Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại (Dịch Full)

Chương 1421 - Chương 1428: Thưởng Tên

Chương 1428: Thưởng tên Chương 1428: Thưởng tênChương 1428: Thưởng tên

Giữa cơn mưa như trút nước, trong phòng họp của khách sạn, Tiêu Dương đứng ở vị trí chủ trì, mặt mày như ngọc, vẻ mặt bình tĩnh, ngón tay gõ nhẹ xuống mặt bàn, rơi vào trầm tư.

Theo tin tức Thiên Thính báo cáo về, Ma Môn đã tham gia vào Đại hội Phạt ma Thái Sơn.

Nhưng hành động của Ma Môn quá bí mật, ngoại trừ một vài cường giả Ma Môn đã dùng những thân phận khác nhau tiến vào Thái Sơn, còn lại thì không thể biết được.

Cơn mưa lớn này mang theo áp bức vô hình, khiến trong lòng mọi người như treo một tảng đá lớn.

Một lúc sau, Tiêu Dương lên tiếng cắt ngang sự yên lặng trong phòng họp.

- Kế hoạch của chúng ta phải thay đổi rồi.

Lời vừa dứt, mọi người đều ngẩn ra, ánh mắt dồn về phía Tiêu Dương.

- Thay đổi như thế nào?

- Mãn Lâu huynh, anh phụ trách dẫn đệ tử Kiếm Tông chuyển từ sáng sang tối, nhờ vào sức mạnh của Thiên Thính, có lẽ sẽ rất dễ thoát khỏi tâm mắt của các cơ sở ngầm.

- Lão đại, cơ hội như vậy, có lẽ anh sẽ không đuổi em đi chứ?

- Nhưng, nói vậy thì có phải lão đại sẽ rất nguy hiểm không?

- An toàn của Tiêu Dương do tôi phụ trách. Tôi sẽ cùng Tiêu Dương tham gia Đại hội Phạt ma.

Tiêu Dương trâm giọng nói.

Tiêu Dương cười tự tin.

Kỷ Ly tiên nhân mở miệng.

Đôi mắt của chàng công tử bột Bạch Húc Húc đầy trong ngóng nhìn Tiêu Dương.

- Tôi đề nghị, một phần sức mạnh của Kiếm Tông sẽ biến vê số không, chuyển từ sáng sang tối. Đại hội Phạt ma ba ngày sau, không cần quá nhiều người cùng tôi vào Thái Sơn.

- Chúng ta ở ngoài sáng, địch ở trong tối, một khi xảy ra biến cố, sợ rằng khó lòng phòng bị.

Lúc này, Kỷ Ly tiên nhân nói.

Tiêu Dương trầm ngâm một chút. Hai Kim Tiên của Kim Tông, một trong số họ nhất định phải lên Thái Sơn trợ giúp Kiếm Tông giành vị trí Minh chủ Phạt ma minh. Với thực lực của Kỷ Ly tiên nhân, nếu tình báo của Thiên Thính không sai, đã đủ để đánh bại người phát động Đại hội Phạt ma, phương trượng Khô Mộc và Đạo trưởng Trường Xuân.

Hòa thượng Giát Giát lập tức không kìm được mở miệng. Dù hòa thượng này đến từ Cửu Hoa Sơn, nhưng vì quan hệ của cậu ta với Tiêu Dương, người của Kiếm Tông cũng coi cậu là người nhà. Cuộc họp quan trọng của Kiếm Tông, hòa thượng Giát Giát thường tham dự cùng.

Ánh mắt Tiêu Dương liếc nhìn phòng họp. Đáng tiếc Tiêu tiên nhân đang luyện chế Thiên Đan vẫn chưa xuất quan, nếu không trong trận gió tanh mưa máu này, Kiếm Tông sẽ nắm chắc cục diện trong tay hơn.

- Không cần lo cho sự an toàn của tôi.

- Tuy chuyến đi Thái Sơn này ẩn chứa nhiều nguy cơ, nhưng tôi có thể tự bảo vệ mình.

- Thế cục Đại hội Phạt ma có rất nhiều biến số. - Tông chủ, như vậy có quá mức nguy hiểm không?

Kỷ Ly tiên nhân, Kim Tiên tiền kỳ!

Ánh mắt mọi người đều dồn về phía Tiêu Dương, thấy hắn hình như đã nói xong, không khỏi kinh ngạc.

- Hơn nữa...

- Ngoài Kỷ gia gia, những người cùng tôi tham gia Đại hội Phạt ma ở đỉnh Thái Sơn sẽ là Giát Giát, Bạch Húc Húc, Tang Tang, La Thiên đại ca.

Lời vừa dứt, mọi người đều trâm mặc. Mặc dù trong mắt họ vẫn còn tia lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể chậm rãi gật đầu.

- Chỉ cần mọi người giám sát chặt tình hình Thái Sơn, nếu có biến cố, mọi người có thể phát hiện ra sớm hơn chúng tôi, sẽ dễ dàng có đối sách ứng biến hơn.

Tiêu Dương dừng lại, tiện đà nói.

Tiên nhân cao cấp của Kiếm Tông, Tiêu Dương không nhắc tới một ail

Thực lực tổng hợp của Tiêu Dương có thể phát huy đến Tiên Nhân cấp bốn.

Còn bốn người La Thiên, hai Kiếm Tiên, một Kim Xoa nhận chủ, một La Hán chuyển thế, đều là Tiên Nhân có tiềm lực vô cùng.

Sức mạnh này, thực sự không thể xem thường.

Nữ hoàng Vạn Bảo lo lắng nói.

- Phần lớn sức mạnh của Kiếm Tông ta cứ ẩn nấp, đợi đến thời điểm mấu chốt mới có cơ hội đánh bại đối phương. Tôi cảm thấy Đại hội Phạt ma Thái Sơn lần này sẽ không thể tiến hành thuận lợi. Huống hồ, những sức mạnh tôi đã chọn, trong giới Tu Hành Viêm Hoàng, trừ Thế gia Hộ Long, có mấy nhà có thể so sánh được?

Tiêu Dương mỉm cười nói.

- Không sao.

- Haha, các người yên tâm đi, còn có tôi ở đây mà.

Lúc này, không gian trong phòng họp đột nhiên vặn vẹo, bùm một tiếng, một cơ thể tròn trịa như quả bóng ngã xuống. Mọi người liền giật mình, định thần nhìn lại, cơ thể này là của Tiểu Thần Long!

So với một tháng trước, Tiểu Thần Long đã cao hơn, béo hơn rồi.

- Lớn nhanh thật đấy.

Tiêu Dương không khỏi cảm thán.

Tiểu Thần Long trừng mắt nhìn Tiêu Dương, trong mắt ngập tràn u oán.

- Hứ, ba ba nhẫn tâm thật, nỡ vứt đại ca đáng yêu anh minh thần võ này trong Thần trận rồi bỏ đi.

Tiêu Dương nhếch miệng. Ánh mắt nhìn chằm chằm Tiểu Thần Long, vẻ mặt Tiêu Dương đột nhiên lóe lên tia kinh ngạc.

- Con đột phá?

Tiêu Dương há hốc miệng. "Thỏ Tinh" xuất hiện trước mặt hắn là một cô gái thắt hai bím tóc, cả người tràn ngập hơi thở thanh xuân.

Xuất hiện trước mặt Tiêu Dương lúc này là bộ dạng của chúng sau khi đã hóa hình. Quả nhiên không ngoài dự liệu, đám thỏ tinh đều đột phá rồi.

Sức mạnh khống chế thế giới vi diệu tràn ra, ngay tức khắc, từng vương giả mãnh thú thượng cổ xuất hiện.

Tiêu Dương phất tay lên, quyển tranh chậm rãi mở ra.

Sau khi Man Đại, Man Nhị vào trong Chén bể nhận chủ, Tiêu Dương và Tiểu Thần Long lên sân thượng của khách sạn.

- Ma Huyền đâu?

Tiêu Dương hỏi. Lão rùa già này đã sống lâu lắm rồi, tốc độ khôi phục chắc chắn cũng không kém Tiểu Thần Long.

Quả nhiên, Tiểu Thần Long có chút bất đắc dĩ, nói.

- Lão cũng đột phá rồi

Có lẽ người khác đột phá khiến nó rất không vui.

Đôi mắt Tiêu Dương lóe lên ý cười, đột phá càng nhiều càng tốt, bên mình đang cần rất nhiều sức mạnh cấp cao.

Tiểu Thần Long và Ma Huyền Thần Quy sẽ là hai sức mạnh át chủ bài bên cạnh mình.

Sau khi kết thúc cuộc họp, Tiêu Dương đi ra, quả nhiên Ma Huyền Thần Quy đã đứng bên ngoài chờ. Bên cạnh lão là hai Đại Hỏa Tê Thú Vương Man Đại, Man Nhị. Tiêu Dương quét mắt sang, cảnh giới tu hành của Man Đại, Man Nhị đã đến Tiên Nhân cấp ba. Xem ra, không có quy tắc Thần Linh Cảnh Địa trói buộc, tiềm lực bị áp chế nhiều năm của họ phun trào ra thực sự quá kinh người.

Tất cả mọi người đều đang tiến bộ.

Chênh lệch quá lớn.

Đối diện với tốc độ tu hành như ngồi tên lửa của Tiểu Thần Long này, trong lòng mọi người bất giác cảm thấy xấu hổ.

Khuôn mặt của tất cả mọi người trong phòng họp khẽ co giật, đây chẳng phải tát vào mặt mình à! Người so với rồng, đúng là tức chết người!

Ánh mắt Tiểu Thần Long có chút tiếc nuối.

- Thường thôi, miễn cưỡng đột phá cấp năm rồi.

Tiêu Dương phát hiện mình không thể nào nhìn thấu cảnh giới của Tiểu Thần Long.

Hổ vằn là một chàng trai thân hình cao lớn.

Hung thú Ly Lực, hình tượng của nó có thể tham khảo Trư Bát Giới trong Tây Du Ký khiến Tiêu Dương cảm thán không thôi.

Tuy chim Cù Như biến hóa, nhưng vẫn giữ lại hai cánh, mũi sắc bén như chim ưng.

Bốn vương giả mãnh thú lúc này đều đã đạt đến cảnh giới Tiên Nhân cấp ba.

Ngoài ra chúng ra còn có Nam Hải Hồ Điệp, Huyền Phong, Lỏa Ngư, Sơn Tri Chu cùng với những con thú tạo ra sau như Thử Thiết, Hỏa Thử, Thương Dương!

Tổng cộng có mười một loại mãnh thú thượng cổ.

Mỗi một vương giả của một loại mãnh thú giờ đều đã có cảnh giới cấp bậc Tiên Nhân!

Trên sân thượng, sát khí tràn ngập bầu trời. Cơn mưa to đã che bớt đi hơn một nửa hơi thở của mãnh thú thượng cổ, nếu không sợ rằng sẽ lập tức khiến người ta hoảng sợ.

Bầu trời cao đen như mực, cơn mưa to không dứt.

Tiêu Dương nhìn đám mãnh thú thượng cổ do mình chính tay tạo ra trước mắt, trong lòng không kìm được dâng lên hăng hái.

Cuối cùng có một ngày, đội quân mãnh thú thượng cổ của mình chắc chắn sẽ nghiền nát được thế lực Ma Môn.

Tiêu Dương vung tay lên, trừ tứ đại vương giả mãnh thú đám thỏ tinh theo Tiêu Dương thời gian khá dài đã có thể hóa thành hình người, bảy vương giả mãnh thú Nam Hải Hồ Điệp kia liên hóa thành một luồng ánh sáng biến mất trong quyển tranh, quay trở lại thế giới "Thượng cổ hồng hoang”.

- Bái kiến chủ nhân.

Bốn người đám Thỏ Tinh quỳ thịch xuống đất, vẻ mặt thành kính.

Tiêu Dương mỉm cười bảo họ đứng dậy.

- Mọi người đã đi theo tôi một thời gian không hề ngắn, giờ đã hóa hình thành công. Vậy thì, tôi cũng nên đặt tên cho mọi người, dùng họ Tiêu của tôi có được không?

Bốn vương giả mãnh thú vui mừng khôn xiết. Được chủ nhân thưởng tên, đó là vinh hạnh cực kỳ lớn.

- Ừm.

Tiêu Dương trâm ngâm một lúc, lần lượt nói.

- Thế gọi là Tiêu Nhất, Tiêu Nhị, Tiêu Tam, Tiêu Tứ nhé.

Âm ầm ầm!

Bốn vương giả mãnh thú vừa nghe xong hai mắt tối sầm, suýt chút nữa là ngã xuống đất.

Tiêu Dương cười ha hả, bốn cái tên này dĩ nhiên Tiêu Dương chỉ đùa họ, phản ứng của bốn vương giả mãnh thú cũng lớn thật đấy.

Khóe miệng mãnh thú Ly Lực co giật, đây là cái tên sẽ đi theo họ cùng năm tháng, sao có thể không phản ứng mãnh liệt được chứ.

- Được rồi.

Tiêu Dương nghiêm túc suy nghĩ, lập tức nói.

- Thỏ tỉnh, gọi là Tiêu Nhược Nhược. Hổ đốm, gọi là Tiêu Thiên Hữu. Ly Lực, cậu là Tiêu Cửu Giới?

Điều khiến Tiêu Dương kinh ngạc là mãnh thú Ly Lực cực kỳ thích cái tên này, thậm chí còn còn cảm khái.

- Nếu là Bát Giới càng tốt, tôi cảm thấy rất ý nghĩa.

Tiêu Dương nghiêm mặt lắc đầu.

- Bát Giới đã bị người ta giành rồi.

Cuối cùng, chim Cù Như được gọi là Tiêu Lỗi Thiên!

Là mãnh thú có tên riêng, hơn nữa còn biến hình thành công, giống như được ban cho cuộc sống mới. Lúc này bốn vương giả mãnh thú đều vô cùng vui mừng, thậm chí còn thử xin phép Tiêu Dương, họ không muốn quay lại "Thượng cổ hồng hoang" nữa, họ muốn đi theo bên cạnh Tiêu Dương.

Ba người kia còn đỡ, nhưng chim Cù Như Tiêu Lỗi Thiên đằng sau có đôi cánh. Khi ánh mắt Tiêu Dương nhìn đến đôi cánh của Tiêu Lỗi Thiên, trên người Tiêu Lỗi Thiên đột nhiên phát ra thân quang, trong nháy mắt, đôi cánh liên biến mất tăm. Bốn vương giả mãnh thú trông cũng không khác gì người bình thường.

- Được.

Tiêu Dương cũng có tình cảm sâu đậm với bốn vương giả mãnh thú, cười một tiếng.

- Tiêu Nhược Nhược.

- CóI

Thỏ tinh hưng phấn đứng dậy.

- Tiêu Thiên Hữul

- Cói

- Tiêu Cửu Giới!

- CóI

- Tiêu Lỗi Thiên!

- CóI

Nhìn bốn khuôn mặt cực kỳ kích động, Tiêu Dương khẽ khoát tay, nói.

- Bắt đầu từ bây giờ, các người sẽ là tứ đại Hộ pháp của Kiếm Tông tal

Bốn người đều quỳ xuống, hốc mắt cực nóng, thậm chí còn lóe lên lệ quang.

- Cảm ơn chủ nhân!

Tiêu Dương không chỉ ban tên cho họ, mà còn cho họ thân phận.

Đối với một mãnh thú mà nói, đây là một giấc mơ, không, có lẽ là may mắn mà ngay cả nằm mơ cũng không dám mơ đến.

Trong lòng họ hiểu rất rõ, họ là đợt mãnh thú đầu tiên chủ nhân sáng tạo ra, tương lai sau này, rất có khả năng cũng sẽ là nhóm có thực lực yếu nhất. Vì thực lực của chủ nhân càng tăng, cấp bậc mãnh thú hắn có thể tạo ra càng ngày càng cao. Họ là mãnh thú, cũng có tình cảm, đã không biết bao nhiêu lần họ hoảng sợ, lo lắng cuối cùng đến một ngày, mình sẽ hoàn toàn mất giá trị trong lòng chủ nhân.

Tối nay, Tiêu Dương không ngờ, mình chỉ ban cho họ một cái tên, một thân phận, lại khiến họ lần lượt quỳ xuống lệ nóng tràn my.
Bình Luận (0)
Comment