Chương 1396: Một kiếm giết một tiên!
Chương 1396: Một kiếm giết một tiên!Chương 1396: Một kiếm giết một tiên!
Một ông lão râu tóc dựng ngược, giống như một con hùng sư bị chọc giận, phá không lao tới!
Lão đang bế quan, trong nháy mắt liền nhận được tin tức cầu cứu tuyệt vọng do Cổ Phách Phong truyền tới, trước tiên phá quan ra ngoài, mạnh mẽ xông tới.
Khi bóng dáng lão xuất hiện trên bầu trời vùng biển lửa này, đôi mắt liền lóe lên vẻ khó tin mãnh liệt.
Khó có thể tin, căn bản không thể tin nổi vào hai mắt mình.
Mình vừa mới bế quan chỉ một ngày ngắn ngủi, vậy mà đại điện vàng son lộng lây của Thần Tiên Môn sao lại biến thành một đống đổ nát trong biển lửa. Còn nữa, đám sinh vật quái dị kia ở đâu tới? Chẳng lẽ ác thú trong Thần Linh Cảnh Địa cắt không gian, xuất hiện tại Địa Cầu sao?
Trong khoảnh khắc, ông lão ngẩn ra.
Rầm!
Lúc này bóng dáng Tiểu Thần Long cũng không bởi ông lão hét lớn mà ngừng lại, ngược lại dùng tốc độ nhanh hơn, lao tới Cổ Phách Phong như sao chổi, nắm tay đập mạnh lên người Cổ Phách Phong. Cổ Phách Phong vận dụng bí pháp xong, thân thể khó có thể chịu nổi, chí bảo hộ thể trên người rốt cục cũng đạt tới cực hạn. Dưới đòn tấn công nặng nề của Tiểu Thần Long, ngay lập tức nó trở lên lờ mờ, đồng thời phát ra tiếng âm ầm nát bấy.
- Lão lo lắng thế... Chả lẽ gã là con rơi của lão sao?
Con mình không theo họ mình, chuyện xưa trong đó quả thực có thể đủ để viết thành một vở kịch.
Hận ý vô tận lan tràn ra...
Thật sự Cổ Phách Phong đúng là con rơi của lão thật. Nhưng lão già này không phải họ Cổ. Lão họ Vương, tên là Bằng Vân, vẫn được mọi người tôn xưng là Bằng Vân đại tiên, là một cường giả Tiên nhân cấp năm chính cống!
Trong khoảnh khắc, ông lão mở to đôi mắt kêu lớn, bóng dáng vèo một tiếng liền lao đi, đón lấy Cổ Phách Phong, nhanh chóng vận khí, ổn định vết thương của gã trước. Sau đó hai mắt lão ẩn chứa phẫn nộ, căm tức nhìn Tiểu Thần Long, sát ý ngập trời:
Tên nhóc mập oa oa kêu to gây sự.
Phụt một tiếng, phun một ngụm máu tươi ra, sắc mặt Cổ Phách Phong lập tức tái nhợt, hơi thở rối loạn, yếu ớt rơi xuống.
Tiếng nói Tiểu Thần Long vừa dứt, trong khoảnh khắc đôi mắt Bằng Vân đại tiên bùng lên vẻ phẫn nộ. Thần tiên vung lên chát một tiếng, thiên địa phong vân biến đổi, thần tiên bộc phát ra ánh sáng chói mắt giữa không trung, trong chốc lát đã bao phủ Tiểu Thần Long. Râm râm rầm! Tiểu Thần Long rất khó tránh né nổi một đòn giận dữ của Tiên nhân cấp năm, bóng roi nện lên người cậu. Một loạt ánh sáng hình vảy bảy màu lóe lên nhanh chóng. Thân thể Tiểu Thân Long thuận thế lui lại một khoảng.
- Tên càn quấy, bổn tiên phải cho ngươi chết không có chỗ chôn!
- Phong nhi!
Một câu nói vô ý của Tiểu Thần Long lại trúng tim đen của lão già.
Đôi mắt lóe lên vẻ tham lam, ma tính dày đặc tràn lan trong lòng.
Tiểu Thần Long bực mình bĩu môi: Trong thế giới của người tu ma, lực lượng là đáng nói nhất, cướp đoạt là tiêu chuẩn sinh tôn!
- Ha ha, thẹn quá hóa giận rồi.
Đôi mắt Bằng Vân đại tiên vừa tức giận, lại lóe lên vẻ kinh ngạc giật mình. Tên nhóc mập trước mắt này đã trúng một roi của mình, không ngờ vẫn khỏe mạnh như thường. Ánh sáng thần thánh dạng vảy lóe lên trên người cậu ta rốt cục là loại thần binh chí bảo gì? Có thể giúp một Tiên nhân cấp ba chịu nổi công kích của Tiên nhân cấp năm, uy lực đó có thể nghĩ được.
Tiêu Dương tự nói một tiếng:
Ánh mắt Tiêu Dương nhìn cảnh này, cũng không nóng lòng ra tay. Mặc dù Bằng Vân đại tiên mạnh mẽ nhưng cũng không thể phá hủy được phòng ngự vảy rồng bảy màu của Tiểu Thần Long trong thời gian ngắn.
Cổ Phách Phong không tiếng bị thương nặng, phát một tiếng kêu cầu cứu, quả thực thức tỉnh không ít cường giả Thần Tiên Môn đang tu hành trong động phủ ở phía sau núi. Ngoài Bằng Vân đại tiên ra, giờ phút này có mười mấy Tiên nhân hơi thở mạnh mẽ lần lượt giáng xuống, phát ra tiếng hú dài cuông nộ, muốn lập tức chém giết đàn mãnh thú thượng cổi
- Ba ba cứu mạng!
Đang lúc tất cả mọi người còn chưa hiểu ý câu này của Tiêu Dương thì tất cả Thiên Hoàng Thần Kiếm bên người Tiêu Dương đột nhiên nhoáng lên rồi biến mất trong không trung.
Một món thần binh pháp bảo như vậy, làm sao Bằng Vân đại tiên có thể bỏ qua được? Lập tức bóng dáng lão như gió, trường tiên đột nhiên lóe lên như điện, đánh chan chát về phía Tiểu Thần Long.
Chỉ có Kim Kiếm là có thể thể hiện lực lượng kiếm lực của Kiếm Tiên tối cường trên người Tiêu Dương nhuần nhuyễn nhất.
Ánh sáng thần thánh chói mắt, quân vương trong kiếm, Kim Kiếm xuất hiện giữa trời!
Xoạt xoạt!
Tiểu Thần Long quay đùa muốn chặt, lại bị một roi của Bằng Vân đại tiên phong tỏa đường đi. Bóng roi đánh lên người Tiểu Thần Long như mưa. Trong phút chốc, ánh sáng bảy màu dạng vảy kia bùng lên, chói mắt trong bầu trời u ám trước ánh bình mình. Sau đó là tiếng kêu to oa oa của Tiểu Thần Long.
- Mười bảy vị Tiên nhân cấp bốn, một Tiên nhân cấp năm...
Đột nhiên Tiêu Dương lẩm bẩm một câu, giọng nói lạnh nhạt:
- Cũng đáng giá đấy.
- Tên nhóc mập này đúng là rất nhiều quân bài tẩy.
Chờ đợi cường giả phía sau tới.
Tiêu Dương đang đợi.
- Vảy thần bảy màu này chắc là chí bảo của tộc Thần Long. Vảy là một đặc thù của loài rồng.
Đôi mắt Tiêu Dương hơi nhắm lại. Trong đan điên, một giọt kiếm lực từ từ lan tràn ra. Trong khoảnh khắc, cả thiên địa trời đất đều dầy đặc kiếm ý. Hơi thở lạnh như băng bao phủ mặt đất.
Trái tim mọi người không kìm nổi chẩn động.
Kiếm thế kinh khủng quá!
Ngay cả Bằng Vân đại tiên trong tích tắc này cũng không nén nổi tái mặt, nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương, đôi mắt bùng lên vẻ khó tin... - Sao lại thế được...
Hiển nhiên trong nháy mắt khi lão hiện thân cũng đã chú ý tới Tiêu Dương. Theo lão thấy thì sự uy hiếp của Tiêu Dương còn xa mới bằng tên nhóc mập quái dị này. Cho nên lựa chọn đầu tiên của lão là công kích ngay tên nhóc mập. Vạn lần không ngờ được, giờ phút này Tiêu Dương lại bộc phát ra kiếm ý hùng hậu như vậy.
Kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầuI
Một giọt kiếm lực kia trôi tới lòng bàn tay Tiêu Dương. Ngay lúc này, Tiêu Dương cảm nhận được lực lượng có thể nắm cả trời đất trong tay.
Trong lòng hắn không nén nổi cảm khái. Năm đó sư tôn Thái Bạch lưu lại bảy giọt kiếm lực này tại Thân Linh Cảnh Địa, thực lực của người rốt cục đã mạnh mẽ tới mức độ nào rồi. Chỉ sợ Kim Tiên bình thường cũng sẽ như Gia Cát Bân, tuyệt đối một giết lập tức khi đối mặt với Kiếm Tiên tối cường...
Một tích tắc trước mình còn đang tấn công điên cuồng tên nhóc mập kia. Hiện tại chính mình không ngờ lại bị một luông kiếm làm cho không còn đường luil
Nguy cơ thật sự quá đột ngột rồi!
Trong tích tắc này, đôi mắt Bằng Vân đại tiên rốt cục lóe lên vẻ sợ hãi.
Mạnh mẽ kinh khủng!
Trong khoảnh khắc, hộ thân tiên cương tan vỡ. Mũi thân kiếm sắc bén trong tay Tiêu Dương đâm tới như sấm sét...
Rầm râm rầm râm râm!
Vèol
Ánh kiếm màu vàng chói mắt bùng lên, ầm một tiếng đánh về phía Bằng Vân đại tiên...
Trong khoảnh khắc, trong lòng Bằng Vân đại tiên dâng lên cảm giác sợ hãi, vội vàng lui về phía saul
Ngay lúc này, lão có thể cảm nhận một hơi thở trên người Tiêu Dương - Không gì cản nổi!
Giống như vạn vật trong thiên hạ không gì chống nổi bước tiến của Tiêu Dương giờ phút này.
GiếtI
Ánh mắt Tiêu Dương sắc bén, liếc nhìn thiên hạ, bùng lên lóng lánh, tràn ngập trong thiên địa, trong nháy mắt đánh tới hộ thân tiên cương vừa hóa ra trên người Bằng Vân đại tiên. Hộ thân tiên cương dung hợp chí bảo thần binh loại hình phòng ngự cực kỳ chắc chắn. Dựa vào thứ này, Bằng Vân đại tiên đã ngăn cản không biết bao nhiêu cường giả thành danh công kích. Lúc này lão cũng đặt hy vọng vào nó.
- Mười tầng kình lực!
Tiêu Dương quát khẽ một tiếng.
- Phong Kiếm, Bình Bộ Thanh Thiên!
Ánh kiếm còn nhanh hơn tia chớp, xẹt qua...
Mục tiêu đầu tiên, Bằng Vân đại tiên!
Lực lượng quét ngang, không gì địch nổi!
Dường như Tiêu Dương đã trở thành Kiếm Tiên tối cường trong thiên địa!
Nếu so với lúc ở ngọn núi vô danh, khả năng Tiêu Dương khống chế giọt kiếm lực này càng thuận lợi hơn. Cảm thụ lực lượng kiếm lực mạnh mẽ kinh khủng, đột nhiên kiếm lực dâng lên, Kim Kiếm xuyên qua. Trong tích tắc này, tất cả lực lượng đều tràn ra từ Kim Kiếm, vào lòng bàn tay Tiêu Dương và lan ra khắp toàn thân!
Vù vù vùi
Trong giờ phút chỉ mành treo chuông, thân thể Bằng Vân đại tiên nhanh chóng hóa thành vô số bóng mờ. Từng cái bóng nhoáng lên trên bầu trời, không thể phân biệt rõ hư thực...
Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng, khóe miệng hơi nhếch lên:
- So bì hư ảnh sao?
- Thiên Thu Giai Nhân!
Thân thể Tiêu Dương cũng đột nhiên nhoáng lên. Trong phút chốc, thân hình áo trắng giữa không trung biến đổi từ một thành hai, từ hai thành bốn, bốn thành tám, tám thành mười sáu...
Trong nháy mắt đã có cả ngàn ảo ảnh xuất hiện!
Áo nghĩa chí cao của Quý Phi Túy Tửu!
Không chỉ dùng để tránh né, còn có thể dùng giết địch!
Mỗi một hư ảnh đều như thân thể thật, giữa hư thật, khiến Bằng Vân đại tiên không thể phân biệt rõ.
Giống như gáy bị sét bổ, sắc mặt Bằng Vân đại tiên tái nhợt đi, bóng người nhanh chóng lui vê phía sau. Một thoáng hư ảnh theo sát, giống như cả một đội ngũ đồng thời rút lui... Bạch y Kim Kiếm giờ khắc này tỏa ra ánh sáng lạnh chói mắt nhất, hơn nữa giống như thích khách cổ đại cưỡi bạch mã, trong nháy mắt liền rút bảo kiếm bên hông, bùng lên sự sắc bén!
- Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành!
Từng bóng mờ xuyên qua bóng mời
Tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt!
Cả không gian như ngưng đọng lại.
Mấy trăm cái bóng giữa không gian không nhúc nhích.
Gió nổi lên.
Từng hư ảnh của Tiêu Dương và Bằng Vân đại tiên hầu như đồng thời lần lượt biến mất.
Cuối cùng, giữa không trung chỉ còn lại hai người đứng.
Đó là chân thân!
Mà mũi kiếm trong tay Tiêu Dương không ngờ đã xuyên thấu mi tâm Bằng Vân đại tiên rồi.
Ánh kiếm lạnh như băng hiện lên, đôi mắt Bằng Vân đại tiên trợn to, chết không nhắm mắt, tỏa ra hơi thở lạnh thấu xương.
Một kiếm giết một tiên!
Bị giết lại là Tiên nhân cấp năm cường đại.
Rầm!
Vào tích tắc khi thi thể Bằng Vân đại tiên ngã xuống mặt đất, nó như một quả búa tạ giáng mạnh vào đầu mọi người.
Sợ hãi tới tận linh hồn.
Chỉ chốc lát sau, bọn họ đều phải hít sâu một hơi...
Lực lượng kinh khủng tới đâu mới có thể dùng một kiếm khiến Bằng Vân đại tiên đạt Tiên nhân cấp năm không còn chỗ trốn, bị ép vào tuyệt cảnh, cuối cùng đi đời nhà ma chứt
Mười bảy Tiên nhân cấp bốn thế tới hung hăng giờ hầu như đồng thời ngừng bước, ánh mắt nhìn chăm chú Tiêu Dương, đôi mắt chợt lóe lên vẻ kinh hãi, trong đầu cũng càng không nén nổi lóe lên lửa giận mãnh liệt. Chém giết cường giả của Thần Tiên Môn không kiêng nể gì như vậy, thật sự là một nổi nhục lớn đối với Hộ Long thế gial
Một kiếm này rõ ràng là mượn ngoại lực. Thực lực bản thân người này tuyệt đối không mạnh mẽ như vậy.
Hắn có thể dùng một kiếm giết chết Bằng Vân đại tiên nhưng mười bảy Tiên nhân cấp bốn mình hợp lực lại thì vẫn trên Bằng Vân đại tiên!
Hắn có thể dùng một kiếm giết chết mười bảy người mình sao?
- Tôi không tin tài
- Giết hắn! Báo thù cho Bằng Vân đại tiên!
Mười bảy người dừng lại một chút, sau đó lại chạy vọt tới, mục tiêu là Tiêu Dương!