Long phủi bụi trên quần áo, quay đầu lại gọi lớn:
Từ bao giờ thân thể thành tiên là thành hàng giá rẻ như vậy rồi?
- Nhóc mập, tự mình chiến đấu đi!
Đôi mắt Cổ Phách Phong lộ vẻ rung động. Làn sóng công kích vừa rồi cho dù là Tiên nhân bình thường cũng bị đánh chết. Mà tên nhóc mập nhìn qua chỉ chừng mười tuổi trước mặt không ngờ lại không thèm để ý tới công kích này. Chẳng lẽ cũng là thân thể thành tiên?
Vút vút vútI
Chát chát chát!
Cổ Phách Phong cũng không khinh địch. Trước đó gã tận mắt thấy ba Tiên nhân cấp một bị thất bại như nghiền nát cành khô trong tay Tiêu Dương. Lực lượng thân thể mạnh mẽ như vậy làm cho Cổ Phách Phong cũng cảm thấy rung động. Hắn tự hỏi, bản thân cũng không thể chống đỡ thẳng.
Cổ Phách Phong cũng ngây ra.
Từng luồng thần tiên đánh ra giữa trời cao, bộc phát ra lực lượng cường đại. Tiếng xé gió trong trẻo vang vọng vô cùng, khiến kẻ khác kiêng dè. Bốn phương tám hướng xung quanh thân thể Tiêu Dương giống như có một tấm lưới trời do vô số làn roi dệt thành, không để lại bất cứ một khe hở nào, nghiền áp thẳng xuống.
- Hừ! Mặc dù lực lượng thân thể mạnh mẽ nhưng nơi này là Thần Tiên Môn!
- Các người có biết giữ vệ sinh không hả? Không biết rửa roi à?
Bóng dáng Tiêu Dương nhoáng lên như quỷ my, đột nhiên như gió, giống như một cái bóng mờ, trong thời gian ngắn hai mươi Tiên nhân mạnh mẽ hợp sức không ngờ không thể chạm nổi vào góc áo Tiêu Dương.
Tiêu Dương bỏ lại một câu, Tiểu Thần Long lập tức kêu to một tiếng, đôi mắt bừng lên chiến ý mãnh liệt, thân thể bay vọt về phía trước, bất ngờ húc thẳng vào từng bóng roi kia. Tiếng roi đánh chan chát lên người Tiểu Thần Long nhưng tốc độ của cậu không giảm, lao thẳng ra khỏi trận pháp.
Một bên khác, chín đại Tiên nhân vây công Tiểu Thần Long, hai bên triển khai một trận chiến đấu liều chết!
Trong đại trận, Thần Tiên trận cường đại do hai mươi Tiên nhân bố trí đã hoàn thành, phát động công kích như sấm sét về phía Tiêu Dương.
Bóng roi bất chợt đánh tới như phong lôi, nặng nề đập về phía Tiêu Dương.
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng, bóng người đột nhiên nhoáng lên. Hai mươi tiên nhân cấp một bố trí ra trận pháp, ngưng tụ thành lực lượng khiến Tiêu Dương cảm nhận được một luồng áp lực nặng nề. Chẳng qua chỉ dựa vào trận pháp này mà muốn đánh bại Tiêu Dương thì còn lâu mới đủ! Chuyến này Tiêu Dương tới đã ôm quyết tâm hẳn phải chết. Đương nhiên trước kia chết, hắn cũng muốn lão tặc Hàn Tiên phải mất mạng!
Rầm rầm rầm!
Chát chát chát!
Càng khiến kẻ khác đau đớn là tên nhóc mập vừa chiến đấu lại vừa oán hận roi mình quá bẩn thỉu.
Công kích như mưa to gió lớn đánh đến nhưng thân thể vẫn bất động.
Phương thức chiến đấu của Tiểu Thần Long không hề giống người bình thường. Điều này khiến chín đại Tiên nhân âm thầm kêu khổ không ngừng. Có đôi khi tên nhóc mập này thậm chí tình nguyện chịu một roi, cũng phải đấm cho mình một quyền. Loại đấu pháp lưỡng bại câu thương này, kết quả là mình bị thương nhưng tên nhóc mập vẫn khỏe mạnh đồi dào như không có tổn thương gì!
Ánh mắt Tiêu Dương như điện, kim quang bùng lên.
Sắc mặt các Tiên nhân trong trận pháp đều tái mét đi, cảm nhận được một luồng sát khí nghịch thiên. Giờ khắc này không ít tiên nhân hầu như phát động ma thai ở vị trí trái tim theo tiêm thức. Lực lượng bọn họ bùng lên một phần, trường tiên đánh ra, cuốn mạnh tới, vô cùng mạnh mãi
Âm ầm ầm.
Chín đại Tiên nhân kia dù không bị đánh tới hộc máu thì cũng suýt bị tức tới hộc máu!
Bóng roi mãnh liệt phá không đánh tới, hư hư thực thực, gần như bao phủ tất cả không gian bên cạnh Tiêu Dương, lần lượt đánh tới các nơi yếu hại của hắn.
- Bất Phôi Tiên Thân!
Thân hình Tiêu Dương đột nhiên bùng lên lực lượng vô cùng mạnh mẽ, giống như lớn lên vài phần. Thân thể cao lớn sừng sững trong thiên địa, mặc cho thần tiên đánh lên người!
Va chạm mãnh liệt!
- Vậy thì phải trả giá đắt vì khinh địch đi!
Đột nhiên bóng dáng Tiêu Dương ngừng lại ngang trời, cười lạnh, ánh mắt bùng lên vẻ cuồng ngạo:
- Thần Tiên Môn, tự coi là tông môn, thế gia manh sao?
- Vũ Hoàng Thập Tam Trảm!
Tuyệt kỹ do Kim Phủ nhận chủ mang đến!
Trên bầu trời đột nhiên lóe lên ánh sáng màu vàng chói mắt. Một luồng hơi thở hùng hậu, thê lương mà cổ xưa mênh mông tràn ra, trong khoảnh khắc đã bao phủ bầu trời. Kim Phủ đột nhiên xuất hiện, bị một người khổng lồ nắm trong tay, trong nháy mắt chém ra, giống như mang theo năng lượng khai thiên tích địa vậy.
Âm ầm ầmI
Trong nháy mắt, có vài sợi trường tiên va chạm với lưỡi Kim Phủ, bị chém đứt thành hai đoạn.
Thế như chẻ tre!
Uy lực của Kim Phủ bộc phát trong khoảnh khắc, thuận thế phá trận!
Với trình độ trận pháp của Tiêu Dương đã sớm khám phá ra chỗ sơ hở của trận pháp này, giờ phút này đột ngột bộc phát ra uy thế kinh thiên, khiến kẻ khác bất ngờ không kịp phòng ngự.
Phụt phụt!
Phụt phụt phụt!
Đồng tử Cổ Phách Phong đột nhiên trợn to, hít sâu một hơi khí lạnh.
Trong tích tắc này, mọi người như cảm giác trước mắt xuất hiện từng luông sáng vô cùng chói mắt. Nó lóe lên làm cho người ta không kìm được nhắm lại một chút. Mà khi mở mắt ra lần nữa, ngàn thanh thần kiếm đã xông lên tận trời cao, xoay quay đỉnh đầu Tiêu Dương.
Thiên Hoàng xuất kích, bắn ra kiếm quang kinh thế hãi tục.
Lấy mười mấy Tiên nhân làm đá mài kiếm!
Lần đầu Tiêu Dương vung kiếm sau khi thành Kiếm Tiên!
- Cậu... Là người của Phủ tông?
Đương nhiên Cổ Phách Phong không thể tin nổi phán đoán này của mình. Người Phủ tông sao lại đi đối phó với mình được? Càng huống chỉ trong Phủ tông tuy rằng có thân binh thông linh nhưng theo Cổ Phách Phong biết cũng không phải là Kim Phủ. Kim Phủ vốn thuộc về Phủ tông đã biến mất từ lâu rồi... Không ngờ dĩ nhiên nó lại xuất hiện tại Thần Tiên Môn trong ánh bình minhI
- Thiên Kiếm Tề Phi!
Tiêu Dương không trả lời Cổ Phách Phong mà nhân cơ hội này triển khai giết chóc tanh máu!
Hoặc nói chỉ có một đáp án!
Vù vù vù vùi
Ngàn thanh thần kiếm nhận chủ, giống như đột nhiên hiện ra giữa hư không, bắn nhanh ra bốn phía.
Mũi thần kiếm chỉ thẳng vào mười mấy Tiên nhân đang bỏ chạy.
Bầu trời tràn ngập kiếm ý mạnh mẽ vô cùng, tỏa ra khí thế không thể ngăn cản.
Trong tích tắc này, Cổ Phách Phong cũng hoàn toàn rung động, đôi mắt trợn to, lộ vẻ khó có thể tin nổi.
- Kim Phủ?
Sau khi thu lấy tính mạng của vài Tiên nhân, sắc mặt mười mấy người còn lại tái mét, chật vật lui nhanh về phía sau.
Vũ Hoàng Thập Tam Trảm, chém thẳng tới linh hồn!
Trận pháp như lưới trời này cũng bị đánh nát ngay tức khắc!
Vài tên Tiên nhân cấp một thực lực yếu kém liền phun máu bay ra ngoài!
Lúc này trên người mười mấy Tiên nhân vừa rồi mới phun ra từng luồng máu tươi, ánh mắt ảm đạm không còn ánh sáng, bóng dáng ngã thẳng xuống, rơi ầm ầm xuống mặt đất.
- Kiếm Tiên?
Kiếm Tiên!
Sắc mặt Cổ Phách Phong tái mét đi, trong óc nháy mắt liền hiện lên lời đồn trên giang hồ mấy ngày nay, ánh mắt nhìn chăm chú vào Tiêu Dương. Chỉ chốc lát sau, ánh mắt gã trợn to hơn vài phần, khó có thể tin nổi và kinh hãi nói:
- Cậu... Cậu là tông chủ Kiếm Tông, Tiêu Dương!
- Chết đi!
Lúc này, ở một bên khác đột nhiên vang lên một tiếng rống to.
Tiểu Thần Long cũng nổi bão rồi!
Hai bàn tay bằng máu thịt âm ầm đánh bại hai Tiên nhân, thuận thế phóng ra, lấy tư thế bẻ gấy nghiền nát, đánh ngã toàn bộ bảy gã Tiên nhân còn lại! Tiểu Thần Long ra tay càng không nể tình chút nào, đánh vào chỗ nguy hiểm, khiến trong chín đại Tiên nhân không chết cũng trọng thương, không trọng thương cũng thành thái giám.
Vùi
Quyền ảnh của Tiểu Thần Long chấn động không gian, đột nhiên đánh về phía Cổ Phách Phong như điện chớp.
- Lải nhải!
Tiểu Thần Long bực mình mắng một tiếng, nắm tay đã nện mạnh lên người Cổ Phách Phong!
Âm!
Trên người Cổ Phách Phong bùng lên một luồng sáng chói mắt.
Chí bảo thần binh dạng phòng ngự!
Cổ Phách Phong là môn chủ Thần Tiên Môn, địa vị tôn quý, có chí bảo thân binh dạng này cũng không có gì kỳ lạ cả.
Chẳng qua co dù được chí bảo thần binh hộ thể, thân thể Cổ Phách Phong vẫn bị Tiểu Thần Long đánh lui liên tiếp một khoảng, trong nháy mắt khuôn mặt lộ vẻ vô cùng phẫn nộ:
- Thằng nhãi súc sinh! Thật to gan! Lại dám đánh lén ta!
- Đánh lén? Lão xứng sao?
Tiểu Thần Long cười lạnh chỉ về phía Cổ Phách Phong ở xa xa:
- Có gan lão cởi xác rùa ra đánh một trận với ông đây!
Một tên nhóc thoạt nhìn chỉ chừng mười tuổi lại tự xưng là ông!
Sắc mặt Cổ Phách Phong thay đổi liên tục, ánh mắt phun lửa nhìn Tiêu Dương và Tiểu Thần Long. Hai kẻ một lớn một nhỏ này không ngờ náo loạn Thần Tiên Môn long trời lở đất trong thời gian ngắn, gây tổn thất gần ba mươi cường giả Tiên nhân cấp độ khác nhau. Đây thật sự khiến Cổ Phách Phong không thể ngờ được!
- Tông chủ Kiếm Tông!
Đôi mắt Cổ Phách Phong bùng lên sát khí mãnh liệt, nghiến răng nghiến lợi, gần từng chữ một.
- Kiếm Tông tại Vân Nam, mặc dù Hộ Long thế gia chúng ta thất bại nhưng không có nghĩa là mày có thể cuồng vọng vô địch! Hừ! Hôm nay mày đã tự mình đưa tới cửa, tao liền cho mày biết mày chỉ là đồ ếch ngồi đáy giếng!
Tiếng nói vừa dứt, trong tay Cổ Phách Phong liền xuất hiện một tấm linh phù, vẻ mặt trang trọng, ánh mắt lạnh lùng:
- Mời Hộ Tông Thần Phùi
Hộ Tông Thần Phù!
Để Thần Phù xuất hiện, tông môn gặp nguy nan, cường giả trong tông đều phải phá quan, nghênh kích cường địch!
Đây là một loại tín hiệu!
Cổ Phách Phong vung Hộ Tông Thần Phù trong tay lên, lúc này tên nhóc mập phía trước bất ngờ đã mất tăm mất tích.
Theo tiềm thức, trong nội tâm Cổ Phách Phong dâng lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
ÂmIII
Phía sau Cổ Phách Phong, một tay Tiểu Thần Long khiêng một cái chùy lớn, vù vù đập xuống, âm ầm nổ lớn trên đầu Cổ Phách Phong!
Đồng thời Hộ Tông Thần Phù trên tay Cổ Phách Phong đã rơi vào trong tay Tiểu Thần Long.
- Phì!
Tiểu Thần Long khinh thường liếc Cổ Phách Phong một cái:
- Đánh không lại, muốn gọi cứu binh thì to mồm gào là được, còn lôi cái gì mà Hộ Tông Thần Phù. Ra vẻ vừa thôi!