Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1392 - Chương 1399: Sỉ Nhục Ngàn Năm

Chương 1399: Sỉ nhục ngàn năm Chương 1399: Sỉ nhục ngàn nămChương 1399: Sỉ nhục ngàn năm

Không có khả năng!

Mấy từ này giống như điên cuồng đánh vào linh hồn Phục Viễn tiên nhân. Đôi mắt trợn to đôi mắt. Thân là một trong những người có bối phận cao nhất của Thần Tiên Môn, không ai hiểu rõ uy lực của đại trận hộ tông hơn Phục Viễn tiên nhân. Hôm nay đại trận hộ tông đã mở ra hoàn toàn, cho dù là mình, với thực lực Kim Tiên, một khi bị giam cầm hoàn toàn bên trong đại trận hộ tông thì cũng không thể tránh được, khó lòng phá trận ra ngoài.

Mà gã tông chủ chí tôn tuổi trẻ trước mặt này không ngờ lại có thể rung chuyển tới gốc rễ của đại trận hộ tông trong chưa tới mấy phút!

Điều này có ý nghĩa gì đây?

Đại trận hộ tông của Thần Tiên Môn sợ rằng đã bị đối phương phát hiện ra sơ hở rồi, hơn nữa một lần tấn công rất sắc bén!

Khó có thể tin nổi!

- Hắn còn là người sao?

Sắc mặt Hàn Tiên Tiên Nhân ở một bên tái nhợt đi, run run nói, đồng thời ánh mắt hơi bình tĩnh, trâm giọng nói:

- Hướng Đông Nam, thức thứ sáu của Ngũ Hành Phúc Thủy kiếm quét ngang!

Ánh kiếm sáng chói mắt vô cùng, trong phút chốc chém ra thức thứ sáu của Ngũ Hành Phúc Thủy Kiếm!

Một giọt kiếm lực chỉ có thể duy trì trong thời gian không tới một phút đồng hồ. Hiện giờ đã qua một nửa.

Vù vù vùi

Chẳng qua Tiêu Dương nhất định khiến bọn họ thất vọng rồi!

Toàn bộ Thần Tiên Môn lúc nay nổ tung trong khoảnh khắc!

- Có lẽ là trùng hợp bị hắn dùng lực lượng kiếm đạo tối cường va chạm vào gốc rễ của đại trận hộ tông. Trên thực thế hắn căn bản không nắm chắc được phá trận!

Một tiếng nổ vang ầm ầm. Toàn bộ cả đại trận hộ tông lại chấn động kịch liệt. Hầu như cách nhau chưa tới ba giây, đại trận hộ tông liên gặp phải hai ba lần trọng thương!

Có lẽ dựa vào trình độ trận pháp của Tiêu Dương thì chưa chắc đã có thể tìm ra sơ hở của đại trận hộ tông Thần Tiên Môn trong thời gian ngắn như vậy. Nhưng bên cạnh Tiêu Dương có thiên tài dung nhập trận pháp vào kiếm đạo của Kiếm Tông là Tiểu Thất. Tiểu Thất đã sớm nắm rõ hầu hết trận pháp dưới gầm trời này như lòng bàn tay, mà đại trận hộ tông của Hộ Long thế gia đối với người khác thì rất thân bí khó lường nhưng đối với Tiểu Thất vốn ở Kiếm Tông thuộc Hộ Long thế gia, đại trận này quen thuộc tới mức không cần nhiều lời nữa.

Một câu này của Hàn Tiên Tiên Nhân ngược lại đều là tiếng lòng của người trong Thần Tiên Môn. Quả thật bọn họ đều hy vọng như vậy.

Giọng nói quyết đoán của Tiểu Thất nhanh chóng vang lên trong đầu Tiêu Dương.

Đôi mắt mọi người không nén nổi mở to ra.

Đối với mọi người tại Thần Tiên Môn, tốc độ phá trận của Tiêu Dương giống như đang thần linh trợ giúp, nhanh tới quả thực nằm ngoài phạm vi thừa nhận của mọi người. Nhưng đối với Tiêu Dương và Tiểu Thất mà nói, đây vẫn còn chậm!

Ngàn năm nay, đại trận hộ tông chưa bao giờ mở ra hoàn toàn. Tại thời đại Kiếm Tiên tối cường, Thái Bạch kiếm tiên kỹ áp quần hùng, trấn áp Hộ Long thế gia. Mà đối giữa các Hộ Long thế gia lúc đó vẫn chưa muốn vận dụng tới đại trận có quan hệ tới sinh tử tôn vong của tông tộc! Hôm nay ngàn năm mở ra lần đầu tiên, không ngờ gặp phải cục diện thế này...

Thiên địa biến sắc!

Lần đầu tiên có lẽ còn có thể nói là gặp may, nhưng hiện tại xem ra, đại trận hộ tông thật sự có dấu vết bị phá rồi.

Kiếm thế của Tiêu Dương hung mãnh vô cùng, tiền bối Tiểu Thất lại nhanh chóng nói bên tai hắn. Tiêu Dương quyết đoán chấp hành, giờ phút này cả đại trận hộ tông không còn rảnh công kích hắn nữa, mà tập trung tất cả lực lượng phòng ngự. Bị Kim Kiếm tấn công, từng tâng màn sáng bùng lên mắt thường có thể thấy được, tỏa ra ánh sáng đầy mầu sắc tươi đẹp vô cùng.

Nhưng hôm nay là Tiêu Dương chống lại đại trận hộ tông, cho dù Phục Viễn tiên nhân muốn ra tay cũng không thể hành động. Càng huống chi lão chưa chắc dám xuất hiện dưới loại tình huống này.

- Phá cho tôi!

Mà giờ phút này mọi người Thần Tiên Môn tựa như cách sự sỉ nhục này càng ngày càng gần rồi.

Đại trận hộ tông sừng sững ngàn năm đã bị phái!

Nếu như đại trận hộ tông bị phá, đây tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất của Thần Tiên Môn trong ngàn năm nay.

Sợ hãi!

Sỉ nhục!

Trong óc mọi người của Thần Tiên Môn lúc này giống như đã rơi vào trạng thái tê liệt.

Mỗi giây đối với bọn họ đều là dày vòi

Giữa không trung, giọng nói Tiêu Dương chấn động tận trời, ánh kiếm như cầu vồng. Không cần tiền bối Tiểu Thất nhắc nhở bước tiếp theo, Tiêu Dương đã bắt được điểm trí mạng phá trận của đại trận hộ tông này.

Âm ầm ầm...

Thần quang sáng chói tràn ngập bầu trời. Một tâng màn sáng kia bị phá thành mảnh nhỏ, âm ầm tan VỠ...

Âm ầm ầm!

Đại trận hộ tông lay động kịch liệt, có ngọn núi xa xa cũng ầm ầm sụp đổ xuống. Đá tảng bay vụt quanh khắp nơi, khói đặc cuồn cuộn nổi lên. Âm thanh ầm ầm đỉnh tai nhức óc. Một bộ phận đệ tử Thần Tiên Môn lúc trước còn không kịp bỏ chạy, bị vây trong đại trận hộ tông giờ khắc này đều đã bị chấn động ngũ tạng, xuất huyết mà chết.

Từng chiêu từng thức đều tiêu hao kiếm lực do Kiếm Tiên tối cường lưu lại. Nhưng cảm ngộ về kiếm đạo của bản thân Tiêu Dương cũng đang tăng vọt.

Mỗi kiếm Tiêu Dương chém ra giống như đắm chìm trong ý cảnh kiếm đạo tuyệt vời.

Rung động! Vào một khắc khi đại trận hộ tông bị phá, ở sâu trong một nơi thần bí của Thần Tiên Môn, bóng dáng một lão già phun máu bay ngược lại một khoảnh, đôi mắt lộ vẻ khó tin mãnh liệt, thì thảo mở miệng, khóe miệng tràn máu tươi, đã bị trận pháp cắn trả:

- Đại trận hộ tông... Không ngờ bị phá rồi!

Người này chính là một trong Thái thượng trưởng lão của Thần Tiên Môn, Hành Viễn Tiên nhân!

Trong Thần Tiên Môn hôm nay, tam đại Thái thượng trưởng lão là tam đại Kim Tiên!

Trừ Phục Viễn tiên nhân và Hành Viên Tiên nhân ra, còn có một kẻ đứng đầu tên là Thiên Viễn Tiên nhân! Chẳng qua lúc này Thiên Viễn Tiên nhân không ở trong Thần Tiên Môn.

Trên bầu trời đống đổ nát của đại điện Thần Tiên Môn, khói đặc từ từ biến mất.

Áo trắng không nhuốm một hạt bụi, vẻ mặt lạnh lùng vung kiếm đứng, tóc bạc bay múa, hai mắt bùng lên vẻ sắc bén, giọng nói vang vọng, giống như mang theo hơi thở thẩm phán.

- Giao lão tặc Hàn Tiên, nếu không diệt môn!

- Có lẽ là còn một biện pháp.

Đôi môi Hàn Tiên Tiên Nhân run run, dừng lại một chút liền chợt nói.

- Nhị thúc...

Phục Viễn tiên nhân nhíu chặt mày.

- Hàn Tiên, ngươi... Thật sự gây ra đại họa rồi!

Mặc dù Phục Viễn tiên nhân đoán trên người Tiêu Dương không có nhiều kiếm lực nhưng mà... Lão cũng không dám tùy tiện đoán bừa!

Với vốn liếng của Hộ Long thế gia, Tiên nhân cấp năm vẫn tồn tại không ít.

Cho nên Tiêu Dương đơn giản án binh bất động, phát ra uy hiếp mạnh mẽt

Trên thực tế, nếu Tiêu Dương yêu cầu Thần Tiên Môn giao ra Tiên nhân cấp năm bình thường thì có lẽ gặp cục diện này, Phục Viễn tiên nhân sẽ lựa chọn thỏa hiệp tạm thời. Nhưng Hàn Tiên Tiên Nhân... Lại làm lão do dự! Bởi vì Hàn Tiên Tiên Nhân là người kế tiếp có cơ hội nhất đột phá tới cấp độ Kim Tiên! Phải biết rằng chênh lệch giữa một Kim Tiên và một Tiên nhân cấp năm có thể nói là bất đồng hoàn toàn.

Ngay lúc này, sắc mặt Phục Viễn tiên nhân âm trầm lạnh lẽo.

Khuôn mặt Hàn Tiên Tiên Nhân một bên cũng hiện lên vẻ tái nhợt, ánh mắt mang theo vài phần hoảng sợ nhìn về phía Phục Viễn tiên nhân.

- Nhị thúc...

Quan hệ giữa Hàn Tiên Tiên Nhân và Phục Viễn tiên nhân quả thật là vô cùng nhiều tâng. Giờ phút này Hàn Tiên Tiên Nhân đã phải lôi tình thân ra.

Khuôn mặt Phục Viễn tiên nhân lạnh lùng nhìn xuyên qua cửa động bí ẩn, liếc Tiêu Dương phía xa xa, đôi mắt càng không ngừng lóe sáng.

- Trên người kẻ này rốt cục có bao nhiêu giọt kiếm lực.

Nếu như Thần Tiên Môn biết lá bài tẩy của mình, lại phái một gã Tiên nhân cấp năm ra, như vậy chỉ cần hy sinh mấy người là mình không tránh được nữa.

Kiếm lực không còn nhiều lắm!

Đôi mắt Tiêu Dương nhìn về phía trước như điện. Hắn đang chờ đợi Thần Tiên Môn lựa chọn. Hắn tin rằng uy lực hai giọt kiếm lực này bùng lên đã đủ dọa sợ cả Thần Tiên Môn rồi! Tiêu Dương hiểu rất rõ lá bài tẩy của mình, bảy giọt kiếm lực sư tôn lưu lại. Một giọt dùng trên ngọn núi vô danh, trận chiến hôm nay dùng hai giọt. Trong đan điên hắn chỉ còn lại bốn giọt. Mà bốn giọt kiếm lực này, một giọt trong đó Tiêu Dương dự định lưu lại cho Hàn Tiên Tiên Nhân, lấy tính mạng lão.

Thiên địa yên tính vô cùng.

Thần kiếm trong tay Tiêu Dương vung lên, vù một tiếng liền tỏa sáng chói mắt.

Vùi

- Nói.

Vẻ mặt Phục Viễn tiên nhân lạnh lẽo.

Hàn Tiên Tiên Nhân hít sâu một hơi, trâm giọng nói:

- Nhất định kiếm lực trên người Tiêu Dương không nhiều lắm. Thực lực bản thân hắn cũng không phải quá mạnh. Từ đầu ta đã chú ý, người này là thân thể thành tiên, hơn nữa còn là Kiếm Tiên...

Nói tới đây, mặt Hàn Tiên Tiên Nhân cũng không nhịn nổi co quắp lại một chút. Hai đường thanh tiên, bất cứ đường nào cũng khiến kẻ khác kinh hãi, hôm nay lại tập trung trên một người.

- Thực lực hắn có thể phát huy ra nhiều lắm chỉ tương đương với Tiên nhân cấp bốn.

Hàn Tiên Tiên Nhân cắn răng nói:

- Chỉ cân Nhị thúc phái vài tên Tiên nhân cấp bốn đỉnh hoặc Tiên nhân cấp năm ra từng nhóm một, nhất định có thể thử dò xét hư thực của Tiêu Dương.

Tiếng nói vừa dứt, khuôn mặt Phục Viễn tiên nhân lập tức sầm xuống vài phần, hừ lạnh một tiếng:

- Ý của ngươi là để đệ tử khác trong tông môn ra chịu chết thay ngươi?

Nghe vậy, Hàn Tiên Tiên Nhân cả kinh, vội vàng quỳ phục xuống:

- Đệ tử không dám. Chẳng qua, đệ tử cảm thấy... Cảm thấy...

Hàn Tiên Tiên Nhân ấp úng không nói ra được bất cứ lý do nào. Bởi vì một câu nói của Phục Viễn tiên nhân đúng là ý của Hàn Tiên Tiên Nhân.

Sắc mặt Phục Viễn tiên nhân vô cùng âm trầm, đôi mắt càng không ngừng léo lên vẻ lạnh lẽo.

Hàn Tiên Tiên Nhân cúi đầu, không dám thở mạnh một cái. Trong lòng lão vẫn có vài phần hy vọng. Nếu đổi lại là Hành Viễn Tiên nhân mà nói thì có lẽ Hàn Tiên Tiên Nhân không dám nói những lời này. Nhưng trước mặt là Phục Viễn tiên nhân, là thân nhân của mình, vẫn có sự thiên vị đối với mình. Lúc này nhất định lão sẽ bảo vệ mình.

Mình mới là mạch chính thống của Thần Tiên Môn.

Lúc này trời đã sáng hoàn toàn. Gió mát hây hẩy sáng sớm thổi qua. Đôi mắt Tiêu Dương lạnh lẽo dày đặc hơn. Dường như Thần Tiên Môn căn bản không có ý định giao Hàn Tiên Tiên Nhân ra.

Ánh mắt Tiêu Dương đảo qua, lông mày hơi nhíu lại...

Tên nhóc mập đâu rồi?

Lúc Tiêu Dương thu đội quân mãnh thú lại, Tiểu Thần Long cũng biến mất theo. Nhưng bản thân Tiêu Dương hiểu rất rõ, Tiểu Thần Long căn bản không phải bị mình thu hồi.

Tiêu Dương không kịp nghĩ nhiều, lúc này ở dãy núi trùng điệp xa xa, ba luồng hơi thở của cường giả đã bùng lên, bay về phía Tiêu Dương... Vèo vèo vèol

Ba thanh trường tiên xé gió vang lên giữa không trung.

Tiên nhân cấp bốn đỉnh caol

Giờ phút này ba luồng hơi thở cường đại mênh mông, ẩn chứa tuyệt vọng và bi thương, đồng thời cũng bùng lên vẻ điên cuồng và bất caml

Ba người này chính là nhóm cường giả Thần Tiên Môn đầu tiên Phục Viễn tiên nhân lựa chọn thử dò xét Tiêu Dương.

Bọn họ không phải kẻ ngu, sau khi nhận được lệnh của Phục Viễn tiên nhân liên đã biết mình ra làm quỷ chết thay rồi!

Lệnh của tông môn không thể phản kháng.

Ba người đồng thời phát động công kích mạnh mẽ...

Giờ phút này, sắc mặt Tiêu Dương trầm xuống, hơi thay đổi.

Quả nhiên chuyện hắn lo lắng nhất đã xuất hiện rồi!
Bình Luận (0)
Comment