Chương 1409: Tiêu thị nhất tộc
Chương 1409: Tiêu thị nhất tộcChương 1409: Tiêu thị nhất tộc
Biển lửa đốt sạch phạm vi xung quanh Thần Tiên Môn. Hỏa quang chiếu sáng khuôn mặt mọi người.
Từng tiếng hoan hô phát ra từ nội tâm.
Nụ cười thống khoái.
- Cách đây không xa có một bí địa của Thần Tiên Môn, là bảo tàng mà Thần Tiên Môn cất giấu bao nhiêu năm qua. Có công pháp cường đại, thiên tài địa bảo, thần binh chí bảo...
Tiểu Thất đã dung hợp trí nhớ của Hành Viễn tiên nhân, tất nhiên sẽ biết được một số bí mật của Thần Tiên Môn. Lúc này ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người đều nhằm về phía trước, thân ảnh rất nhanh đã tiến vào khu vực núi non trùng điệp.
Trên bầu trời chỉ còn lại Tiêu Dương và đám người Kỷ Ly tiên nhân.
- Tiêu Dương.
Tiêu tiên nhân nhìn Tiêu Dương, muốn nói rồi lại thôi.
Tiêu tiên nhân xuất ra một viên linh đan, đưa cho Tiêu Dương.
- Chung quy cậu vẫn còn trẻ, cũng không thể để đầu tóc bạc phơ như vậy.
Hôm nay Dược Cốc xuất thế, hơn nữa còn nhanh chóng đứng ở phía đối lập với Ma Môn. Nếu có thể luyện chế được tam đại thiên đan, nhất định có thể làm cho lực lượng của Kiếm tông cao hơn một tầng.
Tiêu tiên nhân khẽ cười:
Tiêu Dương hiển nhiên hiểu được ý định của Tiêu tiên nhân. Không đợi ông lên tiếng liền chủ động mở miệng.
Lúc này, Tiêu tiên nhân bay lên, chưởng ảnh xuất hiện, bao phủ quan tài băng tinh.
Tiêu Dương mỉm cười lên tiếng:
Nghe xong, hai mắt Tiêu Dương sáng lên, không cần nghĩ ngợi đưa viên linh đan vào miệng. Một cảm giác ấm áp lan tràn trong kinh mạch, mang theo khí tức kỳ lạ. Tiêu Dương lập tức biến sắc. Viên linh đan này của Tiêu tiên nhân nhất định là có chỗ bất phàm.
Nghe xong, Tiêu tiên nhân liền giật mình. Ẩn Vụ Tiên Hoa rất quý, nhưng việc này liên quan đến tam đại thiên đan có khả năng luyện chế hay không, Tiêu tiên nhân vẫn không từ chối ý tốt của Tiêu Dương, lập tức gật đầu.
- Tiêu tiền bối, tôi biết Ẩn Vụ Tiên Hoa rất quan trọng đối với người. Bây giờ đại tiểu thư đã không sao. Người cứ việc sử dụng Ẩn Vụ Tiên Hoa.
Tiêu Dương sửng sốt, ánh mắt khó hiểu nhìn Tiêu tiên nhân.
Cả quan tài băng tinh, bao gồm cả Ẩn Vụ Tiên Hoa đều biến mất không thấy tăm hơi.
- Tiêu Dương, uống viên đan này đi.
Ánh mắt Tiêu tiên nhân hiện lên sự kích động khó có thể khống chế, sau khi thở ra một hơi liền bay xuống.
Lăng không khoanh chân mà ngồi.
Nhìn thì cứ như chộp vào hư không.
- Long Thần đại nhân? - Baba, với trạng thái của ngươi lúc này, xem ra không bao lâu nữa, đợi Thần Thánh Chi Tâm hoàn toàn dung hợp với cơ thể, ngươi sẽ có thể tiếp nhận truyền thừa của Long Thần đại nhân.
Tiêu Dương đem chuyện truyên thừa của Long Thần đại nhân nói qua một lần.
Rất nhanh, mọi người liền phát hiện, mái tóc bạc của Tiêu Dương đang dần khôi phục lại màu đen. Lực sinh mệnh cường đại thẩm thấu, khiến người ta cảm thấy càng lúc càng thần bí.
Nhìn lại, Tiêu Dương vẫn là người bình tĩnh nhất, thở ra một hơi:
Trên người Tiêu Dương tràn ngập thánh quang, khí tức sinh mệnh bao trùm thiên địa.
Ước chừng một nén nhang, từ ngọn núi đằng xa vang lên tiếng nổ.
Ánh mắt Tiêu Dương không tự chủ được mà liếc nhìn Quân Thiết Anh. Kiếp nạn phát sinh trên người Quân Thiết Anh khiến cho Tiêu Dương nghĩ lại cũng cảm thấy sợ. Nếu không nhờ Ẩn Vụ Tiên Hoa xuất hiện mang đến kỳ tích, hắn sẽ vĩnh viễn mất đi đại tiểu thư.
- Tôi chỉ muốn dùng hết sức mình để bảo vệ những người bên cạnh tôi.
Tiêu Dương mở mắt, nhảy dựng lên.
Tất cả mọi người không khỏi kích động.
- Thân kiêm truyền thừa của Long Thần đại nhân và Kiếm tiên tối cường, Tiêu Dương, ta tin rằng, ngươi nhất định sẽ là đệ nhất cường giả trong thiên địa.
Tiêu tiên nhân trước giờ chưa từng thất thố, nhưng bây giờ vẫn không ức chế được sự kích động trong lòng.
Tiểu thần long cười ha hả nói.
- Tôi cần một tháng để điều chỉnh lại. Một tháng sau, tùy thời có thể tiếp nhận truyền thừa của Long Thần đại nhân ở Thần Linh cảnh địa, ngộ nhập vạn kiếm linh hà.
Thấy tiểu thần long đã lỡ miệng, Tiêu Dương cũng không giấu diếm, trâm giọng nói:
Một khắc này, Tiêu tiên nhân và Kỷ Ly tiên nhân đều khiếp sợ nhìn Tiêu Dương.
Ngọn núi lay động.
Rất nhanh, từng đạo thân ảnh phá không mà đến, gương mặt tràn đầy nụ cười. Hiển nhiên thu hoạch lần này khiến tất cả mọi người đều cảm thấy mỹ mãn.
Ngọn lửa bên dưới càng lúc càng yếu. Toàn bộ Thần Tiên Môn chỉ còn lại đống đổ nát bị ngọn lửa thiêu đốt.
Mọi người nhìn nhau mà cười.
Tiêu Dương ra lệnh một tiếng, tất cả bay vút đi, chuẩn bị trở lại Kiếm tông.
Đợi sau khi mọi người rời đi, Tiêu Dương dập tắt ngọn lửa cuối cùng, tránh cho việc lửa lan đến khu rừng.
- Xin chờ một chút.
Tiêu tiên nhân lên tiếng. Lúc này, đám cường giả áo xanh bên cạnh ông cũng không rời đi, mà đứng thẳng người, tùy thời đợi mệnh.
Tiêu Dương quay lại nhìn Tiêu tiên nhân, trong đầu nhớ đến lời nói của tiểu công chúa. Xem ra, Tiêu tiên nhân đang định nói ra chân tướng cho hắn biết.
- Mắt thấy Tiêu thị nhất tộc sắp bị diệt vong, một tiên nhân cường đại đã xuất hiện.
Ánh mắt Tiêu Dương bắn ra lửa giận mãnh liệt. - Tên hoàng đế chó má.
- Quân vương mà giận, tất nhiên là thi nằm ngàn dặm. Năm đó, toàn bộ Tiêu thị nhất tộc, thậm chí là những gia tộc có liên quan đến Tiêu thị đều bị tử hình.
Tiêu tiên nhân cười thảm:
- Vị văn võ Trạng nguyên đó bị bỏ tù, sau đó vượt ngục rồi biến mất, khiến cho Thánh thượng vô cùng giận dữ.
Tiêu tiên nhân trịnh trọng nói:
- Còn nhớ lần đầu tiên gặp mặt, ta đã từng nói qua là muốn báo đáp một ân tình không?
Tiêu Dương gật đầu.
Thần sắc Tiêu tiên nhân toát ra kính ý từ tận đáy lòng:
- Ta muốn báo đáp chính là thiên đại ân tình đã qua ngàn năm.
Tiêu Dương giật mình.
- Một ngàn năm trước, Tiêu thị nhất tộc chỉ là gia tộc bình thường sinh hoạt tại khu vực Đàn Châu. Thế nhân cũng không biết, Tiêu thị nhất tộc ta đã từng xuất hiện một vị văn võ Trạng nguyên.
Nghe đến đây, trong lòng Tiêu Dương đội nhiên đạp mạnh một cái, nhìn chằm chằm Tiêu tiên nhân. Lúc này, Tiêu tiên nhân cũng đang nhìn hắn:
- Đối với Tiêu thị nhất tộc mà nói, đây chính là vinh quang thật lớn, nhưng cũng mang đến tai họa thật lớn.
- Không sai, bởi vì tông chủ chí tôn của Kiếm tông là cậu, họ Tiêu tên Dương.
Tiêu Dương lại càng thêm khó hiểu.
- Vì tôi?
- Kỳ thật nguyên nhân quan trọng nhất không phải vì Kiếm tông mà vì cậu.
Tiêu tiên nhân mỉm cười:
- Cậu nhất định đang rất nghi hoặc. Kỳ thật Dược Cốc không thuộc về lực lượng Kiếm tông, nhưng ta lại suất lĩnh mọi người, tuyên bố trở vê Kiếm tông.
Ánh mắt Tiêu tiên nhân hiện lên sự sùng kính:
- Ông ấy đã bảo vệ được Tiêu thị nhất tộc.
- Ông ấy tự xưng là Thái Bạch Kiếm Tiên. Hơn nữa còn là sư phụ của vị văn võ trạng nguyên của Tiêu thị chúng ta.
- Năm đó Dược Cốc cũng xảy ra kịch biến, Thái Bạch Kiếm Tiên an bài Tiêu thị nhất tộc và truyên nhân Dược Cốc tị nạn chung với nhau. Sau đó, Tiêu thị chúng ta đã gia nhập Dược cốc. Nhờ có Thái Bạch Kiếm Tiên âm thầm tương trợ, không những có thể bảo toàn được tính mạng mà còn phát triển đến ngày hôm nay.
Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên sự rúng động.
Thiên đại ân tình mà Tiêu tiên nhân nói chính là đến từ sư tôn Thái Bạch Kiếm Tiên của hắn.
Năm đó, vị văn võ trạng nguyên chính là hắn.
Ngàn năm trước, hắn đã đánh mất cơ hội gặp mặt Thái Bạch Kiếm Tiên. Mà Thái Bạch Kiếm Tiên lại cứu sống tính mạng của toàn bộ Tiêu thị nhất mạch. Nói như vậy, Tiêu tiên nhân, Tiêu gia chính là tộc nhân của hắn?
Tiêu Dương mở to mắt nhìn Tiêu Nhu Y bên cạnh. Khó trách lần đầu tiên hắn gặp tiểu công chúa, trong lòng luôn có một cảm giác thân thiết. Đây không phải là ảo giác. Mặc dù cũng chỉ là cùng một gia tộc, hai bên không có quan hệ huyết thống, nhưng loại cảm giác có cùng nguồn gốc vẫn khiến cho Tiêu Dương có cảm giác thân thiết trong lòng.
- Tiêu thị nhất tộc luôn lưu truyền một câu nói, là năm đó Thái Bạch Kiếm Tiên lưu lại.
Tiêu tiên nhân trầm giọng nói”
- Vượt qua luân hồi, ngàn năm sau. Ý là vị văn võ trạng nguyên của Tiêu thị nhất tộc cũng không phải là chết đi mà là vượt qua luân hồi, xuất hiện ở thế giới ngàn năm sau.
Lúc này, ánh mắt của Tiêu tiên nhân rơi xuống người Tiêu Dương.
Hiện tại chính là khoảng cách ngàn năm.
Vượt qua luân hồi, tất nhiên là tông chủ Kiếm tông Tiêu Dương.
Hôm nay, Tiêu thị nhất tộc đã kế thừa Dược Cốc, còn Tiêu Dương đã trở thành tông chủ chí tôn của Kiếm tông. Hai thế lực lớn cứ như vậy mà hợp thành một thể.
Theo như lời Tiêu tiên nhân, hết thảy là vì Tiêu Dương. Nói Dược Cốc trở về Kiếm tông, chi bằng nói Tiêu thị nhất tộc quay về dưới trướng Tiêu Dương.
Tiêu Dương đang đắm chìm trong lời nói của Tiêu tiên nhân.
Nguyên nhân hậu quả có thể nói là đã rõ ràng.
Hắn nhờ Long Thần tỳ ấn mà có thể vượt qua luân hồi đến thế giới ngàn năm sau. Còn Tiêu thị nhất tộc, nhờ truyền thừa của Thái Bạch Kiếm Tiên cũng đã đợi đủ một ngàn năm, đợi chờ vị Tiêu trạng nguyên đã từng mang đến vinh quang cho gia tộc.
Lúc này, Tiêu Dương thậm chí không biết mình có được tính là một lão quái vật hay không. Rõ ràng hắn chỉ mới hơn hai mươi tuổi, nhưng lại trải qua ngàn năm lịch sử. Cuộc gặp gỡ này có thể nói là phúc trạch lớn nhất của hắn. Trong thiên hạ có người nào có được tao ngộ như hắn chứ? Cũng chính vì thế mới đưa đến bàn tay của trời xanh.
Bây giờ hết thảy cũng đã qua đi.
Cánh tay của trời cũng đã được loại trừ. Sau khi chân tướng rõ ràng, hết thảy đã trở thành quá khứ.
- Bắt đầu từ bây giờ, tôi chính là Tiêu Dương chân chân chính chính, không bị bất luận gông cùm xỉiêng xích nào nữa. Tôi chính là Tiêu Dương, bảo vệ cổng Phục Đại, tông chủ Kiếm tông, người thừa kế Tiêu thị nhất tộc.
Một khắc này, Tiêu Dương giống như được lột xác, ánh mắt sáng ngời, khí tức huyền diệu lấy Tiêu Dương làm trung tâm trải rộng bốn phía.
Thiên địa chấn động.
Tiêu Dương đứng thẳng, thần sắc sáng ngời, thân hình sừng sững trong thiên địa.