Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1388 - Chương 1395: Thân Tiên Môn Hết Người Sao?

Chương 1395: Thân Tiên Môn hết người sao? Chương 1395: Thân Tiên Môn hết người sao?Chương 1395: Thân Tiên Môn hết người sao?

Phụt!

Cổ Phách Phong phun ngay một ngụm máu tươi. Cho dù trên người gã có chí bảo thần binh hộ thể, ngăn cản một lần đánh lén của tên nhóc mập nhưng không nhịn nổi giọng điệu trào phúng của đối phương. Gã bị tức tới phun máu, thân thể lui vê phía sau một khoảng, quay đầu nhìn lại, hai mắt như phun lửa nhìn chằm chằm vào Tiểu Thần Long, toàn thân tức giận tới run rẩy, gầm rú lên:

- Làm càn!

- Thúi lắm!

Tiểu Thần Long phất tay đánh nát Hộ Tông Thần Phù, bóng dáng tiến tới như gió lốc, vù một cái lại nhằm về phía Cổ Phách Phong, cái búa tạ trong tay vung lên thật cao, đột nhiên đánh xuống như điện, khí thế mênh mông, uy vũ cường đại. Búa tạ giống như che phủ trời đất, tỏa ra hơi thở khiến kẻ khác kinh hãi.

Chu Phát và Tiểu Thân Long đều có cảnh giới Tiên nhân cấp ba. Nói về sức mạnh thuần túy thì tuyệt đối Cổ Phách Phong không phải là đối thủ của Tiểu Thần Long. Đương nhiên gã cũng không thể tùy ý để Tiểu Thần Long liều mạng công kích. Ngay lúc này, đôi mắt Cổ Phách Phong bùng lên sát khí và phẫn nộ, xoạt một cái liền rút trường tiên ra, âm thầm mang theo một luồng hơi thở hùng hậu và mạnh mẽ. Thân là môn chủ Thân Tiên Môn, trường tiên trong tay gã tất nhiên là thân binh nhân chủ. Giờ phút này gã đột nhiên vận dụng, bộc phát ra uy thế kinh người, quấn về hướng búa tạ đang giáng xuống của Tiểu Thần Long.

Chát chát!

Trong tích tắc khi trường tiên quét tới, Tiểu Thần Long hét to một tiếng oa oa, búa tạ trong tay đột nhiên rơi tay bay ra, thế nện mạnh mẽ từ trên xuống trong nháy mắt liền biến thành oanh kích. Thân thể mập mạp bay giữa không trung, hai chân đạp mạnh. Búa tạ ầm ầm nhắm thẳng về hướng Cổ Phách Phong. Trong nháy mắt này, Cổ Phách Phong cảm thấy thế tới của búa tạ quá hung mãnh, thần tiên trong tay vung lên, không quấn nổi búa tạ, đơn giản thuận thế kéo nó. Vù một tiếng, búa tạ rơi xuống như sao băng, nện thẳng vào một góc của đại điện Thần Tiên Môn.

Ngay lúc này, trong đầu Tiêu Dương chỉ có một niềm tin.

Nợ máu phải trả bằng máu!

Tiêu Dương nắm Thiên Hoàng Thần Kiếm tra tay, triển khai giết chóc vô tình. Hai mắt hắn bùng lên ánh sáng đỏ lạnh lẽo. Phía trên đỉnh của đại điện Thần Tiên Môn có một đóa mây lành bảy màu, quan tài ngọc băng tinh lẳng lặng nằm đó... Đó là nguồn gốc của bi thương vô tận, hận nộ vô tận của Tiêu Dương!

Mục tiêu của hắn là lão tặc Hàn Tiên!

Trên thực tế, thời gian Cổ Phách Phong kế thừa vị chí môn chủ Thần Tiên Môn cũng không dài, là bởi lão môn chủ thoái ẩn nên gã mới được đề cử đi ra, tiếp quản rất nhiều sự vụ của Thần Tiên Môn. Nói về thực lực, trong Thần Tiên Môn gã cũng không phải là cường giả hạng nhất. Giờ phút này dưới sự công kích của Tiểu Thần Long, căn bản Cổ Phách Phong không có lực trả đòn, liên tiếp bại lui, chật vật không thôi. Đôi mắt gã không ngừng lóe lên vẻ sợ hãi và kiêng ky, khuôn mặt co quắp liên tục. Trường tiên trong tay gã chỉ thích hợp tấn công cự ly xa. Nhưng Tiểu Thần Long ngay từ đầu đã dùng chiến thuật cận thân, điều này khiến cho Cổ Phách Phong có cảm giác không có chút lợi thế nào.

VùiI

Một tiếng nổ mạnh ầm ầm ầm vang tận trời cao trong khoảnh khắc, hoàn toàn đánh nát sự yên tĩnh trước lúc bình minh. Nhưng thần thức của Tiêu Dương đảo qua phạm vi đại điện đều không nhận thấy hơi thở của Hàn Tiên Tiên Nhân, lông mày không kìm nổi nhíu lại, sắc mặt cũng âm trầm thêm vài phần. Bỗng nhiên đôi mắt màu đỏ của hắn càng dậm hơn:

Cuối cùng thì nơi này vẫn là địa bàn của Thần Tiên Môn. Mặc dù Cổ Phách Phong không có cơ hội dùng Hộ Tông Thần Phù hiệu triệu cường giả Thần Tiên Môn xuất quan nhưng chiến đấu gây thanh thế to lớn như vậy cũng khiến không ít cường giả Thần Tiên Môn tỉnh giấc. Từng luồng hơi thở của cường giả lan tràn tới. Rất nhanh, mấy bóng người liền vọt tới.

Tiểu Thần Long kêu to oa oa, lại tấn công Cổ Phách Phong tiếng.

Trong quá trình đón địch, thần thức của Tiêu Dương cũng lần lượt quét qua đại điện của Thần Tiên Môn.

Trong khoảnh khắc này, mấy cường giả Tiên nhân trước mắt Tiêu Dương liên ngã xuống trong vũng máu.

GiếtI

Vù vù vùi

- Xem ra những tổn thương này đối với Thần Tiên Môn các người cũng chưa phải đau đớn tới gân cốt mà...

Kiếm như cầu vồng, đột nhiên vung lên. Trong nháy mắt, cả thiên địa trước ánh bình minh đều rung động, giống như có một luồng sáng chói mắt cắt cả trời đất thành hai nửa.

Ngay lúc này, Tiêu Dương cũng cảm nhận được sự cường đại của Hoàng Hỏa.

Trong tích tắc khi Hoàng Hỏa xuất hiện, không gian chỗ Tiêu Dương giống như bị đốt cháy mà phát ra tiếng xèo xèo. Hai luông lửa xanh tím này rơi vào trong mắt mọi người Thần Tiên Môn giống như u hỏa từ Địa Ngục, làm cho tâm thần người ta kinh hãi. Hơi nước cả thiên địa như bị hong khô, trở nên cực kỳ khô ráo.

Hai tay Tiêu Dương đè xuống, trong khoảnh khắc hai luồng lửa bùng lên như hai con rồng lửa, phun ra lưỡi lửa khiến người ta kinh hãi vạn phần, âm ầm bay thẳng xuống phía dưới. Trong tích tắc khi nó rơi xuống đại điện, nó phát ra tiếng nổ mạnh ầm ầm. Lập tức hoa lửa bắn lên, nổ tung bốn phía, gặp vật gì cũng bốc cháy. Không ít hoa lửa bung ra, hình thành thế lực rất lớn. Rất nhiều đệ tử Thần Tiên Môn phía dưới bị Hoàng Hỏa thiêu đốt, phát ra tiếng kêu thảm thiết, xé rách không gian, vang vọng thiên địa.

Nâng tay lên, hai tay hắn xuất hiện hai luồng lửa màu xanh tím.

Cả Thần Tiên Môn đều nhanh chóng biến thành một biển lửa. Cho dù rất nhiều đệ tử Thần Tiên Môn đang liều mạng cố gắng dập lửa nhưng khó có thể khống chế nổi thế lửa lan tràn.

Bóng dáng Tiêu Dương đạp bước trên không trung, giống như bước tới chín tâng trời, đứng từ trên cao nhìn xuống, áo trắng lạnh lùng, quan sát phía dưới.

Đại quân mãnh thú thượng cổ xuất chiến!

Vẻ mặt Tiêu Dương lạnh lùng, phất tay một cái. Một bức tranh bỗng xuất hiện.

- Từ một khắc khi Thần Tiên Môn cam tâm trở thành nanh vuốt của Ma môn, hẳn phải nghĩ tới giờ khắc này hôm nay.

Thiên địa sơ hai, Hoàng Hỏa thiêu đốt!

Vẻ mặt Tiêu Dương lạnh lùng không chút thay đổi.

Hôm nay nhất định là cục diện người chết ta sống.

Cho dù là bởi oán thù trăm năm trước của tông phái hay vì thù hận cá nhân hôm nay! Uy lực của Hoàng Hỏa theo đột phá của Tiêu Dương cũng sinh ra biến hóa về chất.

- Thiêu đốt vùng đất này đi!

†r

Đôi mắt Tiêu Dương tràn ngập tự tin. Sau khi đột phá cánh tay Thượng Thương, Tiêu Dương cảm thấy mình như bỏ được một tầng xiềng xích nặng nê xuống, toàn thân thoải mái, uy lực của các tuyệt học cũng tăng lên gấp bội!

- Sợ rằng Tiên nhân cấp một bình thường cũng không thể đỡ nổi sự thiêu đốt bởi Hoàng Hỏa của tal

Rống rống!

Từng tiếng gào thét vang vọng trời cao. Trong tích tắc, một con thỏ tinh to lớn mở to chiếc mồm như bồn máu đáp xuống. Trong tích tắc này, cả Thần Tiên Môn vốn đang bối rối liền tê liệt, từng đôi mắt đều lộ vẻ hoảng sợ và khó tin. Sinh vật vốn phải thuộc về thời thượng cổ hồng hoang, sao lại có thể xuất hiện ở nơi này... Còn chưa kịp phản ứng, đã có vài đệ tử Thần Tiên Môn bị con thỏ tinh cắn đứt yết hầu, máu tươi phun ra, nhuốm đỏ cả một vùng đất.

Đồng thời một con hổ vằn vện, chim Cù Như, Nam Hải Hồ Điệp, Huyền Phong...

Tiêu Dương thả ra hầu hết đại quân mãnh thú thượng cổ rồi!

Đây là lần đầu tiên cả quân đoàn mãnh thú Tiêu Dương xây dựng bộc phát!

Đám mãnh thú thượng cổ này không e dè Hoàng Hỏa, bay thẳng tới đệ tử Thần Tiên Môn, tấn công khát máu, hung mãnh nhất. Từng con mãnh thú thượng cổ hình thể thật lớn, hai mắt lạnh như băng xuất hiện, nhất thời khiến linh hôn người ta sắp sửa sụp đổ. Trên bầu trời vang vọng tiếng kêu rên của đệ tử Thần Tiên Môn.

Giữa không trung, vẻ mặt Tiêu Dương lạnh lùng ôm kiếm đứng.

Tuy rằng mình hắn đến nhưng sự trợ giúp hắn mang theo lại chẳng khác gì thiên quân vạn mãi

Một thế giới thượng cổ hồng hoang khiến Tiêu Dương có được quân bài tẩy kinh thế hãi tục.

Đồng thời tay Cổ Phách Phong vung lên một động tác quỷ dị, ma quang chỗ ngực trái lóe lên. Trong phút chốc, ma quang tỏa ra xung quanh.

- Đệ tử Cổ Phách Phong mời chư vị tiên tổ giáng trần!

Bóng dáng Cổ Phách Phong xông thẳng lên trời cao, vận đủ khí, cao giọng hét lớn:

Trong tích tắc này, thần tiên trong tay Cổ Phách Phong bộc phát ra ánh sáng điên cuồng, khí thế toàn thân tăng vọt mấy lần, âm ầm đẩy ra, đánh bay Tiểu Thần Long một khoảng.

- Vạn Linh Tiên BíI

- Mày chết đi.

Tất cả mọi người đều phỏng đoán, càng đang chờ đợi gió lốc tới, cần thời gian chuẩn bị dài hơn. Hôm nay còn khoảng một tháng mới tới Trung thu. Thời gian một tháng này hẳn là lúc giới tu hành yên bình nhất. Bởi hai bên đều sẽ không tùy tiện ra tay. Cho nên rất nhiêu cường giả lựa chọn bế quan, hy vọng lấy thời gian một tháng để đột phá, trong trận quyết chiến tàn khốc trong tương lai cũng có thêm lợi thết

Không ngờ rằng ngay lúc này cơn lốc thứ hai lại nổi lên. Tông chủ Kiếm Tông không để ý, phát động tấn công mạnh mẽ Thần Tiên Môn!

Cường giả bế quan đều bày không ít trận pháp, âm thanh bên ngoài rất khó quấy rầy tới bọn họ. Lúc trước Cổ Phách Phong lấy ra Hộ Tông Thần Phù chính là một loại thủ đoạn có thể lướt qua trận pháp để thông báo cho người bế quan, chỉ tiếc đã bị Tiểu Thần Long dùng búa đập nát.

Tiêu Dương mượn xu thế này, dỡ luôn cả đại điện Thần Tiên Môn xuống!

Công kích mang tính hủy diệt!

Âm ầm ầm!

Công kích của Tiểu Thần Long càng phát ra mãnh liệt hơn, âm ầm đánh lui Cổ Phách Phong khắp các ngõ ngách. Chí bảo hộ thể trên người Cổ Phách Phong càng không ngừng lóe sáng.

- Tôi xem thử cái xác rùa này của lão còn chống được bao lâu.

Tiểu Thần Long cười hắc hắc, giống như sói xám nhìn cừu non, nhìn chằm chằm vào Cổ Phách Phong đang bị đánh đập. Sắc mặt Cổ Phách Phong không ngừng co rút, lửa giận ngập trời không chỗ phát tiết, cuối cùng rốt cục không nhịn nổi, rống lớn một tiếng.

Cả giới tu hành sắp sửa có mưa to gió lớn.

Kiếm Tông khai tông, bộc lộ sự thật diệt tông trăm năm trước, vạch trân Hộ Long thế gia đã trở thành nanh vuốt của Ma môn. Cả giới tu hành liền nổi lên sóng gió ngập trời. Trong đó Phạt Ma Minh lại càng tuyên bố đêm trung thu sẽ cùng bàn đại sự trừ ma! Ngay lúc này, Hộ Long thế gia cũng nhận được lệnh từ cấp trên, yêu cầu án binh bất động đợi lệnh.

Không thể không nói, Tiêu Dương thật sự ra tay rất đúng thời điểm!

Vẻ mặt Tiêu Dương lạnh lùng, lóe lên nét băng giá. Hắn tăng cường uy thế và sức phá hoại, mục đích chỉ có một, ép Hàn Tiên Tiên Nhân ra. Ngay lúc này, mặc dù càng có nhiều cường giả Thân Tiên Môn bay vút ra từ trong các động đá giữa dãy núi trùng điệp sau đại điện, ánh mắt ẩn chứa phẫn nộ nhìn chiến trường nhưng thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Tiên nhân cấp bốn. Hôm nay một mình rùa thần Ma Huyền đã đủ để ngăn cản kẻ này.

- Tôi muốn xem thử lão tặc Hàn Tiên, lão có xuất hiện không.

Mãnh thú thượng cổ vừa xuất hiện, hầu như san bằng cả tòa đại điện đang bị Hoàng Hỏa thiêu đốt phía dưới trong nháy mắt.

- Muốn chết thì lão cũng phải chết đầu tiên!

Tiểu Thần Long hét lớn, nhanh chóng xông đến, giơ nắm đấm đấm về phía Cổ Phách Phong.

Lúc này ở trong dãy núi trùng điệp xa xa đồng thời bộc phát ra mấy luồng hơi thở của cường giả Tiên nhân cấp cao.

- Làm càn!!

Trong nháy mắt, bóng dáng gầm giận dữ vọt tới như điện chớp.

- Đám chuột nhắt! Khinh Thần Tiên Môn hết người sao?
Bình Luận (0)
Comment